[Dịch] Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 18 : Đài Ân Oán

Người đăng: nghiemminh

Ngày đăng: 17:22 23-09-2019

.
Quân Thường Tiếu cũng không quan tâm Linh Tuyền Tông là cái của nợ gì, cười cười hỏi: - Các người có việc gì sao? - Đương nhiên rồi! Vi Nhất Nộ lao đến, trong mắt là khinh thường: - Ngươi đánh đập đệ tử Linh Tuyền Tông chúng ta, lẽ nào có thể bình bình yên yên rời đi như vậy? - Cái gì??? - Đánh đập đệ tử của Linh Tuyền Tông? - Thiết Cốt Phái gặp chuyện lớn rồi! - Năm ngoái có một tên đệ tử của Môn phái hàng Bát lưu đánh một tên đệ tử của Linh Tuyền Tông, về sau Chưởng môn phải đem toàn bộ đệ tử đến Linh Tuyền Tông xin lỗi đấy. - Rồi sau thế nào? - Người đệ tử đánh nhau kia bị phế sạch tu vi, trục xuất Sư môn, Bát lưu Môn phái bồi thường cho Linh Tuyền Tông rất nhiều tiền. - Nói như vậy, Thiết Cốt Phái quả thật gặp chuyện tày trời rồi. Đám người nhỏ giọng bàn tán, ánh mắt nhìn Quân Thường Tiếu có chút đồng tình. Chấp sự Đại Đao môn hừ hừ nghĩ: “Trêu chọc Linh Tuyền Tông, có khác gì trêu chọc lão Diêm Vương, thằng oắt con này phải xui xẻo”. Các võ giả dùng tiền để Quân Thường Tiếu chỉ điểm võ học, hắn cùng đệ tử của Hổ Khiếu tông không đi, bởi vì lúc trước xung đột với Quân Thường Tiếu hơi căng nên cũng ngại. Lúc này thấy Trưởng lão Linh Tuyền Tông xuất hiện, cảm giác cay cú lại trỗi dậy, chỉ mong thằng kia bị đập cho một trận tơi bời mới sướng. - Thì ra người là người của Linh Tuyền Tông! Quân Thường Tiếu giả vờ giả vịt, gật gật đầu: - Đúng vậy, ta đánh, đánh… Hắn ngẩng đầu ngẫm nghĩ, bấm bấm đốt ngón tay: - Hình như là đánh 5 thằng thì phải! Nhớ không rõ lắm! 5 người, khóe miệng các võ giả co giật. Năm ngoái tên đệ tử Bát lưu Môn phái chỉ đánh có một người đã khiến cả Môn phái phải đến nhận lỗi, thằng này đánh tới năm người, sợ là ngay cả xin lỗi người ta cũng không cho a. Vi Nhất Nộ bình tĩnh nói: - Quân Chưởng Môn đã thừa nhận, Vi mỗ cũng không dài dòng, hôm nay tới đây chính là muốn đòi lại công bằng cho đệ tử bị đánh. "Đinh!" - Nhiệm vụ chi nhánh khởi động! Lại có nhiệm vụ? Quân Thường Tiếu vội vàng xem giao diện hệ thống, chỉ thấy Nhiệm vụ là “Giáo huấn tên Trưởng lão Linh Tuyền Tông đến gây sự: 0/1” ( Nhiệm vụ Tinh anh). Nhiệm vụ Tinh anh? Quân Thường Tiếu thường xuyên chơi game online, cũng biết đến Nhiệm vụ tinh anh, đa số là giết Boss cùi cùi. Nhiệm vụ Tinh anh khó hơn Nhiệm vụ bình thường, nếu như hoàn thành, phần thưởng rất phong phú. Có ý tứ, có ý tứ a! Quân Thường Tiếu thu hồi giao diện hệ thống, sờ sờ mũi nói: - Đệ tử của người đùa giỡn nữ đệ tử của ta, Bản tọa thiện lương nhân hậu, chỉ ra tay trừng phạt qua loa. Vậy mà con mẹ nó ngươi còn mặt dày đến đây đòi lại công bằng. Các võ giả lập tức kinh hãi rồi. Chưởng môn Thiết Cốt Phái còn lôi cả “con mẹ” nhà người ta ra mà chửi, lẽ nào không sợ hai bên múc nhau đến tan thành mây khói hay sao. Một bên cố tình tìm đến gây sự, một bên đang có Nhiệm vụ cần hoàn thành. Làm sao có thể xảy ra chuyện điều tiết? Chấp sự Đại Đao Môn cùng đệ tử Hổ Khiếu Tông cười thầm trong bụng. Thằng này lại dám hung hăng chửi bới Trưởng lão Linh Tuyền Tông, đây chính xác là thái độ chán cơm thèm đất a. Quả nhiên, Vi Nhất Nộ đỏ mặt tía tai, giận không kìm được quát: - Con mẹ mày, thằng ranh con này, mày thích chết à? Hai tay hắn nắm chặt, mười hai vòng ánh sáng hiện ra tại cổ tay. Quân Thường Tiếu liếc mắt khinh thường: - Cắt! Làm ơn tạnh giùm đi! Cứ tưởng Trưởng lão Linh Tuyền Tông trâu bò thế nào, hóa ra cũng chỉ là một lão già Thập Nhị Đoạn rác rưởi. Đám người trợn mắt há mồm. Mẹ nó, ngươi thân là Chưởng môn mà tu vi mới Ngũ đoạn, vậy cũng dám há mồm chê người ta, chịu, chịu hẳn. Vi Nhất Nộ nghe được hai chữ “rác rưởi”, thực sự lên cơn điên rồi, hắn chỉ tay sang bên cạnh, gầm rú: - Thằng oắt con, mày có giỏi thì lên Ân Oán Đài với ông! Đám người vội vàng tránh đi, để lộ ra một bệ đá cao hơn 1m, dài rộng 10m. Đây chính là Ân Oán Đài của Thanh Dương thành. Bốn khu vực Đông, Tây, Nam, Bắc của thành có 4 cái, bởi vì Võ giả không thể ẩu đả trong thành, nên có mâu thuẫn gì đều giải quyết trên đài. - Vi Trưởng lão đây là khiêu chiến a. Đám người có chút hào hứng. Đại lục này lấy võ vi tôn, khi một Võ giả khiêu chiến một Võ giả là sự việc vô cùng nghiêm túc. - Quân Chưởng Môn sẽ tiếp chiến sao? - Thực lực chênh lệch quá lớn, cũng có quyền từ chối, tuy kinh nghiệm võ đạo của Quân Chưởng Môn vô cùng phong phú, nhưng tu vi lại quá thấp, chắc là sẽ không tiếp chiến đâu. - Nói thì nói vậy, nhưng hắn là Chưởng môn một phái, Vi Trưởng lão khiêu chiến, cứ theo chức vị mà so sánh thì chắc chắn phải ứng chiến rồi. Trong lúc xì xà xì xầm, đám người không rời mắt khỏi Quân Thường Tiếu, dù sao người ngoài cũng chỉ có thể đoán già đoán non, còn ước chiến hay không là do Quân Thường Tiếu. Lý Thanh Dương lại gần nhỏ giọng: - Chưởng môn! Trên Ân Oán Đài không cấm việc giết người. Quân Thường Tiếu lập tức biên sắc: - Không phải chứ? Lý Thanh Dương lại quay sang Vi Nhất Nộ: - Ta là đệ tử, sẽ thay hắn ứng chiến. Quân Thường Tiếu lắc đầu: - Trưởng lão nhà người ta phát ra lời khiêu chiến, Bản tọa sao lại để đệ tử bất chấp nguy hiểm thay mình chiến đấu. Vừa nói, hắn vừa bước tới Ân Oán Đài. - Ứng chiến. - Quân Chưởng Môn thế mà ứng chiến rồi. - Tu vi lôm côm thế kia, kiểu gì cũng bị Vi Trưởng lão đánh đập cho thương tích đầy mình. Võ giả xung quanh mồm năm miệng mười, thi nhau bàn tán. Trong đó có một vài thành phần cố ý ồn ào, ví dụ như chấp sự Đại Đao Môn hay đệ tử Hổ Khiếu Tông. Lục Thiên Thiên nhíu mày: - Định chơi trội à? Tu vi của Trưởng lão Linh Tuyền Tông là Khai Mạch Thập Nhị Đoạn, Quân Thường Tiếu lại chỉ có Ngũ Đoạn, chênh lệch như trời với đất, đi lên để chịu chết sao! Các đệ tử mới gia nhâp cũng lo lắng, tuy về phương diện kiến thức võ đạo, Chưởng môn rất trâu bò, nhưng tu vi thì chả ra gì, làm sao đấu với Trưởng lão Linh Tuyền Tông đây. Thấy Quân Thường Tiếu bước lên Ân Oán Đài, cho dù Võ giả xung quanh hay là đệ tử Thiết Cốt Phái, không ai tin hắn sẽ thắng. Vi Nhất Nộ cũng đi lên, cười to: - Ha ha ha! Thằng oắt con, nếu mày làm con rùa rút đầu, bản Trưởng lão có lẽ có thể tha mày một mạng, nhưng mày đã lên đài, liền dặn dò người nhà lo hậu sự đi. - Thật sao? Quân Thường Tiếu bĩu môi. Thằng ranh này càng bình tĩnh, Bản Trưởng lão càng phải cho nó biết thực lực của mình. Vi Nhất Nộ vén tay áo lên, hai tay nắm lại, cơ bắp cuồn cuộn, lộ ra từng đường gân xanh dữ tợn. - Vi Trưởng lão chủ yếu tập trung tu luyện nhục thân, không có võ kỹ nào gia trì, một đấm có thể phá nát tảng đá lớn hơn 2000 cân đấy. - Ôi cha mẹ ơi! Đám người hít một ngụm khí lạnh. Võ giả Khai Mạch Thập nhị Đoạn, tính cả lực lượng thân thể, có thể đánh nát tảng đá 1500 cân đã là rất trâu bò. - Thế đã là gì? Một tên đệ tử Linh Tuyền Tông ngạo nghễ nói: - Vi Trưởng lão của chúng ta, năm ngoái trong lúc ra ngoài, từng tay không giết một con hung thú sánh ngang Võ Đồ. - Cái gì??? Đám người khiếp sợ không thôi. Với tu vi Khai Mạch, dùng tay không giết chết một hung thú đẳng cấp Võ Đồ, điều này phải nói là kinh khủng đến cực điểm. Mặc dù sau khi giết chết con hung thú kia, bản thân mình cũng bị thương, nhưng nhìn thấy vẻ chấn kinh trên mặt các Võ giả, Vi Nhất Nộ dương dương đắc ý. Có điều, khi quay sang nhìn Quân Thường Tiếu, hắn lại thấy thằng này đang giơ ngón út, đang….. móc cứt mũi! Đám Võ giả ngây ra như phỗng. Trên Ân Oán Đài thần thánh, trang nghiêm, tên kia lại làm ra việc khiếm nhã như thế ngay trước mặt mọi người. Càng bựa rách hơn là, hắn vo vo một cục cứt mũi, bắn vào mặt Trưởng lão Linh Tuyền Tông. - A a a… Vi Nhất Nộ cảm thấy vô cùng nhục nhã, điên cuồng gầm rú lao đến, ngưng tụ sức mạnh trên tay phải, vung ra nắm đấm. Một đòn mang theo tu vi Thập Nhị Đoạn, lập tức tạo ra dao động không khí mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Quân Thường Tiếu chắp hai tay sau mông, vẻ mặt lạnh nhạt. - Chưởng môn… Lý Thanh Dương khẩn trương. Ngay cả Lục Thiên Thiên luôn luôn lạnh như băng cũng xuất hiện một chút lo lắng. - Kết thúc rồi! - Tên kia bị đánh trúng, không chết bị thương! - Ầm… Một tiếng vang lớn truyền đến, cuốn lên trận trận sóng gió, thổi tóc tai quần áo đám người bay tung tóe.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang