[Dịch] Vũ Động Thiên Hà
Chương 42 : Tin tức ly biệt
Người đăng: A_A
.
Vào đông giá lạnh, một hồi tuyết bay lả tả rơi xuống, toàn bộ thế giới trong một đêm đã hoàn toàn thay đổi quần áo mới màu trắng.
Người có việc vui thì tinh thần sảng khoái, trái tim cũng phảng phất như nóng bỏng hơn.
Tối hôm qua, Đồ lão gia tử không hề ngủ ngon, hắn chưa bao giờ vui vẻ giống như vậy, nhất là mỗi khi nghĩ tới bộ mặt đối thủ một mất một còn Giang Thụ Hùng âm trầm nổi giận, khuôn mặt già nua run run vặn vẹo, lão gia tử không khỏi hớn hở mở cờ trong bụng.
Sảng khoái, đã nghiền a!
Lần này, Đồ Thi thoáng cái nuốt trọn hơn hai nghìn vạn lượng bạc của Giang Thị, giành cho Giang Thị một lần đả kích phi thường đau đớn, hầu như đã động chạm tới gốc rễ Giang Thị.
Nhiều năm qua, Đồ Thị và Giang Thị tranh đấu không ngừng, vô luận là võ đạo hay trên kinh doanh thương nghiệp, nếu như không phải cục diện trong triều đình khống chế đi vào cân bằng, thì sợ rằng Đồ Thị và Giang Thị càng đấu với nhau đến người sống ta chết, máu chảy thành sông.
Lần này Giang Thị tổn thất rất nhiều vốn lưu động, hầu hết sản nghiệp phải đối mặt với nguy cơ không có hoạt động quay vòng, nếu như bọn họ muốn bảo trụ sản nghiệp chủ yếu không bị ảnh hưởng, nhất định phải bỏ đi những sản nghiệp xung quanh, thí xe giữ tướng.
Đồ Chính Long và Đồ Chính Thanh đều là nhân tài trong lĩnh vực kinh doanh thương nghiệp, bọn họ tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội đánh rắn giập đầu tốt như vậy, tại tối hôm qua, bọn họ đồng thời chạy tới phòng gia chủ Đồ phủ, hồi báo lại toàn bộ chiến tích trong nhiều ngày qua, còn có những phương án càng tiến thêm một bước phản kích mạnh mẽ đối với sản nghiệp của Giang Thị.
Đồ Nguyên Tán làm gia chủ Đồ Thị, tuy rằng đối với đạo kinh doanh thương nghiệp không hiểu được bao nhiêu, thế nhưng lại rất tin tưởng đối với năng lực của hai vị chất nhi này, vì vậy sau khi Đồ Chính Long và Đồ Chính Thanh phân tích kế hoạch phản kích, Đồ Nguyên Tán liền tại chỗ đánh nhịp đáp ứng chuyện này, để cho hai chất nhi buông tay thoải mái làm.
Sau khi Đồ Chính Long và Đồ Chính Thanh rời khỏi, Đồ Chính Long đột nhiên nhớ tới phong thư thần bí, vì vậy liền quay lại bẩm báo với lão gia tử chuyện này, cũng nói rõ kế hoạch phản kích Giang Thị lần này về phần cơ bản nhất đã được bức thư thần bí phác thảo cơ bản, bọn họ có thể nhất cử đánh tan âm mưu của Giang Thị, cũng có thể phản kích ngược lại, không thể không nhắc tới công lao của lá thư này.
Đồ Nguyên Tán nghe được chất nhi nói, tâm tư liền chuyển động, người thứ nhất hắn nghĩ tới chính là Tuyết Ông Tiên Sinh vẫn ở tại quý phủ, nhưng Tuyết Ông Tiên Sinh tinh thông chính trị quân lược, đối với kinh doanh thương nghiệp không quen thuộc cho lắm, hắn không thể nào phác thảo cho Đồ Thị phương án tiến công chiếm đóng thần kỳ tinh diệu như vậy được, rất nhanh Tuyết Ông Tiên Sinh đã bị bài trừ.
Nhưng càng nghĩ, người có khứu giác và tầm mắt thương nghiệp như vậy trong gia tộc Đồ Thị, ngoài trừ Đồ Chính Thanh và Đồ Chính Long ra, biểu hiện của những người khác đều chỉ thường thường, cũng không quá có thể.
Mà phong thư thần bí này, rốt cuộc là ai gửi tới đây? Hắn vì sao lại phải giúp Đồ Thị nhưng không muốn lưu lại tên đây?
Nghi vấn này, thủy chung là một bài toán không có lời giải trong lòng ba người Đồ Chính Long, Đồ Chính Thanh và Đồ Nguyên Tán.
Nhưng mặc kệ là người thần bí này xuất phát từ loại mục đích nào thì vừa rồi đã giúp cho Đồ Thị trên phương diện thương nghiệp giành được toàn thắng, nói rõ người này không phải là địch nhân đối với Đồ Thị, vừa nghĩ đến đây, trong lòng Đồ lão gia tử liền nhanh chóng thả lỏng.
Sáng sớm, Đồ lão gia tử vẫn không có ý muốn đi ngủ, liền sai phu phụ Đồ Chính Minh, Dương quản sự trong lúc trời mới sáng, phân phó thưởng cho trên dưới Đồ phủ một khoản tiền tài tương đối lớn, mỗi người một bộ quần áo mùa đông, chia xẻ vui sướng lần thành công này, sau đó lão gia tử liền tuyên bố tin tức bắt đầu chuẩn bị đại hội tỷ thí võ thuật một năm một lần, rất nhanh toàn bộ Đồ phủ liên sôi trào mạnh mẽ.
Phân phó xong chuyện này, tâm tình của Đồ lão gia tử vô cùng tốt, liền ở trong phủ vòng vo qua lại, không tự chủ được, đã bước tới Đông Viện.
Đi tới cửa Đông Viện, vừa lúc đụng phải Đường Linh Vũ mang theo chim ưng ra ngoài, nhìn thấy trên cánh tay hắn có một con chim ưng đang đứng, Đồ Nguyên Tán liền cười hỏi:
- Linh Vũ thiếu gia, ngày gần đây trong phủ có khỏe không?
Đường Linh Vũ thấy là Đồ Nguyên Tán, nghe khẩu khí của hắn có chút cung kính, liền đoán được rằng lão nhân này đã biết được thân phận của chính mình, vì vậy liền khách khí đáp:
- Làm phiền Đồ lão gia tử quan tâm rồi, trong thời gian ở tại Đồ phủ, ta rất hài lòng!
Đồ Nguyên Tán sờ sờ chòm râu, thấy Đường Linh Vũ không có bao nhiêu hứng thú muốn nói chuyện, khách sáo vài câu, sau khi nhìn hắn rời khỏi, lúc này mới tiến vào Đông Viện.
Mới tiến vào Đông Viện, đã nhìn thấy Đường Linh Toa đứng bên cạnh cửa, cùng với gia hoàn Lục Châu nói chuyện với nhau, hình như trọng tâm câu chuyện đều đang nói về Vân Thiên Hà.
Lúc Lục Châu và Đường Linh Toa đang hăng say nói chuyện vui vẻ, quay đầu lại bỗng nhiên nhìn thấy Đồ lão gia tử đứng một bên nghe các nàng nói chuyện phiếm, liền có chút thấp thỏm lo âu, lập tức dừng cuộc trò chuyện lại, hành lễ với Đồ Nguyên Tán.
Đồ Nguyên Tán gật đầu với Đường Linh Toa, hỏi:
- Lục Châu, ngày hôm nay Thiên Hà tới võ đường chưa?
- Dạ, thiếu gia khi trời vừa mới sáng đã mang theo võ thị tới võ đường!
Lục Châu đáp.
Đồ Nguyên Tán nghe thấy Vân Thiên Hà trở lại đường chính, an tâm luyện võ rồi, liền mới vui mừng gật đầu.
Lúc này, Tuyết Ông Tiên Sinh từ trong chủ trạch (phòng chính) đi ra, nhìn thấy Đồ Nguyên Tán, khẽ gật đầu bước tới.
Đồ Nguyên Tán hơi hành lễ nói:
- Tuyết tiên sinh, ngày gần đây trong phủ bề bộn nhiều công việc, lão phu vẫn chưa tới thăm được, mong Tuyết tiên sinh thứ lỗi!
- Đồ tiền bối không cần khách khí!
Tuyết Ông Tiên Sinh nói:
- Gần đây quấy rầy quý phủ đã nhiều ngày rồi, có một chuyện đang muốn nói rõ với Đồ tiền bối, chúng ta định ngày mai tuyết dừng sẽ trở lại Kinh Thành!
Đồ Nguyên Tán vội hỏi:
- Đồ phủ chiêu đãi có chỗ nào không tốt hay sao? Tuyết tiên sinh vì sao lại nóng lòng trở về kinh?
- Đồ tiền bối hiểu lầm rồi, chúng ta đến Lợi Châu đã nhiều ngày, một số công việc đã xử lý thỏa đáng, hôm nay cũng đã sắp đến cuối năm, việc vặt rất nhiều, mà phụ mẫu trong nhà hai hài tử kia rất nhớ mong, vì vậy cần phải lên đường trở về Kinh!
Đồ Nguyên Tán nói:
- Như vậy, lão phu cũng không tiện lưu lại, chỉ là mười ngày tiếp theo, Đồ Thị chúng ta sẽ cử hành đại hội tỷ thí võ thuật hàng năm, tiên sinh không thể đến tham quan, làm cho lão phu hơi có chút tiếc nuối!
Kỳ thực Tuyết Ông Tiên Sinh đã sớm nắm rõ hiện trạng của gia tộc Đồ Thị, đại hội tỷ thí võ thuật kia có xem hay không đều không quan trọng lắm.
Mà lúc này Đường Linh Toa đã có chút lo lắng, cầu xin nói:
- Tiên sinh, chúng ta có thể lưu lại mười ngày hay không, chờ xem qua đại hội tỷ thí võ thuật hãy trở về Kinh, dù sao đi nữa thì chúng ta đã ở hơn một tháng rồi, cũng không ngại mười ngày!
Tuyết Ông Tiên Sinh làm sao không rõ điểm tâm tư nữ nhi nho nhỏ này của Đường Linh Toa, nhưng vẫn dứt khoát lắc đầu nói:
- Thời gian trở lại Kinh Thành ta đã thông báo cho phụ mẫu ngươi, không thể nào thay đổi, ngươi còn có chuyện gì chưa xử lý xong, hãy mau mau đi hoàn thành, ngày mai chúng ta sẽ khởi hành, một khắc cũng không thể trì hoãn.
Nói xong, Tuyết Ông Tiên Sinh nói với Đồ Nguyên Tán:
- Tiền bối, thỉnh dời bước vào trong phòng, ở đây nói chuyện không tiện, chúng ta vào phòng bàn bạc!
Nói xong, liền bước trước trở về chủ trạch.
Đồ Nguyên Tán nói với Lục Châu:
- Một lúc nữa ngươi đi tìm Chính Minh, bảo nó đến Đông Viện một chuyến, ta có chuyện muốn nói với nó!
Nói xong, cũng bước theo Tuyết Ông Tiên Sinh.
Khi vào trong chủ trạch, Tuyết Ông Tiên Sinh trực tiếp thẳng thắn:
- Đồ tiên sinh, thứ cho tại hạ nói thẳng, hiện tại tập đoàn Giang Mạc trong triều đình đã bắt đầu một ít cử động nhắm vào Đồ Suất, lần này đối với Đồ Suất có thể nói cực kỳ bất lợi, tại hạ trở về kinh, chính là muốn thương nghị với Túc Tĩnh Vương chuyện này, hy vọng có thể mau chóng ngăn chặn, bằng không Chính Đức đại tướng quân xuất binh bên ngoài, rất có thể nảy sinh phiền toái không nhỏ!
Đồ Nguyên Tán kinh hãi:
- Tiên sinh có chuyện gì, xin cứ chỉ thị!
Tuyết Ông Tiên Sinh nói:
- Gần đây ta quan sát Giang Thị đã bắt đầu có động tác đối với các ngươi, ta nghĩ những năm vừa qua, bọn họ nhất định đóng vài cái cọc tại Lợi Châu, thậm chí còn an bài nội quỷ trong Đồ phủ, lần này rắc rối trong triều đình, đề nghị tiền bối nhanh chóng triển khai hành động sấm sét, càng bí mật càng tốt, hy vọng có thể hấp dẫn lực chú ý của Giang Thị tới Lợi Châu, tuy rằng có chút phiền phức, thế nhưng có thể giảm bớt áp lực tại Kinh Thành, có tác dụng trợ giúp cực lớn, nói vậy tiền bối chắc hẳn hiểu rõ nặng nhẹ như thế nào!
Đồ Nguyên Tán trầm tư trong chốc lát, trong mắt hiện tên một tia tàn khốc, nói:
- Lão phu biết phải làm gì rồi, tiên sinh có thể yên tâm trở lại kinh!
Lai trao đổi với Tuyết Ông Tiên Sinh một hồi, Đồ Nguyên Tán đi ra cửa, vừa mới tới sân liền đụng tới Đồ Chính Minh, liền trực tiếp dẫn hắn vào trong một gian phòng nói:
- Chính Minh, con lập tức thông báo cho các chi hệ gia chủ Đồ Thị, hành động quét sạch chúng ta bố trí trước đó, cần phải hành động sớm hơn, nội quỷ ẩn dấu sâu nhất trong Đồ phủ hiện tại có đầu mối gì không?
Thần sắc Đồ Chính Minh hiện lên một tia buồn bã nói:
- Đã xác định ba người khả nghi nhất rồi, còn phải tiến hành thêm một bước quan sát giám thị!
Đồ Nguyên Tán nhìn thần sắc của hắn, lạnh lùng thốt:
- Chính Minh, chuyện này liên quan tới an nguy của toàn bộ gia tộc, vì sự yên ổn đoàn kết sau này, đôi khi không nên tồn tại lòng dạ đàn bà, coi như là...Khi tất yếu, ghi nhớ kỹ không được nương tay, ngươi hiểu rõ ta đang nói cái gì?
- Hài nhi hiểu rõ!
Trong mắt Đồ Chính Minh hiện lên một tia không đành lòng, nhưng rất nhanh liền bị nét sắc bén thay thế.
...
Thần sắc Đường Linh Toa có chút ảm đạm, trong lòng bắt đầu suy nghĩ miên man.
"Sắp phải trở về Kinh rồi, say này phỏng chừng khó có cơ hội du lịch như vậy nữa, hắn sau đó có tới Kinh Thành tìm ta hay không? Vạn nhất hắn quên mất ta thì làm sao bây giờ? Không biết rốt cuộc hắn có thích ta hay không? Vì sao hắn luôn không để ý tới ta, đối với người ta lại lãnh đạm như vậy?"
- Linh Toa tỷ ỷ, Linh Toa tỷ tỷ!
Lục Châu thấy thần sắc Đường Linh Toa buồn bã, vì vậy kéo cánh tay nàng kêu lên.
Đường Linh Toa lấy lại tinh thần, nhìn nhãn thần non nớt mà trong suốt của Lục Châu, không khỏi mở miệng hỏi:
- Lục Châu muội muội, muội có người trong lòng hay không?
Nghe xong lời này, Lục Châu đột nhiên đỏ bừng hai má, lập tức cúi đầu, cũng không đáp lại. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện