[Dịch] Tử Xuyên Tam Kiệt (Tử Xuyên)
Chương 4 : Tiết 6 Đêm Đế Đô đẫm máu
Người đăng: Mr.Lookluck
.
Trong tư liệu lịch sử chính thống của gia tộc Tử Xuyên, chỉ có ít ỏi vài dòng ghi chú về ‘Đêm Đế Đô đẫm máu’:
“Đêm ngày 26 tháng Ba năm 779 lịch đế quốc, nguyên tổng thống lĩnh Dương Minh Hoa phát động phản loạn ở Đế Đô. Phó thống lĩnh quân Viễn Đông nhận lệnh từ tổng trưởng Tử Xuyên Tham Tinh vào thành bình định. Nửa đêm, tuyết bay tán loạn. Dương Minh Hoa bại vong. Cho đến bình minh, ba vạn đầu người đã bị rơi xuống đất, bị thương cũng từng đó.”
o0o
Còn nhà nghiên cứu lịch sử trẻ tuổi Đường Xuyên của gia tộc thì mô tả ‘Đêm Đế Đô đẫm máu’ chi tiết hơn một chút:
“Buổi đêm. Khoảng 10 giờ 30 phút, phó thống lĩnh Cấm Vệ quân Sterling phát động tấn công vào đội thân vệ của Dương Minh Hoa. Quân Dương Minh Hoa không địch nổi Cấm Vệ quân tinh nhuệ, liên tục phát ra yêu cầu cầu tiếp viện tới quân Trung Ương và hiến binh quân đội, nhưng đều không được đáp lại. Cuối cùng, Dương Minh Hoa đành phải phái ra tâm phúc là trợ lý trưởng La Minh Hải đi tiếp quản quân Trung Ương. Mười phút sau, cổng thành Đế Đô tự động mở. Kỳ chủ áo đỏ Đế Lâm dẫn năm vạn lính Viễn Đông vào thành, tiếng hò hét rúng động toàn Đế Đô.
Sau khi được tin Đế Lâm vào thành, toàn quân của Dương Minh Hoa hết sức vui mừng, sĩ khí đại chấn, nhưng cũng chỉ kéo dài được một phút cho đến lúc lính Viễn Đông bắt đầu vung đại đao thảm sát đám thân vệ của Dương Minh Hoa. Toàn quân Dương Minh Hoa chính thức tan vỡ.
Dương Minh Hoa tử chiến cho đến khi đội thân vệ bị toàn diệt, trước giây phút cuối cùng ông ta mắng to: “Cẩu tặc Đế Lâm, mi sẽ chết không yên!” làm kích động đám binh lính Viễn Đông vốn đang định bắt sống, khiến ông ta bị loạn đao phân thây. Kết cục, Đế Lâm đã bị gặp phiền phức lớn: y không thể chứng minh được với tổng trưởng rằng đống thịt vụn kia từng là vua không ngai Dương Minh Hoa thống trị gia tộc Tử Xuyên cường đại hơn sáu năm!
Sau khi biết được Dương Minh Hoa đã chết, phó thống lĩnh Sterling cảm thán nói: “Loạn Đế Đô rốt cục đã xong, chúng ta đã có hòa bình rồi.” Nói xong bèn ra khỏi thành đuổi theo đám lính Dương Minh Hoa đang bỏ trốn. Trên thực tế, những lời này của y đã nói quá sớm!
Kẻ hậu thế chúng ta không thể không ngạc nhiên về tai nạn ngẫu nhiên của lịch sử: Nếu đêm đó chủ trì thanh tẩy “dư nghiệt phản đảng” trong thành Đế Đô là người cầm quân nghiêm cẩn như Sterling hoặc là người có cá tính ôn hòa như Tử Xuyên Tú, rất nhiều thảm kịch sẽ không sẽ sinh ra.. Thậm chí “Loạn tam kiệt” làm chấn động căn cơ của toàn bộ gia tộc sau này, cũng là từ đêm đó mà nảy mầm.
Nhưng chúng ta lại không thể không kính sợ tính tất yếu của lịch sử: Sterling phải chỉ huy Cấm Vệ quân ra ngoài thành truy kích và tiêu diệt đám quân tàn dư của Dương Minh Hoa , Tử Xuyên Tú chỉ có thể “tọa trấn” ở đại bản doanh quân Trung Ương để uy hiếp đám sĩ quan thân Dương Minh Hoa không dám dị động. Cho nên, đêm đó nhiệm vụ thanh tẩy “dư nghiệt phản đảng” ở Đế Đô chỉ có thể do Đế Lâm chấp hành!”
Ghi chép của Đường Xuyên chỉ viết đến đoạn này. Khi y đang định viết tiếp về “thảm kịch”, giữa đêm khuya y được hiến binh của gia tộc đến tận nhà mời tới viện Kiểm Sát “uống cà phê”. Sau khi trở về y đã không viết bất cứ điều gì liên quan đến đề tài ‘Đêm Đế Đô đẫm máu’ này nữa.
o0o
Toàn thành Đế Đô vó ngựa rền vang, nơi nơi vang lên khẩu âm vùng Viễn Đông tuyên cáo:
- Dương Minh Hoa đại nghịch bất đạo, phát động phản loạn, đã bị xử tử!
- Tất cả phần tử phản nghịch, giết!
- Bất kỳ kẻ nào dám chống cự quân chính nghĩa Viễn Đông, giết!
- Bất kỳ kẻ nào dám chứa chấp phẩn tử nổi loạn, giết!
- Bất kỳ kẻ nào không phục tùng mệnh lệnh, không mở cửa tiếp nhận điều tra, tội như phản nghịch, giết!
Trên dưới cả nhà Dương Minh Hoa (bao gồm cả nô bộc) tổng cộng 271 người, toàn bộ bị xử quyết. Thi thể không đầu ngổn ngang dọc trên đường dài tuyết trắng, khiến cho màu trắng tinh khôi của tuyết cũng sẫm một màu đỏ.
Đã từ chức biểu thị không can dự chuyện tranh đấu, hơn nữa đêm đó đúng là có ước thúc bộ hạ không tham gia phản loạn cùng Dương Minh Hoa, Kiểm Sát trưởng quan Tiêu Long bị lính Viễn Đông lôi từ trong nhà ra, ở trước mặt lão giết cha, mẹ, vợ, con, tổng cộng 35 người (con gái của lão cắn lưỡi tự sát, bởi lính Viễn Đông định cưỡng hiếp tại chỗ). Cuối cùng, sau khi để ngựa kéo lê Tiêu Long hơn mười dặm mà vẫn chưa tắt thở, đám lính hết kiên nhẫn, trực tiếp dùng vó ngựa đạp sống lão thành thịt nát.
Trưởng quan của trì bộ thiếu Đế Đô, phó thống lĩnh Lý Á cùng đám bộ hạ thực hiện mệnh lệnh của tòa Thống Lĩnh (đến giờ được coi là tuân lệnh Dương Minh Hoa phản loạn) ban bố tình trạng giới nghiêm, đến khi quân đội của Đế Lâm vào thành đã lập tức bỏ khí giới đầu hàng, nhưng đã bị tập trung ở trụ sở chính của trì bộ thiếu mà giết chết tập thể. Sau khi biết được tin này, phản ứng của Đế Lâm nhăn mặt, rồi phân phó bộ hạ: “Nếu đã giết, vậy giết cả nhà Lý Á luôn đi, tránh để tương lai có người tìm ta báo thù.”
Thư ký của Dương Minh Hoa, kì chủ áo đỏ Lâm Lộ cả nhà 51 người bị khóa cửa nhốt kín trong chính nhà của mình, rồi quân Viễn Đông chỉ việc phóng hỏa, đốt sạch cả nhà. Bọn họ chém giết đã thấy mỏi tay rồi.
...
Về sau có rất nhiều người cho rằng, toàn bộ người chết trong ‘Đêm Đế Đô đẫm máu’ đều xuất phát từ mệnh lệnh của Đế Lâm. Điều này thật sự là oan cho Đế Lâm, kỳ thật gã chỉ ra lệnh giết toàn bộ người nhà của chưa đầy một trăm quan quân thân cận với Dương Minh Hoa, nhiều nhất cũng chỉ hơn năm nghìn người, nhưng đêm đó sô người chết lại đạt tới ba vạn. Điều này kỳ thật cũng không khó giải thích, lính Viễn Đông sĩ binh sau khi muốn giết đến đỏ cả mắt, thấy nhà nào có tiền, có đàn bà con gái xinh đẹp, bọn họ lập tức hét lớn: “Đây là căn cứ bí mật của quân phản loạn!” rồi phá cửa xông vào. Tiếp theo là truyền ra tiếng kêu thảm thiết của nam nhân cùng tiếng thét chói tai của đàn bà con gái..
Trong đêm đại đồ sát đó, oan uổng nhất là thảm kịch của gia đình La Minh Hải: Do không biết sự thực, Đế Lâm phái quân Viễn Đông đi bắt ‘kẻ thân tín số một của Dương Minh Hoa”, đám lính không tìm thấy La Minh Hải ở trong nhà bèn rời đi (sau khi ông ta hạ lệnh mở cổng thành lại đi phủ tổng trưởng để gặp Tử Xuyên Tham Tinh, suốt đêm không về nhà). Nhưng trước khi đi tiện tay chặt đầu cả nhà La Minh Hải 21 người, tưới đẫm dầu lên toàn nhà, rồi ném một cây đuốc. Việc này đã tạo thành huyết hải thâm cừu giữa La Minh Hải và Đế Lâm, cũng là ngòi nổ của “Loạn tam kiệt” sau này..
Hơn một trăm gia tộc của các quan chức cao cấp đã phải bồi táng theo dã tâm của Dương Minh Hoa, máu và mạng sống của ba vạn dân thường Đế Đô cũng trở thành “vật bồi táng”.. Chả trách Tử Xuyên Tú cảm thán: “Đám ma của Dương Minh Hoa thật là hoành tráng, được bồi táng quá nhiều đến như vậy!”
Toàn bộ thành Đế Đô rên xiết, đổ máu dưới gót sắt của Đế Lâm.. Đường Xuyên từ viện Kiểm Sát trở về, cuối cùng cũng không nhịn nổi mà vụng trộm tả một câu: “Ngày 26, đêm khuya mưa tuyết, chỉ thấy đỏ tươi một màu..”
o0o
Rạng sáng, lúc năm giờ. Chánh văn phòng phó thống lĩnh Ca San khẩn cấp xin gặp tổng trưởng Tử Xuyên Tham Tinh, thỉnh cầu ngăn chặn hành vi dã man, bạo lực của Đế Lâm. Từ nhà nàng tới phủ tổng trưởng chỉ là một đoạn rất ngắn, vậy mà lại gặp những ba đợt loạn binh. Lần thứ nhất cướp ví tiền của nàng, lần thứ hai cướp ngựa của nàng, lần thứ ba là đám lính muốn đè nàng ra cưỡng hiếp: May là chỗ đó rất gần phủ tổng trưởng, một đội Cấm Vệ quân phải chạy ra cứu nàng.
( Về sau Tử Xuyên Tú nghe được việc này có nói: “Cho dù là lính Viễn Đông đã rất lâu không có đàn bà, nhưng làm ra loại chuyện này đúng là không thể tha thứ. Trình độ thưởng thức của bọn họ quá tệ!”)
Phản ứng của Tổng trưởng Tử Xuyên Tham Tinh sau khi tiếp kiến Ca San là: 5 giờ 30 phút sáng, phát một tờ quyết định tới tay Đế Lâm: Bổ nhiệm các hạ làm quyền Kiểm Sát trưởng, tiếp tục thanh trừng “dư nghiệt phản loạn” Dương Minh Hoa trong quân Trung Ương!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện