Sinh Tồn Trong Bóng Tối: Sau Khi Mất Nơi Ở, Tôi Tự Học Thành Thần
Chương 52 : Thiết Bị Chuyển Hóa Ma Lực
Người đăng: hoasctn1
Ngày đăng: 20:35 25-10-2025
.
Chương 52: Thiết Bị Chuyển Hóa Ma Lực
Trong không gian ngầm rộng lớn, Tô Lạc đứng yên lặng ở chính giữa, chờ đợi bộ phận lõi được đưa tới.
Không lâu sau, tiếng động cơ của cần cẩu hạng nặng từ xa dần dần vang lên, vài bộ cấu kiện khổng lồ với độ chính xác cơ giới cao, phát ra ánh kim lạnh lẽo, được cẩu chậm rãi đặt lên các bệ cố định đã chuẩn bị sẵn.
Hơn mười chuyên gia mặc đồng phục kỹ sư, đôi mắt lộ rõ mệt mỏi nhưng lại chứa đầy cảm giác thành tựu, lần lượt tiến vào, vẻ mặt vừa tò mò vừa kính sợ nhìn khắp khu thí nghiệm và nhìn cả Tô Lạc.
Thấy các cấu kiện đã về đúng vị trí, Tô Lạc bước lên, lấy ra 【Bộ Sinh Trường Ổn Định Môi Trường (Tinh Lương)】, đặt vào khu trung tâm của thiết bị.
Sau đó, dựa vào ma lực của chính mình dẫn đường, hắn bắt đầu cố định mô hình hỗn hợp quan trọng nhất bên trong lõi thiết bị — Mô Hình Dung Nhập Tứ Tượng.
Mô hình này có thể chuyển đổi năng lượng đưa vào, chủ yếu là nhiệt năng và điện năng, thành bốn nguyên tố cơ bản: thổ, thủy, hỏa, phong.
Tiếp theo là hàng loạt mô hình liên quan đến ổn định ma lực, chuyển hóa ma lực, và tạo dựng môi trường đặc thù.
Cuối cùng, thông qua một mô hình đảo chiều nguyên tố cực kỳ phức tạp, năng lượng nguyên tố sẽ lại được biến đổi ngược, trở thành ma lực sơ khai ổn định.
Quá trình này tinh vi đến mức biến thái, yêu cầu mức độ khống chế tinh thần cực cao. Luồng chấn động năng lượng khuếch tán khắp không khí, bốn luồng ánh sáng nguyên tố luân chuyển liên tục bên trong kết cấu máy.
Ổn định xong mô hình, Tô Lạc đổi đường truyền ma lực đầu vào từ chính bản thân sang thiết bị chuyển hóa.
Ma lực bắt đầu được đưa vào, mệnh lệnh khởi động được truyền đi, nguồn điện liên kết, thiết bị lập tức vận hành. Nó nhấp nháy một cái… rồi tắt phụp.
Tô Lạc: “…”
Các kỹ sư đứng xem: “…”
Nhìn trông khủng bố vậy mà… xịt.
Không sao, nằm trong dự tính.
Tô Lạc vẫn bình tĩnh. Nguyên nhân rất rõ ràng — vòng tuần hoàn năng lượng chưa đủ để duy trì. Lượng ma lực tiêu hao khi vận hành vượt quá lượng sản xuất tự thân.
Giống như giai đoạn đầu của phản ứng hợp hạch: nhập vào thì nhiều, xuất ra chẳng được bao nhiêu, không đạt “hiệu suất dương.”
Muốn chạy tự động được thì nhất định phải đạt “thu nhập dương.”
Nếu Tô Lạc tự duy trì thì chuyện nhỏ, hắn có thể tự cân bằng năng lượng. Nhưng mục tiêu hiện giờ là để máy tự động sản sinh ma lực.
Suy nghĩ một lát, hắn ra hiệu cho nhóm kỹ sư lắp lớp vỏ lõi đã được chuẩn bị sẵn.
Ba tiếng sau, thử lại lần nữa.
Lần này, Tô Lạc ổn định thêm vài mô hình pháp thuật khác lên phần vỏ lõi, liên quan đến trì chứa ma lực và ổn định dao động năng lượng.
Nguồn mô hình lấy từ đâu?
Tô Lạc tháo rời chính bộ 【Bộ Sinh Trường Ổn Định Môi Trường】 để nghiên cứu cấu trúc bên trong.
Lớp lõi mới có thể giữ lại ma lực, tránh khuếch tán quá nhanh, đồng thời duy trì nồng độ ở mức an toàn.
Khởi động lần nữa.
Tốt hơn lúc nãy rất nhiều… nhưng vẫn tắt sau một đoạn thời gian.
Lí do vẫn thế.
Không sao, vẫn trong dự tính.
Tô Lạc xoa cằm, chuẩn bị tiếp tục tối ưu thì một dòng chữ nhỏ xuất hiện:
【Tinh Thần: 12.7 (↑ 0.1)】
Hửm?
Ngoài dự đoán, nhưng… mừng quá.
Hệ thống “song tuần hoàn” do hắn tự chế đã âm thầm vận hành nhiều ngày, từng chút từng chút tích lũy, cuối cùng vượt ngưỡng hiện thị của giao diện hệ thống.
Hài lòng quay trở về tinh thần hải quan sát, sau đó hắn lại tiếp tục chỉnh model, đổi vị trí, điều tiết lưu lượng năng lượng…
…
“Thế này là thiết bị chuyển hóa ma lực sao, tiên sinh Tô?” Vương Thủ Dạ nhìn ba cỗ máy khổng lồ trước mặt, quay sang hỏi.
“Đúng. Chỉ cần nối điện là chuyển hóa được, tôi đã để bảng hướng dẫn ở bảng điều khiển.”
Nói rồi, Tô Lạc khẽ búng tay.
Kỹ sư bên cạnh lập tức đóng mạch, cấp điện.
Máy lập tức phát sáng loé như… đèn disco trong quán karaoke, chớp mấy lần rồi ổn định.
Vương Thủ Dạ nhìn đồng hồ điện bên cạnh đang quay như tên bắn:
“Đây là…”
“Chế độ thử nghiệm công suất tối đa, ăn điện nhiều là bình thường. Bình thường chỉ cần để mức thấp, hao tổn điện bằng một phần mười hiện giờ. Tuyệt đối đừng ngắt điện, dừng và khởi động lại rất nguy hiểm, mà thất thoát năng lượng cũng lớn.”
Tốn điện là chuyện đương nhiên, vì hiệu suất dương ma lực quá thấp, phải đổi cả đống điện thành một chút ma lực.
Tô Lạc chỉnh lại áo choàng, nói tiếp:
“Mục đích tương tự nhà máy điện hạt nhân. Ngoài ra, người của các ông có thể bắt đầu học hệ thống ma lực, tầng này sẽ dành riêng cho nghiên cứu ma thuật.”
Vương Thủ Dạ gật đầu liên tục, lập tức điều người sắp xếp nguồn điện tuyệt đối ổn định, rồi dẫn Tô Lạc vào văn phòng.
“Tiên sinh Tô, về việc điều tra Đổng Ly Thương, chúng tôi cho rằng không cần tiếp tục nữa. Đáp án đã quá rõ ràng.”
“Oh? Vì sao?”
“Hừ, hắn không thèm diễn nữa!”
Vương Thủ Dạ cười lạnh.
“Thông tin mới nhất: hầu hết các quốc gia bên ngoài đã hủy diệt hoàn toàn, cơ cấu xã hội sụp đổ. Vài cao tầng thức tỉnh rải rác đang sống như dã nhân trong môi trường khắc nghiệt, nền văn minh đứt gãy.”
“Nhưng trong tình cảnh đó, vị ‘cứu thế’ của chúng ta vẫn… phát sóng toàn cầu cực kỳ hoành tráng, lộ hết phong thái anh hùng cho mọi nơi xem!”
Tô Lạc nhếch mày. “Phát sóng toàn cầu”…?
Vương Thủ Dạ nghiêm giọng:
“Là nghĩa đen. Dù là điện thoại thông minh bị tháo pin, mất nguồn điện, máy tắt ngúm cũng đột ngột khởi động rồi phát trực tiếp của hắn.”
“Cả Nokia đời đầu cũng hiện hình ảnh độ nét cao!”
Tô Lạc: “…”
Hơi… ảo.
“Chúng tôi còn cắm người vào phía hắn, kết luận: bản chất Đổng Ly Thương là một kẻ thất bại điển hình. Không có chính khí, không có liêm sỉ, không có lý tưởng. Chỉ ăn chơi trụy lạc, không tiến thủ, ham khoe khoang, thích livestream phô trương. Nếu đây gọi là ‘nhân vật chính’ thì đúng là tầm thường đến buồn cười!”
Vương Thủ Dạ nghiến răng.
“Đội phân tích hành vi cũng dựng lại toàn bộ lộ tuyến hoạt động. Đổng Ly Thương gần như 100% nắm quyền dẫn dắt thú triều. Rất nhiều nơi hắn bố trí quân trước cả khi thú triều hình thành, không phải tiên đoán… mà là điều khiển.”
“Thêm nữa, hôm kia chúng tôi thử thăm dò, hy sinh một nữ dị năng giả cấp B ám sát hắn lúc đang ăn chơi trên giường, nặng tay khiến em trai hắn trọng thương. Nếu hắn thật sự ‘tiên tri’… thì đã né từ đầu.”
Nghe tới đây, khóe môi Tô Lạc khẽ cong.
Trong lòng hắn dường như đã có đáp án.
.
Bình luận truyện