-
Quyển 1
-
Chương 1 : Bạch Vân quán
-
Chương 2 : Ma đạo nội ứng
-
Chương 3 : Thử đan đột phá
-
Chương 4 : Lần đầu ra tay
-
Chương 5 : Dương danh Bạch Vân quán
-
Chương 6 : Nhà ma đuổi quỷ
-
Chương 7 : Chim sẻ đằng sau
-
Chương 8 : Thần bí lư hương
-
Chương 9 : Tiểu bạch hổ báo ân
-
Chương 10 : Lư hương dị biến
-
Chương 11 : Yêu cầu quá đáng
-
Chương 12 : Khương Ly thân phận
-
Chương 13 : Mai nở hai lần
-
Chương 14 : Tìm đường sống trong chỗ chết
-
Chương 15 : Tôn trưởng lão nhắc nhở
-
Chương 16 : Thiên linh mạch
-
Chương 17 : Bởi vì bọn hắn ngoại hình đẹp
-
Chương 18 : Tiên đạo vĩnh hằng
-
Chương 19 : Nhập môn tuyển chọn
-
Chương 20 : Ta bằng lòng
-
Chương 21 : Tự đề cử
-
Chương 22 : Lý Ngọc lựa chọn
-
Chương 23 : Vào tông
-
Chương 24 : Yêu nữ thân phận
-
Chương 25 : Lần đầu luyện đan
-
Chương 26 : Đan dược cực phẩm
-
Chương 27 : Con đường phát tài
-
Chương 28 : Thông Mạch Đan
-
Chương 29 : Lý Ngọc tốt bụng
-
Chương 30 : Thực lực đột tiến
-
Chương 31 : Gặp lại Chu Tử Tuyền
-
Chương 32 : Bị lừa
-
Chương 33 : Tôn trưởng lão gửi tặng
-
Chương 34 : Về tông
-
Chương 35 : Khương Ly
-
Chương 36 : Danh dương Côn Lôn < cảm ơn minh chủ "Thường Thế Đại Nhân" >
-
Chương 37 : Ngũ hành linh mạch
-
Chương 38 : Muốn hết
-
Chương 39 : Hạn mua
-
Chương 40 : Đan đạo thi đấu
-
Chương 41 : Thiếu nữ thiên tài
-
Chương 42 : Tấn cấp
-
Chương 43 : Tấm gương của chúng ta
-
Chương 44 : Thiên Nhân Chi Cảnh
-
Chương 45 : Đoạt giải nhất
-
Chương 46 : Bàn tán sôi nổi
-
Chương 47 : Thí luyện đan dược cấp một
-
Chương 48 : Trịnh sư muội
-
Chương 49 : Đánh bậy đánh bạ
-
Chương 50 : Thỉnh giáo
-
Chương 51 : Chỉ điểm
-
Chương 52 : Tấn thăng
-
Chương 53 : Dương danh Tu Tiên giới
-
Chương 54 : Nhà mới
-
Chương 55 : Tôn trưởng lão chuyện cũ
-
Chương 56 : Chấm dứt trần duyên
-
Chương 57 : Nhập ma
-
Chương 58 : Gặp lại yêu nữ
-
Chương 59 : Cô nương, có đây không?
-
Chương 60 : Tình báo của yêu nữ
-
Chương 61 : Ba chị em Nga Mi
-
Chương 62 : Đến nhà cảm ơn < rạng sáng vào vip >
-
Chương 63 : Có số đào hoa
-
Chương 64 : Lý Ngọc phát hiện
-
Chương 65 : Thí luyện huyễn cảnh
-
Chương 66 : Thí Luyện bảng
-
Chương 67 : Nổi tiếng trên bảng
-
Chương 68 : Các phong chấn động
-
Chương 69 : Thế như chẻ tre
-
Chương 70 : Vạn chúng chú mục
-
Chương 71 : Top 10!
-
Chương 72 : Thỉnh giáo
-
Chương 73 : Dòng nước trong ở Tu Tiên giới
-
Chương 74 : Chính là tại hạ!
-
Chương 75 : Dựng Anh Đan
-
Chương 76 : Nhân mạch của Lý Ngọc
-
Chương 77 : Lần này ổn
-
Chương 78 : Đem Bảo Nguyên đan luyện đến cực hạn nam nhân
-
Chương 79 : Phong hồi lộ chuyển, lại vào thiên nhân
-
Chương 80 : Song hướng lao tới
-
Chương 81 : Trọng thưởng, giai thoại
-
Chương 82 : Lại xông thí luyện
-
Chương 83 : Tới cửa làm mai
-
Chương 84 : Di sản kế thừa
-
Chương 85 : Nội gia chân khí
-
Chương 86 : Sơ thí
-
Chương 87 : Ôn nhu chi hương
-
Chương 88 : Ta chỉ là 1 cái Luyện Đan sư a
-
Chương 89 : Hư Lăng động thiên, ngũ quỷ nhiếp hồn
-
Chương 90 : Thí luyện Thông Mạch đan
-
Chương 91 : Lời đồn
-
Chương 92 : Đan đạo chi tử
-
Chương 93 : Chân tướng phơi bày
-
Chương 94 : Lý đạo hữu, nén bi thương
-
Chương 95 : Yêu nữ khuyến cáo
-
Chương 96 : Nga Mi xin giúp đỡ
-
Chương 97 : Luyện khí đại bỉ
-
Chương 98 : Chu Thiên tin tức
-
Chương 99 : Thợ săn cùng con mồi
-
Chương 100 : Chu Thiên bí mật (Phần 1/2)
-
Chương 101 : Chu Thiên bí mật (Phần 2/2)
-
Chương 102 : Tu tiên còn có thể dạng này
-
Chương 103 : Yêu nữ giá lâm
-
Chương 104 : Đến thăm biệt viện
-
Chương 105 : Khương Ly chi hôn
-
Chương 106 : Phát triển sinh ý
-
Chương 107 : Hợp Hoan tông bí điển
-
Chương 108 : Tấn thăng 2 phẩm
-
Chương 109 : Kém đan thu về
-
Chương 110 : Trúc Cơ
-
Chương 111 : Tặng đan
-
Chương 112 : Đề bạt
-
Chương 113 : Yêu nữ lại đến
-
Chương 114 : 2 nữ tướng thấy
-
Chương 115 : Tiên đạo đại hội
-
Chương 116 : Lý Ngọc gặp nạn, bát phương lên tiếng ủng hộ
-
Chương 117 : Ngươi còn hiểu trận pháp
-
Chương 118 : Vượt giới so tài
-
Chương 119 : Hai lần thứ 1
-
Chương 120 : Tới cửa mời chào
-
Chương 121 : Thiên đạo 10 thánh
-
Chương 122 : Có nó chủ tất có nó sủng
-
Chương 123 : Đan đạo giao lưu
-
Chương 124 : Liền nhiều 1 đạo
-
Chương 125 : Đâm lưng
-
Chương 126 : Vượt cấp xuất thủ
-
Chương 127 : Mới bước lên Thiên Kiêu bảng
-
Chương 128 : Tần sư tỷ, thân sư tỷ
-
Chương 129 : Nam Cung Thiền suy đoán
-
Chương 130 : Tới cửa nghiệm chứng
-
Chương 131 : 1 năm
-
Chương 132 : Âm Dương Ngũ Hành quyết
-
Chương 133 : Đan lô biến hóa
-
Chương 134 : Tín ngưỡng lực
-
Chương 135 : Cáo bên trên Côn Lôn
-
Chương 136 : Kết đan
-
Chương 137 : Thay mặt chưởng giáo
-
Chương 138 : Kim Đan cửu chuyển
-
Chương 139 : Tu tiên giả tín ngưỡng
-
Chương 140 : Mới môn quy
-
Chương 141 : Ngũ hành Kim Đan
-
Chương 142 : Lão giả thần bí
-
Chương 143 : Khinh người quá đáng
-
Chương 144 : Ăn dấm
-
Chương 145 : Không nhìn lầm ngươi
-
Chương 146 : Ngươi hiểu bản tọa ý tứ a?
-
Chương 147 : Ngươi hiểu sư tôn ý tứ a?
-
Chương 148 : A, nam nhân
-
Chương 149 : Tâm lý có nàng
-
Chương 150 : Thực lực nghiền ép
-
Chương 151 : Thiền thiền?
-
Chương 152 : Xem ở trên mặt của ngươi
-
Chương 153 : Nam Cung Thiền biến hóa
-
Chương 154 : Chuyên môn vì ngươi chọn
-
Chương 155 : Đau lòng
-
Chương 156 : Lý Ngọc phiền não
-
Chương 157 : Sính lễ?
-
Chương 158 : Ngươi đưa ta đồ vật, cũng đưa cho nàng rồi?
-
Chương 159 : Sinh khí
-
Chương 160 : Chân thành là vĩnh viễn tất sát kỹ
-
Chương 161 : Liền ta có
-
Chương 162 : Nam Cung Thiền Tần Khả Nhân
-
Chương 163 : Mua đều mua
-
Chương 164 : Nam Cung Thiền biến hóa
-
Chương 165 : Phụng chỉ làm việc
-
Chương 166 : Bằng hữu bình thường
-
Chương 167 : Độc nhất vô nhị thiền thiền
-
Chương 168 : Ma đạo đại điển
-
Chương 169 : Ma đạo cố nhân
-
Chương 170 : Nói ta có thể, nói Lý huynh không được!
-
Chương 171 : Lý tưởng chi bạn
-
Chương 172 : Thiên kiêu quy tâm
-
Chương 173 : Trang điểm
-
Chương 174 : Là vị nào ma đạo cự phách
-
Chương 175 : Nhà khác đạo lữ
-
Chương 176 : Ta đạo lữ. Cũng là ma đạo
-
Chương 177 : Vợ chồng đồng tâm
-
Chương 178 : Đạo lữ tình thâm
-
Chương 179 : Đứng đầu bảng chi tranh
-
Chương 180 : Lời đồn
-
Chương 181 : Mời chào
-
Chương 182 : Ma đạo biến đổi lớn
-
Chương 183 : Cầu thiếu chưởng giáo thu lưu!
-
Chương 184 : Tu tiên giới viện dưỡng lão
-
Chương 185 : Danh tự của người kia
-
Chương 186 : Huyền thiên kính cùng 5 đại Tiên khí
-
Chương 187 : Tông chủ cùng tông chủ phu nhân
-
Chương 188 : Mặt mũi
-
Chương 189 : Chính ma hòa bình điều ước
-
Chương 190 : Cùng một chỗ xử lý
-
Chương 191 : Bị tập kích
-
Chương 192 : Phía sau màn sai sử
-
Chương 193 : Nam nhân tâm tư đố kị
-
Chương 194 : Kết Anh chi hỏi
-
Chương 195 : Hồng Nương
-
Chương 196 : Nghiện Nam Cung Thiền
-
Chương 197 : Chúng ta thử một chút?
-
Chương 198 : Đánh vỡ
-
Chương 199 : Tần Khả Nhân tâm sự
-
Chương 200 : Mới động thiên bí cảnh
-
Chương 201 : Thượng cổ di tích
-
Chương 202 : Bí ẩn
-
Chương 203 : Người này còn trách tốt
-
Chương 204 : Nguy cơ
-
Chương 205 : Lựa chọn
-
Chương 206 : Giết chóc
-
Chương 207 : Bí cảnh gặp lại
-
Chương 208 : Đều phải chết
-
Chương 209 : Tru sát
-
Chương 210 : Còn xin nén bi thương
-
Chương 211 : Tần Khả Nhân biến hóa
-
Chương 212 : Không có chữ bia đá
-
Chương 213 : Thông gia chi nghị
-
Chương 214 : Sơn Hà đồ
-
Chương 215 : Huyễn cảnh
-
Chương 216 : Thôi diễn
-
Chương 217 : Lần nữa lựa chọn
-
Chương 218 : Giả, đều là giả!
-
Chương 219 : Xã chết
-
Chương 220 : Huyễn cảnh thể nghiệm
-
Chương 221 : Không có ý tứ, quen thuộc
-
Chương 222 : Thật giả khó điểm
-
Chương 223 : Các ngươi đang làm gì a!
-
Chương 224 : Phẫn nộ Nam Cung Thiền
-
Chương 225 : Kết Anh
-
Chương 226 : Hoá hình
-
Chương 227 : Thân bất do kỷ
-
Chương 228 : Thiên vị
-
Chương 229 : Truyền vị, thông gia
-
Chương 230 : Trần Minh cùng Ngô Thông
-
Chương 231 : Cường giả bí ẩn
-
Chương 232 : Thiên diện Thánh Quân
-
Chương 233 : Động lòng người
-
Chương 234 : Vừa vào hoàng triều
-
Chương 235 : Đêm tối thăm dò
-
Chương 236 : Bái sư
-
Chương 237 : 3 đại hộ pháp
-
Chương 238 : Xá lợi tin tức
-
Chương 239 : Linh sơn thánh cảnh
-
Chương 240 : Thế giới biến hóa
-
Chương 241 : Ta sợ động lòng người hiểu lầm
-
Chương 242 : Tạo Hóa đan
-
Chương 243 : Mặt mũi
-
Chương 244 : Thiên Đạo thành giằng co
-
Chương 245 : Thỏa hiệp
-
Chương 246 : Tiếp nhận
-
Chương 247 : Huyền thiên liên minh
-
Chương 248 : Nhập Linh Nguyên giới
-
Chương 249 : Hạo trời
-
Chương 250 : Phi thăng
-
Chương 251 : Hi vọng
-
Chương 252 : Âm dương phá hư
-
Chương 253 : Chú định kết cục
-
Chương 254 : Chương cuối
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Chương 62: Đến nhà cảm ơn < rạng sáng vào vip >
Ba chị em Nga Mi phái giống nhau như đúc, không phân rõ ai là ai, làm xong việc, Lý Ngọc tự mình đưa các nàng xuống núi. Được các nàng thịnh tình mời mọc, ăn một bữa cơm ở nhà hàng thành Thông Châu, biết được các nàng từ nhỏ tu hành trong Nga Mi động thiên, xưa nay chưa từng tới thế tục, lần này vụng trộm chạy ra lịch luyện, không ngờ lần đầu tiên xuống núi đã biết hung hiểm của Tu Tiên giới.
Sau khi ăn cơm, Lý Ngọc và các nàng tách ra, một mình về Côn Lôn.
Hai bộ Linh Thi, Lý Ngọc cũng mang theo.
Bất kể thế nào, bọn hắn đều là đệ tử Thục Sơn, xử trí thế nào thì giao cho Thục Sơn đi.
Không có lệnh bài nhập môn, hai bộ Linh Thi không mang vào Côn Lôn động thiên được. Lý Ngọc cất bọn hắn ở một nơi trong Côn Lôn sơn mạch, bản thân về tông môn trước, đi tới Thiên Trụ phong.
Đi vào chủ điện Thiên Trụ phong, nơi này có không ít đệ tử đang trả nhiệm vụ.
Bọn hắn giao linh thảo linh dược, da lông máu yêu thú cho trưởng lão chấp sự để đổi lấy linh tệ.
Lý Ngọc thả hộp gỗ trên quầy.
Ông lão Trúc Cơ còn cho rằng trong hộp chứa linh thảo linh dược, tiện tay mở ra, thấy rõ đầu người bên trong thì giật nảy mình.
Vài đệ tử xếp sau Lý Ngọc, chuẩn bị trả nhiệm vụ, nhìn thấy cái đầu chết không nhắm mắt, cũng sợ đến lùi lại mấy bước.
"Ối, đây là cái gì!"
"Nhìn khá quen......"
"Không phải một đệ tử Ma đạo bị tông môn truy nã sao!"
"Ta nhận ra hắn, tên Triệu Long, là đệ tử Khôi Lỗi tông, lệnh truy nã treo trên bảng nhiệm vụ rất lâu, tông môn có mấy đệ tử bị hắn giết hại......"
"Người này có tu vi Luyện Khí tầng bảy, bên cạnh còn có hai Linh Thi Luyện Khí tầng sáu, cho dù gặp phải Luyện Khí tầng chín, cũng có sức đánh một trận. Đến cùng là ai giết hắn, chẳng lẽ là sư huynh Trúc Cơ kỳ?"
......
Đầu Triệu Long gây nên sóng to gió lớn trong đông đảo đệ tử Côn Lôn.
Người này bị môn phái truy nã đã lâu mà không bị đánh giết, một là bởi vì đệ tử Ma đạo phần lớn cẩn thận, hành tung bất định, khó tìm thấy được, còn có một nguyên nhân là, bản thân hắn cũng rất mạnh, bên cạnh có Linh Thi tương trợ, trừ khi là cường giả Trúc Cơ kỳ, nếu không thì không làm gì được hắn.
Bóng lưng người này nhìn rất trẻ, vậy mà có thực lực chém giết Triệu Long.
Có người thò đầu nhìn, rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt người kia.
Phong thần ngọc lãng, rất tuấn tú, một khuôn mặt cực kỳ nổi tiếng, những đệ tử này ngay lập tức nhận ra. Hắn chính là thanh mai trúc mã của Khương sư muội, giải nhất thi đấu đan đạo học đồ khóa trước, vua cơm chùa nổi tiếng Côn Lôn, nhân vật phong vân những ngày gần đây ----- Lý Ngọc.
Nếu là Lý Ngọc thì không có gì lạ.
Tuy thực lực của hắn rất thấp, nhưng không đệ tử nào hoài nghi Lý Ngọc có thể đánh giết Triệu Long. Ai trong Côn Lôn phái không biết, phía sau Lý Ngọc là Khương sư muội.
Khương sư muội tùy tiện cho hắn mấy tấm phù lục cao giai, đừng nói Triệu Long Luyện Khí tầng bảy, cho dù là đệ tử Ma đạo Trúc Cơ kỳ, cũng có đi không có về.
Đầu Triệu Long giá trị 10.000 linh tệ, có thể đổi mười viên Thông Mạch Đan, không ít đệ tử nằm mơ cũng muốn cầm đến.
Nhưng dù Lý Ngọc thu được phần thưởng phong phú như thế, mọi người không hề ghen tị.
Yêu nhân Khôi Lỗi tông này từng sát hại mấy đồng môn Côn Lôn, Lý Ngọc chém giết hắn, báo huyết hải thâm cừu cho họ, đệ tử Côn Lôn tại đây đều vỗ tay khen hay......
......
Tử Vân phong.
Lý Ngọc về tông đã ba ngày, giao đầu đệ tử Khôi Lỗi tông cho tông môn xong, ngày hôm ấy đã lấy được mười viên Thông Mạch Đan phần thưởng.
Tuy gần đây Thông Mạch Đan trong tông môn tương đối khan hiếm, nhưng Côn Lôn là đại phái Chính đạo, vô cùng coi trọng tín dự môn phái, xưa nay không khất nợ phần thưởng nhiệm vụ của đệ tử. Phàm là nhiệm vụ tông môn tuyên bố, ưu tiên Thông Mạch Đan cấp cao nhất, thậm chí còn trên định mức hàng tháng của đệ tử thiên tài.
Mười viên Thông Mạch Đan khiến ba nhánh linh mạch còn lại của Lý Ngọc cũng thuận lợi vào Luyện Khí tầng bốn.
Liên quan đến Linh Thi của đệ tử Thục Sơn, Lý Ngọc đã báo cáo lên, tông môn chắc đã liên hệ Thục Sơn.
Bên phía yêu nữ tạm thời không có tin tức của đệ tử Ma đạo, Lý Ngọc chỉ có thể đợi.
Trong biệt viện, hắn và Chu Tử Tuyền đang tranh chấp vì tên của tiểu bạch hổ.
Lý Ngọc muốn gọi nó là Đoàn Tử, hắn trước đây nuôi một con mèo tên thế.
Chu Tử Tuyền đặt tên cho nó là "Linh Nhi", nàng thấy cái tên này êm tai hơn, mà lại rất hợp khí chất của tiểu bạch hổ.
Mỗi người mỗi ý, không ai thuyết phục được ai, cuối cùng quyết định để tiểu bạch hổ lựa chọn.
Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền cách nó ba trượng, Lý Ngọc cúi xuống, mở rộng vòng tay, vỗ tay với nó: "Đoàn Tử, đến đây......"
Chu Tử Tuyền cũng làm động tác như Lý Ngọc, dịu dàng nói: "Linh Nhi, vào lòng chị nào......"
Một lát sau, Lý Ngọc nhìn tiểu bạch hổ đang làm nũng trong ngực Chu Tử Tuyền, chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của nó.
Hắn sờ đầu tiểu bạch hổ trong ngực Chu Tử Tuyền, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, về sau ngươi tên là Linh Nhi......"
"Keng, keng, keng......"
Lý Ngọc đang ôm Linh Nhi nói chuyện phiếm với Chu Tử Tuyền, cái chuông nhỏ treo ở cổng biệt viện đột nhiên vang lên ba lần, đại biểu có người bái phỏng.
Lý Ngọc đi ra ngoài, nhìn thấy ba thiếu nữ đứng ngoài trận pháp, cũng sững sờ, sau đó mới nói: "Các ngươi sao lại đến!"
Đứng tại cửa biệt viện, thình lình là chị em sinh ba của Nga Mi phái.
"Hì hì, Lý sư huynh, chúng ta lại gặp mặt!"
"Lần này chúng ta đến cảm ơn ngươi cứu mạng......"
"Sư tỷ, mau cầm lễ vật cho Lý sư huynh!"
......
Ba thiếu nữ líu ra líu ríu vài câu, sau lưng các nàng, một cô gái tóc dài chậm rãi đi tới, mỉm cười nói với Lý Ngọc: "Ta nghe ba sư muội nói, nếu không có sư đệ ra tay tương trợ, các nàng đã gặp bất trắc, đây là lễ vật nhỏ, mong sư đệ nhận lấy."
Cô gái tóc dài như thác nước, tóc đen đến eo, một trâm cuộn lên, mặt đẹp mày ngài, môi son răng trắng, cực kỳ mỹ lệ, dáng người cũng rất cao gầy, khiến Lý Ngọc cảm thấy quen thuộc.
Rất nhanh nhớ ra, hắn từng thấy chân dung của nàng trong quyển sổ đó.
Cô gái này là thiên kiêu của Nga Mi phái, còn tên gì thì Lý Ngọc quên. Lúc ấy hắn chỉ lo nhìn mặt nhìn chân, căn bản không nhìn tên.
Cô gái tóc dài lật tay, lòng bàn tay lóe lên ánh mờ, một món tiên y gấp cẩn thận xuất hiện trong tay Lý Ngọc.
Nàng mỉm cười: "Đây là một món tiên y nhị phẩm, mời Lý sư đệ nhận lấy."
Tương tự đan dược của Côn Lôn, pháp khí của Thanh Thành, phù lục của Mao Sơn, tiên y của Nga Mi cũng tiếng tăm lừng lẫy Tu Tiên giới. Tiên y không chỉ chủ động thu nạp linh khí, tăng tốc khôi phục pháp lực, còn có công năng phòng ngự.
Tiên y nhị phẩm có thể chống đỡ một khoảng thời gian dưới công kích của Trúc Cơ kỳ bình thường, là lễ vật rất trân quý.
Lý Ngọc không trực tiếp nhận lấy mà khách khí: "Yêu nhân Ma đạo giết hại đệ tử Chính đạo ta, người người có thể tru diệt, lễ vật này, ta không thể nhận."
Cô gái cười khẽ: "Ba sư muội là tâm đầu nhục của sư tôn, không thể gặp bất trắc. Các nàng vụng trộm chạy xuống núi, suýt ủ thành đại họa, may mà sư đệ ra tay cứu giúp, đây là một chút tâm ý của Nga Mi, sư đệ tuyệt đối đừng từ chối."
Đã nói đến nước này, Lý Ngọc còn từ chối thì không lễ phép.
Hơn nữa hắn không định chối thật.
Hắn hai tay nhận lấy tiên y, xấu hổ nói: "Vậy thì đa tạ sư tỷ......"
Cô gái nhìn ba thiếu nữ: "Phán Nhi, các ngươi ở chỗ Lý sư đệ, ta đi gặp một người bạn, sẽ nhanh về đón."
Nàng gật đầu ra hiệu với Lý Ngọc rồi bay người rời khỏi, về phía một tòa núi ngược.
Lý Ngọc mời ba chị em vào biệt viện, vừa vào, các nàng đã bị một bóng trắng hấp dẫn.
"Oa, mèo con thật đáng yêu!"
Ba người chạy một mạch đến nhìn tiểu bạch hổ được Chu Tử Tuyền ôm trong ngực, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve nó. Nữ nhân không có sức đề kháng với những thứ đáng yêu. Có Linh Nhi, các nàng rất nhanh quên Lý Ngọc.
Chu Tử Tuyền đến bên cạnh hắn, nhỏ giọng hỏi: "Đây là......"
Lý Ngọc giải thích: "Đây là sư muội Nga Mi phái, ta ra ngoài làm nhiệm vụ, trùng hợp cứu các nàng."
Trong ba thiếu nữ, Triệu Phán Nhi thành thục nhất, lực chú ý dời khỏi tiểu bạch hổ, cười với Chu Tử Tuyền: "Lý sư huynh, đây là song tu đạo lữ của ngươi sao, sư tỷ thật đẹp......"
Chu Tử Tuyền đỏ mặt, vội vàng nói: "Còn, còn không phải......"
Hữu nghị của con gái luôn đến rất nhanh, Chu Tử Tuyền nhanh chóng hoà mình với ba thiếu nữ, bốn nữ nhân và một con cọp cái, líu ra líu ríu khiến Lý Ngọc đau cả đầu. Hắn dứt khoát ra ngoài, kéo một cái ghế nhỏ xem mấy cụ già đánh bài......
Trong lúc đó, Lý Ngọc lật quyển sổ nhỏ, quả nhiên tìm thấy chân dung sư tỷ tóc dài.
Bạch Thanh Ảnh, nữ, 21 tuổi, một trong Nga Mi Tứ Mỹ, đồng thời tu hành ba linh mạch Thủy, Hỏa, Mộc, am hiểu lôi pháp, phong độn, luyện đan sư nhất phẩm, tương giao tâm đầu ý hợp với một trong Côn Lôn Thất Tử ---- Tần Khả Nhân......
P/s: Điều chỉnh thời gian vào vip, rạng sáng ngày mai.
Đầu tiên nói về chương mới khi vào vip, còn thiếu minh chủ bảy chương, rạng sáng ngày mai cộng thêm chương cho minh chủ, ít nhất năm chương, đánh giá nhiều nhất trong ba bốn ngày vào vip sẽ trả hết chương cho minh chủ. Sau đó dự định 1.000 nguyệt phiếu tăng thêm một chương, chắc trong khả năng của mình, vấn đề không lớn.
Mở sách đến bây giờ, vừa vặn một tháng, phiếu đề cử nguyệt phiếu chưa từng xin, sau khi vào vip chắc sẽ duy trì Phật hệ, mọi người đọc thấy vui thì tùy tiện ném, không vui thì thôi......
Thừa dịp cảm nghĩ vào vip, trò chuyện tiếp vài câu liên quan đến kịch bản.
Trước đó viết sách, luôn nghĩ, ta muốn viết thế này thế kia, lúc viết quyển này, bởi vì có rất nhiều kinh nghiệm và giáo huấn, mục đích của ta càng rõ ràng, không nghĩ phải viết thế nào nữa, mà là không thể viết thế nào, có thể phạm lỗi mới, nhưng không thể phạm lỗi cũ.
Làm một ví dụ, quyển sách này tuy vẫn nhiều nữ chính, nhưng số lượng nữ chính sẽ ít hơn rất nhiều. Không phải tất cả nhân vật nữ có danh tiếng đều là nữ chính, trừ khi hai người có ràng buộc tình cảm rõ ràng hoặc nhập nhằng.
< Phát hiện có người hiểu lầm ý ta, với ta, nữ chính là nhân vật nữ trọng yếu có miêu tả tình cảm dài, có tác dụng to lớn với kịch bản toàn thư, mới có thể xưng là nữ chính. Nữ chính phải xuyên suốt trước sau, không thể làm bối cảnh, ngoại trừ nữ chính, còn có nữ phụ, có nữ phụ với thiết lập đặc biệt vẫn phải xyz...... >
Ngoại trừ tuyến tình cảm, cách viết quyển này vẫn là sảng văn, phương diện tiết tấu thì ta không am hiểu, có lúc nhanh, có lúc chậm, nhưng tổng thể duy trì tiết tấu phù hợp là được.
Nơi này cũng có điểm khác cách viết trước đây, nhân vật chính ta viết trước đây, cơ bản là không gì không làm được, lấy sức một người kéo toàn trường bay, một người đắc đạo gà chó lên trời, quyển sách này đại khái không viết như thế.
Đơn cử ví dụ, trước đó thật ra rất nhiều độc giả cho rằng, Tôn trưởng lão không tệ với Lý Ngọc, hi vọng hắn có thể trợ giúp Tôn trưởng lão Kết Đan Kết Anh gì đó. Ta đã nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn không viết thế, một là hắn không có năng lực, hai là kết cục của Tôn trưởng lão đã được quyết định từ khi hắn xuất hiện, vốn cho rằng sẽ có rất nhiều người chửi, nhưng không ngờ mọi người rất hiểu nhân thiết của hắn.
Nhân vật chính trong sảng văn đương nhiên phải không giống người thường, chẳng qua kinh nghiệm và giáo huấn nói cho ta, tốt nhất đừng sảng quá. Cho nên mặt này ta sẽ thu lại, hắn có thể trợ giúp rất ít người bên mình là tốt lắm rồi, nếu không triệu chữ lại sập......
Xong, chỉ nói đến thế, mục đích ta viết quyển này, thật ra vì sửa sai, bỏ thói hư tật xấu lúc trước, sau khi có kinh nghiệm, sau này sẽ không tái phạm. Mọi người đọc sách có thể thuận tiện giám sát ta, kịp thời ngăn ta đi chệch......
Cuối cùng, đương nhiên là mở sách đến nay, lần đầu tiên cầu đặt mua và nguyệt phiếu.
Nhất là đặt mua, thật sự rất quan trọng.
Cảm ơn.
Chúng ta rạng sáng gặp.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Chương 63: Có số đào hoa
Ngọc Hư phong.
Trong đại điện yên tĩnh, thiếu nữ đeo mạng che mặt nhìn cô gái đang chậm rãi đi tới, nhẹ giọng hỏi: "Rất lâu không gặp, hôm nay sao có thời gian đến đây?"
Bạch Thanh Ảnh cười với nàng: "Thăm ngươi không được sao?"
Tần Khả Nhân cười nhạt một tiếng: "Ngươi không phải người vô sự đến nhà."
"Một năm không gặp, nói chuyện vẫn không nể mặt mũi." Bạch Thanh Ảnh ngồi đối diện nàng, bất đắc dĩ nói:
"Không phải ai cũng có thiên phú như ngươi, chúng ta ngay cả thời gian tu hành cũng không đủ, nào có rảnh chạy loạn. Lần này phụng lệnh sư tôn đến Côn Lôn báo đáp một sư đệ, thuận tiện thăm ngươi. Nếu không nhờ sư đệ này ra tay, ba sư muội tinh nghịch của ta đã rơi vào tay Ma đạo. Đúng rồi, hắn tên là Lý Ngọc, ngươi có biết không?"
Tần Khả Nhân gật đầu: "Có biết."
Trong hai tháng này, tên Lý Ngọc được nhắc đến rất nhiều lần, cho dù nàng thanh tu ở Ngọc Hư phong cũng nghe thấy không ít.
Bạch Thanh Ảnh thật ra thuận miệng hỏi, nghe vậy ngạc nhiên, "Ngươi biết?"
Bạn thân của nàng xưa nay một lòng tu hành, không quan tâm chuyện khác, vậy mà cũng biết một đệ tử bình thường của Côn Lôn?
Tần Khả Nhân nhìn nàng: "Vì sao ta không thể biết, hắn là khôi thủ thi đấu đan đạo học đồ lần trước, nghe nói trong lúc thi đấu vào Thiên Nhân Chi Cảnh......"
"Thiên Nhân Chi Cảnh!"
Lần này đến phiên Bạch Thanh Ảnh kinh ngạc, nàng chỉ biết một đệ tử Côn Lôn cứu ba sư muội, lần này phụng sư mệnh đưa tạ lễ, không biết kỹ càng hơn.
Tần Khả Nhân lạnh nhạt nói: "Bọn hắn nói như thế, một sư muội của Thúy Vi phong được hắn chỉ điểm, cũng vào Thiên Nhân Chi Cảnh. Ngươi cũng là luyện đan sư, Thiên Nhân Chi Cảnh đến cùng là gì?"
Nàng nghe đệ tử Ngọc Hư phong nói đến Thiên Nhân Chi Cảnh, nhưng không phải luyện đan sư, không rõ cảnh giới này là gì. Bây giờ gặp được Bạch Thanh Ảnh, thuận tiện hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Nhưng nàng không chờ được đáp án.
Vừa dứt lời, cô gái đối diện đã hóa thành bóng trắng, vội vàng bay ra ngoài đại điện.
Tử Vân phong.
Lý Ngọc ngồi trên ghế đẩu, đang rất hứng thú quan sát hàng xóm đánh bài thì từ xa nhìn thấy một bóng trắng lại bay về.
Hắn đứng lên hành lễ: "Bạch sư tỷ."
Bạch Thanh Ảnh quan sát đệ tử Côn Lôn trẻ tuổi này bằng ánh mắt hoàn toàn khác biệt. Thật sự không ngờ, hắn trẻ tuổi như thế, không những tự mình vào Thiên Nhân Chi Cảnh mà luyện đan sư tha thiết ước mơ, còn có thể chỉ điểm người khác.
Nàng cười nói: "Ta nghe Tần sư muội nói, sư đệ cũng là luyện đan sư?"
Lý Ngọc hơi bất ngờ, không nghĩ tới Tần sư tỷ từng nghe tên hắn, sau đó khách khí: "Chỉ vừa vào luyện đan sư nhất phẩm mà thôi, không thể so với Bạch sư tỷ."
Bạch Thanh Ảnh đang muốn nói chuyện, đột nhiên quay đầu nhìn lên trời.
Hai bóng hình từ trên trời giáng xuống trước mặt bọn hắn.
Một trong hai người là ông lão mặc đồng phục Côn Lôn phái, người còn lại là thanh niên mặc trường sam màu trắng, đứng yên mà như một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ, ở ngực áo trái có một con dấu nhỏ hình kiếm.
Trưởng lão Trúc Cơ của Côn Lôn phái rất khách khí với thanh niên này, nhìn Lý Ngọc nói: "Đây là người chém giết đệ tử Khôi Lỗi tông kia."
Thanh niên nghe vậy, nghiêm mặt ôm quyền với Lý Ngọc: "Đa tạ sư đệ đánh giết yêu nhân Ma đạo, báo thù cho con cháu Thục Sơn ta, còn mang di thể của sư đệ sư muội về."
Lý Ngọc tương tự chắp tay đáp lễ: "Đệ tử Côn Lôn cũng bị hắn làm hại, ác tặc Ma đạo như này, người người có thể tru diệt, sư huynh không cần khách khí."
Thanh niên nghiêm mặt nói: "Bất kể thế nào, sư đệ mang di thể của bọn hắn về, Thục Sơn thiếu ngươi một nhân tình, mong sư đệ nhận lấy lễ mọn này."
Còn chưa dứt lời, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm.
Lý Ngọc còn định khách khí hai câu, Bạch Thanh Ảnh bên cạnh đã cười nói: "Nếu là lễ vật của Thượng Quan sư huynh, Lý sư đệ cứ nhận đi."
Lý Ngọc đành phải hai tay nhận lấy: "Đa tạ Thượng Quan sư huynh."
Thanh niên cười hỏi Bạch Thanh Ảnh: "Bạch sư muội sao cũng ở đây?"
Hiển nhiên hai người sớm đã quen biết, Bạch Thanh Ảnh cười nói: "Như Thượng Quan sư huynh, chuyên đến Côn Lôn cảm ơn Lý sư đệ. Nếu không có hắn, ba sư muội của ta đã bị đệ tử Khôi Lỗi tông độc thủ."
Hàn huyên vài câu, thanh niên nói: "Ta còn phải mang di thể của sư đệ sư muội về Thục Sơn, cáo từ trước. Nếu Lý sư đệ có cơ hội đến Thục Sơn, Thượng Quan Hạo lại tận tình nghĩa chủ nhà......"
Hắn đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng, lần nữa gật đầu với Lý Ngọc rồi bay đi cùng ông lão kia.
Hai người nhìn theo hắn rời đi, Bạch Thanh Ảnh nói với Lý Ngọc: "Thượng Quan sư huynh là kiều sở trong thế hệ trẻ Thục Sơn, danh liệt "Thất Kiếm", còn là đệ tử của chưởng môn. Kết giao với Thượng Quan sư huynh, rất có lợi cho Lý sư đệ."
Lý Ngọc có biết thuyết pháp Thục Sơn Thất Kiếm, nhưng không biết cụ thể có ai.
Không giống Nga Mi Tứ Mỹ Thập Nhị Thoa, hắn có thể nói ra tên và đặc điểm từng người.
Bạch sư tỷ dáng người cao gầy nhất, một đôi chân dài không ai sánh bằng. Ba vị kia, một vị hung khí ép người, một vị đào hoa mắt phượng, một vị......
Bây giờ không phải lúc thất thần.
Hắn nhìn trường kiếm trong tay, địa vị của Thục Sơn ở Chính đạo không thấp hơn Côn Lôn là bao. Thanh kiếm này không phải bình thường, tối thiểu trông tốt hơn thanh kiếm nát mà tông môn phát cho nhiều.
Bạch Thanh Ảnh nhìn thanh kiếm trong tay Lý Ngọc: "Kiếm này là một món pháp khí trung phẩm, đủ để dùng đến Trúc Cơ kỳ. Luyện khí chi đạo của Thục Sơn tuy không bằng Thanh Thành, nhưng đúc kiếm thì có điểm độc đáo."
Pháp khí trung phẩm có thể tiếp nhận pháp lực Trúc Cơ kỳ, tức là hắn có thể dùng thanh kiếm này đến trước khi Kết Đan.
Lần trước, thanh kiếm của hắn vỡ bởi vì phi kiếm được tông môn phát cho chỉ là pháp khí hạ phẩm, nhiều nhất tiếp nhận được pháp lực của Luyện Khí tầng chín. Lý Ngọc rót vào pháp lực của năm nhánh linh mạch, Luyện Khí tầng mười mấy, trực tiếp khiến nó căng nổ......
Sau này lại gặp cường địch, hắn có thể phát huy ra mười phần pháp lực.
Một món phi kiếm trung phẩm, giá cả trong phường thị tông môn có thể lên đến mấy chục ngàn linh tệ.
Tiên y mà Bạch sư tỷ tặng hắn, giá trị cũng không thấp hơn 50.000 linh tệ.
Nhiệm vụ lần này, có thể nói hắn thu hoạch tương đối khá.
Sau khi sư huynh Thục Sơn rời khỏi, Lý Ngọc mời Bạch sư tỷ vào biệt viện.
Ba thiếu nữ đang chơi đùa với Linh Nhi, Bạch Thanh Ảnh ngồi trong đình. Lý Ngọc ngâm một bình linh trà, nàng nếm thử một ngụm, bất ngờ nói: "Lần trước uống linh trà này, là khi cùng với sư tôn bái phỏng sư thúc Đan Dương Tử của quý phái ở Cửu Hoa phong. Trà này không rẻ, làm Lý sư đệ tốn kém......"
Lý Ngọc cười một tiếng: "Không tốn kém, đệ tử của Đan Dương Tử tổ sư, Triệu Vô Lượng Triệu sư huynh tặng."
Sư tôn của Bạch Thanh Ảnh là hảo hữu của Đan Dương Tử, nàng đương nhiên quen biết Triệu Vô Lượng. Nghe nói hắn sớm đã luyện chế được đan dược cấp một, nhưng bởi vì muốn giành được khôi thủ thi đấu đan đạo, mới một mực không tấn thăng.
Bạch Thanh Ảnh cũng coi như có chút thiên phú đan đạo, nhưng nàng rất rõ ràng, mình kém xa thiên tài chân chính như Triệu Vô Lượng.
Linh trà này được Đan Dương Tử sư thúc tự tay luyện chế, vô cùng trân quý, không ngờ Triệu Vô Lượng sẽ tặng cho Lý Ngọc.
Bạch Thanh Ảnh cảm khái: "Lý sư đệ đúng là quen biết nhiều......"
Lý Ngọc mỉm cười không nói.
Tu vi của hắn bình thường, quen biết thì đúng là rất nhiều. Ở Côn Lôn, lên đến đệ tử hạch tâm, xuống đến tiểu muội bán hàng, hoặc nhiều hoặc ít đều có giao tình.
Không chỉ như thế, hắn ở Ma đạo cũng có đường.
Tu tiên chỉ biết chém chém giết giết là không được, còn phải biết nhân tình thế sự.
Uống xong một chén trà, Bạch Thanh Ảnh bỗng nháy mắt nói: "Vừa nghe Tần sư muội nói, Lý sư đệ từng vào Thiên Nhân Chi Cảnh trong thi đấu đan đạo?"
Ánh mắt của Bạch sư tỷ lúc này, Lý Ngọc từng thấy ở Trịnh sư muội.
Tất cả luyện đan sư, mặc kệ là học đồ hay nhất nhị tam phẩm, nghe thấy Thiên Nhân Chi Cảnh đều như mèo ngửi thấy cá, mà Lý Ngọc chính là con cá đó.
Liên quan đến cách vào Thiên Nhân Chi Cảnh, Lý Ngọc đã có lí do thoái thác tiêu chuẩn.
Lý Ngọc rất phóng khoáng kể lại hết với Bạch sư tỷ những lời đã nói cho Trịnh sư muội và Triệu sư huynh, sau đó nhắc nhở nàng: "Tuy ta vào Thiên Nhân Chi Cảnh như vậy, nhưng phương pháp này không thích hợp tất cả mọi người. Rất nhiều đệ tử Côn Lôn, bởi vì học tập phương pháp của ta mà hủy đan nổ lò, Bạch sư tỷ phải cẩn thận......"
Bạch Thanh Ảnh cười một tiếng: "Ta biết, cảm ơn Lý sư đệ......"
Ở biệt viện của Lý Ngọc thêm một lát, uống mấy chén linh trà, Bạch Thanh Ảnh dẫn ba chị em Triệu thị rời đi.
Mà lúc này nàng không biết, hành tung của mình đã gây nên sóng to gió lớn trong đệ tử Côn Lôn.
Bạch Thanh Ảnh là một trong Nga Mi Tứ Mỹ, còn có quan hệ rất thân mật với Tần sư tỷ bản môn. Trong đệ tử Côn Lôn, có rất nhiều người ngưỡng mộ nàng.
Từ lúc nàng vào Côn Lôn động thiên, hành tung đã bị vô số người chú ý.
Mà nàng ở biệt viện nào đó trên Tử Vân phong cả một canh giờ, lại chỉ ở chỗ bạn thân Tần Khả Nhân một khắc, cũng truyền khắp Côn Lôn động thiên trong thời gian rất ngắn.
Rất nhanh, các đệ tử Côn Lôn đã tra ra, biệt viện ở Tử Vân phong đó chính là chỗ ở của Lý Ngọc.
Từ khi Lý Ngọc vào Côn Lôn, số đào hoa của hắn chưa từng đứt đoạn, quả thật không có thiên lý.
Hắn lúc đầu nhập môn, đi từ linh phảng của Khuynh Tâm sư tỷ xuống. Khương Ly sư muội có Thiên linh mạch là thanh mai trúc mã, cho hắn vô số linh tệ, thậm chí có nhẫn không gian. Trịnh sư muội, thiên tài đan đạo của Thúy Vi phong hình như có quan hệ rất tốt với hắn. Theo không ít đệ tử Côn Lôn chứng thực, hắn còn sống chung với một nữ đệ tử xinh đẹp ở Tử Vân phong......
Cho tới hôm nay, bọn hắn mới phát hiện, ngay cả Bạch sư tỷ trong Nga Mi Tứ Mỹ cũng quen biết hắn.
Từ nhập môn đến bây giờ, xoay quanh hắn đều là thiên kiêu tuyệt sắc.
Chẳng lẽ tiểu tử này có số đào hoa sao?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Chương 64: Lý Ngọc phát hiện
Tử Vân phong.
Lý Ngọc thưởng thức thanh phi kiếm mà Thục Sơn tặng cho, quyến luyến không rời.
Tác dụng của pháp bảo là tăng cường thực lực của tu tiên giả, pháp bảo càng lợi hại tăng cường càng nhiều pháp lực. Ngoài ra, cũng có yêu cầu với bản thân pháp bảo, pháp bảo cao cấp hơn có thể gánh chịu nhiều pháp lực hơn, uy lực đương nhiên cũng lớn hơn.
Thanh phi kiếm mà tông môn phát miễn phí, đại khái chỉ có thể gánh chịu sáu phần pháp lực của Lý Ngọc, vượt qua thượng hạn, pháp bảo sẽ bị phá hủy. Nhưng thanh phi kiếm xuất phẩm Thục Sơn này, cho dù Lý Ngọc rót tất cả pháp lực năm nhánh linh mạch, Luyện Khí tầng mười mấy vào, nó vẫn không có dấu hiệu sụp đổ, thân kiếm còn tỏa ra huỳnh quang lờ mờ.
Nếu hắn chém ra một kiếm, không phải Luyện Khí tầng chín tu Kim linh mạch thì không ngăn cản được.
Lý Ngọc tuy tu tiên hơn nửa năm, học luyện đan, tập pháp thuật, nhưng trong xương thật ra là chiến sĩ, khát vọng đánh cận thân.
Hai người đứng xa ném cầu lửa vào nhau có gì tài ba, đây không phải chiến đấu mà Lý Ngọc hướng về, nam nhân nên quyền quyền đến thịt, đoản binh gặp mặt. Ở mặt này, hắn càng thiên hướng phương thức chiến đấu của đệ tử Thục Sơn.
Bất kể địch nhân mạnh mẽ bao nhiêu, tu hành nội tình gì, một kiếm chém hết.
Một lát sau, Lý Ngọc thu kiếm lại, nhìn về tiên y trên người.
Tiên y Nga Mi phái giống như đan dược Côn Lôn, có thể nói bán chạy ở tu hành giới. Như Lý Ngọc thấy, mặc kệ là Khương Ly, Hứa sư tỷ hay Trịnh sư muội, đều mặc tiên y Nga Mi.
Lý Ngọc vốn cho rằng, đây là một món pháp bảo phòng ngự, tìm tòi mới biết, bộ quần áo này không chỉ thay đổi được màu sắc, thậm chí thay đổi được kiểu dáng, không biết hơn đồng phục đệ tử của Côn Lôn phái bao nhiêu cấp bậc.
Lý Ngọc vốn định mua một món tiên y phòng ngự và pháp khí công kích, hai lễ vật này tiết kiệm cho hắn không ít linh tệ.
Mỗi tháng luyện chế 500 viên đan dược cấp một, mệt thì mệt, nhưng kiếm linh tệ cũng rất phong phú. Dù sao chỗ linh tệ kia cũng để không, Lý Ngọc dứt khoát tặng cho Chu Tử Tuyền một món tiên y nhất phẩm.
Nàng tu hành ở tông môn, có Lý Ngọc nuôi, không cần ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng không có nguy hiểm gì, tiên y nhất phẩm là đủ rồi, chủ yếu là mặc đẹp, Lý Ngọc nhìn cũng vui mắt.
Cô gái nào không thích đẹp, một món tiên y xuất phẩm Nga Mi có thể tùy ý thay đổi màu sắc và kiểu dáng, nữ đệ tử đại môn phái nào cũng tha thiết ước mơ, Chu Tử Tuyền mặc lên thì không nỡ cởi ra.
Nàng nhấc váy, xoay tại chỗ một vòng, xấu hổ nói với Lý Ngọc: "Cảm ơn......"
Tiên y có giá vài ngàn linh tệ, đắt hơn Thông Mạch Đan nhiều. Nàng theo Lý Ngọc, chỉ rút ra tinh luyện một chút linh dịch, mỗi tháng đã có ba viên Thông Mạch Đan, còn có tiên y này......
Hắn tốt với mình như thế, cũng không biết trả nợ thế nào.
Lý Ngọc nhìn nàng, Chu sư tỷ thay quần áo mới quả là đẹp. Bảo sao tiên y Nga Mi nổi danh như thế, có thể tự động sửa kích thước theo dáng người chủ nhân, phô ra dáng người của nàng.
Hắn khoát tay: "Cảm ơn cái gì, năm đó ngươi chỉ có một xâu mứt quả cũng bằng lòng chia cho ta một nửa, một bộ quần áo thì đáng gì. Hơn nữa, ngươi mặc đẹp thì ta cũng vui mắt......"
Chu Tử Tuyền đỏ mặt, rất là xấu hổ.
Năm đó chia nửa xâu mứt quả là vì hắn đẹp, tiểu đệ đệ đáng yêu không nháy mắt nhìn nàng, lòng thiếu nữ mềm nhũn, sao có thể không cho hắn?
Tán thưởng dáng người uyển chuyển của Chu sư tỷ một lát, Lý Ngọc ôm Linh Nhi ra sân.
Mấy cụ già vẫn đang đánh mạt chược tiêu khiển, Lý Ngọc đứng sau lưng một người nói: "Lão Thẩm, ngươi là linh thú sư, nên nuôi linh sủng thế nào, dạy ta đi......"
Các trưởng lão Trúc Cơ dưỡng lão ở Tử Vân phong, nghề nghiệp gì cũng có, luyện đan sư, luyện khí sư, phù lục sư, trận pháp sư, cơ quan sư, linh thú sư...... Lý Ngọc biết mấy người.
Lão Thẩm là linh thú sư ở chéo nhà Lý Ngọc, một đời nuôi linh thú cho Côn Lôn, hắn còn thiếu Lý Ngọc mấy trăm linh tệ, bình thường không nói nhiều. Hắn không nói gì cả, đánh xong một ván, chắp tay sau lưng về phòng. Lúc đi ra, tiện tay ném cho Lý Ngọc một quyển sách.
"Quyển sách này cho ngươi, chúng ta không ai nợ ai."
Lý Ngọc đưa tay nhận lấy, đây là một quyển sổ tay nuôi thú, phía trên có chi chít bút ký, nội dung vô cùng tường tận, từ nuôi con nhỏ đến giữ thai, đều có miêu tả kỹ càng.
Như luyện đan sư, linh thú sư cũng là nghề nghiệp không thể thiếu.
Thực lực của tu tiên giả không thể đơn giản đo bằng pháp lực nông sâu, còn phải cân nhắc đến đan dược, pháp bảo, phù lục, trận pháp. Đấu pháp với đệ tử Khôi Lỗi tông phải đề phòng linh thi, đấu pháp với đệ tử Luyện Hồn tông phải cẩn thận linh quỷ......
Linh thú lợi hại có thể kề vai chiến đấu với chủ nhân, thậm chí có người nuôi linh thú mạnh hơn cả mình.
Ngự Thú môn trong mười tông Đạo môn, lấy huấn luyện linh thú, tọa kỵ nổi danh, thực lực không thể khinh thường.
Lý Ngọc muốn học tập ngự thú chi đạo, không phải để huấn luyện Linh Nhi nghe lời hơn, mà muốn nâng cao thực lực của nó. Dù sao, tuổi thọ của hổ không dài, bình thường chỉ khoảng 20 năm, ngắn hơn nhân loại nhiều. Chỉ có tăng thực lực, nó mới có thể sống lâu hơn.
Với cách nâng cao thực lực của linh thú, tiền nhân sớm đã lục lọi ra phương pháp, thậm chí phát triển ra mạch ngự thú.
Như nhân loại, muốn nhanh chóng nâng cao thực lực của linh sủng, biện pháp đơn giản nhất chính là đan dược. Nhân thể có kinh mạch, linh thú thật ra cũng có. Chính vì như thế, Tụ Khí Đan của Lý Ngọc mới khiến nó bước vào con đường tu hành.
Lý Ngọc tìm đến linh sủng loại hổ trong sổ tay nuôi thú.
Rất nhiều tu tiên giả thích lấy yêu vật loại hổ báo làm tọa kỵ, nghiên cứu với hổ nhiều hơn một chút. Sổ tay này nói, trong cơ thể yêu vật loại hổ có một nhánh linh mạch, 81 huyệt vị.
Thông Mạch Đan có thể giúp người tu hành đả thông huyệt vị, cũng có thể giúp yêu vật.
Nhưng Thông Mạch Đan sớm đã dùng tên thật giới hạn mua, Lý Ngọc có thể mua cho hắn và Chu Tử Tuyền, nhưng không thể mua cho Linh Nhi. Dù sao Thông Mạch Đan của tông môn cho đệ tử bình thường còn thiếu nhiều, nếu hắn cho linh sủng dùng, các đệ tử vất vả mấy tháng đến một năm mới kiếm được một viên Thông Mạch Đan sẽ nghĩ gì?
Tiên nhị đại không thiếu linh tệ, một khi Thông Mạch Đan có thể cho linh sủng dùng, sợ rằng đệ tử cấp thấp không mua nổi một viên.
Xem ra, chỉ có thể chờ hắn trở thành luyện đan sư nhị phẩm, luyện chế được Thông Mạch Đan, mới có thể nhanh chóng nâng cao thực lực của nó.
Với khả năng Trúc Cơ của Linh Nhi, Lý Ngọc không hề hoài nghi. Đừng nhìn nó chỉ là một con hổ, thiên phú tu hành tốt hơn Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền nhiều, khoảng một tháng đã đả thông một huyệt vị. Cho dù Lý Ngọc để kệ, trong vòng mười năm nó cũng có thể tu hành đến ngang với Luyện Khí tầng mười.
Thông Mạch Đan tạm thời không có biện pháp, đan dược cho linh sủng còn hai loại.
Một loại là Khai Linh Đan, một loại là Tẩy Tủy Đan.
Khai Linh Đan để nâng cao linh trí của yêu vật, Linh Nhi đúng là thông minh hơn loài hổ khác, nhưng đây là so sánh với động vật, với người thì kém xa.
Khai Linh Đan có thể dần dần nâng cao linh trí yêu thú.
Linh sủng đỉnh cấp, IQ không yếu hơn nhân loại.
Không nâng cao linh trí, cho dù thực lực tăng lên cũng là yêu ngốc. Đệ tử Chính đạo trảm yêu trừ ma, chính là trừ yêu ngốc có thực lực không có đầu óc, chỉ biết dựa vào bản năng lao lên.
Tẩy Tủy Đan thì cường hóa nhục thân.
Tu tiên giả nhân loại, có thể sử dụng các loại pháp thuật, nhưng yêu vật trước khi kết Yêu Đan hóa hình thành người, vẫn phải dựa vào thân thể. Khai Linh Đan nâng cao linh trí, Tẩy Tủy Đan cường hóa thân thể, cộng thêm ưu thế lực lượng trời sinh, có thể phát huy ra thực lực không kém.
Hai loại đan dược, phường thị Tử Tiêu phong có bán.
Thực lực của Lý Ngọc có thể luyện chế đan dược phẩm cấp này, hắn cũng có thể tìm được đan phương, vấn đề ở chỗ tài liệu. Một viên đan dược, tài liệu hở ra là gần 20 loại, trong thời gian ngắn cá nhân rất khó thu thập được toàn bộ, không bằng mua đan dược thành phẩm.
Chỉ là đắt hơn một chút.
Một bình Khai Linh Đan và Tẩy Tủy Đan, tông môn bán 1.000 linh tệ, chỉ đủ ăn mười ngày, nuôi nó còn tốn linh tệ hơn nuôi Chu sư tỷ. Ở Tu Tiên giới, người nuôi được linh thú, rất ít rất ít.
May mà Lý Ngọc là luyện đan sư, linh tệ cần thiết tuy không ít, nhưng còn trong phạm vi chịu đựng.
Lý Ngọc đi phường thị Tử Tiêu phong một chuyến, mua mấy bình Khai Linh Đan và Tẩy Tủy Đan. Dựa theo sách, mỗi ngày cho nó ăn một viên, bất kể là Khai Linh hay Tẩy Tủy, đều phải tích lũy tháng ngày, kiên trì mấy năm mới có hiệu quả, Lý Ngọc không vội thấy nó thay đổi.
Yêu nữ một mực không liên hệ hắn, tiếp theo, cuộc sống của Lý Ngọc lại trở về yên tĩnh.
Mỗi ngày luyện đan vuốt hổ, khi nhàn hạ sẽ đọc thư tịch phù lục, trận pháp, cơ quan thuật.
Con đường tu tiên, ngàn vạn đại đạo, tri thức rộng lớn như biển cả, không ai có thể nắm giữ toàn bộ, Lý Ngọc chỉ xem qua để mở rộng kiến thức.
Hắn thậm chí còn xem bản công pháp tu hành của Ma đạo lấy từ đệ tử Khôi Lỗi tông.
Vừa xem, Lý Ngọc đã phát hiện một chuyện rất thú vị.
Triệu Long tu hành công pháp Ma đạo tên là << Minh Thổ Quyết >>, từ mấy pháp thuật trong sổ, đây là công pháp Thổ thuộc tính, nhưng không giống << Hậu Thổ Quyết >> mà Lý Ngọc tu hành.
Nói chuẩn xác, hai công pháp hoàn toàn tương phản.
Lý Ngọc tu hành << Hậu Thổ Quyết >> bắt đầu từ huyệt Ẩn Bạch đến huyệt Đại Bao kết thúc.
Triệu Long tu hành << Minh Thổ Quyết >> bắt đầu từ huyệt Đại Bao đến huyệt Ẩn Bạch kết thúc.
Kinh mạch và huyệt đạo của hai công pháp giống như đúc, chỉ là trật tự tương phản, một chính luyện, một nghịch luyện.
Khó trách liên quan đến ai là Đạo môn chính thống, hai đạo Chính Ma một mực tranh chấp không ngừng. Hai bên đều tu hành linh mạch, chỉ là trật tự trái ngược, ai cũng thấy mình là Chính......
Nhất là, chỉ riêng Thổ linh mạch mà nói, huyệt Ẩn Bạch trên chân, huyệt Đại Bao ở sườn. Chính đạo tu hành từ dưới lên trên, Ma đạo tu hành từ trên xuống dưới. Chính đạo nói mình là Chính thì không thể phục chúng, chí ít Ma đạo không phục......
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Chương 65: Thí luyện huyễn cảnh
Nhìn kinh mạch hoàn toàn trái ngược trong << Minh Thổ Quyết >>, Lý Ngọc cảm thấy mới lạ.
Từ trước đến nay không ai nói cho hắn, linh mạch có thể nghịch luyện. Hắn đột phát ý tưởng, nếu đồng thời xung kích hai đầu huyệt vị của một nhánh linh mạch, chờ bọn chúng tập hợp ở giữa, chẳng phải có thể giảm phân nửa thời gian tu hành?
Đương nhiên, Lý Ngọc chỉ nghĩ chứ không thử.
Hắn không phải đồ đần, chuyện rõ ràng như thế mà không ai làm, nhất định có đạo lý.
Lúc mới tu hành, Tôn trưởng lão đã nói với bọn hắn, phải hoàn toàn tu hành theo kinh mạch đồ trong công pháp, không thể sai sót. Một khi luyện sai, sẽ tẩu hỏa nhập ma, chết bất đắc kỳ tử.
Rất hiển nhiên, một nhánh linh mạch, chính luyện hay nghịch luyện đều được, chỉ không thể luyện đồng thời.
Lý Ngọc suy đoán, pháp lực chính tu và nghịch tu khác nhau về bản chất.
Ngoại trừ trật tự xung kích huyệt vị, cách dùng công pháp hai đạo Chính Ma cũng rất khác.
Đệ tử Chính đạo tu hành công pháp Thổ thuộc tính, bình thường sẽ lựa chọn bồi dưỡng linh dược, khai thác khoáng thạch, mà Ma đạo thì khá âm gian, bọn hắn tu hành công pháp Thổ thuộc tính chủ yếu để luyện thi......
Cứ như vậy, đến cùng ai là chính thống tiên đạo, ai là tà ma ngoại đạo, không còn gì để nói.
Thu lại Minh Thổ Quyết, để Chu Tử Tuyền chơi cùng Linh Nhi, Lý Ngọc rời nhà, lần nữa tới Thiên Trụ phong.
Yêu nữ một mực không có tin tức, hắn không thể ngồi không ở nhà.
Nhàn cũng nhàn, Lý Ngọc đến đây xem còn nhiệm vụ phù hợp không.
Trên bốn bức tường, sóng nước lưu chuyển, chi chít các loại nhiệm vụ.
Có tông môn tuyên bố, có tư nhân tuyên bố, nhiệm vụ đa dạng khiến Lý Ngọc hoa cả mắt.
Nhiệm vụ linh tệ thì hắn liếc qua rồi thôi, chỉ chú ý đến có phần thưởng Thông Mạch Đan. Nhưng nhiệm vụ loại này quá ít, hơn nữa toàn là đánh giết yêu nhân Ma đạo, nếu không biết vị trí chuẩn xác thì không thể nhận.
Thật ra phương pháp tăng cao tu vi nhanh nhất là hấp thu linh dược, nhưng linh dược cấp bậc đó đều dùng để luyện đan, tông môn chỉ thu không bán. Trừ khi chính hắn đi tìm, nhưng tốn thời gian và nhọc nhằn hơn nhiều, cũng không chắc chắn có thu hoạch, còn không bằng nhận nhiệm vụ kiếm Thông Mạch Đan.
Lý Ngọc đang định trở về, đột nhiên bị vỗ vai.
Hắn quay đầu nhìn, phát hiện là Ngô Thông.
Ngô Thông cười nói với hắn: "Lý Ngọc à, đã lâu không thấy, ngươi cũng đến đây nhận nhiệm vụ?"
Lý Ngọc hỏi: "Ngươi cũng thế? Thiếu linh tệ à?"
Hắn hơi bất ngờ, với đầu óc buôn bán của Ngô Thông, không nên thiếu linh tệ, căn bản không cần nhận nhiệm vụ.
Ngô Thông cười nói: "Đương nhiên không phải, nơi này tụ tập nhiều đệ tử nhất, tình báo lưu thông nhanh nhất, ta ở đây sưu tập tin tức. Ngươi còn nhiều linh tệ hơn cả ta, sao cũng đến đây......"
Lý Ngọc nói: "Linh tệ không thiếu, ta xem có nhiệm vụ gì trực tiếp ban thưởng Thông Mạch Đan."
Ngô Thông thường xuyên đến đây, hiển nhiên quen thuộc nhiệm vụ của tông môn hơn Lý Ngọc, nói: "Nhiệm vụ thưởng Thông Mạch Đan chỉ có đánh giết đệ tử Ma đạo......"
Nói xong, hắn lại lắc đầu: "Nhưng đám người Ma đạo, hành tung bí ẩn, muốn gặp bọn hắn, phải dựa vào vận khí......"
Đang nói, hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, nhìn Lý Ngọc: "Nói đến ban thưởng Thông Mạch Đan, nếu ngươi có lòng tin với thực lực của mình, có thể đi xông thí luyện huyễn cảnh. Chỉ cần có thể vào top 10, mỗi khi vượt qua một vị sẽ có mười viên Thông Mạch Đan......"
"Thí luyện huyễn cảnh? Mười viên Thông Mạch Đan?"
Lý Ngọc nghi hoặc nói: "Đây là nhiệm vụ gì?"
Ngô Thông nói: "Thí luyện huyễn cảnh không phải nhiệm vụ, cho nên tường nhiệm vụ không có, ngươi không biết cũng rất bình thường. Bình thường, đến Luyện Khí tầng chín mới có năng lực xông qua thí luyện huyễn cảnh, nhưng ngươi tu nhiều linh mạch, luận pháp lực thâm hậu, chắc không yếu hơn Luyện Khí tầng chín, có thể thử......"
Một khắc sau đó.
Thông Thiên phong.
Hai bóng hình từ trên trời giáng xuống đỉnh Thông Thiên Phong, Ngô Thông cười nói: "Đây chính là chỗ thí luyện huyễn cảnh."
Lý Ngọc nhìn thấy từng đệ tử Côn Lôn ra ra vào vào đại điện ở đỉnh Thông Thiên Phong. Ngô Thông nói không sai, đến đây tham gia thí luyện, đều là đệ tử Luyện Khí tầng tám trở lên, phần lớn trong đó là Luyện Khí tầng chín.
Người đến đây đều không mặc đồng phục đệ tử ngăn cách sóng pháp lực, Lý Ngọc có thể cảm nhận được thực lực của bọn hắn.
Liên quan đến thí luyện huyễn cảnh, Ngô Thông đã kỹ càng giải thích trên đường.
Đại môn phái như Côn Lôn rất coi trọng bồi dưỡng đệ tử cấp thấp, mặc kệ là luyện đan sư hay đệ tử bình thường, đều có các loại so tài ban thưởng phong phú, dùng để khích lệ đệ tử trong môn.
Thí luyện huyễn cảnh chính là một trong số đó, cách nay đã gần ngàn năm.
Tông môn xây dựng thí luyện huyễn cảnh là để khích lệ đệ tử Luyện Khí kỳ tu hành, chỉ cần xông vào top 10 là đạt được ban thưởng Thông Mạch Đan phong phú. Đệ tử Luyện Khí tầng bảy tám chỉ cần xông vào top 10 là có thể nhờ ban thưởng vào Luyện Khí tầng tám chín thậm chí viên mãn, đương nhiên vô cùng tích cực tham gia thí luyện.
Sơ tâm của tông môn rất tốt, chẳng qua về sau, tình hình thực tế chệch hướng dự tính ban đầu.
Thí luyện huyễn cảnh, lúc đầu xây dựng cho đệ tử Luyện Khí tầng bảy tám, chỉ hạn chế đệ tử Trúc Cơ kỳ trở lên tham dự, không hạn chế Luyện Khí tầng chín.
Xông vào top 100 có thể để lại tên của mình trên bảng danh sách, xông vào top 10 được toàn tông nhìn thấy, để lại tên mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm. Chuyện nổi danh như này cũng rất hấp dẫn đệ tử Luyện Khí tầng chín.
Càng ngày càng nhiều Luyện Khí tầng chín tham dự thí luyện, top 100 Thí Luyện bảng đương nhiên không có Luyện Khí tầng bảy tám.
Gần ngàn năm trôi qua, sớm đã không ai nhớ vì sao xây dựng thí luyện huyễn cảnh, mà Thí Luyện bảng đã trở thành nơi các đệ tử Luyện Khí kỳ tranh chỗ. Thiên tài thiên kiêu gì, tên tuổi được người khác cho không tính, có bản sự thì leo Thí Luyện bảng, có thể lưu danh trên bảng mới được mọi người tán thành.
Kết quả chính là ngàn năm nay, thiên tài mỗi thời đại đều muốn lưu danh trên bảng, nhất định xông thí luyện huyễn cảnh. Đừng nói top 10, cho dù là thứ 100, cũng không phải Luyện Khí tầng chín phổ thông, mà là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong tu mấy nhánh linh mạch.
Còn thứ nhất Thí Luyện bảng, là thiên kiêu số một Côn Lôn phái ngàn năm qua.
Trên bia đá to lớn ngoài đại điện, Lý Ngọc nhìn thấy một cái tên quen thuộc.
Thứ nhất Thí Luyện bảng.
Tần Khả Nhân.
Lý Ngọc biết Tần sư tỷ bị yêu nữ đặc biệt chú ý, là thiên tài số một trong thế hệ trẻ của tông môn, nhưng không ngờ nàng thiên tài đến thế, lẩm bẩm: "Tần sư tỷ lợi hại như vậy sao?"
Ngô Thông nói: "Đúng thế, nghe nói Tần sư tỷ có hai nhánh Thiên linh mạch, thiên phú cao hơn Khương sư muội. Ngàn năm qua, Côn Lôn phái chỉ có người này."
Lý Ngọc thừa nhận mình đã xem thường sư tỷ chỉ lớn hơn hắn một tuổi này, nào phải thiên tài số một thế hệ trẻ. Ngàn năm qua, Côn Lôn phái có vô số thiên kiêu, nàng y nguyên độc chiếm khôi thủ, đủ thấy thiên phú của nàng kinh khủng bao nhiêu.
Hơn nữa, các tiền bối tu năm nhánh linh mạch trong lịch sử, không phải một mực tu đến cùng. Tuyệt đại đa số đến Kim Đan kỳ sẽ chuyên tâm tu một hoặc hai nhánh linh mạch, nhiều nhất không quá ba nhánh. Nhưng hắn nghe nói, Tần sư tỷ cho dù đến Kim Đan kỳ, cũng đồng tu năm linh mạch, thực lực không thể đánh đồng với năm linh mạch bình thường.
Lý Ngọc nhìn xuống phía dưới, thấy một cái tên xa lạ, hỏi: "Vương Đạo Huyền là ai?"
Thứ hai Thí Luyện bảng là một người tên Vương Đạo Huyền.
Trên trán Ngô Thông hiện ra mấy đường đen, cạn lời: "Thân là đệ tử Côn Lôn phái, ngay cả tên của chưởng giáo chân nhân cũng không biết?"
Lý Ngọc thật sự không biết tên của chưởng giáo Côn Lôn phái, hắn không tiếp xúc đến tồn tại đẳng cấp này, cũng không ai nói cho hắn.
Ngô Thông nhìn cái tên kia nói: "Mấy trăm năm trước, khi ở Luyện Khí kỳ, chưởng giáo chân nhân lập nên thành tích này. Mấy trăm năm qua không ai phá được, cho đến mấy năm trước, Tần sư muội xanh ra từ lam mà mà hơn cả lam, phá tan thành tích của sư tôn, trở thành thứ nhất Thí Luyện bảng......"
Lý Ngọc tiếp tục dời mắt xuống.
"Vương Đạo Huyền, Trần Thanh Sơn, Bùi Nguyên, Triệu Huyền Chân, Lục Thái Nhất, Hoàng Động Nguyên......"
Ngoại trừ Triệu Huyền Chân, Lý Ngọc biết là sư tôn của Khương Ly, những cái tên phía sau Vương Đạo Huyền thì hắn không rõ, thậm chí chưa từng nghe nói. Đánh giá là thiên kiêu viễn cổ của tông môn, có người có lẽ đã qua đời, nhưng trên bia đá đại biểu vinh quang vẫn còn truyền thuyết về bọn hắn.
Theo ánh mắt dời xuống, Lý Ngọc lại phát hiện một cái tên ở dòng cuối cùng.
Thứ mười Thí Luyện bảng.
Lục Hành Chu.
Trong đầu Lý Ngọc hiện ra gương mặt bình thường của thanh niên đứng cạnh Hứa sư tỷ ở Bạch Vân quán.
Bởi vì hắn, Lý Ngọc suýt nữa không vào được Côn Lôn.
Lý Ngọc cảm thấy quái lạ, quay đầu hỏi Ngô Thông: "Thiên phú của Lục Hành Chu tốt như thế sao?"
Nhìn cái tên kia, Ngô Thông có vẻ khinh thường, nhỏ giọng nói: "Tốt cái rắm, trừ hắn ra, top 10 Thí Luyện bảng đều là thiên kiêu chân chính, trăm năm đến mấy trăm năm mới được một. Lúc Luyện Khí kỳ, người ta đều đồng tu năm linh mạch, hắn ba linh mạch, vốn không vào được Thí Luyện bảng. Song vì thể diện, lúc Luyện Khí đỉnh phong, hắn nhờ tổ sư Nguyên Anh kỳ giúp áp chế tu vi, không chịu Trúc Cơ, dùng ba năm cưỡng ép vào thứ mười Thí Luyện bảng, mới để lại tên trên bia đá......"
Lý Ngọc nghe ra, thiên kiêu khác xông thí luyện huyễn cảnh là thuận tay.
Lục Hành Chu thì tận lực cày bảng, bản thân không có thực lực top 10 Thí Luyện bảng, với tài nguyên mà hắn được hưởng thụ, Trúc Cơ muộn hai năm cũng không khác gì, không bằng nghĩ cách để lại tên trên Thí Luyện bảng.
Mấy chục đến trăm năm sau, ngoại trừ Tần Khả Nhân, sợ rằng sớm đã không ai nhắc đến Côn Lôn Thất Tử đời này. Nhưng chỉ cần có người tham gia thí luyện, sẽ nhìn thấy tên của Lục Hành Chu hắn.
Ngô Thông nhìn cái tên này, lắc đầu nói: "Cái tên này quả là sỉ nhục của Thí Luyện bảng. Lý Ngọc, ngươi tu năm linh mạch, đến Luyện Khí đỉnh phong, nhất định phải quét nó xuống......"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Chương 66: Thí Luyện bảng
Trên Thông Thiên phong.
Lý Ngọc và Ngô Thông đi vào cung điện, trong đại điện có mấy chục bóng hình, đều là đệ tử Luyện Khí tầng tám chín. Có không ít hơi thở vượt qua Luyện Khí tầng chín, rõ ràng là tu nhiều linh mạch.
Không phải tất cả người tham gia thí luyện đều muốn lưu danh sử xanh, trong thí luyện huyễn cảnh sẽ không bị thương, là sân luyện tập tốt nhất. Sớm trải qua nguy hiểm trong huyễn cảnh, trong hiện thực gặp phải cũng không đến mức luống cuống tay chân.
"Bên này."
Ngô Thông dẫn Lý Ngọc đến một căn phòng, vừa đi vừa nói: "Tham gia thí luyện huyễn cảnh không miễn phí, mỗi lần cần 100 linh tệ, tuy hơi đắt nhưng không là gì với ngươi......"
Đi qua một bức tường bao trùm Thủy Mạc Thuật, Lý Ngọc dừng bước. Bức tường này giống tường nhiệm vụ ở Thiên Trụ phong, phía trên có rất nhiều nét chữ, Lý Ngọc nhìn qua, phát hiện đều là tên người.
Mười cái tên trước nhất và lớn nhất là top 10 thí Luyện bảng, phía sau nhỏ hơn chút, chi chít gần trăm cái.
Ngô Thông giải thích: "Đây là Thí Luyện bảng, xông qua thí luyện và thời gian qua ải xếp top 100, tên sẽ hiện ở trên. Nhưng mấy trăm năm qua, thiên kiêu tham gia thí luyện không biết bao nhiêu. Càng về sau, tiến vào top 100 càng khó. Bình thường, danh sách này cả chục năm không có biến hóa......"
Lý Ngọc ngừng chân một lát, chỉ tìm thấy Hứa Khuynh Tâm ở thứ 72.
Những người còn lại, hắn đều không quen biết.
Ngô Thông cười nói: "Đừng nhìn, những cái tên trên này đều là thiên kiêu trong lịch sử, bây giờ là trưởng lão Kim Đan, tổ sư Nguyên Anh, nghe nói còn có lão tổ Hóa Thần, khẳng định ngươi không biết......"
Bên cạnh có một người biết hết tin tức, Lý Ngọc làm gì cũng thuận tiện.
Ngô Thông dẫn hắn đến một cửa phòng, nói: "Giao 100 linh tệ là được trải nghiệm thí luyện huyễn cảnh, chính ngươi vào đi, ta về Thiên Trụ phong trước."
Lý Ngọc chia tay Ngô Thông, đi vào căn phòng này.
Giữa phòng có một cái bàn bạch ngọc, phía sau ngồi một ông lão, Lý Ngọc cảm nhận được linh áp Trúc Cơ hậu kỳ từ hắn.
Trưởng lão Trúc Cơ hậu kỳ đang đọc sách, ngẩng đầu nhìn Lý Ngọc, có vẻ nghi ngờ. Hắn phát hiện mình nhìn không thấu tu vi của đệ tử trẻ tuổi này, cho dù mặc đồng phục đệ tử, cũng nên có linh áp lộ ra, không đến mức mất hết sóng linh khí.
Hắn nhanh chóng ý thức được, đệ tử này mặc một bộ tiên y, hơn nữa ít nhất là nhị phẩm, tất cả sóng linh khí đều bị nó che giấu.
Không biết là tiên nhị đại nào đến trải nghiệm cuộc sống.
Không biết Côn Lôn phái có bao nhiêu tiên nhị đại, ngoại trừ mấy người ít ỏi, ông lão này không cần phải để ý. Từ biểu cảm của Lý Ngọc, chắc là lần đầu tiên đến đây, hắn lạnh nhạt nói: "Lần đầu đến xông thí luyện huyễn cảnh?"
Lý Ngọc gật đầu.
Ông lão nói: "Thí luyện huyễn cảnh, 100 linh tệ một lần."
Lý Ngọc lấy ra 100 linh tệ, giao cho trưởng lão Trúc Cơ.
100 linh tệ một lần đúng là không rẻ đệ với tử bình thường, nhưng có thể đến xông thí luyện huyễn cảnh, cơ bản đều là đệ tử thiên tài, không thiếu linh tệ.
Ông lão nhận lấy linh tệ rồi khép lại quyển sách trận pháp dày cộp, chậm rãi đứng lên, nói: "Đi theo ta."
Lý Ngọc theo ông lão này ra khỏi phòng, đi tới một bức tường phía sau cung điện. Trên tường treo một tấm tranh cuốn to lớn, rộng khoảng một trượng, dài khoảng ba trượng, trung tâm có một vòng xoáy đang xoay tròn. Lý Ngọc chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy tâm thần bị kéo vào.
Ông lão đứng bên cạnh, ném cho hắn một thẻ ngọc, lạnh nhạt nói: "Thí luyện huyễn cảnh không thể sử dụng ngoại vật như đan dược, phù lục, pháp bảo, chỉ có thể dùng pháp lực của mình. Ngươi phải thay tiên y ra, cầm thẻ này có thể vào không gian thí luyện, nhớ tùy thân mang theo lệnh bài đệ tử, nếu không thì không thể ghi chép thành tích......"
Xung quanh Lý Ngọc còn có không ít đệ tử Luyện Khí tầng tám chín.
Bọn hắn không phải lần đầu tham gia thí luyện, không có trưởng lão đi cùng, tay nắm thẻ ngọc, đi thẳng vào trong tranh. Bóng hình xuyên qua tranh cuốn, hoàn toàn biến mất.
Hiển nhiên, bức họa này cũng là một pháp bảo thần kỳ.
Lý Ngọc đổi tiên y thành quần áo bình thường, cầm lệnh bài đệ tử, theo lời ông lão kia, đến trước tranh cuốn rồi bước ra một bước.
Hắn cảm thấy như xuyên qua bình chướng, vào một không gian kỳ dị.
Không phải lần đầu tiên có cảm giác này, tựa như ý thức của hắn vào không gian trong lò đan, chẳng qua lần này là thân thể đi vào.
Mà xung quanh hắn không phải một vùng trắng xoá.
Hắn ở trên núi cao, dưới chân là một bình đài rộng lớn, bên ngoài là vực sâu vạn trượng mây mù che phủ, cách trăm trượng còn có đỉnh núi khác, Lý Ngọc có thể loáng thoáng thấy phía trên có bóng người chuyển động.
Lý Ngọc biết bức tranh này có thể đồng thời chứa rất nhiều người tiến hành thí luyện.
Lý Ngọc vừa quan sát tình huống xung quanh, đã nhìn thấy mười trượng phía trước hắn, đột nhiên xuất hiện một con mãnh hổ trán trắng mắt trợn. Cũng là bạch hổ, Linh Nhi có cảm giác moe, con hổ này chỉ có cảm giác "Mãnh".
Con hổ này là con lớn nhất mà Lý Ngọc từng thấy, dài ít nhất hai trượng, tứ chi tráng kiện vô cùng, móng vuốt lấp lánh hàn quang, lúc há mồm lộ ra răng sắc khiến người ta phát sợ.
Càng kinh hoàng là, linh áp mà con hổ phát ra là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong.
Ngay cả Lý Ngọc cũng giật mình, cường độ thí luyện hơi bị lớn, vừa vào đã gặp mãnh hổ Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, đệ tử bình thường đúng là không chịu nổi.
"Rống!"
Con hổ gầm một tiếng, đột nhiên chạy như điên về phía Lý Ngọc. Cơ bắp tráng kiện cũng run rẩy theo, càng tạo cảm giác áp bức.
Xoẹt!
Cách Lý Ngọc vài trượng, nó nhào lên, thân thể khổng lồ như núi cao đè xuống, mang tiếng gió vù vù, vuốt hổ lấp lánh hàn quang, to lớn vô cùng, hung hăng đập vào đầu hắn.
Dù là tu tiên giả Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, nếu chịu một vuốt này, đầu cũng sẽ bị đập nát.
Lý Ngọc đương nhiên không ngồi chờ chết, hắn có thể cảm nhận được, pháp lực trong cơ thể con hổ này là Kim thuộc tính. Lúc nó nhào tới, Lý Ngọc đã lùi lại mấy trượng, cầu lửa che trời lấp đất lao đến.
Ngũ hành tương sinh tương khắc, hỏa khắc kim, pháp lực cũng thế.
Pháp lực Kim thuộc tính có thể cường hóa thân thể, chuyển biến thành bộc phát tốc độ và lực lượng, nhưng bị Hỏa thuộc tính khắc chế. Hổ lớn không thể thoát khỏi cầu lửa che trời lấp đất, rất nhanh bị đốt ra rất nhiều vết cháy đen.
Tuy khí thế yếu bớt, nhưng hiển nhiên không trí mạng.
Nó rung người, pháp lực càn quét dập tắt hỏa diễm trên thân, lần nữa nhào đến Lý Ngọc.
Lý Ngọc bay bổng mà đứng, lại phóng ra một cơn mưa tên lửa, đồng thời, trong tay hắn cũng ngưng ra một thanh kiếm lửa.
Một lát sau.
Một bóng hình nhảy lên thật cao, cắm kiếm lửa trên đầu hổ.
Thân thể khổng lồ của nó chậm rãi tiêu tan, Lý Ngọc rơi trên bình đài, ngực phập phồng.
Yêu vật Hệ Kim quả là máu trâu, cho dù hắn có pháp lực hùng hậu, thuộc tính khắc chế, chém giết hổ yêu huyễn hóa này cũng phí một chút khí lực.
Nhưng không chờ hắn thở phào, trên bình đài lần nữa có thứ huyễn hóa ra.
Vù vù!
Một con bọ ngựa lớn cỡ con nghé đột nhiên xuất hiện. Con bọ ngựa này toàn thân màu lục, đôi chân trước như hai thanh đại đao sắc bén, vung vẩy phát ra tiếng xé gió.
Từ linh áp của con bọ ngựa này, đây là một yêu thú Luyện Khí tầng chín đỉnh phong......
Xoẹt!
Bọ ngựa to lớn vung vẩy Đường đao sắc bén, thân hình như điện, nháy mắt đã bay đến trước mặt Lý Ngọc.
Một lát sau, con bọ ngựa này tiêu tan trong liệt diễm hừng hực, Lý Ngọc thở phào một hơi. Bọ ngựa Mộc thuộc tính tuy không hung mãnh bằng hổ, nhưng năng lực khôi phục quá mạnh, pháp lực tiêu hao thậm chí nhiều hơn lúc đánh bại con hổ.
Lý Ngọc vừa thở phào nhẹ nhõm, không xa, một con mãng xà màu xanh dài mấy trượng, lớn cỡ thùng nước, lại xuất hiện trước mắt hắn.
Linh áp của mãng xà như cũ là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong.
Nó vừa huyễn hóa ra đã phun vô số tên nước, bắn thẳng đến Lý Ngọc.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ngoài cơ thể Lý Ngọc xuất hiện một vòng bảo hộ pháp lực, tên nước đánh vào thì tan ra, mà mặt đất dưới chân hắn sớm thủng trăm ngàn lỗ.
Rất vất vả tiêu diệt con mãng xà này, pháp lực trong cơ thể Lý Ngọc chỉ còn gần một nửa.
Nhưng lúc này, một con chim cao mấy trượng, toàn thân màu đỏ đã ngưng tụ ra. Hỏa diễm hừng hực cuốn về phía Lý Ngọc, hắn chỉ có thể tập trung đối phó.
"Chiếp!"
Một lát sau, một tiếng chim hót thê lương vang vọng ngọn núi, yêu cầm Hỏa thuộc tính tiêu tan, Lý Ngọc cũng ngồi liệt dưới đất, mười phần pháp lực không còn nửa phần.
"Rống!"
Ngay cả cơ hội thở dốc cũng không có, một con gấu lớn mặc giáp đất dày đã gầm gừ lao thẳng vào hắn......
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Hoàng Sơn Tôn Giả Bá Tánh Bình Dân
Bác nào cần đọc bản dịch full bộ này thì nhắn em, Zalo:0867238352, em gửi trước full bộ cho check bản dịch, có thể nghe audio và đọc offline luôn nhé (có chút phí ạ)//
Mar 22, 2025 03:28 pm 0 trả lời 0
tinhhoanganh123 Bá Tánh Bình Dân
con hàng lục hành chu càng lúc càng hỗn
Mar 25, 2023 11:31 pm 0 trả lời 0
tinhhoanganh123 Bá Tánh Bình Dân
à ra con hàng Lục Hành Chu phèn vậy
Mar 22, 2023 08:45 pm 0 trả lời 0
Hoaqin Bá Tánh Bình Dân
Ngày mai truyện lên giá vào vip, bộ này t thấy ok nên sẽ mua chương scan. Mai tác bạo ít nhất 5 chương, tốc độ làm của tôi không nhanh, sẽ cố gắng cho anh em 3 chương. Không được thì 2 chương làm vốn.
Mar 21, 2023 11:55 am 0 trả lời 3
lulula Bá Tánh Bình Dân
bộ đầu tay tiêu dao tiểu thư sinh viết khá tốt có thể chấm 8,5, sang bộ như ý tiểu lang quan cũng ổn 8đ, đến bộ đại chu tiên lại thì tạm được 8đ, đến bộ công tử thật tú hơi tệ 7.8đ, rồi bộ này 20 chương tạm chấm 7đ, công lực bị lùi
Mar 05, 2023 10:12 pm 3 trả lời 0
voanhsattkuBá Tánh Bình Dân
t lại chấm 5₫ bộ công tử thật tú. 5đ là cho hơi cao rồi. chứ t nhìn như rác.
Mar 06, 2023 09:23 am 0
Hoaqin Bá Tánh Bình Dân
Công tử đừng tú lúc đầu còn được, sau ngày càng rác. Đại Chu đúng ra rất hay, mà sau này nhét nhiều Đại Háng quá, hơn nữa xây dựng cảnh giới như nồi, thành ra đến cuối sập. Bộ này có vẻ rút kinh nghiệm chơi Kim Đan, Nguyên Anh rồi.
Mar 07, 2023 12:34 pm 0
nghiaotakuBá Tánh Bình Dân
:)) các bác khen lấy mấy câu đi cho converter có động lực làm chứ, lúc nào vào đọc cmt cũng thấy chê thế này thì ai muốn làm nữa :3
Mar 16, 2023 01:55 pm 0