Vạn Yêu Thánh Tổ

Chương 11 : Tiên Thiên cao thủ

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 16:02 09-11-2025

.
“Thiếu, Thiếu gia……” Gã gia bộc này e ngại nhìn về phía Vương Ưng, hỏi ý kiến hắn. Nếu là Hạng Trần thật sự làm thịt Vương Ưng, chưa nói hắn có giết mình hay không, Vương gia cũng sẽ không buông tha mình. “Thả, thả người, thả người!” Vương Ưng đau đến run rẩy, lời cũng nói không rõ ràng lắm. “Vâng.” Gia bộc vội vàng thả Diệp Nhu. “Ca ca...” Diệp Nhu tiếng khóc nhào tới, liền nhào vào trong lòng Hạng Trần, nhảy lên ôm lấy cổ Hạng Trần, hai chân quấn lấy eo của hắn. “Ca, lo chết ta rồi, trước đó ta cho rằng huynh đã xảy ra chuyện, huynh không sao thật sự quá tốt rồi.” Diệp Nhu ôm lấy cổ Hạng Trần khóc nói. “Đừng lo lắng, ca không sao rồi, ca lập tức dẫn muội đi, sau này ca ca bảo vệ muội, sẽ không lại để bất luận kẻ nào tổn thương muội.” Hạng Trần ôm lấy muội muội mình, cực kỳ xót xa, đây chính là muội muội hắn chăm sóc từ nhỏ đến lớn, nhìn nàng lớn lên từ lúc hai tuổi, cho dù không có huyết duyên quan hệ, nhưng mà tình cảm đã thấm sâu vào máu thịt. Vỗ nhẹ lên lưng Diệp Nhu, phảng phất đang an ủi một con thỏ bị thương. “Đi, rời khỏi nơi đây, nơi đây cũng không nên ở lâu.” Hạng Trần nhặt lên một cây đao, kéo Diệp Nhu liền muốn rời khỏi nơi đây, nơi đây vẫn là trên địa giới của Vương gia. Các khách nhân xung quanh ồ ạt nhường ra một con đường, không dám ngăn cản Hạng Trần, trong đôi mắt toàn bộ đều là thần sắc kinh hãi. Hạng Trần của hôm nay, thật sự quá đáng sợ, chỗ nào giống phế vật trong truyền thuyết không thể tu hành, quả thực là một sát thần a. Vương Ưng đã thức tỉnh Võ Hồn cũng không phải đối thủ của hắn, điều này thật sự khiến người ta cảm thấy đáng sợ. Hạng Trần ôm Diệp Nhu ngồi vào khuỷu tay của mình, xông qua đám người, đi về phía đại môn rời đi. Tại sao không làm thịt Vương Ưng, rất đơn giản, Hạng Trần cũng không có hoàn toàn mất đi lý trí, Vương Ưng chính là con trai của gia chủ Vương gia, giết hắn tất nhiên sẽ bị toàn bộ Vương gia truy sát. Hiện nay, không phải lúc triệt để đắc tội Vương gia, giữa tiểu bối của đại thế gia đánh giết lẫn nhau, chỉ cần không làm chết người, không phế tu vi người khác, đánh chết mấy tên gia bộc cũng không phải là chuyện lớn gì. Mà Vương Ưng bị người ta đỡ dậy, các gia bộc vội vàng bao gói lại cho hắn, nhìn về phía bóng lưng Hạng Trần đi xa, trong đôi mắt toàn bộ đều là thần sắc oán độc. “Hạng Trần, Hạng Trần, sau này ta Vương Ưng sẽ không bỏ qua cho ngươi, có ngươi không ta, có ta không ngươi, không chết không thôi!” Vương Ưng trong lòng gầm thét lên, từ nhỏ đến lớn đến nay, hắn vẫn chưa từng chịu thiệt lớn như vậy. Hai cánh tay bị người ta phế bỏ, người càng bị đánh thành trọng thương, nữ nhân đã đến tay bị người ta cướp đi, chính mình trước mặt nhiều người như vậy bị đánh thành chó! Sỉ nhục cực lớn, thù này hận này, nhất định phải dùng mạng của Hạng Trần để đền trả. Rất nhanh, một đội người đuổi tới nơi đây, người tới vừa thấy cảnh tượng tàn phá ở nơi đây, còn có thi thể trên mặt đất, máu tươi, sắc mặt đại biến. “Thiếu gia!” Gã nam tử trung niên bộ dáng hơn bốn mươi tuổi bước nhanh đến, vừa thấy Vương Ưng bị băng bó khắp người, đánh cho như chó, sắc mặt đại biến. “Thiếu gia, ngài làm sao vậy? Đây là chuyện gì xảy ra? Ai đánh ngài thành ra thế này?” Vương Sách tức giận nói, hắn là một chấp sự của Vương gia, tu vi cường đại. “Vương Sách, ngươi rốt cục đã đến, nhanh, nhanh giúp ta đi giết người, Hạng Trần, là Hạng Trần đánh thương ta, ta muốn ngươi bắt lấy hắn, đánh gãy tứ chi của hắn mang đến trước mặt của ta!” “Hạng Trần? Hạng gia nhị thiếu Hạng Trần?” Vương Sách sắc mặt hơi đổi, lai lịch bối cảnh của Hạng Trần thế nhưng không đơn giản. “Nhị thiếu cái rắm, hắn đã bị trục xuất khỏi Hạng gia rồi, Lâm Vương phi đều muốn đặt hắn vào chỗ chết, nhanh, nhanh đi giết hắn cho ta! Ta sống muốn gặp người, chết muốn gặp thi thể, nhanh đi, vạn nhất xảy ra sự tình có ta đến gánh vác!” Vương Ưng gầm thét lên, sắc mặt dữ tợn. “Vâng!” Có lời nói này của Vương Ưng, Vương Sách cũng không có gì phải kiêng kỵ nữa rồi, “Đi với ta đuổi theo người đó, Hạng Trần đi về hướng nào rồi?” Vương Sách hỏi những người khác. “Hướng này” lập tức có người chỉ phương hướng. “Theo ta đuổi!” Vương Sách dẫn sáu người, sáu người này đều là hảo thủ cảnh giới Thần Tàng. Chính hắn tốc độ càng thêm kinh người, dưới chân huyệt Dũng Tuyền bùng nổ lượng lớn tiên thiên chân khí xuyên qua giày mà phát ra, một bước vọt lên hơn mười mét xa, tốc độ có thể so với báo săn. Vương Sách chính là một cường giả Tiên Thiên cảnh giới, cường giả cảnh giới này đã được cho là một trong hàng ngũ cao thủ trong giang hồ, Tiên Thiên cảnh giới, dù chỉ là cảnh giới thấp nhất của Tiên Thiên cảnh giới, thực lực kia cũng so với Chân Vũ tu sĩ cảnh giới Thần Tàng cường đại quá nhiều rồi. Cường giả Tiên Thiên cảnh giới, tuổi thọ bình thường có thể kéo dài đến hai giáp, sống một trăm hai mươi tuổi không phải chuyện khó. Trên đường cái, Hạng Trần vẫn còn ở trong trạng thái khôi ngô ôm lấy muội muội mình trên đường cái buông lỏng chân chạy như điên, tựa như một con bò rừng chạy trên đường, hù dọa đến người đi đường trên phố ùn ùn lùi lại, tiếng mắng chửi vang lên một mảnh. “Ca, sau này chúng ta đi đâu a?” Diệp Nhu thấp giọng nói. Hạng Trần nghe vậy, trong đôi mắt cũng lộ ra một tia vẻ mờ mịt. Đúng vậy a, đi chỗ nào? Hạng gia, sau khi phụ thân bị bắt, Hạng gia liền rơi vào trong tầm kiểm soát của Lâm Vương phi, Hạng gia đã không còn đất dung thân của bọn họ nữa rồi, hiện nay lại bị Lâm Vương phi gán cho một tội danh giết huynh, trở về Hạng gia chỉ sẽ bị hại chết. Trừ Hạng gia, còn có thể đi đâu? Huynh đệ mình Hạ Hầu Vũ gia sao? Hạ Hầu gia tộc tuy rằng thế lực cũng hùng mạnh, nhưng mà Hạng Trần lại không muốn đi làm phiền huynh đệ mình. Hơn nữa, hiện nay sau khi Hạng Vương bị bắt vào đại lao, hoàn cảnh của Hạng gia tương đối nhạy cảm, những người trên triều đình, chỉ cần không ngốc đều biết, là vị kia muốn hại Hạng gia. Thân phận của hắn hiện nay đi Hạ Hầu gia cũng sẽ không bị những người khác đón tiếp. Trong não hải của Hạng Trần, lại nghĩ tới một gia tộc, nhớ tới một người, nhưng mà sau đó tự giễu cười một tiếng, hiện nay gia tộc kia càng không hiện thực nữa rồi, nàng đã là thiên chi kiều nữ, thân phận của hắn hiện nay, giấy hôn ước kia há có thể tính toán sao? Ân tình năm đó cùng với quá khứ, e rằng nàng cũng đã sớm quên sạch sẽ rồi đi. “Rời khỏi Đại Thương quốc đô, đi tìm nơi nương tựa ông ngoại và cậu!” Hạng Trần nói, quyết định rời khỏi Đại Thương quốc đô. Hắn còn có một vị chí thân, ông ngoại hắn, gia tộc của mẫu thân, Tô gia, ông ngoại hắn! Ông ngoại từ nhỏ đến lớn đối với hắn đều vô cùng tốt, bất quá Tô gia lại không ở Đại Thương vương đô. “Ừm ừm, ca ca đi đâu Nhu nhi liền đi đó.” Diệp Nhu tự nhiên không có ý kiến. Đã quyết định chủ ý, lựa chọn chỗ đi, Hạng Trần chạy về phía cổng thành. “Hạng Trần, đánh thương Tam thiếu gia nhà ta, ngươi chạy đi đâu!” Mà lúc này, phía sau truyền đến một trận gầm thét, cuồn cuộn như sấm. Vương Sách, dẫn người đuổi tới rồi, hắn ở trên nóc nhà không ngừng bay vọt đuổi về phía Hạng Trần, tay từ sau lưng lấy ra một cây đại cung màu đen, đặt lên một mũi tên nhọn nhắm về phía Hạng Trần. Xoẹt! Mũi tên này quán chú lực lượng đáng sợ có thể xuyên thủng kim thạch, phát ra một tiếng kêu thét chói tai, phá không mà đi, xuyên qua khoảng cách hơn trăm mét giết về phía Hạng Trần. Hạng Trần gần như theo bản năng bước chân trái né tránh. Ầm...! Mũi tên này, bắn giết vào chỗ hắn vừa né tránh chân trước, gạch lát sàn bằng đá hoa cương đều bị bắn nổ ra hố sâu cỡ nắm tay, lực xuyên thấu đáng sợ! “Tiên Thiên cao thủ!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang