Luân Hồi Kí
Chương 3 : Cái Chết Của Phụ Thân
Người đăng: toank1412
Ngày đăng: 21:46 04-09-2018
Nghe thấy vậy Lý hạo thiên vẻ khó coi vội lên tiếng
”Sư tôn như này không được đâu nếu để...”
“Được rồi cứ như vậy đi” đại trưởng lão khoát tay ý chí đã quyết không nói nhảm nhiều liền xoay người mang theo Tố vân rời đi.lúc này Liễu tố vân nước mắt dàn dụa gào thét :”phu quân ..thiên nhi.ô.ô”,nhìn tình cảnh trông rất thương tâm.Còn Lý hạo thiên thì mặt âm trầm rất khó coi nhìn ánh mắt mang theo không cam lòng cùng tức giận:”hừ,coi như các ngươi may mắn để ta gặp lại thì không xong đâu”,để lại một câu ngoan thoại rồi tức giận rời đi
Một lúc sau, thấy mẫu thân bị đưa đi mà không làm đựơc gì Trần thiên cảm thấy bất đắc dĩ do hiện tại quá yếu,thu hồi ánh mắt sau Trần thiên quanh sang thấy phụ thân khuôn mặt đau khổ cùng tuyệt vọng không khỏi nội tâm thầm thở dài:”phụ thân người không sao chứ ”, thấy Trần thiên khuôn mặt non nớt mới có một tuổi tuy rất thông minh nhưng dù sao cũng là con nít đã phải xa mẹ có khi là vĩnh viễn không gặp lại nữa nghĩ đến đây Trần phong không thể nào kìm nén được súc động :”oa” làm khí huyết nghịch chuyển lại thổ huyết khuôn mặt tái nhợt,Trần thiên thấy vậy vội đỡ phụ thân :”phụ thân không nên súc động tổn hại thân thể a”.Trần thiên nắm tay cho phụ thân thăm mạch khẽ biến:”phụ thân ngươi bị trúng độc sao”,luân hồi bao nhiêu kiếp kiến thức của Trần thiên có thể nói tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả đan đạo,phù đạo,trận pháp,.v..v.có thể nói lĩnh vực nào cũng có thể khinh thường các bậc tông sư tại Thánh giới.Trần phong nghe con mình nói vậy cũng bất ngờ nhìn với ánh mắt không thể tin được.phải biết aTraanf thiên mới có một tuổi hơn đây:”sao..sao con biết” hắn lắp bắp không kìm được nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Trần thiên mong nhìn thấu đồng dạng.
“a hài nhi thấy phụ thân môi tím mặt tái nhợt không phải là bị trúng độc sao?”
Trần thiên lập lờ trả lời.thấy vậy Trần phong cũng thở dài đáp:”ai,Thiên nhi phụ thân sắp không xong rồi một chưởng hồi nãy làm phụ thân bị thương nặng mặc dù không nguy hiểm tính mạng thế nhưng trước đây vì cứu mẹ con nên ta trúng kịch độc của Thôn Thiên Mãng,dù cho mời nhiều đan sư cũng bó tay,một chưởng nãy đã kích phát đọc tố ta trấn áp bấy lâu a”.nghe vậy Trần thiên cũng đành bó tay a mặc dù với đan đạo của hắn thừa sức cứu phụ thân nhưng có câu không bột đố gột nên hồ bây giời hắn cũng không cách nào.thấy nhài nhi lo lắng về bệnh tình của mình lòng cảm thấy ấm áp mặc dù Trần thiên mới có một tuổi mà đã biết lo lắng quan tâm người thân rồi
“Thiên nhi, không cần đau lòng thử hỏi trên đời ai mà không chết a ta chẳng qua là đi sớm một bước mà thôi,sau khi ta mất thì con mang cái này tới vương thành tại Huyền Phong Đế Quốc”,Trần phong từ trong ngực lôi ra miếng ngọc bội hình tròn màu lục sậm to bằng lòng bàn tay(người lớn nha),trên còn có hình long,phụng quay quanh mặt chữ Trần tại chính giữa.thấy miếng ngọc này Trần phong trong lòng nao nao như đang nhớ tới chuyện gì đó một lúc rồi lấy hết khí lực còn lại nói:”Con đưa cho gia chủ Trần gia tại vương thành nhớ ..rõ..nhớ.r..r.rõ.”,nói xong thì tuyệt khí bỏ mình
“Phụ thân ..phụ thân..”
Lúc này Trần thiên ngồi bên cạnh di thể của Trần phong mang theo khuôn mặt sát khí đến đáng sợ làm cho nhiều dã thú ngửi thấy mùi máu đế mà không dám lại gần.phải biết nhà của họ tại phần ngoại “vô biên sâm lâm”cũng tại phía ngoài thôn nên khi xảy ra chuyện cũng không ai biết,do Trần gia thôn cũng không phải nơi phồn hoa gì cũng tại nơi hẻo lánh ít người lui tới trong thôn cũng chỉ săn ít giã thú gửi vào trấn bán lấy ngân tệ.được một lúc Trần thiên lôi di thể của phụ thân ra nơi mà thường ngày mẫu thân cùng phụ thân hay ngắm cảnh bình minh trên ngọn núi sau nhà,do đã là luyện thể cảnh sơ kì đỉnh phong nên cũng không làm khó được Trần thiên.Khi làm mộ xong trên bia mộ viết:”Trần phong chi mộ nhi tử Trần thiên lập”để đề phòng có dã thú hủy mộ Trần thiên còn lùng sục tìm kiếm nửa ngày dược thảo ngiền thành bột phủ quanh mộ dù mưa bão cũng không lo lắng nữa.làm xong hết thảy Trần thiên đạo:”phụ thân ,hãy an nghỉ a hài nhi hội sẽ trẩ mối thù ngày hôm nay cướp đi mẫu thân,trả mối thù gián tiếp sát hại ngài khi hội trở nên cường đại hơn hài nhi sẽ đem mẫu thân về”.nói xong Trần thiên lôi miếng ngọc bội mà phụ thân trước lúc chết đưa cho nhìn miếng ngọc bội thầm nghĩ:”trông miếng ngọc làm bằng “huyền lục thổ ngọc”khá quý giá chuyên dùng khu trừ loại âm sát khí phụ thân lại bảo đưa tới Trần gia chắc cũng là một tiểu gia tộc nào đó tại trong vương thanh a,nên đi hay là không đi đây”xoắn xuýt một hồi cuối cùng Trần thiên quyết định là tạm thời không đi gia tộc vội mặc dù khá là muốn biết cái này phàm giới đến cùng là gì có gì đặc sắc hay sao:”tại đây chắc tối đa đạt tới Phân thần kì là phi thăng thần giới a không biết hệ thông tu luyện tại đây như thế nào là đấu khí,ma pháp,võ hồn ..? thật là chờ mong”.tại một lúc suy nghĩ về những tương lai tốt đẹp hắn liền nhớ tới chuyện quan trọng.tại tiến nhập vào hồn hải thời điểm thì thấy một chiếc nhẫn,đây là chiếc nhẫn chữ vật tiên cấp cực phẩm có thể nói là cả thánh giới chỉ có một cái.đây là tại lần luân hồi thứ 2193 thời điểm đạt tới Thiên tôn sơ kì liền toi trong tay địch nhưng cũng tạo ra được chiếc nhẫn này.Chiếc nhẫn này diện tích có thể sánh ngang với 1 phàm giới cũng coi là lớn tại thánh giới nhưng không chỉ có vậy nó còn thêm ngần như cả đời của hắn về trận đạo và tìm hiểu vô số năm tháng về luân hồi thạch tạo nên 1 trận pháp vô tiền khoáng hậu”sinh sinh luân hồi trận” rồi cố định tại hồn hải giống như luân hồi thạch hắn luân hồi thì nó cùng theo.đây có thể nói là át chủ bài là chỗ dựa cho việc tu hành của hắn kiếp trước cho nên 800 hơn lần luân hồi trước Trần thiên cảnh giới thấp nhất cũng tại Thiên Tôn đỉnh phong.Trần thiên gom góp bao nhiêu năm tháng thiên tài địa bảo có thể nói không gì không có từ tiên bảo đến thánh bảo cũng có nhưng không phải không có ngoại lệ.
“Chà,chào lão bằng hữu kiếp này mà không độ kiếp thành thánh thành công coi như chúng ta chia tay được rồi,ai bảo ta thiên phú kém điểm có thể nói là quá tầm thường a độ kiếp hơn trăm lần đều thất bại,ai”.Trần thiên than vãn
“chủ nhân không cần lo lắng a ,lần này nhất định thành công,cũng như mọi lần do luân hồi cần nhiều năng lượng nên ta cần ngủ say chủ nhân nhanh lấy thứ mình cần a”,bỗng có âm thanh tại hồn hải vang vọng rồi tắt không phải ai khác chính là khí linh của “nhẫn càng khôn”(tên do Trần thiên đặt)
Bình luận truyện