Tam Giới Vòng Bằng Hữu (Tam Giới Bằng Hữu Quyển)

Chương 997 : Vào Bàn Đào Viên

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 18:32 09-11-2025

.
Phía sau, hơn trăm tên đại quân yêu tộc đã công đến Lăng Tiêu Bảo Điện, tức thì sĩ khí đại tăng! Tiếng hô to không dứt, hơn trăm con yêu trực tiếp công vào Lăng Tiêu Bảo Điện. Những thị nữ đạo đồng kia, đều tứ tán trốn chạy. Ngọc Đế, run rẩy thân thể đứng lên. “Ngọc Đế, ngươi chỉ có một thân cảnh giới, có dám cùng lão tử một trận chiến?” Hầu tử lộ ra một cái răng dính đầy máu tươi. Ngọc Đế lặng yên thối lùi hai bước. Tu vi của hắn không thấp, cho dù so với Tam Thanh, cũng không kém bao nhiêu. Nhưng hắn và Hầu tử, không thể đánh. Như năm đó đại náo Thiên Cung, ngay cả khi Hầu tử đã đánh vào Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Đế cũng không xuất thủ. Nếu dựa theo cảnh giới ban đầu của Hầu tử, thì hoàn toàn có thể hàng phục Hầu tử. Nhưng là hắn không thể, cũng không dám! “Tam Thanh là tu luyện thành, Như Lai là tham ngộ Phật pháp mà thành Phật, Thiên Đình võ tướng, là từng bước một đi đến vị trí này.” Hầu tử một cước giẫm lên trên mặt bàn trước người Ngọc Đế, “Ngươi đây? Ngươi là dựa vào Đại La Thiên mà ngồi lên vị trí hiện tại!” “Ngươi vì Đại La Thiên tồn tại mà tồn tại, tu vi của ngươi, thọ nguyên của ngươi, thân phận của ngươi, tất cả của ngươi, đều là Đại La Thiên ban cho.” “Hiện giờ, Đại La Thiên trầm ngủ, tu vi của ngươi chắc cũng không phát huy được bao nhiêu đi à nha?” Hầu tử nhe răng cười một tiếng, “Để ta đoán một chút, ngươi vì cái gì không dám đối với ta động thủ!” “Bởi vì, ta là Bổ Thiên Thần Thạch, là Thần Thạch bổ Đại La Thiên mà hóa thành, tu vi của ngươi lại là Đại La Thiên ban cho. Cho nên, ngươi không thể cũng không dám đối với ta động thủ!” “Không biết sao? Lời ta nói có đúng hay không?” Ngọc Đế, siết chặt nắm đấm. Hắn hiện tại, không lời nào để đối đáp. Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Hầu tử tâm tính đơn thuần năm đó, thậm chí chức Bật Mã Ôn cũng vui vẻ nửa ngày, mà hiện giờ tâm tính, lại cư nhiên thâm trầm đến nông nỗi này. Nguyên nhân Ngọc Đế không xuất thủ khi Hầu tử đại náo Thiên Cung năm đó, hầu như có rất ít người biết. Cho dù là Như Lai và Tam Thanh, cũng chưa từng nghĩ đến phương diện này. Thế mà không hề nghĩ rằng, lại bị con Hầu tử này một lời nói toạc ra. Đích xác, hắn không thể đối với Hầu tử động thủ, cũng không dám đối với Hầu tử động thủ. Một khi đối với Hầu tử xuất thủ, chính là đối với Đại La Thiên xuất thủ. Tất cả của hắn đều là ỷ vào Đại La Thiên, cho dù hắn năm đó có thể một chưởng chụp chết tiên thần có cảnh giới tương đồng với Hầu tử, nhưng lại chụp không chết Hầu tử. Thậm chí sẽ dẫn tới sự chấn nộ của Đại La Thiên. Nhưng là hiện giờ, nhìn Hầu tử mặc kim giáp chiến y đứng ở trước mặt mình. Ngọc Đế, cũng nhịn không được nữa. Xung quanh, đã không còn tướng có thể dùng. Linh Lung Bảo Tháp của Lý Tĩnh đã vỡ vụn, Dương Tiễn và Na Tra chưa kịp đến. Thiên Đình các Thiên tướng khác, đã cùng Ngưu Ma Vương và các đại yêu khác triền đấu vào cùng một chỗ. Bao gồm Kim Sí Đại Bằng Điểu của Linh Sơn, cũng gia nhập chiến trường. Mức độ ra sức của đối phương, không kém gì bất kỳ con yêu nào. Con đại điêu này mỗi lần xuất thủ, tất nhiên sẽ có mấy chục đến hơn trăm người tử vong. Dường như đối phương không phải là cậu của Như Lai, mà là Để Trụ yêu tộc chân chính. Đại điêu sớm đã hiểu rõ, chọc giận Hầu tử, rước lấy hậu quả như vậy, cho dù là danh hiệu hộ pháp thần của Linh Sơn và cậu của Như Lai, cũng không giữ được hắn nữa. Về Linh Sơn, chỉ có chết! Đường sống duy nhất của hắn, chỉ có thể là đi theo đại quân yêu tộc! Hơn nữa, hắn phải lấy ra công huân nhất định. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể sống sót. Dù sao, hắn và Hầu tử thật sự không có bao nhiêu thâm cừu đại hận. Nếu không phải hắn, vạn yêu này đến bây giờ cũng không ra được. Nếu dựa theo cách nói này, hắn vẫn là ân nhân của Hầu tử và vạn yêu! “Không dám sao? Đồ nhát gan?” Hầu tử, cúi đầu liếc mắt nhìn Ngọc Đế đang ngồi trên ghế vàng, chợt phóng thẳng lên trời. Hắn đây là, muốn hướng về tầng thứ mười mà đi. “Mục tiêu của hắn là tầng thứ ba mươi sáu?” Ngọc Đế thấy vậy, lập tức đuổi theo. Hắn hiện tại đã không còn để ý đến những thứ đó nữa, hắn phải chặn Hầu tử lại. “Cút cho lão tử!” Hầu tử một gậy vung xuống. Ngọc Đế, một bên thân miễn cưỡng tránh được. “Tôn Ngộ Không, ngươi là vì Đại La Thiên mà sinh, nếu không có Đại La Thiên thì sẽ không có ngươi, ngươi chẳng lẽ không có một chút tâm tồn cảm kích sao?” “Lão tử vì Đại La Thiên mà sinh sao? Nhưng cũng không phải vì Đại La Thiên mà sống.” Hầu tử quay người, lấn người hướng về phía Ngọc Đế, “Năm đó lão tử bị nhốt trong Luyện Đan Lô, các ngươi có vì ta và Đại La Thiên có quan hệ mà bỏ qua cho ta sao? Năm đó lão tử bị áp dưới Ngũ Chỉ Sơn, các ngươi có vì ta và Đại La Thiên có quan hệ mà tha cho ta sao?” “Trái lại, lão tử vì Đại La Thiên mà bất tử, nhưng cũng vì Đại La Thiên mà sống không bằng chết. Nếu không phải các ngươi giết không chết lão tử, chỉ sợ lão tử sớm đã hồn phi phách tán rồi!” Nói xong, Hầu tử lại một lần nữa một gậy dẫn đầu. Ngọc Đế, trong kinh hãi chỉ có thể tránh né. Hắn thử đánh Hầu tử mấy quyền. Mấy quyền kia mỗi một quyền đều có chi uy kinh thiên động địa, đánh trúng Hầu tử, lại như trâu đất xuống biển! Hai người, từ trên Lăng Tiêu Bảo Điện, chiến đến Bàn Đào Viên. Bàn Đào Viên này dung nạp 3600 gốc đào, chỉ chốc lát đã có một nửa biến thành phế tích. Hầu tử, sau đó cầm lấy một quả bàn đào, cắn một cái ném xuống đất. Thổ địa công công trong Bàn Đào Viên, đầu tiên là chui ra một cái. Sau khi nhìn thấy hai đại thần đánh nhau, lại một lần nữa với thế sét đánh không kịp bưng tai, trốn vào trong đất. Nhưng cho dù ở trong đất, thổ địa công công cũng cảm thấy toàn thân tê dại, hơn nữa thỉnh thoảng lại có cảm giác cây bàn đào bị hủy diệt. “Xong rồi xong rồi, lần này xong rồi.” Thổ địa công công lần nữa thò đầu ra, chỉ nhìn thấy hơn ba nghìn gốc đào này, thật sự sống sót không quá mấy trăm gốc. “Lần này không chỉ chức thần không giữ được, chỉ sợ mạng nhỏ cũng mất rồi!” Hắn vừa mới từ trên mặt đất chui ra, bên ngoài, đã có hàng trăm yêu ma ùn ùn kéo đến. Những yêu ma kia, tham lam nhìn về phía bàn đào ở trên đất và trên cây. Cầm lên liền gặm! Thậm chí có yêu ma ngay cả thân cây, cành cây và lá cây bàn đào cũng không buông tha! Còn có mấy tên, đã bắt đầu gặm rễ cây!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang