[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Chương 72 : Kiếm thuật tuyệt luân
.
- Có chuyện như vậy sao?
Sắc mặt Biên Nam Phong trầm xuống, chuyển hướng hỏi Bạch Tố Y. Hắn vốn rất lưu tâm tới Mạc Lưu Tô, nàng ta tư chất chẳng những tốt, cương tâm cũng tốt, hơn nữa dung mạo cũng thuộc hàng nhất đẳng. nhưng không ngờ đóa hoa kiều diễm thế này đã bị người ta nhanh chân tới trước, thử hỏi như vậy thì làm sao hắn bình tĩnh cho được.
Bạch Tố Y dù gì cũng là tông chủ, đầu óc linh chuyển vô cùng nhanh, nghe Biên Nam Phong hỏi vậy liền gật đầu:
- bởi vì nguyên nhân này nên ta mới không đáp ứng điều kiện lúc trước của thiếu môn chủ được!
- Tốt, tốt lắm!
Biên Nam Phong đương nhiên sẽ không ngây thơ mà đi tin lý do này, hắn biết rõ thân phận của Đường Phong. Thiên Tú không thể nào lại đi gả người giỏi nhất trong trung tâm đệ tử cho hắn được, dù biết vậy, nhưng Biên Nam Phong vẫn vô cùng phẫn nộ.
- Hảo một tên ký danh đệ tử! chỉ mới là cảnh giới luyện cương thất phẩm cũng dám lên đài, ta thật sự muốn xem xem ngươi làm sao thắng được mấy vị sư muội của ta! Trận vừa rồi xem như Linh Nhi sư muội của ta đã thua!
Đường Phong một khi đã lên đài cứu Mạc Lưu Tô, chiếu theo luật thì hắn phải đối chiến cùng đệ tử khác của Cự Kiếm Môn, trừ phi hắn chủ động nhận thua.
Biên Nam Phong cười lạnh trong lòng. chỉ là một tiểu tử luyện cương bát phẩm, bất kỳ một vị sư muội nào lên đài cũng có thể dạy cho hắn một bài học. Vừa rồi hắn có thể đạp Linh Nhi một cước chẳng qua là nhờ đánh lén mới có cơ hội, cũng tốt. để cho hắn được dạy dỗ một phen cho sáng mắt ra.
Biên Nam Phong lập tức nháy mắt với mấy vị sư muội đứng dưới đài.
Lúc Đường Phong giết chết Liễu gia cao tầng đã là luyện cương lục phẩm, ngưng luyện âm hồn, lại thêm tu luyện mấy hôm nay đã tấn chức luyện cương thất phẩm.
Im lặng một hồi, Đường Phong vội ho một tiếng, có chút khó xử nói với Mạc Lưu Tô:
- Sư tỷ cho đệ mượn bội kiếm của tỷ dùng một lát, tiểu đệ không có vũ khí!
Mạc Lưu Tô hai má đỏ lựng, nhẹ nhàng đặt bội kiếm lên tay Đường Phong, không quên dặn dò:
- Cứ đánh vài chiêu rồi xuống là được, ngươi không phải đối thủ của họ.
Mạc Lưu Tô hiện tại cũng xấu hổ vô cùng, tại trước mặt Thiên Tú cao tầng và cả ngàn sư tỷ muội nói ra mấy chuyện to gan lớn mật thế này, tuy rằng cũng xuất phát từ suy nghĩ muốn vãn hồi danh dự của tông môn, nhưng nàng không dám nghĩ mình lại có thể lớn mật như thế.
Cảm nhận được cả ngàn cặp mắt đang nhìn mình chăm chú. Mạc Lưu Tô chỉ hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, nhất là lúc đối mặt với Đường Phong. nàng không biết tại sao mình vẫn còn sức đứng vững ở đây.
-ừ.
Đường Phong gật đầu.
- Sư tỷ cứ xuống đi, tiểu đệ phải tỷ thí rồi.
Đợi cho Mạc Lưu Tô đi xuống rồi, một đệ tử Cự Kiếm Môn vác cự kiếm nhảy lên đài cao, ánh mắt hung tợn nhìn Đường Phong. đệ tử Cự Kiếm Môn này có đôi mắt rất lớn, khi trừng mắt nhìn người khác cũng có một loại đặc sắc riêng. Tuy thực lực của nàng ta kém hơn Linh Nhi, nhưng cũng là Hoàng giai trung phẩm.
vết thương của Linh Nhi sư tỷ cũng không nậng. nhưng nàng rất hận nam nhân trước mặt này dám ra tay đánh lén, hơn nữa vừa rồi Biên Nam Phong cũng ngấm ngầm ra chỉ thị, nàng quyết định lát nữa nhất định phải chà đạp lăng nhục nam nhân trước mặt này mới được.
Đường Phong một tay cầm kiếm, trừng mắt nhìn lại nàng:
- Nhìn cái gì mà nhìn?
- Đáng đánh!
Mỹ nữ mắt to tức giận mắng một tiếng, hai tay siết chặt cự kiếm lao đến chỗ Đường Phong.
- Tính tình cũng nóng nảy quá!
Đường Phong vung nhẹ trường kiếm, mũi kiếm liền đâm vào điểm trọng tâm trên cự kiếm của đối phương, Đường Phong hơi dồn sức một chút, mắt to mỹ nữ đang hùng hổ liền bị đẩy trở về.
Nàng ta có chút mơ hồ, cũng không rõ tại sao một thân thực lực của mình chưa kịp thi triển đã bị bức trở về, nàng ta giậm mạnh chân một cái lại lao qua phía Đường Phong.
Đường Phong di chuyển chân, tránh đi một kích này, trường kiếm vẫn đẩy nhẹ tại điểm trọng tâm trên cự kiếm của nàng, khiến nàng ta phải lùi lại.
Mắt to mỹ nữ nghi hoặc nhìn Đường Phong, thần sắc cũng ngưng trọng vô cùng, tuy nàng không rõ đối phương dùng cách gì, nhưng chỉ mỗi một chiêu đó thôi đã không thể coi thường.
Nàng ta vận chuyển một thân cương khí lên liền thi triển Bá Sát kiếm pháp, kiếm chiêu gào thét như cuồng phong lao đến chỗ Đường Phong.
Đường Phong cả hai kiếp đều không quen dùng kiếm, Đường Phong đệ tử chỉ dùng ám khí thì làm gì rỗi hơi đi luyện kiếm pháp gì chứ. Nhưng hắn có ưu thế mà người khác không có, đó chính là mặc kệ là chiêu thức gì chỉ cần nhìn qua một lần liền nhớ rõ, chẳng những nhớ rõ mà còn nhìn ra được cả sơ hở bên trong chiêu thức.
Đối mặt với thế công của đệ tử Cự Kiếm Môn này, Đường Phong liền triển khai Tú Thủy kiếm pháp, lại thêm cả thân pháp cùng nàng đối chiến.
Trên đài cao, Thiên Tú cao tầng vốn đang lo lắng cho Đường Phong nhìn thấy Đường Phong hai lần bức được đối thủ phải lùi lại, đôi mày nhíu chặt rốt cuộc cũng giãn ra đôi chút, bởi vì loại kỹ xảo trong khoảnh khắc liền tìm được trọng tâm của đối thủ thật sự quá tinh diệu, chỉ dựa vào chiêu này, dù thực lực của Đường Phong không cao cũng có thể duy trì một lúc, cho dù có thua cũng không đến nỗi mất mặt.
Nhưng sau khi nhìn thấy Đường Phong thi triển kiếm pháp, đôi chân mày vừa giãn ra của Thiên Tú cao tầng lần nữa nhíu lại, hơn nữa càng nhíu càng sâu, dần dần đã nhíu thành hình chữ xuyên.
Mấy vị trưởng lão Thiên Tú nguyên bản đều bình tĩnh ngồi trên ghế, dần dà cứ thế nghiêng về phía trước, giống như là muốn tới gần hơn một chút, để nhìn được rõ ràng hơn một chút.
- Sao Đường Phong lại biết Tú Thủy kiếm pháp? Lại còn sử dụng thành thạo như vậy nữa chứ!
Dịch Nhược Thần vô cùng kinh ngạc hỏi, trong ấn tượng của nàng, Đường Phong là một kẻ vô dụng chẳng biết gì cả, tuy dạo gần đây đi theo muội muội của Bạch Đế thành chủ tu luyện, thực lực cũng tiến bộ rất nhanh, nhưng hình như không có ai dạy cho hắn bộ kiếm pháp kia nha, có thể thi triển kiếm pháp thuần thục như vậy nếu không khổ luyện vài năm thì không thể nào làm được.
- Phong Nhi đã biết lâu rồi.
Lâm Nhược Diên tự hào cười nhẹ, lần trước nàng tận mắt thấy Phong Nhi dùng bộ kiếm pháp này giao thủ cùng Dương Ngọc Nhi.
- Chẳng biết có phải không, các ngươi nhìn xem, Tú Thủy kiếm pháp mà Đường Phong dùng có vài chiêu đã cải biến.
Hàn Nhu, một trong tứ đại trưởng lão nói:
- Hơn nữa.... Hình như là càng thêm mượt mà, hoàn mỹ.
nghe Hàn Nhu nói vậy, Lâm Nhược Diên liền nhìn kỹ lại, phát hiện quả thật đúng như thế.
Các vị trưởng lão liền không hẹn mà cùng nghĩ tới một khả năng, đó chính là do Bạch Tiểu Lại sửa.
Lại nhìn xuống dưới đài, tuy rằng thực lực của đệ tử Cự Kiếm Môn kia cao hơn Đường Phong rất nhiều, nhưng chỉ có thể đánh ngang tay với hắn, Đường Phong dựa vào một bộ Tú Thủy kiếm pháp, dưới chân thi triển một loại bộ pháp biến ảo khôn lường, tiến thoái có trật tự, nhìn qua chẳng có dấu hiệu sẽ thua.
Bỗng nhiên, kiếm pháp của Đường Phong đột nhiên biến đổi, biến thành một loại phong cách khác.
Thiết Lạc Hồng kinh ngạc nói:
- Thu Thủy kiếm pháp?
Lâm Nhược Diên hiện tại cũng kinh ngạc trợn mắt há mồm, nếu Đường Phong chỉ dùng Tú Thủy kiếm pháp thì nàng cũng không thấy lạ, dù sao thì cũng thấy qua một lần rồi, nhưng hắn ngay cả Thu Thủy kiếm pháp cũng xuất ra thành thạo như thế, mỗi một chiêu thế đều vô cùng chuẩn xác, thậm chí còn có dấu vết đã qua sửa đổi đôi chút.
Bình luận truyện