Tôi Bán Hàng Trên Vòng Bạn Bè Và Nổi Tiếng

Chương 29 : 29

Người đăng: 23333

Ngày đăng: 13:21 21-11-2025

.
Phản hồi của Hướng Vãn, nữ cư dân mạng đã đăng Weibo trước đó cũng nhìn thấy. Nghĩ đến việc bố vì kiếm tiền nuôi gia đình, bình thường không thể tránh khỏi việc uống rượu xã giao, thấy bà chủ nói cao a giao có tác dụng bảo vệ gan, giải rượu, cải thiện tình trạng "á kiện khang", chút tức giận nhỏ nhen trong lòng cô lập tức tan biến không dấu vết. Lúc còn đi học có thể không hiểu, nhưng từ khi bước chân ra xã hội, cô mới biết kiếm tiền vất vả đến nhường nào. Giống như cô, đã đi làm hơn một năm mà tiền kiếm được vẫn thường không đủ tiêu, ngược lại còn cần gia đình chu cấp. So sánh như vậy, cô càng hiểu được bố mẹ gánh vác gánh nặng gia đình vất vả ra sao. Lúc này, nữ cư dân mạng thậm chí còn thấy hơi áy náy vì sự hờn dỗi trẻ con vừa rồi của mình. Dù sao cô vẫn còn trẻ, trong khi khóe mắt mẹ đã hằn nếp nhăn, bố thậm chí đã lấm tấm vài sợi tóc bạc. Tính ra, họ còn cần bồi bổ bằng cao a giao hơn cô, vậy mà cô lại chỉ nghĩ đến bản thân mình. “Vẫn còn giận à? Bố đùa với con thôi mà. Cao a giao cho con với mẹ ăn.” Thấy con gái quay lưng về phía mình, ngồi co ro một góc sô pha nửa ngày không lên tiếng, người bố vốn chỉ định trêu con gái vội vàng đứng dậy đi tới. “Con không ăn đâu, bố với mẹ ăn đi.” Nữ cư dân mạng nói rất nghiêm túc, nhưng người bố lại tưởng cô đang giận dỗi nói lẫy, đành bất đắc dĩ: “Bố là đàn ông con trai ăn cái này làm gì? Mẹ con cũng nói đùa thôi. Được rồi, được rồi, đừng giận nữa, hộp này cho con hết. Mai bố lại giật cho mẹ con sau.” Người mẹ thấy chồng mình chiều con gái vô nguyên tắc như vậy, không khỏi lườm ông một cái, nhưng cũng không nói lời phản đối. Đa số mọi người sau khi trở thành cha mẹ, ai mà không dành những thứ tốt nhất cho con cái. Vị phu nhân này đương nhiên cũng không ngoại lệ. Nghe bố nói, lại thấy mẹ ngầm đồng ý, trong lòng nữ cư dân mạng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả. Nhưng cô vẫn nhanh chóng đè nén cảm xúc, nói lớn: “Con có giận đâu! Bà chủ nói rồi, đàn ông cũng ăn được cao a giao, có thể giải rượu, bảo vệ gan, cải thiện 'á kiện khang' nâng cao miễn dịch. Bố xem bố kìa, ngày nào cũng uống rượu như uống nước, lại còn không vận động. Hộp này cứ để bố với mẹ ăn đi. Hai người phải ăn mỗi ngày, nếu thiếu một ngày con mới thật sự giận đấy, nghe chưa?” Người bố có chút kinh ngạc, liếc nhìn vợ mình rồi gật đầu: “Được được được, đều nghe con gái bố.” Người mẹ nghe cao a giao còn có những tác dụng này, vừa thương con gái cũng vừa xót chồng, lập tức nói: “Vậy hai bố con ăn đi, mẹ không thích ăn cái này.” Nữ cư dân mạng ngay lập tức nhớ lại, hồi nhỏ mẹ cũng có một loạt câu "mẹ không thích ăn cái này". Nói thật, lúc cô chưa hiểu chuyện, trong lòng còn từng nghĩ, mẹ mình thật kỳ lạ, đồ ăn ngon mẹ đều không thích, mà lại cứ không cho cô kén cá chọn canh. Nhưng bây giờ, cô còn gì mà không hiểu. “Không thích ăn cũng phải ăn! Mẹ dạo này không phải nói hơi mất ngủ sao? Ăn cao a giao có thể cải thiện giấc ngủ đó.” Khi chúng ta còn nhỏ, luôn luôn phải nghe lời bố mẹ. Nhưng khi chúng ta dần trưởng thành, lại phát hiện, không biết từ lúc nào, đã đổi thành bố mẹ nghe lời chúng ta. Thấy con gái sắp giận thật nếu còn từ chối, hai ông bà không nói gì thêm, mà nghĩ bụng ngày mai sẽ mua thêm cho con gái một hộp nữa. Sau khi về phòng, người bố lộ vẻ vừa bất ngờ vừa vui sướng: “Con gái lớn thật rồi, biết quan tâm đến chúng ta rồi.” Thấy vợ không đáp lời, ông lại nói tiếp: “Vẫn là sinh con gái tốt. Thằng nhóc nhà lão Lưu, chỉ biết chọc giận, gây phiền phức, bây giờ đã bất hiếu, về già càng không trông cậy được.” “Được rồi, được rồi, biết con gái ông tốt, con gái ông hiếu thuận rồi, mau ngủ đi.” Thấy ông nói mãi không hết, người mẹ tách một tiếng tắt đèn. Khi căn phòng chìm vào bóng tối, người mẹ nằm xuống, khóe môi khẽ nhếch lên, rõ ràng trong lòng bà cũng đang rất vui vì sự hiếu thảo của con gái. Nữ cư dân mạng sau khi về phòng, thấy dưới hai bài Weibo của mình vẫn có người "hahaha", không nhịn được mà đăng thêm một bài Weibo nói về cảm xúc vừa rồi. 【Vào đây định "ha" tiếp, ai ngờ không cười nổi nữa.】 【Chuyện thì nhỏ thật, nhưng đúng là cảm động. Làm tui nhớ đến mẹ tui, hồi nhỏ nhà ăn cá, mẹ toàn nói không thích ăn thịt cá, chỉ thích ăn đầu cá thôi.】 【Mẹ tui cũng y chang.】 【Nhớ bố mẹ quá, may mà sắp được nghỉ rồi, hy vọng trước Tết có thể giật được một hộp cao a giao tặng bố mẹ.】 【Ghen tị với mấy lầu trên. Tui từ lúc biết chuyện, bố mẹ đã ly hôn, chưa từng nếm trải cảm giác được yêu thương này.】 【Cũng không phải người mẹ nào cũng vậy đâu, như mẹ nhà tui, thật sự, có còn không bằng không.】 ... 【A, nói mới nhớ, tui chỉ lo giật trà lá sen cho mình mà quên mất mẹ tui cũng cần cao a giao. Tui phải kiểm điểm lại bản thân.】 【Cao a giao khó giật quá, vốn định bỏ cuộc rồi, giờ nghĩ lại, thôi ráng thêm chút nữa, giật được về chia sẻ với mẹ.】 ... Hướng Vãn đến sáng hôm sau mới thấy bài Weibo này. Đọc xong, lòng cô cũng có chút xúc động. Nhà cô mở quán ăn nên không thiếu thốn gì về mặt ăn uống. Nhưng bố mẹ cũng luôn dành những thứ tốt nhất cho cô. Thậm chí vì sức khỏe của cô, từ nhỏ họ đã luôn ăn cơm ít dầu ít muối cùng cô. Những thứ cô không thể ăn, về cơ bản sẽ không bao giờ xuất hiện trong nhà. Mãi đến khi cô lớn hơn một chút, tình hình mới khá hơn, nhưng những món như đồ chiên rán, đồ nướng, lẩu cay vẫn chưa bao giờ xuất hiện ở nhà. Cao a giao và trà lá sen đều do chính tay cô làm, nên nhà cô không thiếu. Nhưng lúc này, cô bỗng thấy hơi nhớ bố mẹ. Nói thời buổi này có gì tốt, thì đó chính là liên lạc thuận tiện, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho người mình nhớ nhung. “Con gái ngoan, trời lạnh thế sao không ngủ thêm chút nữa? Gọi cho mẹ có việc gì không con?” Hướng Vãn cầm điện thoại: “Mẹ, con nhớ bố mẹ.” Nghe con gái nói, lòng mẹ Hướng Vãn mềm nhũn: “Vậy mẹ bảo bố con lên đón nhé? Dù sao cũng sắp nghỉ rồi.” “Không cần đâu ạ, con mua vé về nhà rồi.” “Năm nay Tết sớm, trường con chắc cũng cho nghỉ sớm nhỉ? Con mua vé ngày mấy?” “Vé ngày hai ba ạ.” “Vậy là còn hơn một tuần nữa.” Giọng mẹ Hướng Vãn lộ rõ vẻ vui mừng, trong lòng đã bắt đầu tính toán chuẩn bị những món con gái thích ăn. Còn về phòng ốc, mẹ Hướng Vãn dăm bữa nửa hôm lại dọn dẹp, mấy hôm trước nhân lúc có nắng, bà đã đem hết chăn, gối và một số quần áo mùa đông trong phòng cô ra giặt giũ, phơi phóng, nên cũng không cần chuẩn bị đặc biệt gì nữa. Hướng Vãn nói chuyện phiếm với mẹ một lúc, chợt nhớ ra: “À đúng rồi, chị họ ly hôn chưa mẹ?” “Ly hôn rồi. Nói cũng lạ, thằng đó trước đây sống chết không chịu ly hôn, ai ngờ lần này bố mẹ qua, nó đồng ý ngay. Chẳng biết có phải do hôm đó mình đi đông người không.” Giọng mẹ Hướng Vãn có chút tiếc nuối. Thằng đó dám chạy đến tận chỗ con gái bà gây sự, dù con gái nói có bạn ở đó không sao, bà vẫn rất tức. Bà vốn còn định bụng, nếu nó còn ngoan cố không chịu ly hôn, thì sẽ dùng lý do này đánh cho nó một trận. Dù có ầm ĩ lên đồn công an thì nhà mình cũng có lý, ai bảo nó bạo hành con gái nhà người ta còn không chịu ly hôn. Ai ngờ thằng nhóc đó đột nhiên hèn đi, khiến họ không có lý do ra tay. Cuối cùng chỉ có bố vợ, tức không chịu nổi, đã đạp cho nó hai phát ngay hôm ly hôn thành công. “Ly hôn là tốt rồi.” Hướng Vãn lại nói chuyện với mẹ thêm vài câu rồi mới cúp máy. Chỉ còn hơn một tuần nữa là về nhà. Sau khi về nhà, Hướng Vãn không định tiếp tục làm cao a giao và trà lá sen nữa. Vì vậy, trong những ngày còn lại, cô dứt khoát gác lại luận văn, gác lại mọi việc khác, bắt đầu chuyên tâm làm hàng. Thế là, khách hàng nhanh chóng phát hiện, lượng tồn kho cao a giao và trà lá sen trong tiệm bắt đầu nhiều lên. Các cư dân mạng thấy hy vọng tranh mua, chạy đến Weibo của cô để khen ngợi. 【[Khóc trong sung sướng] Bà chủ cuối cùng cũng bùng nổ rồi! Tiếp tục phát huy, đừng dừng lại!】 【Hu hu hu Tốt quá, cuối cùng bà chủ cũng siêng năng rồi, thật không dễ dàng.】 【Cố lên bà chủ! Sắp Tết rồi, mau mau lên nhiều hàng, kiếm nhiều tiền, ăn Tết cho xông xênh!】 【Nói thì nói vậy chứ hình như bà chủ không cần cố gắng thì Tết này cũng 'béo' hơn chúng ta mà.】 【Nói gì đau lòng nhau thế?】 ... 【Bà chủ cũng bắt đầu nỗ lực rồi, tui còn lý do gì mà không nỗ lực. Quyết định! Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày tui sẽ cày thêm hai tập phim 《xxx》!】 【Cái gọi là nỗ lực của cậu là cày phim à? Thật không hiểu nổi giới trẻ các cậu.】 Hướng Vãn thấy mọi người khen ngợi, tuy không muốn họ thất vọng, nhưng có vài lời vẫn phải nói trước. Khi thấy bài Weibo mới nhất của cô thông báo rằng Tết sẽ nghỉ bán, nên trước ngày hai mươi ba sẽ cố gắng lên hàng nhiều một chút, các cư dân mạng lập tức tan nát. Nhưng Tết là ngày lễ quan trọng, cũng không ai mặt dày đến mức bắt cô phải bán hàng xuyên Tết. Cứ như vậy, mỗi tối chín rưỡi, cuộc chiến tranh mua trong tiệm càng thêm kịch liệt, về cơ bản là hàng vừa lên đã bị giật hết trong nháy mắt. Nhiều người trước đây chỉ tự mình tranh mua, bây giờ cũng bắt đầu huy động người quen xung quanh giật phụ. Tại một công ty nhỏ. Cuối năm công ty khá bận, dạo này tăng ca đến chín, mười giờ tối là chuyện thường. “Mọi người tạm dừng công việc một chút, có việc này muốn nhờ mọi người. Mọi người mở.” Thấy sếp đột nhiên đi tới, còn bảo họ mở một cửa hàng trực tuyến, ai nấy đều thấy khó hiểu. Chỉ có vài nữ đồng nghiệp biết đến cửa hàng này là mơ hồ đoán ra điều gì đó, nhưng trong lòng vẫn hơi ngạc nhiên. “Làm mất vài phút của mọi người. Nhờ mọi người giúp tôi giật cao a giao trong tiệm này. Sắp đến sinh nhật bà xã tôi, muốn mua tặng cô ấy làm quà. Lát nữa dù giật được hay không, tôi đều sẽ phát lì xì trong nhóm. Ai giật được, tôi sẽ phát riêng một bao lì xì lớn nữa.” Ông chủ công ty này đi lên từ hai bàn tay trắng. Suốt chặng đường phấn đấu, vợ ông đã cùng ông chịu không ít khổ cực. Năm đó lúc mang thai vì không có ai chăm sóc, ở cữ cũng không được chu đáo, nên mắc phải đủ thứ bệnh vặt. May mắn ông chủ này là người có lương tâm. Sau khi có tiền, ông vẫn luôn ghi nhớ sự hy sinh của vợ. Gần đây thấy vợ cứ canh mua loại cao a giao này trên mạng mà không được, ông liền muốn tạo cho cô ấy một bất ngờ. Bây giờ đã hơn chín giờ, các nhân viên tăng ca đến giờ này vốn đã mệt mỏi. Nghe sếp nói, có người vì lì xì, có người cảm động vì tình cảm của sếp dành cho vợ, tất cả đều phấn chấn trở lại. Có người bạo dạn còn mở miệng trêu: “Sếp yên tâm, vì tình yêu đẹp của sếp và sếp bà, chúng em liều mạng!” Các nữ nhân viên thì không nhịn được mà xì xào với nhau, cảm thấy sếp đối xử với vợ tốt thật. Toàn bộ nhân viên công ty cộng lại cũng có khoảng hai mươi người. Sếp đã mở lời, tự nhiên phải dốc toàn lực. Khi gần đến chín rưỡi, ai nấy đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn hình. “Trời! Lúc tôi bấm vào vẫn còn, giây sau đã hết rồi!” “Người giàu nhiều vậy sao? Gần hai nghìn tệ một món mà giật hết nhanh vậy?” “Tốc độ tay của tôi nhanh thế này mà cũng không giật lại, thật vô lý!” ... Lúc này đã qua lễ hội giảm giá 11/11, 12/12, đa số mọi người đều nghĩ một cửa hàng online bình thường thì có gì khó giật. Ai ngờ thử rồi mới biết, tức đến mức muốn đập chuột. Ông chủ cũng không giật được. Nghe từng nhân viên than thở, ông vừa thất vọng, vừa nghĩ hay là lên mạng tìm mua giá cao một hộp, nhưng lại sợ mua phải hàng giả. “Tôi giật được rồi!” Ngay lúc đó, một nữ nhân viên đã thanh toán thành công đột nhiên lên tiếng. “Lợi hại! Nói về giật hàng, quả nhiên vẫn là mấy cô lợi hại!” Mấy nam đồng nghiệp xúm lại, thấy cô ấy giật được thật, liền tấm tắc khen. Ông chủ cũng không ngờ hàng tiệm này khó giật đến vậy, vốn đã định bỏ cuộc. Nghe nữ nhân viên này nói giật được, cuối cùng ông cũng mỉm cười. Ngay sau đó, ông không chỉ phát lì xì trong nhóm, gửi riêng cho nữ nhân viên kia một bao lì xì lớn, mà còn bỏ tiền túi ra mua đồ ăn khuya về cho mọi người. Đợi sếp đi rồi, mọi người vừa ăn khuya, vừa cảm thấy quan hệ với sếp đã gần gũi hơn một chút. “Chị Lý, tay nhanh thật, đợt 12/12 vừa rồi chắc giật được không ít đồ nhỉ?” “Nói thật, tôi cũng không ngờ mình giật được. Cao a giao này tôi biết, thực ra tôi cũng muốn mua lắm, mà bình thường giật không nổi. Nếu không phải là sếp nhờ, tôi cũng muốn ém luôn rồi.” “Hahaha Bảo sao nãy thấy vẻ mặt chị đắn đo dữ vậy.” “Mà này, không phải chỉ là cao a giao thôi sao? Sao lại phải tranh nhau?” “Cao a giao nhà này hiệu quả tốt, không phải loại thường đâu. Mà nam nữ đều ăn được, người hiện đại ít nhiều cũng bị á kiện khang, ăn cái này bồi bổ cũng tốt.” “Thật hay đùa? Đàn ông cũng ăn được à?” “Được đó, tôi cũng định giật về ăn chung với chồng tôi. Đừng nói, đúng là hàng so hàng thì vứt, người so người thì tức chết, chồng tôi thì chẳng bao giờ giật đồ giúp tôi như vậy.” “Dù sao dạo này cũng phải tăng ca, cùng lắm mai chúng tôi tiện tay giật giúp chị một lần.” “Vậy tôi cảm ơn mọi người trước nhé.” Trong lúc cư dân mạng đang liều mạng tranh mua cao a giao và trà lá sen, Hướng Vãn đã bắt đầu thu dọn đồ đạc mang về nhà. Ở nhà không thiếu quần áo mùa đông, nên cô cũng không cần mang nhiều. Nhưng quà mua cho người nhà, cộng thêm cao a giao và trà lá sen cố tình để dành mang về, gộp lại cũng không ít. Dù sao giờ cũng không thiếu tiền, Hướng Vãn nghĩ một lát, dứt khoát gửi đồ về trước. Như vậy lúc về, cô có thể đi tay không cho nhẹ nhàng. Một ngày trước khi cô về nhà, những cư dân mạng vẫn chưa giật được hàng chạy đến Weibo của cô khóc lóc. 【Tôi khổ quá mà, đặt báo thức đàng hoàng, giật liên tục một tuần, mà đến cái lông của cao a giao cũng không sờ được [Khóc lớn]】 【Một tuần là gì, tôi giật nửa tháng rồi đây T_T】 【Đừng nhắc nữa, tôi huy động hết người quen giật phụ mà vẫn không được!】 【Tối nay là ngày cuối cùng rồi, giật không được nữa tui chết cho coi!】 【Cũng không đến mức đó.】 【Sau 12/12 không phải ai cũng lên mạng than nghèo sao? Sao giờ vẫn còn tiền giật hàng với tôi?】 【Vì để dành tiền mua cao a giao và trà lá sen mà 12/12 tui đã nhịn không chặt tay rồi, tiếc là bà chủ không cho tui cơ hội tiêu tiền [Khóc]】 ... 【Bà chủ ơi, nhà có thiếu nhân viên không? Tui không cần lương, mỗi tháng cho tui một hộp cao a giao với một hộp trà lá sen là được!】 【Bà chủ nếu thiếu nhân viên thì nhìn tui nè, tui không tham lam, cho cao a giao hay trà lá sen tui đều ok.】 Đợi đến lúc Hướng Vãn lên Weibo, phát hiện lại bị fan @ quá trời. Thấy đám người này vì giật không được hàng mà nảy ra ý định đến chỗ cô làm nhân viên, cô nhất thời dở khóc dở cười, nhưng cuối cùng vẫn trả lời là không cần. Thấy cô xuất hiện, các fan đều kích động, người thì than thở hàng nhà cô khó giật, người thì đòi cô "đi cửa sau" cho một hộp. Hướng Vãn bị các fan làm phiền hết cách, đành nói với họ, đợi qua Tết sẽ cho họ một bất ngờ. 【Bất ngờ gì? Lẽ nào cao a giao với trà lá sen sắp sản xuất hàng loạt?】 【Trà lá sen thì không nói, chứ cao a giao tui xem video rồi, chưa nói đến việc máy móc có thay thế được thủ công không, chủ yếu là đào đâu ra cái xẻng vàng nồi vàng to thế? Nên sản xuất hàng loạt chắc không có cửa.】 【Tui không tham, tăng thêm chút tồn kho là tui mãn nguyện rồi.】 【Bất ngờ à, liệu có phải là sắp ra sản phẩm mới không?】 【Sản phẩm mới? Nói mới nhớ, nếu là sản phẩm mới thì cũng đáng mong đợi đó, dù sao hàng nhà bà chủ hiệu quả khỏi phải bàn.】 【Nói làm tui cũng hóng, nhưng mà, sản phẩm mới sẽ về mảng nào nhỉ?】 【Thôi đi, bà chủ cứ chuyên tâm làm cao a giao với trà lá sen đi. Hai món này tui còn chưa sờ được, không dám nghĩ đến sản phẩm mới đâu.】 ... 【Đúng đó, nếu đúng là sản phẩm mới, bà chủ đừng phân tâm. Ít nhất cũng phải đợi chúng tui mua được cao a giao, trà lá sen đã rồi hẵng nói.】 【Đúng đúng, bà chủ đừng phân tâm làm sản phẩm mới.】 Hướng Vãn thấy đám người này bảo cô đừng ra sản phẩm mới, khóe môi hơi nhếch lên. Cô đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đến lúc đó họ lại "thơm" như thế nào. Rốt cuộc, trong cái thời đại hói bất thình lình này, bất kể nam hay nữ, ai có thể từ chối một món ăn ngon giúp mọc tóc chứ? Hướng Vãn nghĩ vậy, bất giác đưa tay sờ lên tóc mình. Ngủ sớm dậy sớm, ăn uống dưỡng sinh, bản thân cô không có phiền não về rụng tóc. Ăn bánh Mặc Ngọc lâu như vậy, tóc không chỉ trở nên đen bóng, mà nắm trong tay còn thấy dày hơn trước rất nhiều. Một mái tóc suôn mượt thế này, dù đi quay quảng cáo dầu gội cũng không thành vấn đề. Nhưng mà, đã là bất ngờ, nói ra sớm thì còn gì vui. Hướng Vãn dự định tranh thủ ngày cuối cùng làm thêm thật nhiều cao a giao và trà lá sen, nên không xem Weibo nữa. Ngày cuối cùng, "Tiệm Đồ Ăn Dưỡng Sinh" hiếm hoi có số lượng trà lá sen và cao a giao đều vượt mốc một trăm phần. Nhưng hôm nay số người tranh mua còn đông hơn trước, nên vẫn không đủ giật. Kết thúc xong, đoán chắc trên Weibo lại đang náo nhiệt lắm, Hướng Vãn dứt khoát không thèm vào xem. Biết ngày mai cô về nhà, Dương Điềm và mấy người bạn tán gẫu với cô trong nhóm chat một lúc, dặn cô ngày mai lúc bắt taxi, lúc đến ga tàu đều phải chia sẻ hành trình. Hướng Vãn nói chuyện với họ một lúc, rất nhanh lại nhận được tin nhắn của Tần Sâm. Anh hỏi cô có phải ngày mai về quê không. Việc anh biết chuyện này, Hướng Vãn cũng không thấy quá kỳ lạ, nhiều nhất chỉ là hơi ngạc nhiên vì anh vậy mà cũng theo dõi Weibo của cô. Sau khi Hướng Vãn trả lời khẳng định, Tần Sâm đề nghị đưa cô về. 【W: Không cần đâu ạ, em mua vé rồi, ngồi tàu cao tốc cũng chỉ hơn một tiếng là về đến nhà.】 【Tần: Vé mấy giờ?】 【W: Vé ba giờ chiều ạ.】 Thời gian này khá thoải mái. Buổi sáng cô gửi chuyển phát nhanh, buổi trưa ăn cơm nghỉ ngơi một chút, một rưỡi xuất phát ra ga tàu vẫn kịp. 【Tần: Được, em nghỉ sớm đi.】 【W: Vâng, anh cũng vậy.】 Hướng Vãn trả lời tin nhắn xong, đang định đặt điện thoại xuống đi ngủ, bỗng cảm thấy có gì đó hơi sai sai. Cô đọc lại tin nhắn một lần nữa, ánh mắt dừng lại ở chữ "Được", có chút nghi ngờ, liệu có phải anh định đến tiễn cô không. Nhưng nghĩ lại sợ mình đa tình, cô cũng không tiện hỏi thêm, cuối cùng vẫn đặt điện thoại xuống, tắt đèn đi ngủ. Sáng hôm sau, Hướng Vãn vừa ăn sáng xong đã nhận được điện thoại của gia đình. Mẹ Hướng Vãn lại xác nhận thời gian tàu chạy của cô, dặn dò cô trên đường và trên tàu đừng nói chuyện với người lạ. “Con biết rồi, mẹ yên tâm. À đúng rồi, chắc phải sau bốn rưỡi con mới đến, bố mẹ đừng đến sớm quá.” Hướng Vãn thực ra muốn nói không cần họ ra ga tàu đón, nhưng biết họ chắc chắn không đồng ý, đành dặn họ đừng đến quá sớm. Cúp điện thoại, Hướng Vãn theo kế hoạch liên lạc với bà chủ tiệm chuyển phát nhanh đến lấy hàng. “Hôm nay em về nhà à? Ngoài trời lạnh, lúc ra ngoài nhớ mặc ấm nhé. Có cần chị bảo chồng chị đưa em ra ga tàu không?” Bà chủ bây." giờ cũng khá thân với cô, giọng nói đầy quan tâm. “Cảm ơn chị, không cần đâu ạ.” Hướng Vãn khách sáo, rồi gói số hoa quả ăn chưa hết trong nhà đưa cho bà. Hoa quả vừa nặng vừa khó mang, bà chủ cũng không khách khí với cô, nghĩ bụng đợi cô quay lại sẽ tặng lại thứ khác là được. Đợi bà chủ đi rồi, Hướng Vãn lại dọn dẹp qua nhà cửa, ăn trưa đơn giản, nghỉ ngơi một lát rồi chuẩn bị ra ngoài. Trước khi đi, cô kiểm tra lại cửa nẻo, tắt hết điện, nước, ga rồi mới rời đi. Đồ đạc cơ bản đã gửi về hết, lúc này cô chỉ đeo một cái ba lô nhỏ, phối cùng chiếc áo phao màu hồng có mũ lông, trông làn da càng thêm trắng, lại có thêm vài phần trẻ trung của sinh viên. Chiếc áo phao này là mẹ Hướng Vãn mua. Bình thường cô ít khi mặc, nhưng sắp về nhà rồi, cô vẫn mặc về cho mẹ vui. Có lẽ là sắp được về nhà, tâm trạng Hướng Vãn rất tốt, ngay cả bước chân cũng có vài phần nhanh nhẹn. Lúc cô ra khỏi khu chung cư, đang định ra ven đường bắt taxi, ngẩng đầu lên liền thấy một chiếc xe đen quen thuộc. Giây tiếp theo, người từ trong xe bước xuống khiến cô không cần phải nghi ngờ ánh mắt của mình nữa. “Sao anh lại đến đây?” Hướng Vãn bước nhanh hai bước, ngẩng đầu nhìn người trước mặt. Tần Sâm dạo này thực ra rất bận. Nhưng nghĩ đến việc cô về nhà, sẽ có một thời gian không gặp được, ma xui quỷ khiến thế nào, anh đã đẩy lùi một cuộc họp để đến đây.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang