[Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên)
Chương 9 : Tiết 2 Quyết chiến thành Panne
Người đăng: Qing Luan
.
Ngày 23 tháng 1 năm 780 lịch Đế Quốc, tại thành Panne, liên quân Ma tộc cùng phản quân Viễn Đông tập trung vây xong thành trì, hơn trăm vạn binh mã từ bốn phương tám hướng bao vây thành Panne tới con kiến cũng chui không lọt, các mũi quân đoàn chi chít nối tiếp nhau cắm hạ doanh trại, chuẩn bị đại công kích tòa cô thành.
Tổng chỉ huy tối cao của chiến dịch vây thành lần này là Hoàng thái tử Caton thân vương, binh mã do y chỉ huy không chỉ bao gồm quân đội Ma tộc chính quốc mà còn cả bộ hạ của Bình Định hầu, một lượng lớn của phản quân Viễn Đông. Xuất phát từ ý định bảo tồn lực lượng vương quốc, Caton Thân vương dự tính hành động công thành lần này hoàn toàn do phản quân Viễn Đông độc lập thực hiện, quân đội Ma tộc chính quy của bản quốc không tham dự.
Nhưng trong buổi hội đàm hôm trước, Thần Hoàng đã lộ vẻ không kiên nhẫn với việc tốn nhiều thời gian tấn công thành Panne, điều này khiến Caton thân vương không thể không lo lắng, bởi nếu phản quân Viễn Đông không thể đoạt được thành trì trong vòng một, hai ngày thì trong mắt Thần Hoàng y có thể là một kẻ đại vô dụng. Hơn nữa chuyện cả trăm vạn quân đội không thể đoạt gọn một tòa thành nho nhỏ tất sẽ làm mất uy phong của quân đội Thần tộc. Cho nên y vẫn lệnh cho các lộ quân đoàn Ma tộc chính quy chuẩn bị sẵn sàng xuất chiến, mặc dù chính y cũng cho rằng, điều này hoàn toàn không cần thiết, chỉ cần hơn mười vạn phản quân cũng đủ phá vỡ một tòa thành nho nhỏ.
o0o
Ngày 24 tháng 1, bắt đầu từ sáng sớm đã trỗi lên những tiếng kèn đồng chiến trận của Ma tộc cùng phản quân, quân đội ầm vang, chiêng trống đùng đùng rền như sấm. Vô số binh mã cùng nhau phát ra những tiếng hò hét như sông lũ biển gầm, dốc sức nhắm hướng dưới thành mãnh liệt đi tới. Trận công kích bắt đầu! Quân Tử Xuyên bảo vệ thành đều đột nhiên cảm thấy, toàn bộ vách tường và mặt đất dưới chân đều run rẩy, ngay cả những lão binh thân kinh bách chiến cũng chưa từng trải qua trận công kích nào hung mãnh đến như vậy.
Sương mù dầy đặc buổi sớm đã tan đôi chút đủ để có thể nhìn rõ đợt công kích thứ nhất của quân địch, binh sĩ vương quân kinh ngạc trợn mắt há mồm: tràn lên trên tuyến đầu trận này của quân địch không phải là bộ binh phản quân chiến đấu dẻo dai, cũng không phải kị binh dũng mãnh của Ma tộc, mà lại là vô số tù binh nhân loại. Đại bộ phận những tù binh này đều là dân thường do không kịp né tránh mà bị binh mã của Ma tộc bắt trên đường hành quân, phần lớn đều là người già, trẻ con và phụ nữ, ngoài ra còn rất nhiều tráng niên là những quan binh nhân loại bị bắt trong chiến đấu. Trên vai, trên lưng bọn họ là những bao cát dùng để lấp con sông đào hộ thành, binh mã Ma tộc và phản quân đuổi áp phía sau bọn họ, dùng roi da quất, dùng lưỡi lê đâm, dùng đao chém, buộc bọn họ phải tiến lên. Bọn họ vừa chạy vừa khóc thét: "Đừng bắn, chúng ta là người một nhà." Cả một khoảng khóc lóc, gào thét vang thấu tận trời mây khiến cho người nghe thấy chỉ muốn rơi nước mắt. Địch quân hy vọng dùng phương pháp này để vượt qua con sông đào hộ thành và làm tan rã ý chí chiến đấu của lính nhân loại bảo vệ thành Panne.
Sĩ quan quân đốc chiến điên cuồng gào thét: "Bắn tên! Bắn tên! Không thể để bọn họ đến gần!" Nhưng đám binh sĩ lại thấy do dự chúc mũi tên trong tay xuống. Sao có thể nỡ nhẫn tâm bắn tên về phía đồng bào của mình? Mấy binh sĩ không đành lòng nhìn cái cảnh tàn khốc khóc lóc lùi xa đầu tường, nhưng bị ngộ nhận là định chạy trốn nên bị sĩ quan đốc chiến bắn chết không thương tiếc. Rất nhiều cuống họng hướng về phía dưới thành gào lên: "Đừng tới! Chạy mau đi! Đừng tới!" Một vài tù bình ngập ngừng dừng lại nhưng lập tức bị kỵ binh Ma tộc không chút do dự chém chết, hơn vài trăm xác người lập tức đổ nhào trên mặt đất. Số tù binh còn lại kinh sợ, lại bắt đầu tiến tới.
Giọng nói nghiêm khắc rõ ràng của Sterling truyền tới toàn bộ đầu tường thành:
- Ta ra lệnh, lập tức bắn tên!
Tất cả mọi người đều nhìn thấy hai dòng nước mắt lặng lẽ chảy xuôi trên gương mặt của gã.
Có mũi tên thứ nhất bắn ra, rồi mũi tên thứ hai,.. binh sĩ hơi chần chừ rồi tên bay tuôn xuống như mưa. Nhìn đồng bào do chính mình ra tay thét lên thảm thiết rồi đổ vật xuống, ngay cả những sĩ quan đốc chiến sắt đá cũng đau lòng rớt nước mắt. Nhưng kẻ địch cũng không ngừng nghỉ xua tới hết đám tù binh này rồi lại đám khác, thúc bọn họ tiến lên, con sông đào hộ thành chuyển dần sang màu máu tươi đỏ ngầu, rồi dần bị lấp đầy bởi cát đá và máu thịt.
Đạp lên trên chiếc cầu đắp bằng máu thịt, liên quân Ma tộc cùng phản quân gào thét xông lên, từng đám dày đặc đánh tới. Xông lên trước nhất là bộ binh người bán thú dũng mãnh, đây là năm vạn quân tinh nhuệ trong quân đoàn phản quân, được chọn lựa đặc biệt làm quân tiên phong, Bình Định hầu biết rõ, ở nơi đây y sẽ vấp phải sự chống cự ngoan cường nhất. Người bán thú thở hổn hển, trên người khoác những tấm da thú sơ sài, cây lang nha bổng khổng lồ trong tay bọn họ khua lên phát ra những tiếng vù vù cực lớn.
Tuyến hai là mười vạn quân Xà tộc khỏe mạnh, lính Xà tộc không thích hợp với dã chiến nhưng đặc biệt phù hợp với công thành bởi bọn họ được trời phú cho khả năng leo trèo. Bọn họ được trang bị thương nhọn cùng trường mâu để sẵn sàng cận chiến. Tiếp theo, là hai mươi vạn lính phản quân liên hợp, đây là một đội ngũ gồm người bán thú, Xà tộc, long nhân, người lùn và lẫn vào đó là cả phản quân nhân loại, tất cả bọn họ đều được hứa hẹn: nếu nội ngày hôm nay có thể phá được thành, mọi người đều được chỉ huy khen thưởng, kẻ đầu tiên vào được thành, bất luận là lính tráng hay sĩ quan đều được thưởng mười vạn đồng vàng, được bổ nhiệm làm tổng đốc một tỉnh bất kỳ trong Viễn Đông; còn nếu chặt được đầu của Sterling sẽ được Ma Thần Hoàng bệ hạ phong làm hầu tước! Nghe điều kiện hấp dẫn như vậy, con mắt của bọn họ đều đỏ lên, trước khi lâm chiến đều uống rất nhiều rượu để thêm can đảm, ồn ào nói: “Cha mẹ sinh ta chỉ một lần”, rồi dồn đủ sức mạnh xông lên phía trước.
Tiếp theo là quân đoàn Lỗ Đế hùng mạnh dưới sự chỉ huy của công tước Lỗ Đế. So với đội hình lộn xộn của phản quân, quân Ma tộc chính quy lộ ra vẻ ngay ngắn trật tự, đội ngũ chỉnh tề. Đội ngũ dàn thành hàng tiến bước, từng lớp cung thủ, đao thủ, thương đội, lá chắn tổ hợp lại thành khối ngay ngắn, trong sự chỉnh tề toát ra vẻ khắc nghiệt. Bởi là công thành nên kỵ binh không có tác dụng, tất cả bọn họ đều xuống ngựa giương cao mã tấu tiến bước. Đây là đội quân tiếng tăm lừng lẫy, sức chiến đấu mạnh mẽ, từ lúc khai chiến tới nay, chỉ tính riêng trong trận chiến bình nguyên Moon Bay bọn họ đã tiêu diệt được mười một vạn quân Tử Xuyên, khiến cho thống lĩnh Phương Kính của Tử Xuyên chết trận trong khi thiệt hại chưa đến hai ngàn; Tiếp ngay phía sau là quân đoàn Boosey của Ma tộc, bởi không may mắn nên kể từ lúc khai chiến tới nay cánh quân này vẫn chưa lập được chiến công đáng kể gì, bá tước quân đoàn trưởng Boosey quyết tâm phải là người đầu tiên phá được thành, chặt được đầu của Sterling, lập danh sau một trận chiến, thế nên đối với việc bố trí thứ tự hôm nay y rất bất mãn: "Vì sao không xếp đội ngũ của chúng ta làm quân tiên phong?" Đội ngũ bọn họ lộ ra vẻ nôn nóng, mấy lần xông lên trước cả hậu đội của quân đoàn Lỗ Đế; phía sau bọn họ còn rất nhiều đoàn đội khỏe mạnh của Ma tộc, do những tướng lãnh Ma tộc như Cổ Thứ, Tắc Mộc Nhi, Yuga, Thiết Luân thống soái. Bởi vì quá đông nên khó phân biệt ai với ai, dòng người đông đúc như hải lưu tiến về phía trước, chậm chạp nhưng không thể ngăn cản.
Ở phía xa nơi bản trận của Caton Thân vương, quân đoàn Hoàng gia vẫn án binh bất động, phương trận chắc chắn. Quân đoàn Hoàng gia bao gồm năm vạn cận vệ cung đình có sức chiến đấu cực mạnh (thường gọi là thú bọc thép) da vảy của họ bẩm sinh đã cứng như áo giáp, đao thương khó phạm, đây chính là quân cận vệ của Thần Hoàng mới được điều động tới, chủ ý của Thần Hoàng là bọn họ sẽ trợ chiến Caton thân vương, kỳ vọng y phá địch chỉ trong một trận.
Mấy trăm chiếc thang mây leo thành cao vút hướng về phía thành, lộc cộc chen lẫn dòng người từ từ áp tới. Số trang bị này vốn được chuẩn bị cho việc đánh chiếm cứ điểm Wallen, Caton thân vương cho rằng, sử dụng chúng cũng như dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, nhất định sẽ bình định được cái thành Panne nhỏ bé này trong chốc lát.
Bao nhiêu binh mã chen chúc ken đầy trên một vùng bình nguyên rộng lớn dưới chân thành Panne, bọn họ vai chen vai thích cánh, hàng trước áp sát hàng sau, chen đến ngạt thở. Chỉ huy đợt công thành lần này là Bình Định hầu thủ lĩnh phản quân Viễn Đông, gã không quan tâm đến thế trận hay binh pháp, gã chỉ kỳ vọng vào ưu thế của số lượng, dùng binh lực rải khắp núi đồi để lập tức ép chặt Sterling. Cho dù phía dưới tường thành đã chen chật như nêm như cối gã vẫn tiếp tục điều binh khiển tướng, xua từng đội từng đội nối tiếp nhau tiến lên, lệnh cho quân lính phía sau đẩy lính phía trước, tạo ra một sức mạnh dồn đẩy, kẻ muốn không bước lên cũng không được.
Binh mã dưới thành dày đặc đến nỗi cung thủ ở trên đầu tường thành thậm chí không cần nhắm bắn, chỉ cần chĩa lên trời bắn, bắn, bắn, liên tục từng hàng từng hàng cung thủ luân phiên không ngừng bắn ra, mấy ngàn cây cường cung không ngừng “chi” một tiếng cong thành hình bán nguyệt, “bung” một tiếng bắn ra, mũi tên như mưa rào xối xả liên tục trút lên đầu binh mã của Ma tộc cùng phản quân. Trên con sông hộ thành đã bị lấp, binh lính quân Viễn Đông cứ vậy mà trúng tên ngã xuống đất, rất nhiều binh sĩ Senneyia cũng như vậy. Thi thể đã xếp thành một vành núi nhỏ vòng quanh thành Panne nhưng bọn họ vẫn như cũ tiến về phía trước, ra sức vượt qua con sông hộ thành, tranh nhau đến dưới tường thành dẫu ở nơi đó có những thứ còn đáng sợ hơn đang đợi. Những trận mưa tên vẫn như trước không ngừng trút xuống, đá hộc cũng liên tục được ném xuống dưới chân tường thành nghiền bọn họ thành những tảng thịt nát, dầu sôi nóng bỏng trút xuống đầu, tường thành trơn nhẵn dốc đứng khó mà leo được, kẻ hiếm hoi leo lên được tới mặt thành lập tức gặp một trận đao chém mâu đâm, rồi bị đẩy ngã từ trên cao rơi xuống dưới. Bởi có quá nhiều người chen chúc, thang dây và xe leo thành bị hãm trong dòng người không thể tiếp cận chân thành. Ở phía dưới thành, đám người công thành điên cuồng không thể chờ đợi, từng nhóm tay không leo lên tường thành, chịu công kích ném tên bắn đá mãnh liệt của nhân loại hộ thành thương vong vô số.
Các cánh quân tinh nhuệ của phản quân Viễn Đông như quân đoàn Minsk, quân đoàn tỉnh Vân, quân đoàn Sharjah,.. không chờ được, nhảy tới phía dưới tường thành cũng bị đánh cho thất bại thảm hại, thương vong quá nửa. Phần quân đoàn bị đánh bại muốn lui về nhưng không được, đám lính phía sau đã vọt lên đạp chết bọn họ trên đường áp sát. Từng lộ từng lộ binh mã giẫm đạp lên máu tươi của huynh đệ mình để tiến nhanh về phía trước, dưới tường thành xác chết của địch quân đã tạo thành lớp lũy thứ hai nhưng thế công vẫn tiếp diễn. Dưới lệnh đốc chiến của Bình Định hầu, các quân đoàn kế tiếp sau là quân đoàn Wagram, quân đoàn Đỗ Toa, quân đoàn long nhân liều chết xông vào, tựa như Bình Định hầu không giết hết toàn bộ binh mã của mình thì không thỏa mãn.
Đạp lên lớp lũy được xây bằng núi thây biển máu, cuối cùng một nhóm binh mã Xà tộc cũng leo lên được đầu đường thành trước tiên, sư đoàn Vân Hà quân Trung Ương không lùi một bước, kiên quyết tử chiến bảo vệ thành. Hai bên triển khai giáp lá cà, bắt đầu chém giết dữ dội. Từ nơi này tới nơi khác, rất nhiều những vũ khí lợi hại sắc bén đang chém và giết, hai bên ác chiến cực kì khốc liệt, máu tươi vung vãi, khắp nơi là đao quang kiếm ảnh. Trên đầu thành, thi thể nhân loại đã bắt đầu chồng chất, hai bên giẫm lên người bị thương, đạp lên kẻ đã chết để tiếp tục chém giết, tiếng kêu thảm thiết không ngừng. Một chi đội của quân đoàn Lỗ Đế cũng leo được lên trợ giúp, có được ưu thế về số lượng với sĩ khí hừng hực, một binh sĩ Ma tộc đoạt được cờ sí của sư đoàn Văn Hà, y hưng phấn giơ cao lên phô về phía đồng bào dưới thành. Đám người Ma tộc bùng nổ những tiếng hoan hô động trời: " Wagram!" (giết), trong chốc lát, tất cả mọi người nghĩ rằng: thành sắp bị phá chỉ trong chớp mắt, phấn khởi vạn phần!
Đúng vào đúng lúc này, phó chỉ huy trưởng quân đoàn quân Trung Ương Tần Lộ khẩn cấp dẫn ba đại đội chạy tới trợ giúp sư đoàn Văn Hà, Tần Lộ xông lên phía trước vung đao chém bay gã binh sĩ Ma tộc, đoạt lại quân kì. Nhân loại bắt đầu phản công, thế không thể át. Phương trận hợp thành từ lá chắn, mã tấu, trường mâu trong chốc lát đã ép bật quân Ma tộc cùng phản quân ra tuyến ngoài, cung thủ phía sau tranh thủ khoảng trống không ngừng bắn tên khiến quân địch bị tổn thương vô kể. Không đến vài phút sau, nhóm binh mã leo được lên đầu thành đã bị tổn thất nghiêm trọng, bỏ lại hơn một ngàn thi thể bị ném xuống dưới thành.
Lúc này, thang mây và xe leo thành chậm chạp rốt cuộc cũng tiếp cận tường thành. Đứng trên xe leo thành ở độ cao bằng với tường thành, cung thủ Ma tộc bắt đầu bắn tên đánh trả quân thủ thành nhằm kiềm chế những quân sĩ này. Cùng lúc đó, mấy trăm chiếc thang dây "rập rập rập" gác lên đầu thành, mặc kệ tên bắn như mưa từ phía trên, mặc kệ từng trận dầu sôi trút xuống hay những tảng đá nặng nề đập xuống, binh sĩ Ma tộc cùng người bán thú diện mạo dữ tợn miệng cắn dao găm tranh nhau leo lên phía trước, từng kẻ từng kẻ dũng mãnh gan dạ lạ thường, trong phút chốc binh lính leo lên phủ chi chít đầy đầu tường thành, giống như những con kiến bu quanh một cục đường vậy.
Quân nhân loại thủ thành vẫn ăn miếng trả miếng, cầm móc câu dùng sức đẩy những dây thang kê trên đầu thành ra ngoài. Từ trên cao, hết thảy binh lính quân địch ở trên thang đều bị quăng xuống ngã thành những bánh thịt. Nhưng dựa vào công kích liều mạng, lại thêm sự yểm trợ của cung thủ, sau khi trả giá bằng một lượng lớn thương vong, địch quân lần thứ hai leo lên đầu thành phía tây, triển khai một trận giáp lá cà kịch liệt với quân thủ thành. Lần này họ đụng phải khu vực phòng thủ của Tú quân đoàn, sư đoàn La Kiệt.
Kỳ chủ La Kiệt thét to một tiếng: "Các huynh đệ tiến lên!" rồi dẫn mọi người xông lên trước chặn đám lính Ma tộc đang đổ bộ, hai bên hỗn chiến thành một đám, binh sĩ Ma tộc dũng mãnh tả xung hữu đột nhưng lính của La Kiệt lần này lại mười phần anh dũng. Quân của La Kiệt bình thường không gan dạ, bọn họ thích buôn bán kiếm tiền hơn là đánh trận, mà nếu bắt buộc phải đánh trận bọn họ cũng có khuynh hướng chơi trò phục kích lập bẫy, hành động lén lút, tránh né so đao so gươm trực tiếp cùng đối phương. Nhưng hiện tại tất cả mọi người đều hiểu: "Nếu để cho quân Ma tộc phá được thành thì đừng có ai mong sống sót! Đối diện với sống chết, bọn họ gan dạ hiếm có một lần, dựa vào ưu thế quân số mà xem thường đao sắc kiếm bén đối chiến cùng binh sĩ Ma tộc, hơn hai ngàn người đồng lòng xông lên cùng tấn công (La Kiệt bị đẩy lên phía trước nhất làm lá chắn), trong nháy mắt hơn trăm binh lính Ma tộc đều bị đao vung loạn xạ chém bay, lại một lần nữa đoạt lại đầu thành.
Không chỉ trong khu vực phòng thủ của Tú quân đoàn, toàn bộ phòng tuyến thành Panne lúc này đều trải qua thử thách bão giông ác liệt, làn sóng tấn công hết đợt này đến đợt khác, liên quân phản quân cùng Ma tộc nhiều lần đột phá vào phòng tuyến, đột tiến đầu thành nhưng bọn họ đụng phải sự liều chết chống cự của nhân loại, đang hừng hực lửa giận trong lồng ngực bởi những cái chết thảm thiết của đồng bào, những người bảo vệ thành Panne kiên cường vô tận liều mạng đánh trả, dũng không thể cản, nhiều lần đánh bật quân địch khỏi tường thành. Đứng trước ngạo khí lên cao của nhân loại, làn sóng tấn công hung hãn của Ma tộc lại một lần nữa bị đánh nát, thì giống như những cơn sóng biển dội thẳng vào lớp đá ngầm, để lại chỉ là những thi thể nát bét.
Phía thành đông chính là tiêu điểm tấn công của ngày hôm nay, với ý đồ hành động một lần đột phá phòng tuyến, quân địch dốc vào nơi đây tổng cộng ba mươi đoàn đội với quân số khổng lồ. Nhưng Sterling cũng đã sớm dự liệu, bố trí ở nơi này bốn sư đoàn quân Trung Ương tinh nhuệ nhất, trong đó gồm có cả sư đoàn "Bất Tử doanh", niềm tự hào của gia tộc Tử Xuyên. Bất tử doanh vốn là nòng cốt của quân Cấm Vệ, sau loạn Đế Đô, vì để khống chế quân Trung Ương nên mới lộ quân này mới được biên chế vào quân Trung Ương. Binh sĩ của đơn vị này đều là tinh nhuệ, ngàn người chọn một, ở nơi đây bọn họ cùng quân đoàn Ma tộc triển khai chém giết tơi bời thê thảm nhất.
Đầu thành liên tục biến động, quân Ma tộc chiếm được một lúc rồi nhân loại lại đoạt lại, bao nhiêu lần kịch chiến diễn ra thì có bấy nhiêu lần đầu thành đổi chủ! Thi thể dần dần tích lại: lớp một, lớp hai, lớp ba.. tiếng ông ông bên tai không ngừng, khắp nơi là tiếng kêu thảm thiết, tiếng chửi bới, tiếng binh sĩ Ma tộc hô hào: " Wagram”, tiếng nhân loại hồi đáp: “Cho ngươi chết!”, rồi tiếng ra vũ khí va chạm, hoa lửa tung tóe, tiếng người bị thương rên rỉ,.. đám lính chém giết đỏ cả mắt, áo giáp đang mặc cũng cởi ra cho đỡ vướng, mã tấu sáng loáng giương cao xông lên chiến trường, một đao bổ xuống không phải ngươi chết thì là ta, dưới chân là thi thể nhũn nhũn, không biết là quân nhà hay quân đối phương nữa, mùi máu tanh nồng nặc. Trường thương đã gãy, lưỡi đao đã cùn, dao găm cũng gãy nốt, binh sĩ Bất Tử doanh tay không nhào tới cướp vũ khí của kẻ địch. Rõ ràng nửa đầu đã bị đao chém, tay gãy chân lìa, thương đâm xuyên qua lồng ngực,.. toàn thân bị tên bắn thành con nhím mà binh sĩ Bất Tử doanh vẫn có thế nhào tới dùng răng cắn yết hầu của kẻ địch, dùng tay móc mắt của quân địch, dùng chân đá vào chỗ kín của đối phương, khí thế quả thực chỉ có thể dùng từ điên cuồng để mô tả! Bất kể phản quân hay là Ma tộc, dẫu chiếm ưu thế cả về số lượng và thể lực, nhưng đối mặt với loại phản kích điên cuồng này, chứng kiến đám nhân loại toàn thân đẫm máu nhe răng cười gằn, hết thảy bọn họ đều buốt tim vỡ mật: Đây không phải người! Là ác ma giết chóc! Trong vòng một ngày, quân địch từng mười mấy lần xông phá đầu thành, nhưng đụng phải tường đồng vách sắt "Bất Tử doanh", lần nào lần nấy cũng bị đánh cho đầu rơi máu chảy, bỏ chạy trối chết.
Mặt trời từ phía đông lên tới chính giữa, rồi lại từ giữa hạ xuống phía tây, trận chiến công thành ròng rã suốt một ngày, đại quân hai bên chém giết như hai người khổng lồ đang dốc đến tận hơi thở cuối cùng vật lộn sống chết, thở hồng hộc, vết thương chồng chất.
o0o
Ở phương xa nhìn trận kịch chiến ở đầu thành, dưới lá cờ vàng rực của Ma tộc, sắc mặt Caton thân vương trắng bệch.
Lính truyền tin hết kẻ này tới kẻ khác liên tục chạy tới bên gã báo cáo:
- Đội người bán thú thứ năm lên rồi!
- Quân đoàn Thiết Luân lên rồi!
- Bình Định hầu yêu cầu tiếp viện! Y nói đội Xà tộc số bảy không trụ được nữa!
- Báo Cáo! Đại nhân Cổ Thứ chết trận rồi!
- Quân đoàn Yuga lên rồi!
- Đội Tắc Mộc Nhi trong thương vong quá lớn, vô lực tái chiến!
Tay của thân vương run lên nhè nhẹ: chiến đấu đã mười tiếng rồi! Thành Panne như một cái lỗ đen không đáy nuốt hết đoàn này đến đội khác, vô số tinh binh cường tướng đã biến mất mà thành Panne vẫn sừng sững như trước. Y không thể lý giải rốt cục là vì đâu mà cả trăm vạn đại quân Thần tộc bách chiến bách thắng khổ chiến một ngày, trả giá hy sinh nặng nề nhưng ngay cả một cứ điểm trên tường thành cũng không chiếm được?! Cả một ngày chiến đấu, chẳng lẽ binh lính đối phương lại không mệt? Tại sao lại có thể duy trì tinh thần ở mức cao cùng tinh lực tràn đầy như thế?! Chả lẽ nào thủ vệ tòa thành này là một đám siêu nhân hay thần quái? Để đánh hạ cái thành Panne nho nhỏ này, chúng ta còn phải chết bao quân nữa?
Gã thì thào: “Sterling, đồ ma quỷ!” rồi cao giọng phát lệnh:
- Lệnh cho đội long nhân thứ năm mươi mốt, đội người bán thú thứ sáu mươi ba của Viễn Đông, đội Senneyia thứ ba mươi sáu, ba mươi bảy lập tức tiến lên phía trước! Quân đoàn Abe Robby, chuẩn bị sẵn sàng xuất kích!
o0o
Hoàng hôn. Trải qua mười giờ chiến đấu, thế công của Ma tộc vẫn tiếp tục, dưới thành bọn họ bỏ lại lớp lớp thi thể, dẫu sĩ quan chỉ huy vẫn không ngừng điều binh bổ sung quân đội còn khỏe tới tấn công nhưng binh sĩ Ma tộc cùng phản quân đã bắt đầu thấy uể oải. Tòa thành sừng sững trước mắt giống như cối xay thịt, từng đội quân đầy sức mạnh gia nhập vào nó đều bị xay thành thi thể, không trung tràn ngập một mùi máu tươi tanh nồng, dưới chân đều là thịt gân tan nát, máu tươi chảy tràn tụ thành dòng suối, dù cho là lính Ma tộc hay phản quân đều cảm thấy kinh hãi, chỉ vì bên tai quân lệnh vang lên không ngớt nên không thể không tiếp tục tiến tới, mọi người bắt đầu chậm chạp nhích về phía trước, chỉ mong mặt trời xuống núi nhanh một chút để kết thúc trận công thành, hoặc cho những cánh quân khác vào thành sớm hơn đôi chút, khỏi tới lượt mình leo lên chiếc “cối xay thịt”. Khí thế xung phong hồi sáng đã không còn tồn tại!
Sterling là người đầu tiên nhạy cảm cảm thấy thế công của quân địch bắt đầu giảm sút, gã nói với Tử Xuyên Tú:
- Đã đến lúc rồi, xin nhờ đệ!
Vẻ mặt Tử Xuyên Tú cứng lại, ngắn gọn trả lời:
- Xin yên tâm!
Sterling ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời xanh lam, ráng chiều như máu. Nhìn ra dãy núi tráng lệ xa xa, nhìn ra sông dài vạn dặm xanh ngắt, trong nháy mắt, rất nhiều chuyện cũ đồng thời tràn vào óc, phức tạp hỗn loạn, khó thể hình dung. Kỳ diệu nhất là rất nhiều ký ức lúc nhỏ tưởng là đã quên nay lại chợt hiện lên rất rõ ràng trong đầu: nhớ lại lần đầu gặp Tử Xuyên Tú là lúc y ở sân sau trộm năm xu tiền, lần đầu gặp Đế Lâm là cùng y đánh lộn, ba người bị lưu manh trên đường đánh chạy tán loạn trên đường… Hình ảnh cuối cùng trong suy nghĩ là dung nhan như hoa đẫm lệ của công chúa Cardin. Gã thì thào:
- Thật có lỗi, Cardin..
Cõi lòng của gã tràn ngập bình thản đi vào một thế giới yên tĩnh, mỉm cười nghĩ: Sinh mệnh là đẹp như thế!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện