Ô Long Sơn Tu Hành Bút Ký

Chương 515 : Sẽ, cũng sẽ không

Người đăng: immortal

Ngày đăng: 23:09 28-09-2025

.
Hoa Thành Sơn lòng tràn đầy không hiểu, vội vàng đến đình Tam Thiên Xích, thấy Lương Nhân An chính là một trận sốt ruột: "Lương tử, sao lại khiến Lưu chưởng môn tức bỏ đi rồi?" Lương Nhân An đang căn dặn các sư huynh đệ cùng các chấp sự: "Chuyện hôm nay, bất quá là hiểu lầm, chúng ta cùng Lưu chưởng môn Tam Huyền Môn giao tình thâm hậu, sẽ không vì tranh chấp hôm nay mà sinh hiềm khích, các ngươi đừng ra ngoài đồn bậy, nhất là những lời Lưu chưởng môn nói, hắn nói tiểu sư muội không thể trở về, chẳng qua chỉ là lời nói lúc tức giận, không thể coi là thật." Có sư đệ hỏi: "Nếu hắn thật sự không thả tiểu sư muội trở về thì sao?" Lương Nhân An nghe xong liền ném vỡ một chén trà, nghiêm nghị nói: "Hắn dám!" Hoa Thành Sơn nghe không nổi nữa, chuyện hôm nay không truyền ra ngoài mới là lạ, nhất là Thiên Trụ Sơn, Tiềm Sơn Phái bọn họ từng nhiều lần thông gia với Tiểu Viên Sơn, tin tức linh thông cực kì, sợ là ngày mai liền có thể truyền đến. Hắn lập tức xua tan đám người, biết rõ là căn dặn cũng vô ích, nhưng vẫn không thể không nói thêm một lần: "Các ngươi đừng ra ngoài nói lung tung, nhất là một ít người, muốn phân rõ thân sơ, muốn thời khắc nhớ kỹ, các ngươi là người của Tiểu Viên Sơn!" Đám người đồng thanh đáp ứng, đều tản đi, trên đường xuống núi nhiệt liệt thảo luận, ai nấy đều lộ vẻ hưng phấn. Lúc này Hoa Thành Sơn mới bực bội truy hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Lương Nhân An chậm rãi thu dọn đồ vật, cùng hắn xuống núi, chợt hỏi: "Sư huynh, nếu để ngươi chọn, ngươi sẽ gả tiểu sư muội đến Thiên Trụ Sơn sao?" Hoa Thành Sơn nhíu mày: "Ta đương nhiên sẽ không, nhưng không còn cách nào khác a, Khương sư thúc cũng là bất đắc dĩ, chúng ta cưới một người của bọn họ, liền phải gả một người sang bọn họ, đây là quy củ." Lương Nhân An nói: "Nhưng đó là một gia hỏa bị bệnh lao, khí hải tổn thương, cả đời không thể Trúc Cơ được nữa!" Hoa Thành Sơn nói: "Đứa nhỏ Vũ Đình này, cũng không có duyên với Trúc Cơ a. . ." Lương Nhân An lập tức phản đối: "Không, tiểu sư muội không thể Trúc Cơ chỉ là vấn đề thời vận, mà không phải vấn đề thiên phú, nàng sớm muộn có thể Trúc Cơ." Hoa Thành Sơn nói: "Cho nên Tiềm Sơn Phái người ta hứa hẹn một viên Trúc Cơ Đan, đây chẳng phải là bắt đầu đổi vận sao?" Lương Nhân An nói: "Sư huynh, ngươi còn chưa hiểu tiểu sư muội sao? Viên Trúc Cơ Đan mà Tiềm Sơn Phái hứa hẹn, có thể tới tay tiểu sư muội sao? Tiểu sư muội thiếu chính là Trúc Cơ Đan sao? Tiểu Viên Sơn chúng ta vốn là đan tông a, một năm một viên Trúc Cơ Đan, mỗi năm cho nàng dùng, nhưng năm nào cũng chẳng đưa được đến miệng nàng. Năm ngoái trước khi Lưu chưởng môn mang viên Trúc Cơ Đan kia, ta từng cầu hắn, nhưng không thành công, với giao tình giữa ta cùng Lưu chưởng môn, hắn đều không đáp ứng, ngươi nói xem là vì sao?" Hoa Thành Sơn ngẩng đầu, nhìn về phía chân trời, thở dài nặng nề: "Ai. . ." Lương Nhân An nói: "Sau đó ta nghĩ lại, vẫn thật là vấn đề cơ duyên, mà không phải vấn đề linh đan." Hoa Thành Sơn suy tư nói: "Cho nên Vũ Đình đến Ô Long Sơn, vì cơ duyên. . ." Lương Nhân An nói: "Hôm nay Lưu chưởng môn lên núi, cũng là vì cơ duyên của tiểu sư muội, hắn vốn muốn nói, bị ta chặn lại, cơ duyên chính là thiên đạo, phải tránh nói ra miệng, nếu không sẽ mất đi hiệu lực. . ." Hai người lại huyên thuyên nói một hồi, từ Hoa Thành Sơn xuống núi gặp Lưu Tiểu Lâu, bởi vì hai người đều biết, Lưu Tiểu Lâu chắc chắn sẽ không đi xa, nhất định đang chờ câu trả lời. Không có Chúc đình sư, Lương Nhân An cũng không còn hồ đồ. Quả nhiên như hắn lời nói, Lưu Tiểu Lâu đang ngồi trên một bờ đất dưới Tiểu Viên Sơn, chờ người ra bàn bạc. "Lưu chưởng môn, ta đến tiễn ngươi." Sau khi gặp mặt, Hoa Thành Sơn chủ động mời, tiếp tục đi ra ngoài núi: "Chưởng môn ngươi có tính toán gì?" Lưu Tiểu Lâu nói: "Không giấu ngươi, lần này ta đến, chính là vì Kỷ cô nương. Nàng cùng Đàm trưởng lão trong tông môn ta lâu ngày sinh tình tâm ý hướng về nhau, có ý vĩnh kết liên lý (kết thành phu thê trọn đời). Cho nên ta gác lại mọi sự vụ, đặc biệt đến quý sơn, chính là vì tác thành cho đôi trẻ, ai ngờ lại gặp chuyện này. Hoa đường chủ, ngài là lão đại ca mà ta luôn tôn kính, ngài nói ta phải làm sao? Chẳng lẽ thật sự phải bổng đánh uyên ương, vô cớ tạo nên một mối hận trăm năm?" Hoa Thành Sơn an ủi: "Lưu chưởng môn đừng vội, chớ có sốt ruột, chúng ta cẩn thận thương nghị." Lưu Tiểu Lâu thở dài: "Đàm trưởng lão là huynh đệ sinh tử của ta, hai mươi năm giao tình, sao ta có thể không vội được? Hoa đường chủ, ngươi cùng Lương huynh bàn bạc thế nào? Nói rõ đi." Hoa Thành Sơn nói: "Chúng ta chắc chắn đứng về phía ngươi." Lưu Tiểu Lâu nói: "Ta biết, nhưng đứng về phía ta thế nào, hai vị phải nói rõ, các ngươi một người là đại sư huynh thân thiết nhất của Kỷ cô nương, một người là lão đại ca mà Lưu mỗ có thể phó thác những chuyện quan trọng nhất, dù sao ta nghe các ngươi." Hoa Thành Sơn gật đầu, vuốt râu nói: "Vừa rồi ta đã nói chuyện với Nhân An, trước mắt cũng chỉ có thể làm thế này, trước tranh thủ thời gian cho các ngươi, kéo lấy Tiềm Sơn Phái, kéo lấy Khương sư thúc. Tiềm Sơn Phái chắc chắn sẽ đến thúc giục, trước mắt Nhân An cùng Lưu chưởng môn ngươi cãi nhau đến tan vỡ, phía chúng ta tự nhiên không tiện đi thúc giục ngươi." Lưu Tiểu Lâu hỏi: "Phía Khương sư thúc, có thể thuyết phục hắn đổi ý không?" Hoa Thành Sơn lắc đầu: "Việc này tương đối khó, trong các trưởng lão của Tiểu Viên Sơn ta, hắn luôn luôn độc lập độc hành, ngươi thấy hắn thường trú ở Bạch Hạc Lĩnh là biết, giao tình giữa hắn cùng mấy vị trưởng lão khác đều chỉ hời hợt, lần này hắn muốn thực hiện lời hứa. Bất quá ngươi yên tâm, nếu hắn đến thúc giục chúng ta, chúng ta có biện pháp kéo dài, dù sao ngươi cùng nhân an đã cãi nhau đến tan vỡ, dù chúng ta có đi, ngươi cũng có thể không thả người a, cùng lắm thì đánh một trận." Lưu Tiểu Lâu rất tán thành, gật đầu lại hỏi: "Phía Khương trưởng lão, ta cũng phải nghĩ biện pháp. Sau đó chính là Tiềm Sơn Phái kia, nếu phía các ngươi không thuyết phục được, liệu bọn họ có đến tìm ta không?" Kỳ thật đây là vấn đề Lưu Tiểu Lâu lo lắng nhất, Tiềm Sơn Phái cũng là danh môn chính tông trong thiên hạ, chiếm cứ phúc địa Thiên Trụ Sơn, chưởng môn Vương Bách Tri thế nhưng là cao nhân Nguyên Anh, Tam Huyền Môn nho nhỏ của mình, làm sao chống lại được? Cho nên vấn đề này rất mấu chốt. Hoa Thành Sơn suy tư hồi lâu, mãi đến khi đưa Lưu Tiểu Lâu ra Tiểu Viên Sơn, lúc này mới nói: "Sẽ, cũng sẽ không." Lưu Tiểu Lâu thấy hắn do dự như vậy, càng phải truy hỏi: "Sao lão ca lại nói thế?" Hoa Thành Sơn nói: "Ngươi biết đạo sinh tồn của nhà họ là gì không?" Lưu Tiểu Lâu nói: "Luyện đan? Giống như quý phái." Hoa Thành Sơn hỏi: "Ngoài luyện đan, còn có một bản sự, ngươi đã từng nghe nói chưa?" Lưu Tiểu Lâu khiêm tốn thỉnh giáo: "Ngài nói đi?" Hoa Thành Sơn vuốt râu nói: "Nói trắng ra, chính là thông gia." Lưu Tiểu Lâu giật mình hiểu ra: "Minh bạch. Nhà họ ngoài luyện đan, còn hiểu song tu?" Hoa Thành Sơn nói: "Không phải song tu, chính là thông gia, nhà họ thông gia rộng khắp, Giang Nam Giang Bắc đều có thân gia của họ, đều thành thân gia, ngươi nói ai còn sẽ không nể mặt đánh bọn họ? Đây chẳng phải là phá hư quy củ?" Lưu Tiểu Lâu không phục: "Vậy nhà họ dựa vào đâu để thông gia? Tam Huyền Môn ta cũng muốn thông gia, vừa nói ra, ý nghĩ ấy suýt bị Tiểu Viên Sơn các ngươi dập tắt. Dựa vào đâu mà bọn họ có thể, chúng ta thì không thể? Đừng nói với ta chuyện gì cũng phải giảng cứu tới trước tới sau." Hoa Thành Sơn nói: "Bởi vì huyết mạch của Tiềm Sơn Phái bọn họ rất tốt, con cái sinh ra thiên phú không nhất định kinh người đến cỡ nào, nhưng tỉ lệ có thể tu hành rất cao." Lưu Tiểu Lâu quả quyết chỉ ra: "Nhất định là thuật song tu! Đây chẳng phải là song tu sao?" Hoa Thành Sơn không đồng ý: "Quan điểm của Tiểu Viên Sơn chúng ta là, luyện đan pháp của nhà họ có điểm kỳ lạ, hẳn là có bí pháp nào đó, linh đan luyện ra có thể để huyết mạch hậu nhân dễ dàng bước vào tu hành." Hai người tranh luận về vấn đề này một hồi, Lưu Tiểu Lâu cho rằng đây là vấn đề song tu kinh mạch, Hoa Thành Sơn lại cho rằng đây là vấn đề bổ dưỡng bằng linh đan, tranh luận thế này là không có kết quả, nhưng lại có thể gợi mở đối với tu hành phương diện này, cả hai bên cũng đã chứng thực được không ít điều. Câu chuyện lại được kéo trở về, Hoa Thành Sơn nói: "Theo ta được biết, Động Dương Phái có thông gia với bọn họ. Tam Huyền Môn các ngươi không phải cũng là phụ thuộc của Động Dương Phái sao? Có tầng quan hệ này tại, họ liền không thể tùy tiện động thủ với các ngươi." Vì vậy, Tiềm Sơn Phái có thể sẽ phái người đến Ô Long Sơn đòi người, nhưng bọn họ không đến mức vì thế động thủ, chí ít không dám công khai động thủ, bởi vì bọn họ nhất định phải giảng quy củ, nếu không chính là chủ động khiêu khích thân gia, bọn họ dựa vào tầng quan hệ thông gia này để tự vệ, sao có thể chủ động hủy đi tầng quan hệ này? Đây chính là ý Hoa Thành Sơn nói, sẽ, cũng sẽ không. Thế là Lưu Tiểu Lâu rất phấn chấn: "Nói như vậy, họ đến đòi người, ta chính là không cho, bọn họ cũng không có cách nào?" Hoa Thành Sơn nói: "Bọn họ khẳng định sẽ để Động Dương Phái ra mặt, đến lúc Động Dương Phái ra mặt, ngươi có thể chống đỡ nổi không?"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang