Già Thiên Ký
Chương 47 : Giảng Dạy Luyện Dược!
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 19:29 11-11-2025
.
"Biện Thanh Lưu ư..." Người áo đen nhìn thần tình rất nghiêm túc của Lục An, ngược lại cũng có chút bất ngờ, liền nhắm mắt lại, bắt đầu từ thức hải của Lục An tìm kiếm người này.
Bất quá mấy hơi thở thời gian, Người áo đen liền mở mắt, lộ ra một nụ cười nhạt, nói: "Kẻ này không tệ, là một chân quân tử. Nếu ngươi là bởi vì cho rằng mình bị lợi dụng mà tức giận, vậy thì không cần phải. Hắn kết giao với ngươi và theo đuổi nha đầu kia hai chuyện này, không hề có quan hệ."
Lục An nghe vậy lông mày nhíu chặt, cười lạnh hỏi: "Làm sao có thể?"
"Sao lại không thể?" Người áo đen cười một tiếng, nói: "Ta biết cuộc sống trước kia của ngươi rất gian nan, khiến ngươi có tính cách đa nghi, nhưng lần này đích xác là ngươi đã nghĩ nhiều rồi. Hơn nữa kẻ này không chỉ là người tốt, tiền đồ tương lai cũng không thể khinh thường."
Lục An khẽ giật mình, cau mày hỏi: "Cái này ngươi lại làm sao biết được?"
"Khi thực lực đạt tới cảnh giới nhất định, có thể khuy thiên cơ." Người áo đen cười cười, giống như nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể vậy mà nói: "Chính cái gọi là 'thiên định chín phần, nhân biến một phần'. Vận mệnh một đời người đại thể đã bị quyết định, người chỉ có thể thay đổi một thành, hoặc là nói có một thành cơ hội thay đổi thiên mệnh."
Lục An nghe vậy cau mày thật sâu, sau khi tiếp xúc với Người áo đen mấy ngày, hai người bọn họ đã coi như rất quen thuộc rồi. Người áo đen này tuy rằng những lời nói ra đều rất cao thâm mạt trắc, nhưng lại từ trước đến giờ không nói lời nói dối. Nếu hắn nói là thật, vậy mình đích xác có khả năng oan uổng Biện Thanh Lưu rồi.
Nhưng là, lúc này hắn có chuyện càng để ý hơn, liền lập tức hỏi: "Vậy Phó Vũ thì sao?"
"Nha đầu kia ư?" Người áo đen cười một tiếng, trên mặt lộ ra tiếu dung cao thâm, nói: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, nha đầu kia không hề đơn giản."
Lục An nghe vậy cau mày, hiển nhiên hắn rất không hài lòng đáp án này. Nhưng hắn cũng biết Người áo đen nếu không muốn nói thì hỏi thế nào cũng sẽ không nói, liền cũng không truy hỏi nữa.
Sau một lúc, Lục An mới đột nhiên nghĩ đến điều gì, đối với Người áo đen hỏi: "Vậy ta thì sao?"
"Ngươi?" Chỉ thấy tiếu dung trên mặt Người áo đen càng lúc càng nhạt, cuối cùng biến mất không thấy, biểu lộ trở nên khó mà phỏng đoán, trầm trầm nói: "Ngươi, ta nhìn không thấu, mà đây cũng là nguyên nhân ta lựa chọn ngươi lúc trước."
Lục An nghe vậy cau mày, nhìn không thấu lại là ý gì?
Lục An cũng không muốn nghĩ nhiều, bởi vì hắn không tin số mệnh, nếu tin số mệnh thì hắn còn làm sao thay đổi vận mệnh của mình được nữa, cho nên đối với lời của Người áo đen cũng chỉ là bán tín bán nghi. Biện Thanh Lưu chỉ là một chuyện nhỏ trong cuộc sống của hắn, việc quan trọng nhất bây giờ của hắn chính là tu luyện.
Sau khi trải qua nửa canh giờ băng hỏa tôi thể, Lục An lần nữa như bùn nhão vậy nằm trên mặt đất, trên mặt toàn là mồ hôi. Cả người đều không có lực lượng đứng lên, thống khổ của băng hỏa tôi thể muốn so với tôi thể bình thường lợi hại không biết bao nhiêu lần, đau đớn còn mãnh liệt hơn nhiều so với lột da chặt xương. Đương nhiên, hắn đã quen loại thống khổ này rồi.
Từ lúc bắt đầu chỉ có thể kiên trì mấy giây đồng hồ đến hiện tại có thể kiên trì nửa canh giờ, tiến bộ của Lục An ngay cả Người áo đen cũng cảm nhận được sự kinh ngạc. Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Lục An mới khó khăn từ trên mặt đất bò dậy, cảm nhận được thân thể bị mồ hôi ướt đẫm, Lục An rất muốn tỉnh lại đi tắm rửa.
Ngay lúc Lục An chuẩn bị để mình thức tỉnh, đột nhiên cảm nhận được thân thể xuất hiện một trận biến hóa, phảng phất chạm đến bình chướng vậy. Điều này không khỏi khiến hắn sững sờ, theo đó ngẩng đầu đối với Người áo đen hỏi: "Ta có phải là sắp thành Ngũ cấp Thiên Giả rồi không?"
"Không sai." Người áo đen cười một tiếng, hài lòng gật đầu nói: "Chỉ kém một bước."
Lục An nghe vậy, trong lòng lập tức vui mừng khôn xiết! Sự tăng tiến của thực lực là chuyện khiến hắn vui vẻ nhất, huống chi điều này cũng khiến hắn đối với ân oán của hậu thiên sẽ càng thêm chắc chắn.
"Ta có thể trước hậu thiên đột phá đến Ngũ cấp Thiên Giả không?" Lục An hỏi.
"Nếu như chỉ dựa vào nỗ lực cá nhân, thì khó." Người áo đen lắc đầu, nói: "Nhưng nếu nhờ vào một ít ngoại lực thì ngược lại cũng không phải là chuyện gì khó khăn."
"Ngoại lực?" Lục An khẽ giật mình, hỏi: "Ngoại lực gì?"
"Tự nhiên là đan dược." Người áo đen nói: "Tình huống như ngươi, nếu như có một viên 'Âm Dương Đan' thì tự nhiên có thể trước hậu thiên đột phá."
"Đan dược..." Lục An nghe vậy sắc mặt lập tức bình tĩnh lại, trong lòng giống như bị tạt một chậu nước lạnh, bởi vì hắn biết, loại đan dược này, hắn căn bản mua không nổi.
Mặc dù mấy ngày trước Khổng Nghiên đã phái người cho hắn một ít tiền, nhưng những số tiền kia cũng chỉ đủ chi tiêu thường ngày. Đan dược là thứ rất đắt tiền, hắn lại làm sao mua nổi.
Người áo đen nhìn thấy bộ dạng của Lục An không khỏi cười một tiếng, nói: "Ta biết ngươi thiếu tiền, bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, bởi vì trên thế giới này, kiếm tiền cũng không khó như vậy."
Lục An khẽ giật mình, theo đó trong lòng thầm cười khổ. Kiếm tiền không khó sao? Mình ở bến tàu một tháng cũng chỉ có thể kiếm được mấy văn tiền, hỏi: "Kiếm bằng cách nào?"
"Đan dược." Người áo đen nói.
"Lại là đan dược?" Lục An sững sờ, theo đó không khỏi sắc mặt trầm xuống, nói: "Ta làm gì có đan dược? Ngươi đùa bỡn ta?"
"Đương nhiên không phải." Người áo đen nhìn thấy Lục An có chút tức giận, cười nói: "Nhưng là, ta có thể dạy ngươi chế tạo đan dược."
Lục An nghe vậy khẽ giật mình, theo đó nghi hoặc hỏi: "Ngươi là Dược sư?"
Người áo đen lắc đầu, phất tay nói: "Cũng không tính là dược sư gì, có một vị lão bằng hữu là Dược sư, từ chỗ hắn mưa dầm thấm đất cũng học được vài chiêu. Tuy rằng trong mắt hắn không coi là gì, nhưng đối với ngươi mà nói, thì đủ dùng rồi."
Lục An nghe vậy cau mày, khẩu khí của Người áo đen này trước sau như một lớn. Theo cách nói của hắn, bằng hữu này của hắn chỉ sợ cũng là một vị cao nhân rồi.
"Thế nào, có muốn học hay không?" Người áo đen cười hỏi, trong thanh âm rõ ràng mang theo một tia khiêu khích thú vị.
Nhìn bộ dạng đắc ý của Người áo đen, Lục An cũng chỉ đành nhận thua, hít sâu một hơi nói: "Học, đương nhiên phải học, không học là đồ ngốc!"
Người áo đen nghe vậy sững sờ, theo đó lại cười ha ha, nói: "Nói hay lắm! Nói hay lắm!"
Sau khi cười to ba tiếng, Người áo đen nhìn về phía Lục An, hài lòng nói: "Kỳ thật ngươi đã cụ bị yếu tố cơ bản nhất để trở thành Dược sư rồi."
"Yếu tố cơ bản?" Lục An khẽ giật mình, hỏi: "Đó là gì?"
"Muốn trở thành Dược sư, tự nhiên cần lực lượng để luyện dược. Mà loại lực lượng này thì đến từ bản thân Dược sư, tỉ như thực lực của bản thân Dược sư, nhưng thực lực cũng chỉ là một bộ phận mà thôi, còn có một yếu tố càng trọng yếu hơn khác." Người áo đen dừng lời một chút, từ từ nói: "Đó chính là thiên nguyên thuộc tính của người này."
Lục An cau mày, không nói chuyện, mà là chăm chú lắng nghe.
"Ngươi cũng biết, bất luận là thiên nguyên hay là mệnh luân đều chia thành ngũ hành Mộc, Hỏa, Thổ, Kim, Thủy năm loại thuộc tính. Nhưng luyện dược lại cũng không cần nhiều thuộc tính như vậy, mà là chỉ cần hai loại thuộc tính, đó chính là âm và dương."
"Âm Dương, là thuộc tính cao hơn Ngũ Hành. Trong vô hình, Hỏa và Thủy đại diện cho Âm Dương, nhưng đối với đại bộ phận người mà nói, Thủy và Hỏa lại cũng không so với ba loại thuộc tính khác cao hơn. Nhưng truy cứu nguyên nhân, là bởi vì tầng thứ Thủy và Hỏa của bọn họ không đủ."
"Nhưng loại tầng thứ này và thực lực có quan hệ cực nhỏ, hơn nữa là thiên phú. Chỉ có tầng thứ Thủy và Hỏa cao hơn mới có thể được xưng là Âm Dương chân chính, nhưng đối với đại bộ phận người mà nói, Âm Dương phổ thông đã đủ dùng rồi."
"Cũng chính là nói, trong ngũ hành, chỉ có người tu luyện Thủy và Hỏa mới có khả năng trở thành Dược sư, ba loại thuộc tính khác căn bản không có cơ hội này."
Nói đến đây, Người áo đen dừng lại một chút, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc ngưng trọng, nói: "Mà Cửu Thiên Thánh Hỏa và Huyền Thâm Hàn Băng của ngươi, lại có tư cách được xưng là Dương và Âm chân chính!"
Lục An khẽ giật mình, khó có thể tin được trợn to hai mắt, qua rất lâu mới hỏi: "Ý của ngươi là, ta có tư cách trở thành Dược sư?"
"Không sai, nếu ngươi không có tư cách, thì không biết ai có tư cách nữa." Người áo đen nói, theo đó nhớ tới vị lão bằng hữu lải nhải kia của mình. Lão gia hỏa kia, ngày ngày ồn ào muốn mình trở thành một Dược sư, bằng không thì đã lãng phí chân dương của Cửu Thiên Thánh Hỏa. Mà hắn có thể học được luyện dược cũng hoàn toàn là nhờ vào loại ý nghĩ này của lão gia hỏa kia ban cho.
Nại hà hắn đích xác đối với con đường Dược sư không hề có hứng thú, nếu như có thể bồi dưỡng tiểu tử trước mắt này trở thành một Dược sư, chỉ sợ cũng là một lựa chọn không tồi.
"Âm Dương luyện dược, chính là dùng cực nhiệt hoặc cực hàn để thay đổi dược tính và trạng thái vốn có của nó, đồng thời thông qua những phương thức khác nhau để dung hợp. Cho nên, điều ngươi cần học chính là có thể chính xác chưởng khống nhiệt độ của Cửu Thiên Thánh Hỏa và Huyền Thâm Hàn Băng, điều này đối với việc tu luyện của ngươi cũng rất có ích lợi."
Nói xong, Người áo đen dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Bây giờ, hãy để ta dạy ngươi làm sao khống chế Cửu Thiên Thánh Hỏa của mình biến thành những nhiệt độ và trạng thái khác nhau."
.
Bình luận truyện