Tôi Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành
Chương 16 : Nghề nghiệp Chỉ huy
Người đăng: ksama
Ngày đăng: 00:59 14-11-2025
.
[Ash (EX) đã chuyển nghề nghiệp sang ‘Tân binh chỉ huy’!]
Một âm thanh thông báo thanh thúy vang lên, đánh dấu sự chuyển đổi sang chức nghiệp mới của tôi.
Và rồi.
[50% debuff đã được áp dụng cho tốc độ tăng trưởng chỉ số.]
[50% debuff đã được áp dụng cho khả năng thành thạo trang bị.]
…?
Khoan đã, cái gì vậy?
“Cái… cái quái gì thế này?!”
Tôi chớp mắt nhìn đống thông báo nối tiếp nhau hiện ra. Nó vừa nói cái gì cơ?
“Không thể nào…”
Tôi kiểm tra lại lần nữa — và đúng thật, không phải trò đùa. Một dòng giảm chỉ số tăng trưởng đang hiển thị rõ ràng trong cửa sổ trạng thái của tôi.
“Thôi đi chứ!”
Cái quái gì thế này! Chết tiệt! Làm gì có chức nghiệp nào lại có debuff thế này chứ?! Ai mà lại tạo ra một cái bẫy kiểu này… Aider, chính là cái tên đạo diễn khốn kiếp đó, đợi đấy!
[Bạn đã đạt được đặc tính ‘Attack Totem’.]
[Bạn đã đạt được đặc tính ‘Defense Totem’.]
[Bạn đã đạt được đặc tính ‘Super Buff’.]
[Bạn đã đạt được đặc tính ‘Main Order’.]
[Hệ thống ‘Party Synergy’ hiện đã được mở khóa.]
Tôi đứng chết trân tại chỗ ngay khi đang định vớ lấy vũ khí để đi tìm Aider tính sổ.
Một loạt thông báo mới hiện ra về những đặc tính và hệ thống mới vừa mở khóa.
Attack Totem?
Defense Totem?
Super Buffer?
Main Order?
Party Synergy?
Mấy cái này là gì thế? Tôi lập tức mở cửa sổ đặc tính.
[Attack Totem Lv.1]
— Chỉ cần có mặt trên chiến trường, nhân vật sẽ khích lệ tinh thần đồng đội, gia tăng 5% sức tấn công cho toàn bộ đồng minh.
[Defense Totem Lv.1]
— Chỉ cần có mặt trên chiến trường, bạn sẽ khích lệ tinh thần đồng đội, gia tăng 5% năng lực phòng thủ cho toàn bộ đồng minh.
“…”
Vậy đúng là đặc tính này sẽ biến thành một totem theo nghĩa đen. Chỉ cần tôi xuất hiện trên chiến trường, toàn bộ đồng minh sẽ được cộng thêm tấn công và phòng thủ.
Hơn thế nữa…
[Super Buffer]
— Tăng cường tất cả các hiệu ứng buff mà nhân vật chỉ huy ban ra thêm một cấp độ.
Cái này còn mạnh hơn cả mong đợi.
‘Không phải là quá bá đạo sao?’
Không, không chỉ là bá đạo nữa — mà là vô lý. Nếu buff này thực sự áp dụng cho toàn bộ đội quân, thì nó sẽ phá hoại hoàn toàn cân bằng của trò chơi.
Một đặc tính buff không có giới hạn về khoảng cách và số lượng, áp dụng cho tất cả những đơn vị được đánh giá là đồng minh sẽ là một con át chủ bài của tôi trên hành trình chinh phục thế giới này.
‘Thảo nào lại có debuff cá nhân nặng đến thế.’
Buff mạnh đến thế thì tất nhiên phải kèm giảm trưởng thành. Nếu nhân vật sở hữu những đặc tính này lại còn phát triển nhanh, thì hệ thống sẽ mất cân đối hoàn toàn.
Xét theo góc độ đó, điều này thật không tệ. Thực ra, nói khách quan thì còn rất tuyệt.
‘Khuyết điểm duy nhất là ở chỗ tôi chỉ có thể trang bị tối đa ba đặc tính một lần thôi.’
Ba đặc tính trước đó đều hữu ích, nhưng nếu dùng hết chỗ, tôi sẽ không thể lắp thêm đặc tính khác.
Tôi chuyển sang xem đặc tính tiếp theo mới nhận được.
[Main Order Lv.1]
— Cung cấp năng lực truyền đạt mệnh lệnh chuẩn xác trên chiến trường. Cho phép nhân vật điều khiển thuộc hạ chính xác hơn, tựa như cử động chính cơ thể mình.
Đây là đặc tính liên quan đến năng lực chỉ huy.
Trong trò chơi, việc điều khiển hàng trăm hay hàng nghìn binh sĩ chỉ là một thao tác đơn giản, nhưng đây là thực tế. Việc uốn nắn chiến cục theo ý mình là điều cực kỳ khó khăn.
Và có vẻ như đặc tính này giúp đơn giản hóa điều đó.
‘Còn nữa, tôi vẫn còn [Map Making].’
Như vậy, hiện tại tổng cộng tôi có năm đặc tính.
Với thời gian hồi 24 giờ cho mỗi lần thay đổi đặc tính, tôi sẽ phải lựa chọn đặc tính của mình một cách linh hoạt, thay đổi tùy theo tình hình chiến trường.
‘Được rồi, thế là xong phần đặc tính.’
Tôi nhìn sang hệ thống vừa được mở khóa — ‘Party Synergy’. Đây là thứ tôi chưa từng thấy trước kia.
[Party Synergy] (Tổ đội hiệp lực)
— Một đặc quyền độc nhất của lớp nghề nghiệp Chỉ huy.
— Cung cấp một lượng buff chỉ số cho tổ đội tùy theo sự kết hợp nghề nghiệp của các thành viên. Khuyến khích thử nghiệm nhiều kiểu phối hợp khác nhau.
Một hệ thống cộng chỉ số dựa trên cấu trúc tổ đội sao?
Tôi mở danh sách synergy và nhìn vào dòng đầu tiên.
[Party Synergy List]
— Knight Synergy: Gia tăng phòng thủ vật lý dựa trên số lượng nhân vật Hiệp sĩ trong tổ đội.
] (2 Hiệp sĩ) Dual Knights: Tăng 20% phòng thủ vật lý cho toàn bộ thành viên.
] (4 Knight) Iron Squad: Tăng 50% phòng thủ vật lý cho toàn bộ thành viên.
] (5 Knight) Unbreakable: Tăng 90% phòng thủ vật lý cho toàn bộ thành viên.
“Hừm.”
Vậy là hệ thống này cho thêm chỉ số tùy theo sự phối hợp nghề nghiệp trong tổ đội.
Khi trò chơi tiến triển, số lượng anh hùng được chiêu mộ và số tổ đội tăng lên, mỗi tổ đội sẽ nhận được hiệu ứng cộng hưởng tương ứng.
“Thú vị đấy…”
Đây quả thực là một lợi thế riêng của chức nghiệp Chỉ huy.
Với tư cách một người từng là người chơi, nay trực tiếp bước lên chiến trường, tôi không thể nghĩ ra vai trò nào phù hợp hơn thế.
Tôi kính cẩn đặt lại cây cời lửa mà mình định dùng để đập Aider vào trong lò sưởi.
Xin lỗi nhé~
*****
Tôi đã cân nhắc vô số chiến lược để hoàn thành giai đoạn đầu tiên này, nhưng cuối cùng, chỉ có một phương án nổi bật nhất.
Chính diện chém giết.
Có rất nhiều cơ chế đặc biệt để đối phó với Living Armor, nhưng tôi chưa có đủ điều kiện để sử dụng chúng, và thời gian thì cũng quá ít ỏi. Sau cùng, phương án tối ưu nhất là tận dụng khoảng thời gian còn lại để củng cố phòng tuyến một cách nghiêm túc.
Theo quyết định đó, tôi đã điều động thợ mộc, thợ xây, thợ rèn và các nhà luyện kim nhằm gia cố các tuyến phòng thủ.
“Lãnh chúa đại nhân, thần đã bắt cóc những người cần thiết đến đây theo lệnh của ngài.”
Tôi toát mồ hôi lạnh khi nhìn bốn người đang đứng trước mặt.
Trưởng nghiệp đoàn thợ mộc, trưởng nghiệp đoàn thợ xây, trưởng nghiệp đoàn thợ rèn, và trưởng nghiệp đoàn luyện kim.
Bốn lão già mặt mày nghiêm nghị đã bị trói lại và áp giải đến trước mặt tôi.
“Ta không bảo ngươi bắt cóc, cái ta cần là trưng binh hợp pháp!”
“À thì, không ai trong số họ chịu chấp hành lệnh chiêu mộ, cho nên…”
Aider gãi đầu ngượng nghịu.
“Trong lúc gấp gáp, thần chỉ mang được mấy người đứng đầu nghiệp đoàn đến thôi.”
Khi Aider lễ phép giải thích về nỗ lực “chiêu mộ” của mình, mấy vị trưởng nghiệp đoàn kia, như thể đã chờ sẵn thời cơ, liền đồng loạt trút cơn bất bình.
“Chuyện quái gì thế này hả?!”
“Dù ngài có là hoàng tộc thì cũng phải theo làm đúng theo thủ tục chứ!”
“Chúng tôi đang phụ trách xử lý ma thạch, nếu ngài đột nhiên kéo chúng tôi đi thế này thì ai sẽ làm việc?! Nếu thiệt hại xảy ra, ngài có thể chịu trách nhiệm được không?!”
Nhìn bọn họ giận dữ đến nỗi gân xanh nổi đầy trên mặt, tôi chỉ biết thở dài, rồi nở một nụ cười nhẹ và gửi đến họ một lời xin lỗi chân thành.
“Các ngươi muốn chết à?”
“…”
“Làm sao các ngươi dám nhắc đến ‘thủ tục’ trước mặt ta hả? Các người nghĩ ta là kẻ hiền lành dễ bắt nạt lắm sao?”
Ngay lập tức, bốn vị trưởng nghiệp đoàn im bặt. Tôi tiếp tục “giáo huấn” họ bằng giọng điệu ấm áp nhất có thể.
“Khi ta — hoàng tử của vương quốc này, đồng thời là lãnh chúa của thành phố này — triệu kiến, bất kể các người đang làm gì, dù là việc quan trọng đến đâu, cũng phải lập tức có mặt, hiểu chưa? Vậy mà các người còn dám ngồi đó trừng trừng nhìn ta, xúc phạm lòng tự tôn của ta à? Các ngươi muốn được treo trước cửa thành sao?”
“Không, chúng tôi… không có ý đó…”
“Xin lỗi, thật sự xin lỗi…”
“Đây là lần đầu tiên chúng tôi được diện kiến hoàng thân, nên…”
Các trưởng nghiệp đoàn nhanh chóng hoàn hồn, cúi đầu lảng ánh mắt đi chỗ khác.
Chỉ có những lúc thế này, tôi mới cảm thấy hành động trong quá khứ của tên Ash rất hữu dụng. Danh tiếng “kẻ điên khét tiếng toàn quốc” của hắn cho phép tôi thoải mái hành xử theo ý mình.
“Đứng nghiêm!”
Chỉ cần một tiếng quát của tôi, các trưởng nghiệp đoàn lập tức đứng thẳng tắp. Mồ hôi lạnh lăn dài trên trán mấy lão già.
Có lẽ như thế là đủ để gieo chút sợ hãi rồi. Giờ có thể dịu giọng lại hơn một chút.
“Được rồi, ta hiểu các người bận. Sau bao ngày tháng, cuối cùng các ngươi đã khai thác được nhiều ma thạch chất lượng cao. Có lẽ các ngươi đang vội vàng xử lý và đóng gói chúng.”
“Đúng… đúng vậy.”
“Nhưng mà, ai là người đã mang mấy viên ma thạch đó về đây?”
Tôi giơ ngón cái chỉ vào mình.
“Và ai sẽ tiếp tục mang chúng về trong tương lai?”
“…”
“Người đó chính là người đồng minh thân cận nhất của các người! Và người đồng minh đó là ai?!”
“Là… là ngài, thưa điện hạ…”
“Chính xác. Hãy nhớ điều đó.”
Tôi xóa bỏ nụ cười trên môi.
“Giờ thì vào việc chính. Một quân đoàn quái vật đang hành quân về phía chúng ta.”
“…?!”
“Chúng sẽ tới thành phố này trong vòng ba ngày.”
Các trưởng nghiệp đoàn hoảng hốt nhìn nhau.
“Nhưng… lũ quái vật đã im ắng suốt vài năm nay mà?”
“Ngay cả khi chúng xuất hiện, chúng vẫn sẽ bị chặn lại trước khi đến được Crossroad cơ mà?”
“Các ngươi chui ra từ cái xó xỉnh nào vậy. Các ngươi không nghe tin báo rằng tiền đồn ở biên giới đã bị tiêu diệt rồi sao?”
Tôi tặc lưỡi, lắc đầu.
“Lũ quái vật đã bắt đầu điên cuồng trở lại. Đây sẽ không phải là một cuộc tấn công nhỏ đâu. Lần này là hàng ngàn con, và chưa dừng lại đâu — những cơn sóng dữ đó sẽ còn tiếp diễn.”
“…!”
“Còn chúng ta thì… nói thẳng ra, lực lượng hiện giờ của chúng ta đã 10 không còn 1.”
Tôi khoanh tay, nghiêm nghị nhìn bọn họ.
“Chúng ta cần phải hợp sức. Thành phố Crossroad cần có sự hỗ trợ của toàn bộ giới sản xuất trong thành này.”
“Nhưng mà… ngài muốn chúng tôi giúp bằng cách nào?”
“Ta cần các người chế tạo vật tư quân dụng. Tất nhiên! Ta không yêu cầu làm miễn phí. Ta sẽ trả công xứng đáng.”
Tôi mỉm cười, búng tay đánh “tách” một cái.
“Đợt bạo động của quái vật lần này là một cơn khủng hoảng, nhưng cũng là cơ hội — các người không thấy vậy sao?”
Suốt hơn mười năm qua, vì lũ quái vật giảm tần suất hoạt động, nên việc khai thác ma thạch cũng suy giảm theo, đồng thời cũng mang đến đủ loại khó khăn cho ngành chế tác ma thạch.
Nhưng nếu số lượng quái vật lại tăng vọt thì sao?
Khai thác ma thạch sẽ bùng nổ.
Mà khi khai thác ma thạch bùng nổ, tiền tài sẽ tuôn về như nước!
“Hãy cùng hợp tác nào.”
Tôi đan hai tay lại, nói tiếp.
“Ta sẽ cung cấp cho các ngươi một phần số ma thạch được quân đội thu hồi theo giá gốc như một phần thưởng. Khoảng 20% chẳng hạn? Con số cụ thể ta sẽ thương lượng sau.”
Mắt các trưởng nghiệp đoàn lập tức mở to kinh ngạc.
“Hả?!”
“Thưa ngài, ngài nói thật chứ?!”
“Dĩ nhiên. Quyền tiếp cận trực tiếp với nguồn ma thạch không phải là thứ ngày nào cũng có đâu.”
Từ trước đến nay, quân đội vẫn giữ vai trò độc quyền trong việc cung cấp lượng lớn ma thạch. Họ bán chiến lợi phẩm của mình cho giới thương nhân, rồi thương nhân lại thuê thợ thủ công để gia công chúng.
Nhưng tại sao tôi lại phải tiếp tục đi theo cách cũ đó?
“Tại sao ta phải để bọn trung gian hốt bạc trong khi chúng ta có thể giao dịch trực tiếp?”
Chẳng có lý do gì để chia sẻ lợi nhuận cả.
Kế hoạch cho phát triển lâu dài của tôi là giành quyền kiểm soát toàn bộ nền công nghiệp sản xuất ma thạch trong thành phố — từ khai thác, chế tác, phân phối cho tới buôn bán ma thạch.
“Tuy nhiên, từ giờ trở đi, các người phải ưu tiên sản xuất vật tư quân dụng mỗi khi ta ra lệnh. Dĩ nhiên, ta sẽ trả thù lao công bằng.”
Tôi hơi nghiêng cằm, nhìn đám trưởng nghiệp đoàn đang nuốt nước bọt đầy căng thẳng.
“Thế nào? Một đề nghị không tồi, đúng chứ?”
Suy cho cùng, tôi đang dùng quyền lực và tiền bạc để lôi kéo họ.
Đó chẳng phải là là cách lôi kéo đồng minh tốt nhất trên thế gian này sao?
“Chúng tôi tham gia!”
“Có thể thử xem sao!”
“Khi nào bắt đầu, và chúng tôi cần chuẩn bị gì?!”
Đấy, còn có thứ gì trên đời này thuyết phục hơn tiền bạc nữa chứ.
*****
Sau khi kết thúc buổi họp với các trưởng nghiệp đoàn sản xuất, tôi tiến ra cổng dinh thự, nơi các anh hùng của tôi đã tập hợp.
Lucas. Damien. Lilly.
Và đại diện nhóm mới, Jupiter.
Lucas, Damien và Lilly đã quen biết nhau trước đó, nên họ chào hỏi một cách thoải mái.
Nhưng Jupiter, toát ra bầu khí quái dị đặc trưng, đang đứng hơi cô đơn ở bên cạnh.
Dĩ nhiên, Jupiter không phải kiểu người để tâm đến những chuyện nhỏ nhặt như vậy, bà ta vừa rít điếu xì gà vừa nheo mắt nhìn các thành viên khác.
Lão bà này, ánh mắt của bà ta khiến tôi liên tưởng tới một bà ngoại đang nhìn lũ cháu đáng yêu của mình.
‘Họ sẽ hòa hợp thôi.’
Tôi không bận tâm về chuyện đó nữa và bắt đầu tóm tắt tình hình cho các thành viên trong nhóm.
“Ta tin Lucas đã sơ lược cho các ngươi về tình hình cơ bản.”
Tôi gật đầu, liếc nhìn bốn người đang dán mắt vào tôi.
“Một quân đoàn quái vật, cụ thể là một nghìn Livung Armor đang tiến về phía thành phố này. Thời gian dự kiến để chúng đến nơi là khoảng ba ngày nữa.”
Hmm.
Tất cả bọn họ đều đồng loạt trưng ra vẻ mặt kiểu ‘chúng ta rơi vào rắc rối lớn rồi!’.
Thú thật, đó là một cảnh tượng khá… thú vị.
.
Bình luận truyện