[Dịch] Vĩnh Sinh

Chương 18 : Chư thế giới

Người đăng: 

.
Long Hình Phi Hổ Bộ! Phương Hàn thừa dịp, đang tiêu hóa dược lực của Cửu khiếu kim đan bị tan ra, thân thể đứng thẳng, như rồng như hổ, giẫm lên mặt đất, mà chạy, đúng là”Long Hình Phi Hổ Bộ”mới vừa học được. Vũ Hóa Môn tam đại võ công trụ cột”Tùng Hạc Vạn Thọ Quyền”hắn đã học được, mà”Phi Linh Nhu Cốt Thân” là một loại thân pháp, đem toàn thân tu luyện đến”Nhu nhược vô cốt” (mềm mại không xương) , nhuyễn như tơ tằm. Về phần”Long Hình Phi Hổ Bộ", là một loại bộ pháp cực kỳ huyền diệu, huyền bí không kém”Thất tinh quyền”“Cước đạp thất tinh". Bây giờ Phương Hàn đã dung hợp được dược lực của Cửu khiếu kim đan, đem hai loại võ công trụ cột tiên đạo môn phái, lần lượt thi triển, kết hợp với lần thực chiến với”Thần lực khôi lỗi”, cùng với khinh nghiệm chiến đấu lúc nãy của các quý tộc đệ tử. Đạt được lợi ích rất rớn, tuyệt đối đạt được lợi ích. "Hổ Phác Long Du!" Thét dài một tiếng, hắn thi triển cước bộ, trong đầu hiện ra hình ảnh một con thanh long, một con bạch hổ tưởng tượng, long hổ du vu vực sâu. Thân như như du long, khí như mãnh hổ, hoi thở toàn thân lưu chuyển, nội tạng bên trong, phát ra một loại tiết tấu chân thật. Long hấp! Hổ thôn! Long tinh! Hổ mãnh! Tại trong lúc chạy nhanh, hoảng hốt minh minh, Phương Hàn lại vừa tiến nhập vào cảnh giới vong ngã, bên trong khí quan, hình như đang co rút lại vô hạn, co rút, lại tiếp tục co rút, ngưng luyện thành một đoàn một đoàn. Bên trong, rắn chắc như thiết! Phốc! Đột nhiên ngay trong lúc đó, khí tức dâng lên, hắn liền cảm giác được có một cục đàm đang mắc trong cổ họng, cảm thấy không thoải mái. Vì vậy ho khan một tiếng, lập tức phun ra một cục huyết đàm. Sau khi phun huyết đàm ra, toàn thân liền thoải mái. Phương Hàn liếm môi, ngay trong lúc đó, miệng sinh ra đầy dịch, giống như trong miệng có quỳnh tương ngọc dịch vậy, hơi động một chút, quỳnh tương ngọc dịch liền từ đầu lưỡi tuôn trào ra, như có một luồng khí tươi mát chảy vào, bao phủ toàn thân, toàn thân liền cảm thấy nhẹ nhàng sảng khoái. Đây là cảnh giới mới, tuổi thọ kéo dài, nội tạng không sanh bệnh. "Đây là nội tráng cảnh giới sao? Trong sách hồi nãy có ghi lại, nếu như bên trong rắn chắc, trong miệng liền không ngừng sinh ra quỳnh tương ngọc dịch. Trong lục phủ ngũ tạng, tạp chất toàn bộ đều không còn! Thể chất lại tăng thêm từng bước, xem ra ta đã tới một cảnh giới mới! Thân thể cảnh giới đệ thất trọng! Nội tráng!" Tinh tế cảm nhận cảnh giới của bản thân, Phương Hàn lập tức biết, chính mình một lần nữa tiến bộ. "Chỗ miệng trái tim, miếng ‘Cửu khiếu kim đan’ kia hình như nhỏ lại đi rất nhiều, xem ra dược lực hòa tan được không sai biệt lắm, có thể lại một lần nữa thăng lên một trọng cảnh giới, dược lực sẽ phát tán toàn bộ trong thân thể. Đến lúc đó, phải hoàn toàn dựa vào tự bản thân mình tu luyện". Cảm thụ một chút sự biến hóa cùa Cửu khiếu kim đan, Phương Hàn liếm liếm môi. Sau đó, hắn mở ra một quyển sách ngọc khác, môn quy Vũ Hóa Môn. "Môn quy này, đối với đệ tử hữu dụng rất ít, đối với đại tiểu thư Phương Thanh Tuyết là chân truyền đệ tử, chì có một phép tắc mơ hồ. Từ trước tới nay, quy củ phép tắc, pháp luật, đều là để trói buộc kẻ nhỏ yếu, bị người mạnh giẫm lên. Trước tiên không cần xem nó, xem một chút về quyển sách giới thiệu thiên hạ cùa Vũ Hóa Môn". Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn bỏ lại cuốn môn quy, mở ra một ngọc sách khác 'Chư thế giới'. Những phúc lợi mà môn phái phát cho, trong năm quyển ngọc sách gồm có, ba quyển là võ công, một quyển môn quy, một quyển là 'Chư thế giới', chí có ba chữ to vô cùng đơn giản, hiển lộ ra sự mênh mông bát ngát, sự rộng lớn vô biên vô hạn. Quyển sách này, sau khi mở ra, giống như cũ liền xuất hiện nhiều hình ảnh luân phiên, một loạt mục lục được sắp xếp, lộ ra trước mặt Phương Hàn. “Tiên đạo thập môn!" "Ma đạo thất mạch!" “Yêu đạo ngũ tông!" “Tà đạo bàng môn!" “Lục địa thâm uyên!" “Vực ngoại tinh không!" “Vô tận hải dương!" “Thượng cổ bí văn!" “Bảo vật kỳ trân!" “Thiên hạ vương triêu!" “Hư không động thiên!" … Vân vân, có đủ hơn một ngàn mục lục, dọc theo từ trên nhìn xuống, làm cho Phương Hàn không kịp nhìn, hắn tuyệt đối không ngờ, thế giới lại đặc sắc như vậy, ổn định lại tâm trạng, liền mở ra xem giới thiệu chung của 'Chư thế giới'. "Thế giới này rất rộng lớn, ngay cả khi có thể tiến vào trường sang bí cảnh, cũng không có thể nhìn thấy được ngoài một phần vạn. Bổn tôn ghi chép lại những gì mình chứng kiến và nghe thấy, thành một quyển 'Chư thế giới', đệ tử Vũ Hóa Môn nhất định phải đọc. Để biết được hết thảy thiên địa ở trong gầm trời này, tăng trưởng thêm vốn kiến thức của mình". Phương Hàn nhìn thấy phần mở đầu, liền biết đây là của chưởng môn Vũ Hóa Môn, viết thành một quyển sách, khắc ấn thành sách, làm cở sơ cho đệ tử Vũ Hóa Môn tham khảo và học hỏi. Trong quyển sách này,có tiên đạo, ma đạo, yêu đạo môn phái, các chủng loại người, các laọi pháp bảp, còn có nhiều môn phái bàng môn tà đạo, rất nhiều vương triều trên đại lục, hải dương, sa mạc, yêu ma lục địa thâm uyên, còn có bên tron vũ trụ, các loại truyền thuyết về hư không động thiên, không gian thần bí, còn có bầu trời sao thần bí trên thế giới này, có nhiều loịa dược liệu, bảo vật… Không chỗ nào mà không bao quát, không chỗ nào mà không có. Muốn chính thức đem cuốn sách này đọc hết một lần, chỉ sợ rằng không có ba đến năm năm, cũng chưa chắc đã hoàn toàn đọc xong. Phương Hàn lúc này mới biết, nguyên hình của”Thần lực khôi lỗi” nhân ma dưới lục địa, rốt cuộc là vật gì. Thì ra là dưới Thâm uyên lục địa, còn có các dạng thâm uyên, ở đó không có mặt trời, nhưng sinh trưởng ra đủ loại yêu ma, thâm chí còn có chủng tộc giống nhân loại. Là nhân ma dưới lục địa, tất nhiên là xuất hiện ở một ít thâm uyên lớn, sinh sống trong huyệt động, đôi khi hay xuất hiện trên mặt đất, chém giết cướp bóc. Là tai họa của một ít vương triều. "Ta xem một chút tiên đạo thập môn là cái gì?” Phương Hàn cũng không có thời gian xem nhiều như vậy, mà trực tiếp mở mục lục về tiên đạo thập môn, nhất thời hiện ra tên của mười môn phái. “Thái nhất đạo môn”“Vũ hóa môn”“Quần tinh môn”“Thông thiên kiếm phái”“Đan đỉnh kiếm phái”“Nhật nguyệt kiếm tông”“Nhất nguyên phái”“Vạn quy tiên đảo”“Linh lung phúc địa”“Thủy tinh động thiên”. Mười môn phái này, được công nhận là tiên đạo thập môn. Trải rộng bát phương trên thế giới, đệ tử không biết nhiều ít bao nhiêu, ví dụ như “Thủy tinh động thiên”, chính là một nửa hư không. Chưởng môn bên trong, Thủy Tinh Tử. Là một cao thủ trường sanh bí cảnh thần bí. Ví dụ như “Linh lung phúc địa”, bên trong toàn bộ là nữ tử, không thu nam đồ. Phương Hàn cũng không chú ý nhiều đến chín môn phái khác, hắn chỉ chú ý nhiều nhất chính là nơi ở của mình “Vũ Hóa Môn", dù sao “Vũ Hóa Môn” mới là địa phương hắn sinh sống, hiểu rõ thêm một ít về nó, có thể giúp cải thiện tình cảnh của mình. Cộc, cộc cộc, cộc cộc cộc… Đang lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng đập cửa. "Vào đi” Phương Hàn đứng thẳng dậy. Kẽo kẹt, cửa sân mở ra, một nữ tử mang bội kiếm chừng mười lăm mười sáu tuổi tiến vào cửa, kiều diễm như hoa, vóc người lả lướt, mặ vào trên người y phục của Vũ Hóa Môn, lại càng toát ra một loại thanh lệ, như hoa sem không nhiễm một hạt bụi trần. Đúng là “Hồng Di quận chúa" cùng Phương Hàn thông qua khảo hạch. "Hả? Phương Hàn, võ công của ngươi vừa mới tinh tiến sao?” "Hồng Di quận chúa” ánh mắt sắc bén, vừa nhìn một cái liền cảm nhận được biến hóa của Phương Hàn. "Ta dừng ở cảnh giới khí tức lâu rồi, hôm này cùng khôi lỗi đánh một trận, liền đột phá chướng ngại” Phương Hàn vội vàng nói: “Được rồi, quận chúa người đang ở nơi nào?" "Chúng ta đều là ngoại đệ tử của Vũ Hóa Môn, thân phận giống nhau, ngươi sau này có thể gọi bảo ta Hồng Di. Ta cư trú ở chỗ của nữ đệ tử “Thanh tiên viện", được rồi, bây giờ cũng không còn sớm, ngươi không đi “Ngọc thiện đường” ăn cơm sao? Mấy ngày nay, rất có thể môn phái sẽ giao nhiệm vụ xuống cho các viện, chúng ta còn phải đi lịch lãm cùng nhau". Hồng Di quận chúa bắt chuyện một chút, tựa hồ muốn kéo Phương Hàn cùng đi ăn cơm. "Được rồi, ta còn chưa có nhìn thấy đồ ăn của Vũ Hóa Môn như thế nào” Phương Hàn gật đầu, cảm giác cũng có chút đói bụng. "Đồ ăn của Vũ Hóa Môn, đều là món ăn tiên, dù là trong hoàng cung cũng không có. Là trong Vũ hóa thiên cung, do một cái ‘Ngũ khí tiên oa’ làm ra, tương đương với dược thiện đỉnh cấp, rất tốt cho thân thể” Hồng Di quận chúa vừa đi vừa nói. “Ngũ khí tiên oa? Một cái nồi, có thể nấu cho mười vạn người cùng ăn sao?” Phương Hàn không khỏi kinh ngạc. "Cái đó có là gì, đó là đạo khí của nhân gia, đấc đạo liền có bảo vật, cái nồi tiên đó phi thường lớn, nghe đồn lớn hơn 10 mẫu, trực tiếp ngưng tụ thành thái dương chân hỏa. Làm ra món ăn phi thường ngon, cho dù là một con gà bình thường, trải qua ngụ khí tiên oa làm ra, cũng sẽ giống như nhân sâm vậy, một con gà bình thường cũng có công hiệu đại bổ". Hồng Di quận chúa trong lúc nói chuyện, liền lộ ra ra sự hâm mộ. "Hồng Di cô như thế nào biết được nhiều như vậy?” Phương Hàn hỏi. "Bởi vì mẫu thân của ta, cũng là đệ tử của Vũ Hóa Môn. Sau này bị người ta hãm hại, ta tiến vào Vũ Hóa Môn, nhất định phải tu luyện đến thần thông bí cảnh, báo thù huyết hận" Hồng Di quận chúa thản nhiên nói. "Giết người thì đền mạng, thiếu nợ phải trả tiền. Vào Vũ Hóa Môn, chúng ta liền bước vào tiên đạo, liền luyện ra thần thông” Phương Hàn gật đầu. "Nếu có thể sớm một chút trở thành nội môn đệ tử thì tốt rồi, liền được Vũ Hóa Môn truyền thụ cho tam đại võ công, Hỗn Động Thổ Nạp Công, Nguyên Thần Tinh Thần Thuật, Thiên Địa Hạo Nhiên Khí, đó mới chân chính là nội môn tuyệt học, khai phát thần thông tiềm lực vô pháp pháp môn, hiện tại Tùng Hạc Vạn Thọ Quyền, phi Linh Nhu Cốt Thân, Long Hình Phi Hổ Bộ bất quá chỉ là trụ cột mà thôi, nếu chỉ dựa vào ba loại võ công trụ cột này, thì không có khả năng luyện tới thần thông bí cảnh". Hồng Di quận chúa lắc đầu. “Hỗn Động Thổ Nạp Công, Nguyên Thần Tinh Thần Thuật, Thiên Địa Hạo Nhiên Khí?”Phương Hàn cẩn thận nhớ ba cái tên này. "Phương Hàn, ngoại môn đệ tử cạnh tranh hết sức kịch kiệt, sau này sẽ có các loại nhiệm vụ môn phái cần hoàn thành, chúng ta phải chiếu cố lẫn nhau, mới có khả năng thăng chức tiến vào nội môn đệ tử, tới lúc đó sẽ được đãi ngộ tốt hơn. Ồ, tới Ngọc thiện đường rồi". Vừa đi vừa nói chuyện một lúc, chỉ trong chốc lát, hai người liền xuyên qua cổng thành tiến vào, một cái cung điện nguy nga ở ngoài. Trên tấm biển cung điện, có viết ba chữ lớn “Ngọc thiện đường”. Đây là địa phương mà hơn mười vạn ngoại môn đệ tử Vũ Hóa Môn, và nội môn đệ tử ăn uống, khu vực này chỉ rộng lớn cỡ hai ba cái hoàng cung mà thôi. Trong này, có vô dố chổ ngồi, có đủ ba chục bốn chục vạn chỗ ngồi, trong đó, có rất nhiều ngoại môn đệ tử, đang ngồi trong đó, hoặc đang nói chuyện với nhau, hoặc là đang ngồi trên bàn ăn cơm, hoặc là cả đám năm ba người ngồi thảo luận võ công tu vị, các loại nhiệm vụ môn phái. "Sao mà đồ sộ quá vậy, quả thật là làm rung động tâm linh người khác, đây là tiên đạo". Phương Hàn nhìn tình cảnh ăn cơm, trong lòng lại bị rung động thêm một lần nữa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang