Vạn Tộc Chi Kiếp [EDIT]
Chương 2 : Hệ thống tứ đại học phủ
Người đăng: Valoreon
Ngày đăng: 02:12 14-07-2025
.
Tô Long đi rồi.
Đi ung dung thoải mái.
Tô vũ lại có phần vắng vẻ, cha nói đi là đi, hoàn toàn không có cho hắn chút thời gian chuẩn bị nào.
Một mặt lo lắng vấn đề an toàn của cha mình, mặt khác cũng vì vấn đề sinh hoạt mà sầu đời.
Đã quen có phụ thân chăm bẵm, quen làm bạn với lão cha, bỗng nhiên phải sống một mình hắn có chút không quen.
"Cha ới...... trước khi đi...... cha còn chưa rửa bát á!"
Tô vũ lẩm bẩm một tiếng, tìm vui trong cái khổ, thở dài, có một số việc hắn không dám nghĩ, nghĩ đến là thấy lo lắng rồi, chư thiên chiến trường hung hiểm vô cùng, hắn sợ mình nghĩ nhiều rồi sẽ lao ra kéo lão cha về nhà.
"Văn minh học phủ......"
Tô vũ cũng lười rửa bát, ngồi trên ghế sa lon ngẩn người.
Trước khi đi lão cha còn lẩm bẩm dặn dò mình thi vào văn minh học phủ, trước đó Tô Vũ quả thực có nghĩ sẽ đăng ký văn minh học phủ, nhưng bây giờ thì......
“Cha không đi chư thiên chiến trường thì con đã đăng ký vào văn minh học phủ rồi, nhưng cứ nhất định phải đi chư thiên chiến trường, làm sao để người khác an lòng nổi đây!"
"Mấy năm còn không chắc có thể trở về, để con ngày nào cũng ở hậu phương lo lắng cho cha?"
"Lớn cỡ nào rồi còn vậy, chẳng biết tự lượng sức sao?"
Tô vũ xoa huyệt Thái Dương, đau đầu.
"Là cha ép con đó, dù sao cũng không ở nhà, con không thi văn minh học phủ nữa, nhất định phải thi chiến tranh học phủ!"
Tô vũ nghiến răng nghiến lợi, văn minh học phủ tốt nhường nào, giải mã văn hóa vạn tộc, phân tích công pháp vạn tộc, nghiên cứu văn minh vạn tộc.
Bất kỳ một vị văn minh nghiên cứu viên nào cũng là côi bảo, có thể an toàn ở hậu phương, không cần ra tiền tuyến chém giết.
Chiến tranh học phủ, là vì tiền tuyến mà chuẩn bị.
Lúc trước hắn cố gắng khổ học ngôn ngữ vạn tộc, không phải là vì ở hậu phương an toàn, có thể luôn ở bên cạnh lão cha sao?
Giờ thì hay quá rồi, lão cha cao tuổi của hắn thế mà tự chạy trước, chạy đến nơi hung hiểm chư thiên chiến trường.
Thi đậu văn minh học phủ, gần như không có cơ hội gì đi tiền tuyến.
Còn chiến tranh học phủ, nghe nói các khóa thực hành lắm khi phải đến chư thiên chiến trường.
"Chiến tranh học phủ...... thi cũng cần thực lực nữa!"
Tô vũ nghĩ thì nghĩ, giờ phút này có chút phát sầu, chiến tranh học phủ cũng không phải cứ nói thi là có thể thi đậu, nghiêm túc mà nói còn khó hơn so với văn minh học phủ một chút, ít nhất đối với hắn thì là thế.
Văn minh học phủ không yêu cầu võ lực cao, nhưng chiến tranh học phủ thì có, dù sao đây là nơi đào tạo cường giả ra tiền tuyến..
Khai Nguyên, Thiên quân, Vạn thạch...... Hệ thống tu luyện của nhân tộc là thế.
Cơ thể người trời sinh không thích hợp tu luyện, cần mở ra Khai Nguyên cửu khiếu mới có thể quán thông nhân thể, liên thông nguyên khí, chính thức bước vào con đường tu luyện.
Khai Nguyên có cửu khiếu, thất khiếu là miệng, mũi, mắt, tai, còn lại thì là Thần Khuyết, Bách Hội, cũng tức ở huyệt đỉnh đầu và huyệt tại rốn.
Chỉ khi mở ra cửu khiếu, mới có thể thu nạp nguyên khí, rèn luyện thân thể, cường đại xương cốt, thoát thai hoán cốt, chính thức trở thành võ giả chiến lực cường đại.
"Mình vừa mở ba khiếu miệng mũi, hai khiếu huyệt tai còn chưa có động tĩnh gì, chưa đến Khai Nguyên tứ trọng, muốn thi chiến tranh học phủ cũng không hề đơn giản."
Tô vũ lầm bầm một tiếng, chiến tranh học phủ bồi dưỡng cường giả, hao tổn của cải to lớn, sẽ không lãng phí tài nguyên vào kẻ yếu.
Muốn chắc chắn thi đậu, tốt nhất phải mở ra hai khiếu huyệt tai, đạt tới Khai Nguyên ngũ trọng mới thật sự ổn.
Đương nhiên, nếu mở ra khiếu mắt, đạt tới lục trọng thậm chí thất trọng, thế thì gần như không có phong hiểm gì.
Nếu ai thiên phú kinh người, mở ra Thần Khuyết và Bách Hội, chiến tranh học phủ sẽ đặc cách chiêu sinh ngay.
Trước 20 tuổi có thể mở ra toàn bộ cửu khiếu thì lúc nào cũng có thể trực tiếp vào Chiến tranh học phủ, các đại học phủ sẽ tuyển thẳng luôn.
"Mình mới Khai Nguyên tam trọng nữa là......"
Tô vũ thở dài, Khai Nguyên tam trọng không gọi là quá kém, đương nhiên, chắc chắn cũng không phải là rất giỏi.
Chỗ hắn theo học Nam nguyên trung đẳng học phủ, có tổng cộng 9 lớp dự thi, 750 học viên, Khai Nguyên tam trọng hơn trăm người, trên Khai Nguyên tam trọng cũng có hơn mười.
Dựa theo tỉ lệ tuyển sinh những năm qua của các đại chiến tranh học phủ tại Nam nguyên trung đẳng học phủ, chắc sẽ không vượt qua 20 người.
Nói cách khác, tứ trọng khả năng rất cao, tam trọng thì là trong trăm có một.
Lại nói, các chiến tranh học phủ cũng phân chia mạnh yếu, nếu học phủ mà chọn Khai Nguyên tam trọng thì thực lực cũng không có gì đặc biệt, chẳng thà văn minh học phủ còn hơn.
"Còn hơn ba tháng, chiến tranh học phủ...... Đến lúc đó lại xem thế nào!"
Tô vũ cắn răng, cha mình đã không đáng tin cậy, vậy thì mình phải đáng tin cậy hơn.
Tuổi đã cao mà còn cố chạy đến chư thiên chiến trường!
......
"Hô......"
Đêm khuya, tô vũ lại lần nữa bừng tỉnh.
Đầu đầy mồ hôi lạnh.
"Lại là cái giấc mơ đáng chết này...... Cha......"
Tô vũ vô thức la lên một tiếng, trước đây sau mỗi cơn ác mộng, lão cha luôn sẽ lập tức chạy đến, nhưng hôm nay gọi một tiếng, bên ngoài gian phòng lại chẳng hề có động tĩnh gì.
Tô vũ hơi chậm lại, lúc này mới nhớ tới buổi chiều lão cha đã rời đi rồi.
"Ai!"
Tô vũ thở dài, mở đèn lên, nhìn thoáng qua điện thoại, lúc này mới ba giờ sáng hơn, còn lâu mới sáng.
"Đã hơn mười năm mà chẳng yên ổn nổi!"
Liên tục mơ hơn mười năm, dù là ai cũng chịu không được.
Mà cũng đã quen rồi, mấy năm trước vì Tô Vũ không dám đi ngủ, suýt chút thì đột tử.
"Rốt cuộc là vì sao chứ?"
Tô vũ tựa vào đầu giường, nghĩ đến vấn đề này, vấn đề mà đã khiến hắn suy nghĩ rất nhiều năm.
Cũng từng kể với cha rồi, chuyện này lão cha cũng rất là hoang mang chẳng biết ra sao, cũng đến bệnh viện gặp bác sĩ, bác sĩ nói là do kinh hãi quá độ tạo thành bóng ma tâm lý.
Mấu chốt là, Tô Vũ còn chẳng nhớ mình bị kinh hãi quá hồi nào.
"Lần nào cũng thế, cuối giấc mơ luôn bị người đuổi giết, bị yêu quái rượt theo, bị quái vật truy sát......"
Tô vũ buồn rầu, ngày nào cũng là giấc mơ này, nói giống thì cũng không hẳn, đúng là mỗi ngày trong mơ luôn bị đuổi giết, chỉ là kẻ truy sát mỗi lần lại khác, thậm chí có vài kẻ căn bản không phải là người.
Các loại quái vật, mặc dù rất mơ hồ, nhưng nhìn từ hình thể thì cũng không phải là cùng một loài sinh vật.
Bộ mình trêu ai ghẹo ai chắc?
Liên tục bị đuổi giết trong mơ hơn mười năm, đúng là không ai bằng.
Năm đó cha còn suy đoán là do trúng thuật pháp của Mộng Yểm tộc mà ra, nhưng đây là Nhân cảnh, nếu thật sự là do tộc Mộng Yểm thi pháp, mà liên tục trong hơn mười năm, sớm đã bị cường giả Nhân cảnh chém giết.
Nếu mà có mấy tên Mộng Yểm xâm nhập Nhân cảnh thật thì cũng vì đối phó cường giả, lãng phí thời gian hơn mười năm trên một người bình thường, thế thì đối phương nếu không phải là ngu thì cũng là siêu ngu!
"Mãi không dứt, cáu thật!"
Tô vũ phàn nàn một câu, không biết khi nào mới có thể kết thúc đây, hiện tại ít nhiều cũng quen rồi nếu không còn khướt mình mới sống an ổn nổi.
"Lão cha nói một khi mở cửu khiếu, đi vào Thiên quân cảnh bách bệnh không sinh, âm tà bất xâm, nguyên khí tôi thể, khi đó chắc là sẽ ổn thôi?"
Giờ phút này Tô Vũ cũng chỉ có thể gửi hi vọng vào việc sao khi bước vào cảnh giới Thiên quân, ác mộng sẽ dừng lại.
Mải mê nghĩ ngợi, thời gian trôi qua nhanh chóng, trong chớp mắt, ngoài cửa sổ đã có ánh sáng hiện ra.
Trời đã sáng!
Tô Long đi rồi, cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, hôm nay cũng không phải ngày nghỉ, chút nữa mình còn phải đến học phủ nữa.
......
Vệ sinh cá nhân một phen, đơn giản chuẩn bị chút đồ ăn, Tô Vũ xách cặp ra khỏi cửa.
Dưới lầu.
Một thiếu niên tóc húi cua đã đợi từ sớm, thấy Tô Vũ xuống lầu, vội vàng gọi: "A Vũ, tao nghe cha nói, hôm qua bác Tô......"
"Ờ."
Tô Vũ không đợi hắn nói xong đã lên tiếng.
Tên tóc húi cua vội vàng, "Bác Tô làm gì vậy chớ, lớn từng nào rồi! Bây giờ mà đi chư thiên chiến trường, thế không phải là tìm......"
Nói đến đây, tóc húi cua lập tức ngừng nói.
Hắn muốn nói Tô Long đang đi tìm chết, nhưng lời này không thể nói, mặc dù hắn cảm thấy đó là sự thật, nhưng bây giờ không thể nói trước mặt Tô Vũ.
"Chính ổng nói muốn đi, tao cũng ngăn không nổi."
Tô vũ miễn cưỡng cười nói: "Cơ mà trên chư thiên chiến trường có mấy trăm vạn tướng sĩ, còn có rất nhiều nhân tộc cường giả vô địch tọa trấn, cũng không dễ xảy ra chuyện."
"Tao biết, nhưng bác Tô mới...... Thiên quân cảnh mà thôi!"
Tóc húi cua còn sốt ruốt hơn cả Tô Vũ, "Với tụi mình thì Thiên quân cảnh đã rất lợi hại rồi, nhưng ở chư thiên chiến trường thì là yếu nhất, với vạn tộc binh sĩ trên chư thiên chiến trường khởi điểm đã là thiên quân cảnh."
"Tao biết chứ."
"A Vũ, sao nhìn mày chẳng gấp tẹo nào thế!"
Tóc húi cua sắp hoảng thay cả Tô Vũ, nếu là hắn thì chắc đã khóc lóc ầm ĩ rồi.
"Gấp có ích gì chắc?"
Tô vũ bất đắc dĩ, lão cha đi thì cũng đi rồi, giờ thì vội đến mức nào thì cũng chẳng thay đổi được gì.
Việc cấp bách bây giờ không phải là lo lắng suông, cái thằng này tính khí vẫn cứ bộp chộp như thế.
"Đi học trước, bớt nói nhảm."
"Đi học?"
Tóc húi cua kinh ngạc nói: "Mày vẫn muốn đi học á hả......"
Tô vũ nhìn chằm chằm hắn, nhìn đến mức tóc húi cua có chút ngượng ngùng.
"Nói nhảm, không đi học thì chẳng lẽ ngồi đợi ở nhà, ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt chờ tin dữ từ tiền tuyến truyền về à?"
Tô vũ mắt trợn trắng mắt, thằng này này nói gì vậy.
"Đi, tới trường học! Mấy ngày sau trường sẽ đề cử danh sách dự thi các đại học phủ, tao phải đi báo danh."
"Ủa chứ mày đăng ký rồi mà?"
Trần Hạo kỳ quái nói: "Tao với mày tuần trước cùng đi báo danh còn gì, quên à?"
"Biết rồi, lần trước là báo danh Văn minh học phủ, còn lần này đi báo danh Chiến tranh học phủ."
Trần Hạo ngây ngẩn cả người, chiến tranh học phủ?
"Mày......"
"Đi!"
Tô vũ không cho hắn cơ hội nói nhảm, hôm qua hắn đã đưa ra quyết định kỹ càng, chiến tranh học phủ vẫn vẫn phải đi đăng ký, còn thi được không thì nói sau đã.
......
Nam nguyên trung đẳng học phủ.
Nơi đăng ký.
Giáo viên phụ trách kiểm tra thông tin đăng ký, kỳ quái nói: "Tô vũ, không phải em báo danh Văn minh học phủ rồi sao? Em đã nắm vững mười tám ngôn ngữ của vạn tộc, ở chỗ Nam Nguyên chúng ta cũng là số một số hai, cho dù là Đại Hạ văn minh học phủ cũng là mười phần chắc chín, báo danh thi chiến tranh học phủ làm gì?"
Dưới tình huống bình thường, học viên đăng ký cả hai đại hệ thống là do không có nắm chắc thi đậu một trong hai, không thể không chuẩn bị hai tay.
Đầu óc Tô Vũ lanh lợi, lại chịu khó học hành, mấy năm nay đã hoàn toàn nằm vững 18 ngôn ngữ vạn tộc, dù là Đại Hạ văn minh học phủ nổi danh nhất của Đại Hạ phủ cũng sẽ rộng mở cửa lớn vì hắn.
Nếu không phải vậy, trước khi đi Tô Long cũng đã chẳng quả quyết con trai mình có thể thi đậu, lại còn dặn trước Tô Vũ gửi thư cho ông.
Tô vũ cũng không giải thích nhiều, cười nói: "Thưa thầy, chuẩn bị cho cả hai đề phòng thôi, không phải ai cũng có thể đăng ký hai đại hệ thống ạ? Chỉ là dự phòng thôi."
"Cũng đúng, nhưng con thì không cần thật, chỉ cần khi đi thi thể hiện tốt một chút là được."
Giáo viên đăng ký tươi cười nói: "Bên phía trường học sớm đã sớm nộp danh sách học sinh khá giỏi như các em lên rồi mặc dù vẫn cần phải thi, trên thực tế các em cũng đã có hồ sơ lưu tại các cao đẳng học phủ tại Đại hạ phủ rồi, dù là thi chung có trượt, thì đối phương cũng có thể cho các em cơ hội thứ hai ."
Vừa nói xong, Trần Hạo phải gọi đến là ghen tị, nhịn không được nói: "Thầy ơi có em không ạ?"
Giáo viên đăng ký quét mắt nhìn hắn một cái, cười ha hả nói: "Có đấy, phía bên nội vụ học phủ có lập hồ sơ cho em đấy thây."
Khuôn mặt Trần Hạo xụ xuống.
Nội vụ học phủ!
Tứ đại học phủ hệ thống, chiến tranh, văn minh, nghiên cứu khoa học, nội vụ.
Nội vụ nghiên cứu hàng trăm kỹ năm trong đời sống, ví dụ như sửa xe, đầu bếp, lái xe, hành chính, giải trí...... Vân vân đều thuộc hệ thống nội vụ.
Chiến tranh học phủ bồi dưỡng cường giả, văn minh học phủ giải mã văn minh vạn tộc, nghiên cứu khoa học học phủ nghiên cứu chế tạo vũ khí, đan dược......
Tam đại hệ thống cũng đều ổn, duy chỉ có nội vụ học phủ, đối với thanh thiếu niên mà nói, chỉ khi không còn lựa chọn nào khác thì mới đăng ký mà thôi.
Giáo viên đăng ký cũng không để ý tới hắn, giúp Tô Vũ đăng ký xong, cười nói: "Tinh lực chủ yếu vẫn nên đặt ở hệ Văn minh, khoảng thời gian này tốt nhất nên năm giữ thêm một hai ngôn ngữ vạn tộc nữa, sẽ có trợ giúp cho sau này, về phần con đường tu luyện thì không cần vội vàng, văn minh học phủ chỉ cần tu luyện tới thiên quân cảnh là đủ rồi, bách bệnh không sinh là được."
Văn minh học phủ không truy cầu chiến lực cao cường, vị giáo viên này cũng là lo lắng tô vũ lúc này đi chệch hướng.
Tô vũ cười gật đầu, không từ chối, thầy cũng là có ý tốt.
Nhưng...... trong khoảng thời gian này mình trên việc tu luyện thì cần để tâm nhiều hơn.
.
Bình luận truyện