[Dịch] Vĩnh Sinh
Chương 52 : Kim Nhật Liệt.
.
“Đây là Thần Biến cảnh giới, nhưng sao lực lượng của ta cũng không có tăng lên nhiều lắm nhỉ?” Sau khi xem sét lại bản thân, Phương Hàn cảm nhận được Thần Biến huyệt trong đầu, biết được mình đã bước chân vào tầng cuối cùng của cảnh giới Thân Thể, Thần Biến! Tiến thêm một bước nữa chính là Thần Thông Bí Cảnh, siêu việt phàm nhân, chính thức bước chân vào Tiên Đạo, đồng thời địa vị cũng sẽ tăng lên, trở thành chân truyền đệ tử.
Thân phận như vậy nếu nhập vào thế tục, một Hoàng Đế thống lĩnh vài tỷ dân cũng phải khách khí với hắn.
Ba! Ba! Ba! Ba! Ba!
Cánh tay tùy ý vung vảy năm lần, khí lưu bị cánh tay cắt xé gào thét như kiếm khí, Phương Hàn cảm giác được lực lượng của bản thân có gia tăng một chút nhưng không rõ ràng lắm, khoảng giữa năm mã lực và sáu mã lực, ước chừng gia tăng được một nửa mã lực. Đây là lực lượng tương đối của cảnh giới Thần Biến.
Sau khi tu luyện tới cảnh giới Thần Biến, vô luận là ai lực lượng đều đột nhiên tăng mạnh, tuyệt không giống như tình trạng của hắn, chỉ tăng có một nửa mã lực.
Trong lòng Phương Hàn nổi lên một tia nghi hoặc.
“Cảnh giới Thần Biến cũng chỉ là một loại lĩnh ngộ mà thôi. Muốn tăng cường lực lượng vẫn cần đại lượng thực vật, đan dược bồi bổ. Sau khi đạt tới cảnh giới Thần Biến, dạ dày của con người mở rộng ra, năng lực tiêu hoá tăng lên không ít. Một ngày ăn hai con trâu cũng không phải là chuyện lạ. Ngươi bây giờ có cảm thấy đói bụng không?”
Giao Long Diêm khanh khách cười.
Bởi vì trong khi hắn đang nói, bụng của Phương Hàn đột nhiên réo lên, giống như tiếng cóc kêu.
“A, ta cảm thấy rất đói! Đi Ngọc Thiện Đường ăn cơm thôi, ta quả thật cảm giác mình có thể ăn cả một con trâu.” Phương Hàn chưa từng có cảm giác đói như vậy, bây giờ hắn hoài nghi nếu có một con voi xuất hiện trước mặt hắn hắn cũng có thể ăn hết.
“Thức ăn của Ngọc Thiện Đường có gì ngon, mặc dù là do Ngũ Khí Tiên Oa nấu ra nhưng là cho hơn mười vạn người ăn thì làm gì có chuyện dùng cực phẩm linh dược để nấu? Từ nay về sau, mỗi ngày ngươi cứ dùng một viên Huyết Đan, hoặc Ích Cốc Đan, Tinh Nguyên Đan mới không có chút cặn bã, đồng thời bổ sung máu huyết trong thân thể, đề cao lực lượng bản thân. Hừ, một vương triều trong thế tục có vài tỷ người, cao thủ thần biến cũng tới ngàn vạn. nhưng bọn hắn lại không có ai đạt tới Thần Thông Bí Cảnh, năm mã lực đã là cực hạn rồi, đó là vì cái gì? Chính là không được ăn đồ tốt. Ngẫm lại cao thủ Thần Biến bình thường một ngày ăn một con trâu, cặn bã quá nhiều, ngày ngày đều ăn như vậy thì làm sao có thể tu luyện lên cao nữa? Đệ tử Vũ Hóa Môn cũng không thiếu Thần Biến cao thủ, nhưng có mấy người bước vào được Thần Thông Bí Cảnh? Đây là một loại thành tựu ở sinh linh, tùy vào người đó ăn cái gì. Kẻ ăn cỏ thì hiền lành, ngu ngốc, người ăn thịt thì dũng cảm, hung hãn, người ăn cốc (cốc trong ngũ cốc) thì trí tuệ, khéo léo, người ăn khí thì thần minh, sống lâu, ngươi có nghe qua chưa? Thân Thể Cảnh thì ăn thịt, Thần Thông Cảnh thì ăn đan, Trường Sinh Cảnh thì ăn khí!”
“Thực khí giả thần minh, sống lâu…” Phương nhẫm lại mấy lời Diêm nói, cảm thấy quả thực rất chí lý. (Trong Thần Nông Kinh có viết: người ăn thạch thì khỏe mạnh, không già, trong đó thạch chính là đan dược.)
Thế là hắn lại lấy ra một viên Huyết Đan nuốt xuống, vừa vào trong bụng, lập tức tiêu hóa, không chút tạp chất, khí nóng lập tức cuồn cuộn truyền ra khắp tứ chi, cơn đói lập tức biến mất, lực lượng tựa hồ lại tăng trưởng thêm vài phần.
“Vũ Hóa Môn cũng thật là keo kiệt, giết một dầu Tu La vậy mà chỉ ban thưởng một viên Tinh Nguyên Đan cùng một viên Tích Cốc Đan, chỉ đủ ăn hai ba ngày. Hơn nữa do sự cải thiện thể chất của Cửu Khiếu Kim Đan, sức ăn của ngươi hơn người bình thường rất nhiều. Sau này tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, pháp lực cũng hơn những người khác rất nhiều. Ăn càng nhiều đan được thì càng mạnh.”
“Có thể thông qua khảo hạch trở thành nội môn đệ tử thì sau này sẽ được cho thêm a. Ba ngày kỳ hạn cũng vừa đủ ăn rồi. Đúng rồi, lần tu luyện này ta không có chút cảm giác gì về thời gian, hết bao nhiều thời gian vậy?
“Một ngày một đêm.”
“Hoàn hảo còn hai ngày nữa, ta ăn nhiều Huyết Đan một chút, tăng cường lực lượng gân cốt, làm quen với cảnh giới Thần Biến, như vậy thêm phần chắc chắn vượt qua khảo hạch. Trở thành nội môn đệ tử, thân phận hoàn đổi khác, chân truyền đệ tử cũng không giám tùy tiện đánh giết, tính mạng ta cũng bảo đảm hơn rất nhiều…”
Phương Hàn cũng biết tính mạng hắn đang rất nguy hiểm, hiện giờ Kim Thạch Đài muốn giết hắn, nếu bây giờ bị giết thì cũng không ai để ý, nhưng nếu như hắn trở thành nội môn đệ tử thì muốn động thủ cũng có rất nhiều cố kỵ
Còn có hai ngày thời gian, ngươi đói bụng thì lấy Huyết Đan luyện từ mấu huyết của Tu La Mà ăn. Ta cam đoan lực lượng của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều.” Diêm đưa ra một viên Huyết Đan lớn cở cái chén nhỏ, hông quang bắn ra khắp bốn phía.
Viên Huyết Đan luyện từ Máu của Tu La rất khác biệt, phẩm chất cao hơn rất nhiều so với những viên khác.
Trong khi Phương Hàn đang chăm chỉ tu luyện tăng cường lực lượng thì trong Vũ Hóa Môn đang xảy một sự việc trọng yêu, tại Vũ Hóa Thiên Cung cũng sắp nổi lên một trường phong ba.
“Phụ thân người phải làm chủ cho hài nhi, hài nhi cùng Thạch Long Tử sư huynh đều bị Phương Thanh Tuyết chặt đứt một cánh tay.”
Kim Thạch Đài khóc lóc kể lể, phủ phục trên mặt đất, vẻ mặt đầy oán độc, nghiến răng nghiến lợi nói, một cánh tay hắn đã không còn, hiện vết thương đã ngưng chảy máu, nhưng miệng vết thương vẫn thấy rõ xương cốt, cùng gân màu lộ ra, nhìn thấy rất ghê sợ.
Đứng trước mặt hắn là một vị lão nhân mặc một bộ đào bào tinh khiết màu tím, mắt sáng như điện, quanh thân loáng thoáng có một luồng bích diễm, tử diễm, bjach diễm lập lòe huyền ảo, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, cho thấy tu vi đạo thuật rất cao thâm. Mặt mũi hắn có vài phần tương tự như Kim Thạch Đài, đúng là cha của Kim Thạch Đài, Đại trưởng lão Vũ Hóa Một Liệt Dương Tử Kim Nhật Liệt. (Liệt Dương – Liệt: mạnh mẽ, cương liệt; Dương: mặt trời. Mọi người đừng hiểu nhầm nhé =.=’’)
Cùng là trưởng lão nhưng địa vị cao hơn rất nhiều so với những vị trưởng lão chủ trì khảo hạch.
Những trưởng lão làm giám khảo kia, bất qua chỉ là những trưởng lão cấp thấp mà thôi, so với chân truyền đệ tử cũng không bằng. Nội môn và ngoại môn đệ tử đều gọi những trưởng lão nào là Bán Trường Lão. (Lão dài hơi)
Mà Liệt Dương Tử Liệt Kim Nhật lại bất đồng, địa vị cao hơn chân truyền đệ tử, là tinh anh của Vũ Hóa Môn! Lực lượng hạch tâm! Một nhân vật cực kỳ lợi hại, pháp lực thần thông.
“Hừ! Phương Thanh Tuyết tu vi như thế nào, tầng thứ ba Nguyên Cương Cảnh mà thôi, sao ta lại không biết? Thuấn Sát đại pháp của Thạch Long Tử đã đại thành, những kẻ cùng cấp đều không phải đối thủ của hắn. Phương Thanh Tuyết còn không có khả năng làm gì được hắn. Còn có trên miệng vết thương của ngươi, dày đặc ma khí, rõ ràng là do Ma Ảnh của Bạch Cốt Xá Lợi biến thành gây ra, Phương Thanh Tuyết tuy có học một ít thủ đoạn Ma Đạo nhưng không có khả năng luyện thành Bạch Cốt Xá Lợi. Có phải các ngươi chọc phải Ma Suất Ứng Thiên Tình không?”
“Ai cũng biết Phương Thanh Tuyết cùng tiểu ma đầu này thông đồng, phụ thân đại nhân, người phải làm chủ cho hài nhi a.”
“Làm chủ là chuyện đương nhiên rồi, bất quá cánh tay này của ngươi cũng không thể dùng tay người thường được. Ta phải đi chém lấy cánh tay một đầu Ma Vương Thiên Ma hoặc là Đại Tu La, rồi đòi của Đơn Dương Tử một viên Kiền Cương Hoán Cốt Thần đan mới được.”
“Mấy cái này cũng không vội, nhất định phải trừng phạt Phương Thanh Tuyết thật nặng, để cho Thiên Hình trưởng lão làm chủ! Chặt một cánh tay của nàng!” Kim Thạch Đài dữ tợn nói.
“Ngươi đi theo ta!”
Kim Nhât Liệt phất tay áo một cái: “Đến Thiên Hình Đài!”
Bình luận truyện