[Dịch] Vạn Quỷ Chi Tổ
Chương 5 : Nguy cơ bạo thể
.
[CENTER]Bên trong ánh sáng âm u này dường như có chứa một lực lượng vô cùng kì diệu, đối với âm khí trong thiên địa giống như một cái hồ lô, hút hết lại, so với Tụ Âm Ngưng Hồn Ấn còn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Bình thường hắc thạch này không hề có phản ứng gì bất thường, vậy mà khi hắn bắt đầu chính thức tu luyện thì lại phát ra lực lượng khó tin như thế này.
Soạt!! Soạt!! Soạt!!
Âm khí trong mật thất hướng về phía Diêm Phục Sinh ào ào tụ lại sau đó liên tục tiến nhập vào thân thể hắn.
Nhờ có Tụ Âm Ngưng Hồn Ấn, những âm khí sau khi tiến vào trong cơ thể lập tức bị luyện hóa, dung hợp hoàn toàn với thân thể, hóa thành lực lượng của hồn phách. Mỗi phân của thân thể đều cảm nhận được sự dung hợp này, khiến Diêm Phục Sinh cảm nhận được rõ ràng lực lượng của bản thân tăng lên rất nhanh, càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Nếu từ ngoài nhìn vào có thể thấy thân thể hư ảo của Diêm Phục Sinh đang dần dần được cô đọng lại với một tốc độ vô cùng nhanh. Chưa biến thành Quỷ Tốt, Du Hồn căn bản chỉ tồn tại ở một dạng quỷ vụ vật vờ giống như sương mù. Quỷ vụ lúc trước vô cùng mỏng manh, hiện tại đang ngày một nhiều thêm, không ngừng cô đọng lại thành thực thể.
Oanh!
Âm mạch dưới mặt đất bị dẫn động khiến cho phạm vi mười vạn dặm quanh đây đều biến thành Quỷ Vực, trong không khí ẩn chứa Huyền Âm khí vô cùng dày đặc, mà giờ phút này bị hắc thạch và Tụ Âm Ngưng Hồn Ấn dẫn dắt, tụ lại trên người của Diêm Phục Sinh khiến cơ thể hắn xảy ra biến đổi kinh người. Trong cơ thể hắn truyền ra từng chuỗi âm thanh nổ vang, giống như người ta đang mở gông xiềng ra vậy.
Thân thể Diêm Phục Sinh càng lúc càng thêm cô đọng, lượng lượng càng tích tụ nhiều lên.
Lột xác. Bước vào Khất Thiên tam giai.
Nhưng hết thảy cũng không dừng lại, theo đột phá, hắc thạch trong lồng ngực hắn càng lúc càng tỏa ra ánh sáng nồng đậm, lực hấp dẫn với âm khí dường như cũng theo đó tăng lên gấp bội.
“A, tại sao ta lại hấp thụ Huyền Âm khí kinh khủng như thế? Điều này rõ ràng khác những gì ta nhận được từ truyền thừa.” Diêm Phục Sinh đang ở trong trạng thái huyền diệu cũng ngạc nhiên tới cả kinh, tự thân có thể cảm nhận được sự biến đổi của mình, mà cảm ứng với âm khí thiên địa cũng gia tăng rất mạnh.
Hắn chỉ thấy tình huống của bản thân lúc này hoàn toàn bác bỏ mọi tin tức trong truyền thừa.
Mặc dù trở thành Quỷ, Huyền Âm khí cũng vì thế trở nên thân cận, nhưng dựa theo truyền thừa, dù là thiên tài thì theo quá trình dung hợp, muốn tấn giai tới nhị giai cần ít nhất nửa canh giờ, mà từ nhị giai lên tam giai ít nhất cũng cần một canh giờ. Mỗi lần tấn giai đều cần một khoảng thời gian nhất định để cho cơ thể có thể quen với lực lượng mới ngưng tụ.
Nhưng tình hình hiện tại lại hoàn toàn bác bỏ quy tắc đó, chỉ trong mấy hơi thở đã đột phá lên Khất Thiên tam giai, thậm chí hắn còn cảm giác được lực lượng của mình cũng bạo tăng, mà bản thân lại thích ứng được rất nhanh với sự tăng trưởng kinh hoàng đó.
Rầm rầm rầm!!
Lúc này, cả người Diêm Phục Sinh như một khối nam châm, âm khí bốn phía ào ào tiến nhập vào cơ thể làm cho trong mật thất nổi lên từng trận âm phong, âm khí khổng lồ từ bên ngoài vẫn không ngừng đổ tới nơi này. Trong nháy mắt, cả người Diêm Phục Sinh hoàn toàn bị âm khí bao phủ đen đặc lại.
Lượng âm khí lớn đến dọa người cứ thế ào ào tràn vào trong cơ thể.
Rầm rầm rầm!!
Diêm Phục Sinh hoàn toàn mất đi khống chế, cảm giác bản thân như người ngoài vậy, không tài nào khống chế được bản thân ngừng hấp thu âm khí, chỉ biết thân thể mình như một cục nam châm vẫn điên cuồng hút âm khí lại.
Những tiếng nổ vang trong thân thể cũng theo đó tăng lên, âm khí cuồng bạo tiến vào trong thân thể, điên cuồng ngưng tụ lại thành hình dáng, cơ thể hắn càng lúc càng biến đổi kinh người, thân thể được lột xác liên tục. Đầu tiên là gương mặt, sau đó là tóc, hai chân hai tay cứ lần lượt hiện ra.
Càng lúc càng rõ ràng. Càng lúc càng chân thật!
Từng đạo âm thanh đột phá trong người cứ liên tiếp vang lên.
Khất Thiên tứ giai.
Khất Thiên Ngũ giai.
…
Khất Thiên Cửu giai.
Chỉ trong chốc lát mà Diêm Phục Sinh từ nhị giai tăng hẳn tới Khất Thiên Cửu giai, đạt tới trạng thái đỉnh phong, quỷ thể thoáng một cái đã trở thành thực chất hoàn toàn. Thân hình của hắn lúc này so với trước khi chết giống nhau như đúc. Nhưng sau khi đạt tới Cửu giai, âm khí khổng lồ trong cơ thể lại không thể giúp cho quỷ thể lột xác hoàn toàn để trở thành Quỷ Tốt, hơn nữa cũng không thể nào luyện hóa, tất cả ứ đọng lại trong cơ thể khiến cho Diêm Phục Sinh rơi vào một tình trạng vô cùng nguy hiểm.
Vô số âm khí tích tụ trong cơ thể, không hoàn toàn dung hợp được vào quỷ thân khiến cho cơ thể hắn như một chiếc lọ, nước không ngừng rót đầy vào rồi bị áp súc xuống. Cuối cùng, ở một chừng mực không thể áp súc được nữa, cái lọ ấy chắc chắn sẽ vỡ tan tành không thể nghi ngờ.
“Không xong, nếu cứ thế này ba hồn bảy vía của mình sẽ bị nghiền nát mất. Phải nghĩ biện pháp ngăn cản âm khí tiến nhập cơ thể mới được.”
Trong lòng Diêm Phục Sinh không ngừng nảy lên cảm giác nguy ngập, hắn có thể tưởng tượng được âm khí khổng lồ này nếu như không khống chế được sẽ phát sinh ra hậu quả như thế nào. Hắn vội vàng lục lọi trong kí ức truyền thừa một chút tin tức để tìm phương pháp giải trừ nguy cơ này. Nhưng những tin tức truyền thừa mà hắn nhận được chỉ là những tin tức sơ sài, thô thiển, đào đâu ra phương pháp nào như thế chứ?
Mà lúc này, âm khí vẫn không ngừng ào ào tiến vào thân thể hắn.
Ô ô ô!!
Thiên Khuynh Quỷ Vực, từ trên không trung Thiết Ngưu thành có thể nhìn thấy được từng đợt âm khí như gió lốc vẫn đang ào ào hướng về vị trí của Diêm Phục Sinh tại hòn non bộ mà tới. Âm khí xoay tròn quanh người hắn, cô đặc lại, sau đó bao trùm lên quỷ thể của hắn. Huyền Âm khí như sóng Trường Giang, vậy mà cứ ào ạt tiến nhập thân thể hắn.
Aaaa!!
Cảm giác đau nhức khó tả điên cuồng lan ra trong cơ thể Diêm Phục Sinh. Đây không phải là thương tổn huyết nhục như người thường, mà chính là tổn thương từ sâu trong linh hồn, loại thống khổ này nỗi đau thể xác của người thường không thể so sánh được. Cả người hắn như quả cầu khí, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
“Không tốt!!”
Trong lòng Diêm Phục Sinh thầm than một tiếng, lực lượng trong cơ thể hắn lúc này hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát, cả người như muốn nổ tung ra. Đồng thời, tâm thần và ý chí của hắn cũng như bị công kích cùng lúc khiến bản thân hắn thực sự cảm thấy thống khổ.
Giờ phút này, bên ngoài Thiên Khuynh Quỷ Vực.
Ở phía tây của Thiết Ngưu thành, đột ngột có một cỗ khói bụi bốc lên mờ mịt.
Ầm ầm!!
Trên mặt đất, tiếng vó sắt từ xa ồn ã truyền tới, trong đám khói bụi cuồn cuộn dần hiện ra một đoàn ngựa thồ đang hướng nơi này đi tới.
Đoàn ngựa thồ này từ xa tới, không quá đông, thoáng cái đã tới ngoài biên giới Thiên Khuynh Quỷ Vực. Quỷ vực và ngoại giới là hai bầu trời hoàn toàn khác nhau. Từ ngoài nhìn vào, chỉ thấy Quỷ Vực bị tầng tầng lớp lớp hắc vụ bao phủ, thỉnh thoảng âm phong dấy lên làm cho người ta có cảm giác lạnh lẽo thấu xương. Một tiếng quát lớn vang lên, đoàn ngựa thồ lập tức dừng ngay bên cạnh biên giới Quỷ vực.
Đoàn ngựa thồ này được hộ tống bởi hơn trăm tên đại hán khôi ngô, người nào người nấy tản mát ra nồng nặc sát khí cùng vị máu tanh, vận trang phục của người giang hồ, tay cầm Trảm mã đao hoặc những thanh kiếm sắc bén, có cả trường thương, búa không đồng nhất. Ai cũng đằng đằng sát khí, mắt tỏa ra hung quang, nhìn cũng không giống người lương thiện.
Hơn nữa, đoàn ngựa thồ này lại tiến thối rất có trật tự, tại phương diện cưỡi ngựa có thể nói là tinh anh.
Cầm đầu đoàn ngựa thồ này là một người dáng vẻ khôi ngô, nửa trên để trần, hai cánh tay cuồn cuộn ẩn hiện màu vàng xanh, có thể cảm nhận được lực lượng tàn bạo ở bên trong cơ thể người này. Hắn mày rậm, mắt to, con mắt trắng dã trợn trừng, một vết sẹo dài vắt ngang mặt khiến cho hắn càng có thêm vài phần dữ tợn. Sau lưng hắn đeo một thanh Trảm Mã đao, trên thân đao ẩn hiện những tơ máu. Sát khí từ nó tỏa ra khiến người khác phải kinh hãi. Hơn trăm người sau lưng hắn chắc chắn là những kẻ thuộc hạ, chỉ đâu đánh đó. Tất cả bọn chúng không ai đứng quá gần hắn.
Người này có biệt hiệu là Đao Ba!
Lúc này, bên cạnh Đao Ba, một thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi mặt quắt tai dơi, nhìn cách ăn vận giống như một gã quân sư, y cười cười nói: “Tam đương gia, ở đây là biên giới Thiên Khuynh Quỷ Vực, nơi này cách Thiết Ngưu thành không đến một trăm dặm, chính là con đường gần nhất rồi. Nhưng Thất Tịch quốc gặp họa trời sụp, hiện tại cũng không còn một ai sống sót, nơi này đã thành quỷ địa. Nghe đồn vào ban đêm, từ bên ngoài thậm chí nghe thấy cả tiếng quỷ khóc. Bên trong hẳn là có chuyện ma quái, trong phạm vi ngàn dặm quanh đây không một ai dám tới gần. Chẳng lẽ chúng ta thật sự phải đi vào?”
Đao Ba nhìn người này, nhếch miệng cười dữ tợn: “Cẩu Bất Ly, hôm nay bản đương gia mang theo huynh đệ tới nơi này, ngươi nghĩ ta nói chơi sao?” Nói xong, hai hàng lông mày của hắn nhíu lại, sát khí tỏa ra, cười lạnh tiếp: “Quỷ ư, đao này của lão tử cũng đã giết không biết bao nhiêu nghìn người, bọn họ bị lão tử giết, không thành ma thì thành quỷ, còn dám gặp lại lão tử sao, vậy thì lão tử đánh cho quỷ cũng không làm được.”
Ánh mắt hắn tràn đầy vẻ hung ác, đúng là một kẻ quỷ không sợ, ma không kinh.
“Ha ha ha ha!!”
Đám mã tặc ở phía sau cũng cười lên một tràng dài đầy vui vẻ.
“Đúng, sợ cái gì, quỷ có gì mà phải sợ. Ta trước kia từng gặp một con quỷ rồi, nó căn bản không đáng sợ, ta vung một đao đã có thể chém chết. Ta nghe cha ta nói, đám quỷ này chỉ bắt nạt kẻ hèn yếu, còn đối với chúng ta, chúng cũng không dám tới gần. Hơn nữa trên người chúng ta có dương khí, là thứ mà chúng rất sợ.”
Một tên mã tặc cười hắc hắc rồi giơ đại đao lên, đắc ý kể lại chiến tích trước đây của mình.
“Đúng, chúng ta sợ cái gì. Đại đương gia đã phát cho chúng ta bùa trừ tà, cho dù là vào Quỷ vực thì có sao nào. Chúng ta đều là người luyện võ, huyết khí cường thịnh, căn bản không có gì phải sợ.”
“Có Tam đương gia ở đây, chúng ta còn sợ cái gì?”
Lũ mã tặc thao thao nói một lúc, nhưng ánh mắt chúng nhìn về phía Quỷ Vực lại vô cùng kiêng kị. Cho dù bọn chúng luyện võ, khí lực cường tráng nhưng từ đây vẫn có thể cảm nhận được âm hàn khí truyền ra từ trong Quỷ Vực.
Bình luận truyện