Long Xà 2
Chương 58 : Vượn khỉ khó đi
Người đăng: ronkute
.
Chương 58; Viên dứu* khó đi.
(*): Dứu: Một loại giống khỉ.
Chuyện ngày hôm nay, sau khi cảnh sát tới nhất định sẽ tập trung chú ý lên trên người Lý Hàm Sa, nhưng hắn tin chắc sống chết mặc bay, không một ai dám đến tra hỏi hắn cả.
Địa vị thân phận của hắn cực cao, những chuyện này cũng chỉ là hạt cát nhỏ bé mà thôi.
Chuyện lần này cũng chỉ là ý nghĩ bất chợt, một mặt là trừ hại cho dân, mặc khác chỉ là do tính hiếu kỳ với môn phái võ lâm. Trừ hại cho dân chính là bản sắc người luyện võ, dù cho tu vi có cao thâm hơn nữa thì tư tưởng này cũng không có biến đổi.
Trên thực tế hắn tiếp xúc với môn phái võ lâm cũng không nhiều, bởi vì con đường hắn đi chính là võ thuật giới ám sát, từ nhỏ đã bị huấn luyện chém giết, tâm hồn luôn ở giữa bờ vực sinh tử, mà về phía võ thuật của môn phái võ lâm chính là mở quán thu đồ, kinh doanh, thi đấu, không làm mất lòng nhau.
Giới võ thuật đen tối, là hắc quyền, thích khách, Ninja, ám sát, ẩn núp, lính đánh thuê... không thể lộ ra ngoài ánh sáng được, bên trong giới thì có sát tính, thực chiến rất mạnh nhưng giới võ thuật không thể so sánh được.
Đương nhiên, giới võ thuật công khai cũng có kẻ mạnh, bọn họ ở trong cuộc sống bình thường tìm hiểu đạo lý võ đạo, tĩnh dưỡng thân thể, bồi dưỡng khí đại cương, dưới ý cảnh võ đạo thì thể hiện khí độ tông sư, những người của giới võ thuật đen tối không thể nào so sánh được.
Một mực sống ở trong góc tối tăm, khí chất cũng sẽ trở nên âm trầm và hèn mọn, không thể có chí lớn của thiên địa được.
Lý Hàm Sa sớm đã biết được đạo lý này nên đã từ tối tăm chuyển sang công khai, quyết chiến "đại nại", dưới ánh mắt người đời, chính là tập hợp phong thủ mệnh nước, phá tan Kim Cương Bất Hoại, đại thế đã thành.
Ngoại ô phía Tây.
Hắn tiến lên đỉnh một ngọn núi nhìn xuống bốn phía, tuyết đã ngừng rơi, trời bắt đầu chạng vạng, nhà nhà ánh điện, gió lạnh thổi qua, nhiệt độ đã hạ xuống -10 độ.
Hắn nhắm mắt lại, dùng tâm cảm thụ, dưới giác quan thứ sáu thì có thể nhận ra được biến hóa của con người, nhận ra được nơi đoàn người đang qua lại nhộn nhịp, nhận ra được khí tức phố phường nơi hồng trần. Mà những nơi không có người ở lại trống trải, cô tịch.
Ở chổ rất xa, với mắt thường không thể nào thấy được, nơi sâu trong những dãy núi có một luồng "khí" phóng lên trời, luồng "khí" này thẳng tắp như khói báo động, phong tỏa tinh hồn, là khí quân.
Nhìn khí, chỉ khi là cao thủ tuyệt đối đã trải qua việc tu hành tâm linh, nắm giữ giác quan thứ sáu thì mới có thể cảm nhận được, khí này không phải là vật chất, đây chính là quỷ thần, tâm mới có thể thấy, mắt không thể nhìn.
Toàn bộ quân đội nều tập trung nơi đây, kêu ngạo vô cùng, quỷ thần tránh lui, cao nhân thời xưa thậm chí có thể vòn qua việc nhìn khí, khi hai quân đội chém giết lẫn nhau thì có thể kiểm tra được sự mạnh yếu của quân địch.
Quân địch mạnh mẽ, lòng quân như sắt, "khí quân" đó tập hợp lại không thể nào tiêu tán, như cây cột chống trời. Mà lòng quân tán loạn, khí sẽ suy yếu, tan theo mấy gió, khí thế suy sụp.
Xem ra, khí quân tụ tập ở nơi đó chính là căn cứ quân sự rồi.
Đến vùng ngoại ô, Lý Hàm Sa cũng không cần che giấu gì nữa, toàn lực thi triển thân pháp, cứ như là chạy nhảy trên mặt đất, một bước bước ra chính là bốn mươi năm mươi mét, hơn nữa cho dù là núi rừng hiểm trở thế nào, thậm chí là vách núi cheo leo hắn cũng chỉ cần giẫm mạnh trên đất bằng rồi nhảy xuống dưới vách núi cheo leo mấy chục mét đó, bàn tay hơi chạm trên vách núi cheo leo đó là có thể thay đổi lực, ung dung bồng bềnh, so với viên hầu thì còn nhanh nhẹn gấp mười lần.
Nếu như ở trong loại rừng như thế này, dù là một đội quân ẩn núp tiến vào thì cũng sẽ bị giết chết sạch, mấy trăm người cầm súng cũng chẳng hề có tác dụng gì.
Màn đêm hoàn toàn buông xuống, vùng ngoại ô tối thui cho dù đưa năm ngón tay lên trước mặt cũng chẳng thấy đâu, coi như là bộ đội đặc chủng đã trải qua việc huấn luyện nghiêm chỉnh cũng muốn lạc đường, nhưng đối với hắn, cơ bản không cần dùng tới mắt thường để nhìn, có ánh sáng với không có ánh sáng cũng đều giống nhau cả, hắn là dùng tâm để nhìn thế giới, dùng tinh thần để cảm thụ tự nhiên, dù cho mắt có bị mù thì hoàn cảnh và dáng vẻ của con người cung quanh cũng rõ ràng trước mắt, phản chiếu rõ sâu trong đầu óc hắn.
Ở trong việc tu hành của đạo gia gọi là "Nguyên thần xuất khiếu".
Cái gì gọi là nguyên thần, chính là tổng hợp của tâm thần, linh hồn, tâm linh, nhận biết. Nguyên thần xuất khiếu, quan sát vạn vật, thao tùng quỷ thần, cảm thụ biến hóa phong thủy từ trường, tìm kiếm sát ý, sớm cảm nhận được nguy hiểm.
Hắn tiếp cận gần với căn cứ quân sự nằm trong núi ở ngoại ô phía Tây, quần sơn vờn quanh nhưng có một con đường lớn được xây dựng, thuận tiện cho vận chuyển vật tư, kết cấu phong thủy thuộc hàng nhất.
Trên đường lớn có rất nhiều cửa khẩu, mà quần sơn chính là nơi hiểm yếu, dễ thủ khó công.
Nhà quân sự đóng quân vô cùng chú ý tới phong thủy, đường bộ với đường thủy thông suốt thì không nói, mà còn phải chú ý tới thế núi bốn phía, có thể tụ tập khí thế long hổ, uy vũ sinh uy, tác phong quân nhân phải hùng tráng.
Lý Hàm Sa cũng không có đi bằng đường chính mà di chuyển trong rừng núi, trong rừng núi này không có đường đi cộng thêm tuyết lớn che phủ ngay cả vượn khỉ cũng khó đi, nhưng hắn lại đạp tuyết không dấu, như là giẫm trên đất bằng.
Vượt qua ngọn núi này chính là đến được căn cứ quan sự, chỉ có một vài trạm gác còn có thêm lưới sắt. Bởi vì nơi đây là nơi hiểm yếu cho nên cũng không cần xây dựng công sự phòng ngự gì cả.
Trong chớp mắt, Lý Hàm Sa dừng lại, hai chân hắn đạp trên băng tuyết, băng tuyết rất dày phải tới cả mét, núi sâu không thể nào so với thành thị được, nhiệt độ hạ thấp, băng tuyết khó tan chảy, từng tầng chồng lên nhau khiến cho nơi đây mới như vầy.
Nếu như có người giẫm lên trên thì sẽ bị lún xuống dưới, rút lên cũng không rút được.
Nhưng Lý Hàm Sa chân đạp tuyết như là trôi nổi trên mặt nước, nhìn kỹ chính là thân thể như không ngừng nhúc nhích, khi chưa bị lún xuống dưới thì đã dời đi chổ khác rồi, thi thoảng mượn lực cây cối như đang trượt tuyết vậy.
"Có người đến?"
Hắn cảm nhận được, xa xa có mấy người đang nhanh chóng tiến lại gần.
Là cao thủ trong căn cứ quân sự kia.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện