[Dịch]Tiểu Sát Thủ Của Anh! Đừng Làm Loạn- Sưu tầm
Chương 13 : Con Cháu Của Các Vị Thần
                                            .
                                    
             "Ta là con trai của  thần Ashur!" Takeru cất giọng khá nhỏ nhưng dường như có thần lực xảy  ra, toàn bộ quân dân Ai Cập lẫn Atsiria đều một mực nghe rõ. Cả kinh  thành trong nháy mắt, nhất thời đồng loạt im lặng, ai ai cũng ngỡ ngàng  nhìn Takeru lơ lửng giữa không trung rồi hô to, xưng tụng. 
"THẦN ASHUR MUÔN NĂM!" 
Đối  với điều này, Takeru vô cùng thõa mãn vì lời nói dối của chính mình.  Takeru mỉm cười, tóc nâu nhàn nhạt bồng bềnh lướt trong gió, mày kiếm  đầy vẻ kiên nghị, mắt anh đào lam sắc tĩnh lặng như nước, cái mũi cao  đẹp như trạm khắc, làn môi bạc nhếch lên kiêu ngạo nhưng quyến rũ, một  nét đẹp phấn điêu ngọc mài, hoàn hảo vô khuyết, cực kỳ xứng đáng với  danh xưng thần thánh.
___ 
"Ách... Có ai nói cho ta biết Ashur  là tên nào không?" Zuto ngây ngốc không hiểu, hết nhìn vị thần thích  chơi trội Takeru rồi lại nhìn sang những người bên cạnh, nhưng kết quả  vẫn là không ai trả lời nàng. 
"Ashur là thần theo tín ngưỡng tôn  giáo của người Atsiria!" nó ngồi trên lưng Bạch Hổ, nhàn nhạt nói, tay  vuốt nhẹ lên mái tóc đỏ rực của hắn, trên gương mặt lúc này là tràn đầy  ôn nhu và sủng nịnh. Chỉ có điều... hắn không thể thấy được. 
"Anh  ấy sẽ ổn chứ?" Zuto lo lắng hỏi nó, đôi mắt đen láy có chút ửng đỏ,  nàng dẫu sao cũng là em gái hắn, đương nhiên là biết hắn mang bệnh, nàng  đã nhiều lần hỏi hắn và nó nhưng hắn và nó không hề nói, tuy rằng không  biết hắn mang bệnh gì, nhưng căn bản trong lòng nàng vẫn rất bất an. 
"Sẽ không sao! Có lẽ do mấy hôm nay mệt quá thôi! Nghỉ ngơi chút sẽ khỏe." 
"Mie..." 
Nó  vừa nói xong thì hắn tỉnh lại, miệng khô khốc gọi tên nó, nó vội vã đỡ  hắn ngồi dậy đưa cho hắn một bình nước làm bằng da dê. Hắn cười nhẹ cầm  lấy mà uống, bất quá là không uống bình thường mà là nốc sạch, bộ dạng  chẳng khác gì người bị bỏ đói 3 năm, hậu quả cuối cùng là sặc nước, ho  khù khụ. 
"Anh uống từ từ thôi! Sặc chết bây giờ!" nàng nín cười, bước tới gần bên hắn và nó, lấy tay vỗ phình phịch lên lưng hắn. 
"Khục  khục... Em... Khục... Định giết anh sao... Khục khục..." hắn ho liên  hồi, giương ánh mắt trách cứ nhìn nàng, hận không thể đem nàng đánh đòn  a. 
___ 
"Chị!" Trong khi cả ba đang nói chuyện, Menfuisu đột  ngột lên tiếng, trong mắt là tràn ngập nghi hoặc đối với nó, hắn.  Menfuisu sợ rằng nó và hắn cũng giống con trai thần Ashur(Takeru) gì gì  đó, có thể sẽ gây bất lợi cho mình nên cực kỳ đề phòng. 
"Sao?"  Zuto xoay xoay lọn tóc ướt, thờ ơ liếc nhìn Menfuisu đang ôm Carol ngu  ngốc trong tay. Nàng có chút khổ não a, thằng em trai Menfuisu này thật  biết cách làm phiền người khác, nhớ mỹ nhân Carol thì ôm Carol về Ai Cập  đi, gọi bà chị như nàng làm cái gì chứ? 
"Hai tên đó là ai?" Menfuisu hất mặt về phía nó và hắn 
"Muốn biết?" Zuto nhếch môi, nở nụ cười gian trá 
"Tất nhiên!" 
"Là hai vị cháu trai của thần Mặt Trời Amon! Thế nào, muốn hỏi gì nữa không?" 
Zuto  hoàn hảo học tập Takeru, đem toàn bộ những lời nói dối, bịa đặt hóa  thành thật. Quân dân Ai Cập nghe thấy lời nàng thì cũng ngẩn ra, mắt mở  to, miệng há rộng tới mức sắp chạm đất. 
"Asisu, chúng ta về Ai  Cập! Mặc kệ bọn họ!" Nó cưỡi Bạch Hổ tiến về phía trước, hắn ngồi phía  sau nó, tiện tay kéo luôn nàng lên Bạch Hổ. Cả ba người lướt trong gió  bay về phía Takeru đang lơ lững rồi dừng lại thì thầm chút chuyện rồi  mới biến mất. 
___ 
"TỪ HÔM NAY, ATSIRIA SẼ CHÍNH THỨC SÁT NHẬP CÙNG VỚI HẠ AI CẬP!" 
Takeru  vừa nói vừa cười, bất đắc dĩ là do Zuto nhờ vả nên Takeru phải làm giúp  thôi. Nhưng căn bản là Takeru không muốn làm chút nào, bởi vì từ khi  Zuto xuyên vào thế giới này thì thế giới này đã trở thành hiện. Và Zuto,  nó và hắn, chính là ba mấu chốt của việc lịch sử thế giới cũng như nhân  loại bị thay đổi. 
Cũng kể từ hôm nay, đế chế Atsiria nháy mắt  sụp đổ, lụi tàn, thay vào đó là sự thống trị của người Ai Cập, về phần  tương lai, đất nước Atsiria hoàn toàn bị xóa sổ khỏi bản đồ thế giới. 
Khẽ  thở dài một tiếng, Takeru hết nhìn đoàn người của Menfuisu, lại nhìn  quân dân Atsiria rồi búng tay một cái, biến mất trong làn ánh sáng lạ,  Takeru cầu mong những người này đừng bao giờ làm nhóm người Zuto nổi  giận. Nếu không hậu quả sẽ cực kỳ nặng nề khó lường, còn lịch sử nhân  loại thì sẽ thay đổi đến mức thiên biến vạn biến nào a!  
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện