[Dịch]Xuyên Qua Nông Nữ Đấu Hào Môn - Sưu tầm
Chương 71 : Chương 37
                                            .
                                    
             Buổi sáng , Hạ Tịnh Đình vừa vươn vai vừa ra khỏi phòng thì gặp Trương thị đang đi đến .
"Nương buổi sáng tốt lành ." Hạ Tịnh Đình cười hì hì chạy tới ôm cánh tay Trương thị làm nũng .
"Con  đã khoẻ hẳn chưa mà lại thức sớm như vậy ? Bên ngoài sương lạnh mau vào  trong phòng thôi ." Trương thị yêu thương sờ sờ đầu nữ nhi rồi cùng  nàng đi vào .
Vào phòng Trương thị phân phó cho Tiểu Đào đi lấy nước ấm giúp Hạ Tịnh Đình rửa mặt còn mình thì thay nàng chọn y phục .
"Nương  , con đã khoẻ rồi . Hôm nay con định đến cửa hàng một chuyến sẵn tiện  làm cho xong việc tam ca nhờ luôn ạ ." Hạ Tịnh Đình ngồi trên ghế nhìn  Trương thị đang chải tóc cho nàng .
Trương thị nghe nữ nhi nói  định ra ngoài thì tay hơi dừng lại một chút , bà định nói gì đó nhưng  nghĩ lại nữ nhi cũng lớn rồi qua mấy hôm nữa đã gả cho người ta , cho  nàng chịu chút sóng gió để rèn luyện cũng tốt . Cuối cùng cũng chải tóc  xong , Hạ Tịnh Đình khoác thêm áo choàng rồi mới dẫn Tiểu Đào đi đến cửa  hàng .
Dọc đường đi Hạ Tịnh Đình nhìn thấy có nhiều người chỉ  trỏ chủ tớ hai người rồi tụm năm tụm ba bàn luận , Hạ Tịnh Đình trong  lòng nghi hoặc nên mặc kệ Tiểu Đào lôi kéo đi đến một quán ăn nhỏ ngồi  xuống gọi hai bát mì .
"Ngươi nói nàng ta dù sao cũng là nữ tử tại sao lại làm ra chuyện mất mặt như vậy được ." Người ăn mì ất nói 
"Còn  phải hỏi sao , nàng ta là muốn một bước lên mây làm quốc công phu nhân  nên mới không cần mặt mũi mà đi quyến rũ Lâm thế tử đấy ." Người ăn mì  giáp ngó một vòng hạ giọng nói .
Nghe sơ sơ thì Hạ Tịnh Đình đã  hiểu đại khái là có tin đồn nàng muốn bay lên cành cao nên đi quyến rũ  thế tử của phủ quốc công nhưng thất bại , sau đó để gỡ lại danh tiếng  nên Hạ gia nàng nắm lấy một tên nam nhân nào đó bảo là vị hôn phu . Hạ  Tịnh Đình nghe xong thì suýt phun cả mì đang ăn , khó khăn lắm nàng mới  không làm ra hành động khiếm nhã đó , Hạ Tịnh Đình bị sặc mì nóng nên  mắt đỏ mũi cũng đỏ cả lên , nàng oán hận trừng mắt nhìn bát mì .
Thấy  tiểu thư ngơ ngác ngồi đó nhìn bát mì , đôi mắt và mũi đều đỏ lên khiến  Tiểu Đào cảm thấy đau lòng ,nếu không phải tiểu thư cản lại thì nàng đã  xông lên hỏi cho ra lẽ .
Bên này Hạ Tịnh Đình đối mặt với miệng  lưỡi của người ngoài , bên kia thì Hạ Tử Thiên phải ngồi yên chịu sự vui  vẻ của vị thái tử gia này . Hạ Lan Kiệt cười đến là khoa trương khi  nghe tin tức mà thuộc hạ báo lại :" Từ lúc ta biết nha đầu Tịnh Đình đến  nay đây là lần đầu tiên ta thấy vui đến như vậy đấy ."
"Điện hạ cẩn trọng lời nói ." 
"Tử  Thiên à , không phải ta vui khi người gặp hoạ đâu . Chỉ là nha đầu đó  luôn ra dáng người lớn gặp chuyện đều tự mình giải quyết , bây giờ lại  có tin đồn lớn như vậy ta thật sự muốn xem nha đầu đó sẽ giải quyết như  thế nào thôi ." Hạ Lan Kiệt cười cười nhưng không buông lời trêu chọc  nữa , y biết Hạ Tịnh Đình là muội muội bảo bối của mấy tên quái nhân Hạ  gia nếu y tiếp tục chọc không chừng ngày mai lại có tấu chương nặc danh  kiến nghị y nên đi đến đâu đó rèn luyện .
--- ------ ------ ----
Mộc Tuấn Phong tay xách hai vò rượu đi đến ngôi miếu hoang ngoại thành tìm lão bằng hữu uống rượu .
"Mộc  tiểu đệ , ngươi bây giờ phải cứ gọi là sung sướng nhỉ !? Sắp ôm được  một nàng dâu nhỏ về thì giờ lại có thêm một mỹ nhân tặng kèm cả con trai  . Ngươi sướng nhất rồi ." Một người mặt mũi bị râu tóc che khuất chỉ để  lộ ra hàm răng trắng bóng nhanh chóng cướp lấy một vò rượu của Mộc Tuấn  Phong .
"Lão huynh thích thì cứ nhận vị mỹ nhân tặng kèm cả con  trai kia đi . Nếu không phải hôm đó ngươi lôi kéo ta uống rượu thì ta có  dẫm vào vũng nước đục này không ." Mộc Tuấn Phong tuỳ ý ngồi xuống bậc  thềm ngửa đầu uống rượu .
Nam nhân râu xồm kia cười hắc hắc rồi cũng ngồi xuống bên cạnh Mộc Tuấn Phong .
"Ngày mai ta trở lại vùng biên ngoại rồi , nếu được thì ta sẽ cố gắng đến uống rượu mừng của ngươi ."
"Trở về ? Sư phụ huynh có việc gì sao ?"
"Cũng không có gì , chỉ là sư phụ gặp được một thiếu niên có tư chất nên muốn ta trở về nhìn tiểu sư đệ này thôi ."
"Sư  phụ huynh quanh năm đi nhặt xác ở chiến trường không mệt sao lại còn  thích nhận đồ đệ lung tung nữa ." Mộc Tuấn Phong nằm xuống nền đá lẩm  bẩm .
Nam nhân râu xồm kia cũng chỉ cười lắc đầu tiếp tục uống  rượu : sư phụ y quanh năm nhặt xác ở chiến trường nên mới nhặt được rồi  cứu y một mạng , sư phụ từng nói chờ đến khi người về với cát bụi thì  cũng có cái mà hãnh diện với các sư huynh đệ đã khuất nên y cảm thấy  nhặt xác cũng không phải không tốt . 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện