[Dịch] Vũ Động Thiên Hà

Chương 36 : Thổ Tặc

Người đăng: A_A

.
Trên đường cái trở lại thành Lợi Châu, vẻ mặt Đường Linh Vũ rất đắc ý, trong lòng ôm con chim ưng vừa bắt được, hừ hừ lẩm bẩm tiểu khúc, có vẻ kích động mười phần. Đường Linh Toa thì lạnh nghiêm mặt, thỉnh thoảng cắn răng hung hăng liếc mắt nhìn ca ca của mình, trong ánh mắt hầu như sắp phun ra lửa đến nơi. Lần này tới đây bắt được một con chim ưng, dưới sự khuyên bảo của Tuyết Ông Tiên Sinh, sẽ giành cho Đường Linh Vũ, nhưng điều này làm cho oán niệm của Đường Linh Toa lại cực sâu, nguyên nhân chúng chỉ là một câu nói của Vân Thiên Hà: "Nữ hài tử không thích hợp chơi chim ưng, không cẩn thận rất có thể bị ưng trảo làm bị thương." Chính một câu nói này, làm cho Đường Linh Toa buông tha cho dự định chơi ưng, nhưng mỗi lần nhìn thấy bộ dáng đắc ý dào dạt của Đường Linh Vũ, oán niệm trong lòng của nàng vẫn như cũ vô cùng mãnh liệt, mà oán niệm này cũng chuyển một phần sang Vân Thiên Hà. Tính tình của tiểu nữ hài này tương đối đáng yêu, Đường Linh Toa chu cái môi nhỏ nhắn, đầu tàu gương mẫu, phóng ngựa cuồn cuộn. Sau khi bỏ rơi mọi người phía sau thật xa, ngựa của nàng đã có chút mệt mỏi, liền thả chậm lại chờ đợi mọi người đuổi kịp, bất quá trong lòng càng nghĩ càng giận, dựa vào cái gì mà nói nữ hài tử không thể chơi chim ưng? - Tức chết ta rồi! - Yêu, một tiểu cô nương tươi ngon mọng nước, tức giận cái gì nha! Lúc này, trên đường cái, có năm người cưỡi ngựa đi ngược lại, trong đó có bốn nam một nữ, ba nam đều là những nam tử tinh trách thoạt nhìn đã luyện công đến cơ da màng đại thành rồi, cả bốn người đều nhìn về phía Đường Linh Toa với nụ cười dâm đãng. Dẫn đầu là một vị thiếu niên ước chừng khoảng mười bảy mười tám tuổi, da năm đen, ngũ quan chỉnh tề, tuy rằng ăn mặc tương đối quý phái, bất quá tướng mại có chút vẻ người lớn, mà giọng nói với Đường Linh Toa, lại có vẻ có chút "lão thổ". Đôi con mắt của hắn tràn đầy dâm quang, một mực loạn chuyển trên người Đường Linh toa, giống như đã đánh mất ba hồn bảy vía vậy, kinh ngạc tới đờ người ra. Mà nữ tử đi song song với vị thiêu niên "lão thổ" này ước chừng mười tám mười chín tuổi, nàng ăn mặc diễm lệ, phong tao mị hoặc, khí tức son phấn trên mặt rất đậm, nhưng không thể nào lấn át được những vết tàn nhang hai bên mũi của nàng. Vừa nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Đường Linh Toa, đến nữ tử này cũng cảm thấy kinh diễm, thế nhưng khi nhìn thấy thiếu niên với biểu tình kinh ngạc tới ngẩn người nhìn chằm chằm vào tiểu nữ hài đi một mình dã ngoại, dung nhan thì giống như tiên nữ hạ phàm, lửa đố kỵ trong lòng không nhịn được bắt đầu bốc lên hừng hực, mà chú ý tới tiểu nữ hài một mình một người dã ngoại, trong lòng liền sinh ra ác ý. Nàng thế nào cũng không thể dễ dàng tha thứ cho một nữ nhân xinh đẹp hơn nàng gấp trăm lần, ngàn lần xuất hiện trước mặt, càng không thể tha thứ cho tiểu nữ hài này hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người làm cho không người nào để ý tới nàng, những người này trước đó vẫn luôn giữ bộ dạng dâm tiện nịnh bợ nàng. Càng suy nghĩ cỗ oán niệm trong lòng lại càng mãnh liệt, nàng thật sâu liếc mắt nhìn Đường Linh toa, nghe thấy mấy hán tử phía sau pha trò nói chuyện với nhau, nhân tiện nói: - Núi hoang không người, một tiểu muội muội xinh đẹp như vậy bên ngoài, chỉ sợ là khó nhịn được sự tịch mịch trong khuê phòng, muốn nam nhân mới chạy ra, các vị đại ca không ngại giúp người ta chứ, hãy phục vụ tiểu mỹ nhân này thật tốt! - Đúng vậy, đúng vậy! Ba tên đại hán nở nụ cười dâm đãng, mắt nhìn chằm chằm vào Đường Linh Toa nói: - Các đại ca đến cùng ngươi vui vẻ đây, ngươi không cần phải tức giận nữa, nói không chừng còn khóc muốn các ca ca cho ngươi hưởng thụ nhiều hơn một chút đó, hắc hắc! Mấy tên đại hán trêu đùa chọc ghẹo, làm cho thiếu niên kia hồi phục lại tinh thần, tinh quang trong mắt càng thêm sáng ngời, nhìn xung quanh một chút, lập tức đánh mắt ra hiệu với ba tên đại hán, ba tên đại hán phóng ngựa chạy lên bao vây xung quanh Đường Linh Toa. Đường Linh Toa nhìn thấy nhãn nhần mấy người này, cũng không khiếp đảm, nhưng cỗ lửa giận trong lòng trước đó bùng phát mạnh mẽ, nhìn mấy tên tráng hán đang chạy tới bao vây, nàng rung mã tiên (roi ngựa) trong tay, thúc ngựa quay đầu phi nước đại, nghĩ thầm: - Chờ bản quận chúa giật lại khoảng cách, bắn không chết đám thổ tặc các ngươi không được! - Muốn chạy? Mấy tên đại hán nhìn thấy Đường Linh Toa thúc ngựa quay lại, ánh mắt giống như nhìn thấy con mồi giãy giụa lần cuối cùng, đều cười dâm đãng vài tiếng, rồi phóng ngựa cấp bách đuổi theo. Đường Linh Toa thấy không kéo dãn được khoảng cách, trực tiếp gỡ cây cung nhỏ sau lưng, rút mũi tên ra, tạo một tư thế vô cùng ưu nhã, bỗng nhiên xoay nguời, kéo cung thả mạnh. Vèo! Một tên bắn ra, bởi vì khoảng cách quá gần, mấy tên đại hán kia đã nhận ra ý đồ của nàng, sớm có phòng bị, gã đại hán phía trước ôm bụng ngựa, dễ dàng tránh được, phóng ngựa phi nước đại, sau khi chạy tơi gần, cầm lấy một dây bắt ngựa cài cạnh yên ngựa, mạnh mẽ vung lên, quay vài vòng trên không trung, dùng sức quăng đi, tức thì quăng trúng vào móng ngựa Đường Đinh Toa. Tê luật luật... Móng ngựa của Đường Linh Toa bị chộp trúng, đại hán kia lôi mạnh, nhất thời làm ngựa lảo đảo, thân thể cấp bách xóc nảy dữ dội, nửa thân ngựa phía trước quỳ xuống mặt đất. - A... Đường Linh Toa gắt gao vốn muốn khống chế chân đối thân thể của mình và ngựa, nhưng thế ngã quá nhanh, không thể ngăn cản, kinh hô một tiếng, thân thể liền bị văng ra ngoài. Bất quá Đường Linh Toa sinh ra trong gia đình võ tướng, từ nhỏ đã học tập cung mã bắn tên, gặp phải loại tình huống khẩn trương như thế này, cũng biết xử lý như thế nào, ngay khi sắp té ngã trên mặt đất, thân thể co lại lộn một vòng, giảm xóc thế ngã, nhanh chóng né khỏi móng ngựa, lập tức đứng lên. Bất quá mấy tên đại hán đã cưỡi ngựa đuổi tới nơi, bọn họ bao vây xung quanh Đường Linh Toa, dâm quang trong mắt càng thịnh, hận không thể lập tức đẩy xuống mặt đất hưởng thụ một phen. Dưới sự háo sắc, gã thiếu niên dẫn đầu nhảy xuống ngựa, dần dần bước tới gần Đường Linh Toa, nở nụ cười dâm đãng nói: - Hảo muội muội, ngươi thực sự là muốn lấy đi tính mệnh ca ca mà, bản thiếu gia dù sao cũng là người có thân phận, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn đồng ý đi theo bản thiếu gia, bản thiếu gia có thể đảm bảo sau này ngươi vinh hoa phú quý, cẩm y ngọc thực hưởng không hết... - Lưu manh! Đường Linh Toa nghe lời nói khó lọt vào tai, sắc mặt trầm xuống, cầm mã tiên trong tay dưới tình huống thiếu niên bị mê hoặc không phòng bị vút mạnh, chỉ nghe "bá" một tiếng, khuôn mặt của thiếu niên đã xuất hiện vết roi đỏ đậm. - Con đàn bá thối, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Thiếu niên kia bị trúng một roi, mắt lộ hung quang, thần sắc dữ tợn, lập tức phóng tới. Đường Linh Toa huy vũ mã tiên như mưa, khi thiếu niên phóng tới, mỗi một roi đều để lại một vệt đỏ đậm trên người thiếu niên, thấy hắn mới chỉ có thực lực Võ Sĩ cấp bảy cấp tám mà thôi, trong lòng không hề sợ hãi, mỗi một lần quất roi đều làm cho thiếu niên kia phải né tránh vô cùng chật vật. - Đều con mẹ nó ngẩn người cái gì, còn không mau tới hỗ trợ lão tử, lão tử ngày hôm nay muốn chơi chết con quỷ nhỏ này! Thiếu niên bị đánh tới mức không thể chịu đựng nổi, thấy Đường Linh Toa cư nhiên cũng là Võ Sĩ, liền lập tức kêu gọi ba tên đại hán tới hỗ trợ. Ba tên đại hán nghe tiếng, thấy thiếu niên cư nhiên không xử lý được một con quỷ nhỏ, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường, nhưng cũng không chần chờ, đều rời ngựa, xông về phía Đường Linh Toa. Thiếu niên thấy có trợ giúp, khí thế tăng lên, dưới tình huống Đường Linh Toa đánh ra một roi rồi giật lại, một tên đại hán bỗng nhiên đưa tay, không hề ngại việc cánh tay xuất hiện một vết máu, gắt gao nắm chặt mã tiên, ra sức lôi kéo, tức thì mã tiên trong tay Đường Linh Toa bị giật mất. Thấy Đường Linh Toa đã mất đi mã tiên, thiếu niên lập tức vui vẻ, thả người xông tới, quyền kình hơi nổi lên, muốn cận thân huy vũ. Đường Linh Toa hơi có chút bối rối, dù sao thì nàng mới chỉ là Võ Sĩ cấp bảy, còn chưa chính thức đối địch, nhìn thấy thiếu niên cử quyền đánh tới, nàng vội vã vận kình, kêu "nha" một tiếng yêu kiều, đón nhận quyền kình của thiếu niên kia, kình lực đối chọi với nhau, cả hai người đều lùi lại mấy bước, bị chấn đến tê dại cánh tay. Lần này Đường Linh Toa áp dụng chủ động, vận kình lực, cử quyền xông lên tấn công. Công pháp Đường Linh Toa tu luyện chính là Thiên Tuyết Ngọc Cơ Công, vốn là một bộ công pháp tu luyện đỉnh cấp, mà trong bộ công pháp này cũng có mười sáu thức Tuyết Lạc Bích Ba Quyền, ẩn chứa bên trong khá nhiều biến hóa tinh diệu. Trái lại, thiếu niên kia tu luyện chỉ là một bộ công pháp không biết lai lịch, khi hai người va chạm mấy chiêu, hắn nhanh chóng bị rơi xuống hạ phong, nếu không phải là công lực mạnh hơn Đường Linh Toa vài phần thì sau khi bị đánh trúng hai quyền, sợ là đã rơi vào kết quả thụ thương phun máu mất hết chiến lực rồi. Thấy đã lâu mà không làm gì được Đường Linh Toa, thiếu niên có chút thẹn quá hóa giận, hét lớn một tiếng, một lần nữa vận chuyển kình lực toàn thân, mạnh mẽ xông lên. Đường Linh Toa đối địch mấy hiệp, đã đại khái thăm dò được lộ số võ công của thiếu niên kia, sự tự tin trong lòng tăng mạnh, thấy hắn không biết tự lượng sức mình lại một lần nữa xông lên, trong mắt xuất hiện một tia mỉa mai, khi quyền kình của thiếu niên hơi kéo tới, nàng nghiêng người né tránh, huy quyền tung Lạc Tuyết Thức xuất kích, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã thấy đánh trúng vào sườn eo thiếu niên. Thiếu niên đã trúng một quyền, thân thể lập tức lảo đảo lui lại mất bước, khóe miện tràn tơ máu, lấy tay lau đi, thấy tay cũng chảy máu, cư nhiên bị một tiểu quỷ hạ thủ ăn ám chiêu, càng nổi giận, bất chấp cái gì là võ đức, hướng về phía mấy tên đại hán bên cạnh ra lệnh nói: - Đều lên cho ta, ai có thể bắn được con đàn bà thối này, người thứ nhất được cưỡi! Vừa nghe lời này, ba tên đại hán nhất thời đỏ bừng mặt như gà chọi, gào thét một tiếng, liền cùng xông lên. Nhìn thấy ba người cùng lúc xông tới, trong lòng Đường Linh Toa có chút khiếp đảm, không khỏi lo lắng, thầm mắng trong lòng. - Bọn họ thế nào còn chưa tới nha? Quyền kình của một gã đại hán tương đối mạnh, hẳn là Võ Sĩ cấp chín đỉnh phong, mà quyền kình của một gã đại hán khác mang theo lực lượng xuyên thấu, sợ là đã đạt tới Võ Sư cấp một, cảnh giới của những người này so với Đường Linh Toa đều mạnh hơn ít nhất hai cấp. Đường Linh Toa căn bản không phải là đối thủ, tránh thoát quyền kình của một gã đại hán, né sang một bên thì lại gặp công kích của một gã đại hán khác. Gã đại hán này thấy cơ hội đã tới, dữ tợn cười, sửa quyền thành trảo, ôm lấy vai Đường Linh Toa, chỉ nghe thấy xoạt một tiếng, liền kéo rách một mảng y phục lớn, lộ ra xuân quang bên trong. Nhìn thấy Đường Linh Toa lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng trên vai, mấy đại hán kia giống như ác lang ngửi thấy mùi máu tanh, càng thêm điên cuồng, ha ha kêu to: - Tiểu mỹ nhân này thực đủ vị, nhất định chơi sướng như lên trời, ha ha! Đường Linh Toa bị xé mất một mảnh áo lớn trên vai, kinh hãi kêu lớn, lúc này triệt để rối loạn không còn sức kháng cự, trong lòng quýnh lên, nước mắt chảy ra, nghĩ thầm, thà chết cũng không để đám ác tặc này làm bẩn tấm thân thuần khiết của mình, sau đó nàng liền rút thanh trủy thủ bên hông ra, dưới tình huống một gã đại hán chộp tới, thình lình dùng trủy thủy cắt xoẹt qua, vị trí cổ tay đại hán lập tức bị cắt đứt, máu tươi giống như vòi nước phun ra. Mà gã đại hán này cũng không để ý nhiều, lúc này trong đầu của hắn đã hoàn toàn bị những ý nghĩ dâm đang chiếm cứ, sau khi bị Đường Linh Toa dùng trủy thủ cắt một vết thương dài, hắn cấp bách tiến thêm mấy bước, thuận lợi bắt được cánh tay trắng mịt mềm mại kia. Nhưng mà... Ngay khi tên đại hán kia nhe răng cười lớn định thực hiện động tác tiếp theo, đột nhiên có một mũi tên giống như thiểm điện mang theo tiếng xé gió bay tới, một tên liền đâm xuyên qua yết hầu của gã đại hán này, máu tươi văng tung tóe! Đại hán còn chưa ngậm miệng lại, liền mềm oặt ngã xuống. Trong nháy mắt khi hắn sắp chết, hắn còn kịp quay đầu sang, chỉ thấy một thiếu niên anh tuấn đang cưỡi một con ngựa uy vũ vô cùng cách đó xa xa, một tay thiếu niên cầm cung, một tay giống như thiểm điện vươn ra sau lấy một mũi tên khác, rồi tập trung vào một gã đồng bọn khác của hắn... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang