[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

Chương 1240 : Có thể vận công bức hài tử ra hay không?

Người đăng: 

.
Nhìn những hoạt mạch và linh thú này, trong lòng Lệ Khinh Dương phát lạnh. Một cỗ lực lượng như vậy, nếu như dùng để tranh bá thiên hạ, nào có ai là địch thủ? Bốn thế lực lớn, dưới cỗ lực lượng này quả thực là trò cười. Chỉ bằng vào những đại gia hỏa này là có thể khiến Chiến gia bị lật tung từ trên xuống dưới, gà chó cũng không yên, huống chi bên này còn có ba phương thế lực liên hợp lại. Chiến gia không xong, thiên lý ở đâu! Trong lúc nhất thời, trong lòng Lệ Khinh Dương may mắn không thôi, may mà Trảm Hồn Tông chính mình không trở mặt quá sâu với Đường Phong, bằng không Chiến gia ngày hôm nay chính là ngày mai của Trảm Hồn Tông. Lại nói tiếp Đường Phong và Trảm Hồn Tông xác thực có chút xung đột, dù sao lúc đầu hắn cũng giết hai đệ tử của Liễu Như Yên, nhưng từ trong Hư Thiên Điện, Liễu Như Yên đã không còn truy cứu việc này nữa rồi, lúc đó Lệ Khinh Dương còn tưởng rằng Liễu Như Yên suy nghĩ cho đại cục, càng bảo chứng qua đối với nàng, chờ khi dẹp xong chuyện này, chắc chắn đòi lại công đạo cho nàng. Hiện tại xem ra, còn giao cái gì nha? Làm không tốt còn có thể kéo theo cả tông môn vào. Len lén nhìn thoáng qua Liễu Như Yên đang chiến đấu kịch liệt, Lệ Khinh Dương thở dài một tiếng, nghĩ thầm việc này sợ là ta không có biện pháp giải quyết rồi, chờ khi việc này qua đi, ta vẫn nên tiếp tục bế quan ẩn cư. - Đường Phong, ngươi còn chờ cái gì? Cổ U Nguyệt đột nhiên nhìn Đường Phong rống lớn: - Còn không mau đi tìm nước nóng. Bên dưới địa lao truyền tới tiếng gào thét tê tâm liệt phế của Tiêu Thiên Tuyết, ngược lại Đường Phong vốn phải đi tìm nước nóng lại bị một cao thủ Chiến gia quấn chân, Cổ U nguyệt nóng lòng như lửa đốt, phảng phất giống như chính mình đang sinh hài tử. Đoàn người Chiến gia nhận được lệnh của Chiến Cuồng, một lòng một dạ muốn giết chết Đường Phong, hắn hiện tại chính là một con đom đóm trong đêm tối mịt mù, cừu hận lớn không gì sánh được. Đường Phong tê rống một tiếng: - Cút ngay! Vô Cấp Kinh Mang Kiếm rời khỏi vỏ, gã cao thủ dối diện đang bám chân dây dưa lộ rõ vẻ kinh khủng muốn thối lui, thế nhưng đâu có thể thối lui được? Kiếm quang hiện lên, bị thương nặng tại chỗ, theo đám người Bạch Tiểu Lại xông tới trực tiếp bị giết chết. - A Phong, chúng ta cùng chàng đi! Bạch Tiểu Lại bắt chuyện một tiếng. Đường Phong quay đầu vừa nhìn, đã thấy tất cả các nữ nhân của chính mình đều tới, vây tụ xung quanh chính mình. Tiêu Thiên Tuyết sinh hài tử, các nàng không có biện pháp gánh chịu thống khổ thay, nhưng cũng có chút khả năng làm chủ chuyện tình. - Đi theo ta! Đường Phong nhằm về phía trong Chiến gia, mấy nữ theo sát đằng sau. Cao thủ Chiến gia không muốn sống ào về phía Đường Phong, ý đồ muốn ngăn cản bước tiến của hắn, lấy đi tính mạng của hắn. Người của Trảm Hồn Tông, Cổ gia, Linh mạch chi địa một người lại một người chạy tới, nghênh đón công kích của cao thủ Chiến gia, đảm bảo Đường Phong và mấy nữ có thể thẳng đường không ngừng. Thực sự không thể ngăn cản được mới để Đường Phong và mấy nữ nhân xuất thủ. Một đường vừa đánh vừa xông mạnh, chờ sau khi chạy ào vào bên trong Chiến gia, nữ nhân bên người Đường Phong một người cũng không thừa, đều bị kéo vào trong vòng chiến đấu. Trong phòng có một ít khí tức người sống, nhưng đều không có bao nhiêu thực lực, Đường Phong đá văng cửa phòng tiến vào, trực tiếp bắt lấy một nữ tử lạnh run cuộn tròn trên giường. - Đừng giết ta, đừng giết ta! Nàng kia sợ tới mức hoa dung thất sắc, liên tục hét chói tai. - Ở đâu có nước nóng! Đường Phong trừng mắt hỏi. - Đừng giết ta! Nữ tử kia sắp khóc ra rồi. - Đừng lằng nhằng, phòng bếp ở đâu? Nói nhanh một chút, bằng không chết! Đường Phong cấp bách, khóe miệng nổi bọt, hết lần này tới lần khác đối phương lại không trả lời. Có lẽ là bị từ chết kích thích, ý nghĩ của nữ tử này rất nhanh thanh tỉnh một chút, nói năng lộn xộn chỉ phương hướng cho Đường Phong, Đường Phong gấp không thể chờ, kéo theo nàng xông ra ngoài. - Ta mang ngươi đi, ngươi chỉ vị trí cho ta! Nếu không nhìn thực lực của nàng không cao, Đường Phong đã sớm tung một cái tát tới rồi, trực tiếp kiểm tra ký ức của nàng, như vậy cũng ít đi phiền phức. Dưới sự chỉ đường của nữ tử, Đường Phong cấp tốc đề cao tốc độ lên tới cực hạn, hơn mười hơi thở sau, cuối cùng cũng chạy tới vị trí phòng bếp. Tiện tay thả nữ tử ra ngoài, chạy ào vào trong phòng bếp, Đường Phong trực tiếp cuốn một vại nước vào trong Không Gian Mị Ảnh, lúc này mới vội vã chạy trở về. Chiến gia hiện tại hỗn loạn rồi, cục diện cũng thảm thiết vô cùng, có đại quân hoạt mạch và linh thú gia nhập, bọn họ đâu có thể chống lại được? Đường Phong một đường lao trở về, ngược lại không ai có thể ngăn cản được bước tiến của hắn. Giống như thiểm điện tiến vào trong nhà lao, tiếng kêu tê tâm liệt phế của Tiêu Thiên Tuyết khiến thần sắc của Đường Phong ngẩn ngơ. - Nước nóng đâu? Tần Tứ Nương vội vã hỏi thăm. - Không tìm được! Đường Phong lấy vại nước từ trong Không Gian Mị Ảnh ra ngoài. - Chỉ có cái này! - Cái này cũng được! Tần Tứ Nương bộc phát cương khí nóng bỏng, đánh vào trong vại nước, nhất thời vại nước bốc lên nhiệt khí đằng đằng. Tần Tứ Nương và Diệp Dĩ Khô liên tục bận rộn, Trang Tú Tú và Hà Hương Ngưng một bên hỗ trợ, hai tay mỗi người đều đỏ tươi, Đường Phong không biết làm sao đứng bên ngoài nhìn máu loãng màu đỏ, trái tim thiếu chút nữa vọt thẳn lên tận cổ. Diệp Dĩ Khô nhận được thất thố của hắn, tranh thủ lúc rãnh rỗi an ủi một tiếng: - Phong nhi đừng khẩn trương, Tuyết nhi và hài tử không có vấn đề gì. - Thế nhưng nàng kêu lớn như vậy! Khóe mắt Đường Phong ướt át, tâm tình đều hiện rõ trong mắt. Diệp Dĩ Khô cười nhẹ một tiếng: - Nữ nhân nào sinh tử tử không kêu? Có khí lực kêu mới là chuyện tốt. Tần Tứ Nương bên kia đột nhiên nói với Tiêu Thiên Tuyết: - Trước đừng kêu, giữ chút khí lực, còn chưa tới lúc đó. Tiêu Thiên Tuyết nghe vậy gật đầu, trên khuôn mặt tràn đầy mồ hôi hột, từng giọt mồ hôi rất lớn rơi xuống, quần áo toàn thân đã bị làm ướt. Tần Tứ Nương quay đầu nói với Đường Phong: - Không cần phải lo lắng, vị trí thai của hài tử này rất chuẩn, khi sinh sẽ không quá phiền phức. - A! Sắc mặt Đường Phong có chút tái nhợt, không tự giác gật đầu liên tục. - Mẫu thân, có thể để Tuyết nhi vận công bức hài tử ra hay không? Đường Phong hỏi ra vấn đề này liền biết chính mình có chút điên rồi, lo lắng quá sinh loạn, hắn chưa bao giờ bối rối như ngày hôm nay. Diệp Dĩ Khô và Tần Tứ Nương đều nhịn không được nở nụ cười.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang