Long Xà 2
Chương 53 : Sức người nhỏ bé
Người đăng: ronkute
.
"Thần kỳ như thế luôn?"
Tuy rằng Lý lão gia tử mắt thấy các huyền diệu từ Lý Hàm Sa thế nhưng đối với chuyện này vẫn có thái độ hoài nghi, trú thế đại Bồ Tát? Thời gian tới, người nhà của ông sẽ sống lâu trăm tuổi, không bệnh không nạn.
Sao lại có chuyện đó chứ?
Đây là thần thoại à.
"Xác thực là như thế." Phương bác sĩ ánh mắt tràn ước ao: "Ta cũng có tu luyện võ công, khí công nên biết được trong ba vị khi tu hành tới cảnh giới nhất định, khí chất của con người sẽ thay đổi, khí tràng mạnh mẽ, trong lúc phất tay thì mọi người bất tri bất giác sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí những ai chưa từng trải qua việc tu hành nhưng giữ chức vị cao lâu năm, thường xuyên chỉ tay ra lệnh thì sẽ khiến hắn ta trở thành người trung tâm, được mọi người vờn quanh."
"Ngược lại cũng đúng." Điểm này Lý gia lão gia tử cũng rất tán thành, bản thân ông cũng là người có địa vị, cũng các giác được bản thân cũng có khí tràng thế nhưng sự mạnh mẽ đạt tới mức độ có thể khiến người ta sống lâu trăm tuổi, kéo dài tuổi thọ thì ông cũng cảm thấy hơi quá: "Đã như thế, các thủ trưởng cũng có ý nghĩ như thế?"
"Đương nhiên là có rồi, nhưng mà cao thủ Kim Cương Bất Hoại thỉnh cầu chẳng dễ dàng chút nào, nếu như ở cổ đại thực lực cảu bản thân đã vượt qua thế tục, chính là thần tiên trong nhân gian, hiện tại sức ảnh hưởng của võ lực các nhân đã tụt giảm mạnh mẽ, nhưng nếu như đạt tới cảnh giới này thì như trước vẫn vô cùng phi thường, cấp trên cũng không dám tùy tiện trêu trọc." Phương bác sĩ nhìn Lý Hàm Sa đang ngồi xổm ở trong sân, không dám nhiều lời: "Nếu như trong nhà ông có vị này thường xuyên ở lại thì địa vị của Lý gia các ông sẽ vô cùng có lợi."
"Khoảng thời gian này ta cũng đã nghĩ thông suốt rồi, địa vị cao cũng không hẳn đã là chuyện tốt, chổ cao vô cùng lạnh lẽo, giữ đạo trung dung, địa vị Lý giá hiện tại cũng đã được rồi." Lý lão gia tử đã nhìn thấy được: "Bình an là phúc, một gia tộc nào đó, cá nhân nào đó cũng không thể độc chiếm toàn bộ số mệnh được, thế lực càng thịnh thì càng phải cẩn thận, phải mang lại lợi ích cho những người khác, duy trì cân bằng thì mới có thể trường thịnh không suy, ổn định lâu dài."
"Đây chính là đạo trị gia." Phương bác sĩ nói: "Lý lão, thân thể ông ta đã kiểm tra xong, cơ bản đang trong một trạng thái mạnh mẽ, cứ liên tục như thế thì ông có thể sống khỏe mạnh thêm 20 30 năm nữa."
"Ta đã 80, chuyện sau này đã sớm an bài cả, chết cũng sẽ chết không có tiếc nuối gì cả, vốn mấy tháng trước thân thể không được tốt cho lắm, còn tưởng rằng muốn về với đất trời nhưng không nghĩ lại có thể sống thêm 20 năm nữa, đây đúng là lão thiên bao cho ta mà." Lý lão gia tử cảm khái nói.
"Không phải ông trời ban thưởng cho ông là mà vị kia của nhà ông đã ban cho đấy." Ngữ khí của Phương bác sĩ nghiêm nghị: "Sao Nam Đẩu chủ sinh, sao Bắc Đẩu chủ tử, cậu ta vừa có thể chủ sinh lại vừa có thể chủ tử, võ lực cá nhân đã tu luyện đến trình độ như thế khiến người khác nhìn thấy mà thán phục, tựa như cảm thấy có thể đánh vỡ sinh tử."
"Có tuyết rồi."
Lý lão gia tử đột nhiên nói.
Gió lạnh gào thét, hoa tuyết đột nhiên buông xuống, bầu trời u ám.
Trận chiến ngày đó, đêm trung thu, Lý Hàm Sa đột phá Kim Cương Bất Hoại, hiện tại đã qua hai tháng, giờ là cuối mùa thu, hắn nhìn thấy Tần Khiết, đáp ứng trở thành cổ đông, không có thoát ly thế tục, hiện tại đã là đầu mùa đông rồi.
Đầu mùa đông ở phương Bắc vô cùng lạnh rét, hoa tuyết cũng tới sớm.
Trong phòng có khí ấm thế nhưng trong sân lại vô cùng lạnh giá, mấy đứa nhỏ vô cùng hưng phấn, công phu cũng chẳng luyện nữa mà bắt đầu rượt đuổi hoa tuyết, nô đùa cười nghịch.
Chỉ chốc lát sau, hoa tuyết càng ngày càng lớn, tuyết đọng trên mặt đất đã dày tới một tấc, cảnh vật trong sân hoàn toàn trắng xóa.
Không khí của phương Bắc khô ráo, hoa tuyết rơi trên mặt đất sẽ không có tam chảy thành nước mà ngưng tụ lại.
"Lạnh thiệt nhen."
Mấy đứa nhỏ lạnh đến mặt đỏ hồng, cảm thấy lạnh giá thấu xương.
Mỗi một đứa nhỏ đều bắt đầu chạy vào phòng sưởi ấm.
Lý Hàm Sa cười cười: "Ta sẽ dạy cho các ngươi một trò ma thuật nhen, bảo đảm các ngươi sẽ không cảm thấy lạnh nữa."
"Ma thuật gì thế, cháu muốn xem, chúng cháu muốn xem." Mấy đứa nhỏ nhanh chóng quay trở lại.
Bọn chúng mới quay quanh lại thì cảm thấy lấy Lý Hàm Sa làm trung tâm, một luồng khí tức ấm áp dễ chịu từ từ tản ra, bắt đầu là ấm áp sau lại biến thành nóng rực đến mức dùng mắt thường cũng có thể thấy được tuyết đọng đang nhanh chóng tan ra thành nước.
"Nóng quá, nóng quá..."
Đứa nhỏ lập tức chịu không được nữa, mồ hôi đầm đìa.
"Thật nóng, thật nóng." Qua mấy hơi thở, bọn nó đều cảm thấy nóng ran.
Phù...
Lý Hàm Sa cứ như là một lò lửa lớn, biến toàn bộ gió lạnh ở trong sân thành gió mát, hắn lại thổi một hơi ra những dòng khí này cứ như là dòng lũ nóng rực quét quanh toàn bộ sân, những giọt nước tan ra từ tuyết đọng đều bị sấy khô.
Khoảng chừng sau mười phút, tuyết đọng trong sân đều biến mất toàn bộ, ngay cả vệt nước cũng chẳng còn.
Hoa tuyết giữa trời không ngừng hạ xuống, nhưng khi đến giữa không trung thì ngay lập tức hòa tan sau đó bị sấy khô, không thể rơi xuống được.
"Sức người có thể đạt tới trình độ này?" Mấy tên cảnh vệ, còn có Phương bác sĩ, Lý lão gia tử kinh ngạc tới ngây người, bọn họ đúng là biết được quanh thân cao thủ như là lò lửa, không sợ khí lạnh, dương khí dồi dào thế nhưng khí tức cứ như dòng lũ nóng rực, sấy khô tuyết đọng, cứ như là mặt trời nhỏ giữa sân.
Lý Hàm Sa vừa thu lại thì toàn bộ sức nóng đều biến mất không chút tăm hơi, gió lạnh lần nữa thổi tới, tuyết lờn dồn dập hạ xuống, mặt đất lại được phủ bởi một lớp tuyết dầy.
"Sức người hữu hạn, mà thiên địa lại vô hạn." Hắn cảm thán một tiếng: "Sắc thân thường trú thế gian, bất quá là trò cười."
Vừa nãy không phải hắn khoe khoang thần thông võ lực của chính mình, mà là muốn gieo xuống một hạt giống của thiên đạo trong lòng mấy đứa nhỏ này, và nhân việc này muốn nhìn một chút sức mạnh của bản thân có thể chiến đấu với trời hay không.
Nhưng mà, khi hắn tạo ra một mặt trời như lửa ở giữa sân, duy trì hơn mười phút đã cảm thấy hơi mệt, lúc này liền biết được người khó mà thắng được với trời, thiên địa to lớn, sấm sét xuất hiện, tuyết lớn đầy trời, nước non trắng xóa, cho dù ngươi là Kim Cương Bất Hoại cũng chỉ có thể nghịch chuyển thời tiết không gian trong phạm vi một gian nhà mà thôi.
Sức người nhỏ bé biết bao?
Con đường phía trước còn rất dài.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện