[Dịch] Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 10 : Thượng cổ Tông môn

Người đăng: nghiemminh

Ngày đăng: 15:09 30-08-2019

.
Trong suy nghĩ của mọi người, Lý Thanh Dương chính là đệ nhất thiên tài, thành tựu tương lai thấp nhất cũng là cảnh giới Võ Vương. Trong khi đó, Thiết Cốt Phái rõ ràng chính là một trò cười, là chủ đề cho mọi người đem ra giải trí. Một bên là đệ nhất thiên tài, một bên là môn phái rác rưởi, thực sự là không có một tí tẹo khả năng nào liên hệ cùng nhau. Ấy thế mà , ai biết được chữ ngờ, Lý Thanh Dương lại đứng trước lều vải của Thiết Cốt Phái, chủ động mở miệng hỏi thăm. Ngay lập tức, mọi người đổ dồn ánh mắt lên người Quân Thường Tiếu, trong bụng thầm nghĩ, con hàng này có tài đức gì, lại có thể khiến cho đệ nhất thiên tài tiến đến chủ động bắt chuyện? Nụ cười nịnh nọt của chấp sự Đại Đạo Môn cùng đệ tử Hổ Khiếu Tông đã cứng ngắc trên mặt. Từ đầu đến cuối, người ta không thèm liếc mình nửa cái, mà bây giờ lại đang vui vẻ nói chuyện cùng thằng chưởng môn rác rưởi. Lẽ nào mình đang mơ? Tôn chấp sự hung hăng tát mình một cái, cảm giác đau đớn truyền đến khiến hắn nhận ra đây là sự thật, không phải mộng. Lý Thanh Dương, có được Thượng phẩm linh căn, có can đảm cự tuyệt Ngũ lưu Tông môn, vậy mà lại cùng chưởng môn Thiết Cốt Phái bắt chuyện. “Đúng rồi” Quân Thường Tiếu trả lời: “Ta chính là chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh phái” Như mọi khi, đám đông lại khịt mũi coi thường. Theo ý nghĩ của quần chúng, Thiết Cốt Phái chính là rác rưởi, rác rưởi thì nên ngoan ngoãn ở trong thùng rác, nằm trong xó xỉnh, không nên trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Nói thẳng ra. Cũng là vì ghen ghét Dựa vào cái gì, đệ nhất thiên tài cao cao tại thượng không nói chuyện với mình, không nói với người nào khác, lại cứ phải tìm một thằng cặn bã nói chuyện? Lý Thanh Dương chắp tay, có chút xấu hổ: “Lúc trước ở trong sơn cốc, bởi vì có việc gấp phải vội về nhà, không kịp nói lời cảm ơn, thật là thất lễ, hi vọng chưởng môn thứ lỗi.” WTF? Quần chúng vây xem lại lần nữa trợn mắt há mồm. Xem khẩu khí nói chuyện của đệ nhất thiên tài Thanh Dương thành, rõ ràng là đang hướng thằng kia xin lỗi! Ngay cả Lục Thiên Thiên đang đứng bên cạnh cũng mở to mắt, tràn đầy kinh ngạc. Không thể tưởng tượng, thiên tài ưu tú nhất một thành trì lại hướng chưởng môn nhà mình xin lỗi, hơn nữa còn trong hoàn cảnh này, không phải là đầu óc có vấn đề a? Nhìn đi, nhìn kỹ đi. Lòng tốt chắc chăn sẽ được báo đáp nha! Quân Thường Tiếu cười tươi như hoa, bao nhiêu bực bội khó chịu lúc trước tan thành mây khói. Hắn nhún nhún vai, một bộ không có gì quan trọng: “Lý công tử, chỉ là việc nhỏ thôi, ngươi không nhắc thì Bản tọa cũng quên mất…” Lục Thiên Thiên: “…” Nàng vẫn nhớ rõ, lúc nãy Quân Đại chưởng môn còn lẩm bẩm: “Cái thằng này, có Thượng phẩm linh căn nhưng không có nhân phẩm, chỉ nhìn thôi cũng khiến cả người khó chịu!” Lý Thanh Dương cười nói: “Có thể nói sơ qua cho ta về Thiết Cốt Tranh Tranh phái không? CLGT? Võ giả các môn các phái thiếu chút nữa rơi cả tròng mắt ra ngoài. Đệ nhất thiên tài Thanh Dương thành lại muốn tìm hiểu Thiết Cốt Phái, chẳng lẽ hắn muốn gia nhập hay sao? Giờ phút này, sắc mặt tên đệ tử Hổ Khiếu Tông vô cùng khó coi, dù sao, lúc trước, vì cố tình chế nhạo Quân Thường Tiếu, hắn bày thêm 2 lần cá cược. Đánh cược cái gì? Chính là đánh cược, sau khi Bách Tông chiêu mộ kết thúc, không có một ai hỏi thăm Thiết Cốt Phái. Giờ thì sao? Không những có người hỏi thăm, người đó còn là Thanh Dương thành đệ nhất thiên tài Lý Thanh Dương. Hắn cảm thấy mặt mình không bị ai đánh cũng nóng rát a. "Đinh!" “Nhiệm vụ phụ tuyến kích hoạt!” Trong lúc mọi người còn đang chấn kinh, bên tai Quân Thường Tiếu vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống. Hắn vội vàng lôi màn hình ra xem, liền thấy nội dung Nhiệm vụ phụ tuyến là: Tuyên truyền lịch sử hào hùng của Thiết Cốt Tranh Tranh phái, thuyết phục đệ nhất thiên tài Thanh Dương thành. Thuyết phục Lý Thanh Dương? Nhiệm vụ này, Quân Thường Tiếu còn có thể tiếp nhận. Nhưng tuyên truyền lịch sử hào hùng của Thiết Cốt Phái là cái của nợ gì? Một cái môn phái mới thành lập chưa được mấy năm. Một cái môn phái chỉ có một tên đệ tử. Lấy đâu ra lịch sử hào hùng? Hay là nói chuyện Vương chưởng môn vì chơi gái mà bay đầu. Chuyện này có lẽ là chói sáng nhất lịch sử môn phái rồi. Cái Nhiệm vụ phụ tuyến này, xem ra rất gì và này nọ a! Tuy nội tâm Quân Thường Tiếu là sụp đổ, nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ, vì Điểm cống hiến, đầu óc hắn điên cuồng xoay chuyển. Vẫn biết Thiết Cốt Tranh Tranh phái chả có cái mẹ gì lịch sử, nhưng mình có thể bịa ra a! Sau khi vắt kiệt trí tuệ, Quân Thường Tiếu nói: “Lý công tử, trong mắt thế tục, Thiết Cốt Tranh Tranh phái chúng ta đơn giản là môn phái bất nhập lưu…” Đám đông hừ lạnh. Thằng này cũng biết vậy còn mặt dày mày dạn tham gia Bách Tông chiêu mộ? “…nhưng…” Đột nhiên, sắc mặt Quân Thường Tiếu trở nên nghiêm túc khác thường: “Trên thực tế, Thiết Cốt Tranh Tranh phái chính là một Thượng cổ Tông môn, lịch sử lâu đời, nội tình thâm hậu.” “Vãi! Thượng cổ Tông môn?” “Đù, hahaha, thật là vãi chưởng!” “Rõ ràng là một môn phái tùy tiện thành lập, cũng có thể nói thành Thượng cổ Tông môn, thằng này không phải là tinh trùng lên não chứ?” Cả đám xung quanh ôm bụng cười ngặt nghẽo. Lục Thiên Thiên sau lưng Quân Thường Tiếu lập tức đen mặt. Không biết da mặt chưởng môn nhà mình phải dày đến đâu, dũng khí phải lớn đến thế nào mới có thể mặt không đỏ, mắt không nháy nói mình là Thượng cổ Tông môn? Lý Thanh Dương lại tỏ ra rất có hứng thú: “Có thể nói kỹ hơn không?” “…” Khuôn mặt mọi người co quắp, triệt để cạn lời. Đệ nhất thiên tài Thanh Dương thành chẳng lẽ ngớ ngẩn rồi, lại đi tán phét với thằng này. Mẹ nó, chắc ngáo ngơ thật rồi, người bình thường làm gì có ai đi cự tuyệt Ngũ lưu Tông môn, quay ra hỏi han một cái môn phái bất nhập lưu chứ? Quân Thường Tiếu hỏi: “Lý công tử, ngươi nghe qua Đông Hải hay chưa?” Lý Thanh Dương gật đầu: “Có nghe qua” Phía Đông Tinh Vẫn Đại Lục là đại dương mênh mông, địa bàn của vô số Hải thú, khu vực này vô cùng hung hiểm. Quân Thường Tiếu nói: “Ở tận cùng Đông Hải, có một quốc gia gọi là Ngạo Lai, Lý công tử có nghe qua chưa?” “Ngạo Lai quốc?” Lý Thanh Dương lắc đầu: “Tại hạ chỉ đọc qua về Đông Hải ở trong sách, cũng chưa đặt chân đến, cho nên không biết có quốc gia tồn tại” Nào chỉ có mình hắn không biết! Tất cả mọi người ở đây, không có một ai từng nghe qua về Ngạo Lai quốc. Quân Thường Tiếu nói: “Tại Ngạo Lai quốc có hai ngọn núi Thần, một là Hoa Quẩ sơn, hai là Thiết Cốt sơn, Thiết Cốt Tranh Tranh phái chúng ta bắt nguồn từ Thiết Cốt sơn, chưởng môn đời thứ nhất là Tôn Ngộ Không, sau khi thành tiên gọi là Tề Thiên Đại Thánh!” Con hàng này, lại đem cả Tây Du Ký ra bốc phét! Tuy hơi khốn nạn một tí, nhưng võ giả tại Tinh Vẫn Đại Lục chưa từng nghe qua, đều bị hắn lừa. Nhiều người thầm nghĩ: “Chẳng lẽ ở Đông Hải thật có Ngạo Lai quốc, thật có Thiết Cốt sơn?” “Nói bậy nói bạ!” Đung lúc này, trưởng lão Thương Sơn Phái mở miệng: “Đông Hải vạn phần hung hiểm, mạnh như Võ Hoàng cũng không dám xông vào, cho tới bây giờ còn chưa có sách vở nào đề cập đến Ngạo Lai quốc, chứ nói gì đến Thiết Cốt sơn?” “Đúng vậy, đúng vậy!” “Từ nhỏ ta đọc qua vô số sách vở, kiến thức uyên bác, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, cũng chưa từng thấy ở đâu nói Đông Hải có Ngạo Lai quốc cùng Thiết Cốt sơn!” “Thằng này rõ ràng là đang bịa chuyện!” “Bố láo, coi chúng ta là trẻ trâu không biết gì sao?” Mọi người có cảm giác trí thông minh của mình bị sỉ nhục, vô cùng phẫn nộ. “Lão già…” Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Ta chỉ có thể nói, ngươi hoàn toàn không biết gì về Tinh Vẫn Đại Lục cả!” “…” Mọi người lại co quắp khóe miệng. Một thằng cặn bã cảnh giới Khai Mạch, lại dám nói trưởng lão Thương Sơn Phái không biết gì. “Tốt! tốt lắm!” Trưởng lão Thương Sơn Phái cố nén lửa giận, lạnh lùng nói: “Lão hủ vô tri, vậy xin hỏi Quân chưởng môn, Tôn Ngộ Không trong lời kể của ngươi, là thần thánh phương nào, sư môn ở đâu?” Định bịa chuyện à? Ông sẽ hỏi đến khi mày lòi đuôi chuột mới thôi!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang