[Dịch] Vạn Cổ Tối Cường Tông
Chương 16 : Lần này cá kiếm rồi
Người đăng: nghiemminh
Ngày đăng: 21:43 22-09-2019
.
Tại bất cứ thế giới nào, tầm quan trọng của đồng tiền đều không cần bàn cãi. Chưa nói tới mua sắm vũ khí, võ kỹ, chỉ là củi gạo dầu muối, đồ dùng sinh hoạt cũng phải mua bằng tiền cả. Thiết Cốt Tranh Tranh Phái không có tiền, bởi vì mấy thằng đệ tử trước đây, trong Môn phái có bao nhiêu tiền đều đem đi tạo quan hệ hết, hi vọng cứu Vương chưởng môn ra từ trong đại lao. Kết quả thì sao? Tiền cúng đi chưa tới nửa ngày, Vương Chưởng môn bị chém đầu vì vượt ngục. Thế là Thiết Cốt Tranh Tranh Phái đã nghèo nay còn nghèo hơn, mấy thằng đệ tử chịu không nổi, vớt vát được mấy đồng, làm nổi lẩu chia tay rồi ai về nhà nấy trong vòng tay bố mẹ.
Quân Thường Tiếu sau khi xuyên không, ở trong Môn phái mấy ngày, mỗi ngày ba bữa đều là gặm bánh bao nguội, uống nước suối. Khi Lục Thiên Thiên gia nhập môn phái, hắn đang ăn mì sợi cũng là lấy từ chỗ Vương đại thẩm trong thôn. Bây giờ muốn phát triển Thiết Cốt Tranh Tranh Phái, tiền cũng rất quan trọng. Thế nên, Quân Chưởng Môn lợi dụng Động Sát chi phù, bắt đầu bước lên con đường làm giàu không khó tại Dị giới. Ai chưa từng cười nhạo mình. 100 lượng. Lúc trước các kiểu chế giễu mình, khinh thường Thiết Cốt Phái, đơn giản, 200 lượng. Mua bán nhỏ lẻ, miễn cò kè mặc cả. Bởi vì đã thấy hắn lĩnh ngộ Cửu Thức Điệp Lăng Kiếm, lại chỉ điểm cho Trưởng lão Thương Sơn Phái, nên mấy ông võ giả dù đau lòng cắt thịt, vẫn nhăn nhó trả tiền mà thỉnh giáo. Ngắn ngủi 30 phút, Quân Thường Tiếu liền giải thích nghi hoặc cho 20 chú, kiếm lời hơn 3200 lượng. Nhìn trong Không gian giới chỉ càng lúc càng nhiều ngân phiếu, hắn đắc ý. “Mặc dù không thể bán thuốc, nhưng có thể dùng vật phẩm trong Thương thành đi kiếm tiền nha”.
Hắn vừa mới chỉ điểm xong cho một tên võ giả, chợt thấy Lý giả chủ ngượng ngùng lại gần:
- Quân Chưởng Môn! Lý mỗ cũng có chút nghi hoặc, hi vọng có thể được chỉ điểm một chút!
Vụ Cửu Thức Điệp Lăng Kiếm lúc trước chủ yếu là làm khó dễ Quân Thường Tiếu, nhưng nãy giờ thấy nhiều người được hắn chỉ điểm vui vẻ rời đi, hắn cũng dao động, muốn giải quyết hoang mang nhiều năm trong việc tu luyện của mình.
Quân Thường Tiếu vui vẻ đáp:
- Không vấn đề gì! 1000 lượng.
Lý giả chủ lảo đảo:
- Cái gì? 1000 lượng?
Quân Thường Tiếu trả lời:
- Đúng! 1000 lượng.!
- …
Khóe miệng đám người co quắp. Thằng này rõ ràng đang cố ý chơi khăm Lý gia chủ, chắc chắn là bởi vì lúc nãy lão này không cho con trai gia nhập Thiết Cốt Phái.
Lý gia chủ khó khăn mở miệng:
- Quân Chưởng Môn! Người khác nhiều nhất cũng chỉ có 200 lượng, sao lại lấy của ta 1000 lượng>
Quân Thường Tiếu trả lời:
- Nhìn quần áo trên người Lý gia chủ, có lẽ cũng không thiếu tiền a?
Nghe vậy, Lý gia chủ kém chút ngất xỉu. Đúng vậy, ta có tiền, nhưng là tiền mồ hôi nước mắt, không phải trúng lô trúng đề mà có a. hắn trầm giọng:
- Quân Chưởng Môn muốn trả đũa lão phu sao?
- Có thể coi là vậy.
- Ngươi…
Lý giả chủ điên tiết, nhưng nghĩ đến mình cón phải nhờ hắn giúp, vẫn là gắng gượng đè nén lửa giận. Lý Thanh Dương chợt tiến lên:
- Chưởng môn! Xin nể tình đệ tử mà giảm cho phụ thân một chút được không?
Quân Thường Tiếu sờ sờ cằm, ra vẻ trầm tư, một lúc mới nói:
- Thôi được rồi! Nể tình người là phụ thân của đệ tử trong phái, đành miễn cưỡng giảm cho người xuống còn 1 lượng vậy.
Võ giả nhao nhao trợn mắt, 1000 lượng giảm xuống 1 lượng, hoang đường vãi nồi!... Thật ra, đã muốn lưu lại Lý Thanh Dương, cũng không cần cố ý làm khó Lý gia chủ, cho nên Quân Thường Tiếu chỉ là lấy 1 lượng làm giá tượng trưng, giúp hắn giải quyết vấn đề khó hiểu trong tu luyện. Sau khi được chỉ điểm, Lý giả chủ bừng tỉnh đại ngộ, triệt để tin phục Quân Thường Tiếu. Con trai ta tới Thiết Cốt Phái, dưới sự dạy bảo của hắn, thành tựu chắc chắn không thể tưởng tượng. Không chỉ Lý gia chủ, các vỏ giả từng được chỉ điểm cũng nhận ra sự thật, thằng trẻ trâu mà mình từng xem thường kì thực không hề đơn giản.
Một tờ Động Sát chi phù đã giúp Quân Thường Tiếu kiếm không ít tiền bạc, lại còn gây dựng được uy vọng, một mũi tên trúng hai con chim. Không đúng, phải là 3 con chim. Bởi vì trong quá trình chỉ điểm đám người, Quân Chưởng Môn nhà ta cũng tiện đà ghi nhớ tất cả võ kỹ, kiếm pháp. Tuy là cấp bậc không cao, nhưng cái gì cần có đều có, nếu dùng tiền đi mua, ít ra cũng phải mấy nghìn lượng. Kiếm bộn, kiếm bộn a!
Lại chỉ điểm thêm một tên võ giả, sắc mặt Quân Thường Tiếu tỏ ra mệt mỏi:
- Bản tọa có chút mệt, hôm nay dừng tại đây đi.
- Đừng mà! Quân Chưởng Môn!
Mấy gã võ giả lập tức gấp rồi, một tên rút ra 4 tờ ngân phiếu:
- Quân Chưởng Môn, ta chấp nhận trả 400 lượng.
Quân Thường Tiếu lắc đầu:
- Giúp chư vị giải thích nghi hoặc, Bản tọa hao tổn tinh thần quá độ, có lẽ dăm bữa nửa tháng cũng chưa khôi phục nổi.
Thật lòng, hắn rất muốn kiếm nữa , kiếm mãi, nhưng sau khi chỉ điểm cho tên võ giả vừa rồi, thời gian hiệu lực của Động Sát chi phù đã hết. Vốn dĩ Quân Thường Tiếu định mua thêm một lá bùa nữa, nhưng mà sau khi mở ra Thương thành, lại nhìn thấy Động Sát chi phù đã chuyển sang màu xám, bên dưới chú thích: “Mỗi tháng mua 1 lần”. Mụ nội nó, Liệu thương đan giới hạn mua, bùa chú cũng giới hạn mua, còn làm ăn cái mẹ gì nữa, kiếm tiền mẹ gĩ nữa. Bởi vậy, không có Động Sát chi phù, Quân Thường Tiếu liền hiện nguyên hình, chỉ có thể giả vờ rất mệt mỏi.
Võ giả các phái uể oải trở về lều trại nhà mình, Bách tông chiêu mộ tiếp tục tiến hành.
Lý gia chủ nói:
- Thanh Dương! Ngoan ngoãn theo Quân Chưởng Môn chăm chỉ tu hành, đừng làm cha thất vọng
Lý Thanh Dương gật đầu;
- Vâng ạ!
Lý gia chủ nói chuyện cùng Quân Thường Tiếu vài câu, thái độ rất là thân thiện, sau đó trở về Lý gia, bế quan tiêu hóa vấn đề mới được chỉ điểm.
- Cha! Con muốn gia nhập Thiết Cốt Tranh Tranh phái!
- Mẹ, con nghĩ kỹ rồi, con muốn gia nhập Thiết Cốt Phái!
- Con trai ngoan, nhanh lên, chúng ta đi báo danh gia nhập Thiết Cốt Phái!
Ngay lập tức, các thiếu niên nam nữ vốn đang cân nhắc xem nên gia nhập môn phái nào nhao nhao lao tới trước lều trại của Thiết Cốt Phái, như ong vỡ tổ, tranh nhau chen lấn báo danh. Khi thấy Lý Thanh Dương gia nhập Thiết Cốt Phái, bọn chúng đã dao động, lại thấy Quân Thường Tiếu giải đáp nghi hoặc cho Trưởng lão Thương Sơn Phái, sau cùng là chỉ điểm tu luyện cho các võ giả, bọn chúng không một chút do dự lao đến báo danh. Mới vừa rồi, trước cửa các môn phái còn phi thường náo nhiệt, Thiết Cốt Phái không người hỏi thăm. Hiện tại ngược lại, trước cửa các Môn phái không ai hỏi thăm mà Thiết Cốt Phái lại đông nghìn nghịt.
Quân Thường Tiếu hô to:
- Bình tĩnh, đâu sẽ có đó, thịt chó sẽ có mắm tôm, chớ có xô đẩy. Thanh Dương, còn ngơ ngẩn cái gì, mau đến hỗ trợ.
Bởi vì quá nhiều người báo danh, Quân Thường Tiếu lập tức tay chân luống cuống. Không ổn rồi, nhiều người quá, nhất định phải lựa chọn cẩn thận, chỉ lấy những người ưu tú. Quân Thường Tiếu mang theo Đại đệ tử, Nhị để tử hướng dẫn mọi người điền đầy đủ phiếu báo danh, sau đó mới quyết định có thu nhận hay không dựa theo tu vi cùng tư chất.
Nhiệm vụ chủ tuyến của Hệ thống là khiến cho Thiết Cốt Tranh Tranh Phái trở thành Môn phái mạnh nhất. Như thế nào là mạnh? Một Môn phái mạnh, thì phải có đệ tử mạnh. Nếu lôm côm tuyển chọn một bọn vớ va vớ vẩn cho đủ người mà không có thực lực, đẳng cấp của Môn phái không thể đi lên, cuối cùng chắc chắn phí công phí sức. Quân Thường Tiếu rất rõ ràng, cái mình cần bây giờ là tướng tài quân giỏi, cho nên ngầm đưa ra yêu cầu, muốn gia nhập Thiết Cốt Phái, ít nhất phải có Trung phẩm linh căn, nếu là Thượng phẩm thì càng tốt. Nhưng mà sau khi thống kê, trong mấy trăm thiếu niên nam nữ báo danh, chỉ có mười người Trung phẩm linh căn, còn lại là Phàm phẩm hoặc Đê phẩm. Thượng phẩm linh căn hoàn toàn không có. Thanh Dương thành mặc dù là một thành trì, nhưng dù sao cũng là địa phương nhỏ, xuất hiện một tên Lý Thanh Dương có Thượng phẩm linh căn đã là rất quý.
- Cũng không vừa lòng lắm, nhưng thôi, cứ chiêu mộ 100 người trước đi.
Quân Thường Tiếu cầm Chưởng môn đại ấn, đóng dấu lên các phiếu báo danh.
"Đinh!"
Thành viên môn phái: 4/100
"Đinh!"
Điểm cống hiến Môn phái: 11/100
…
…
Bình luận truyện