[Dịch] Tiên Hà Phong Bạo
Chương 42 : Kỳ ngộ mới
.
- Thực lực cường đại như vậy mà cũng bị khai trừ?
Trong một tiếng nghị luận thoáng qua, Từ Huyền thi triển bí quyết chữ Phiêu phi thân rời đi.
Hắn vừa tới trước cửa học phủ, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
- Từ Nguyên?
Từ Huyền nao nao, nhìn về phía thiếu niên tuấn nhã mặc thanh sam cà sa ở phía trước.
- Ha ha, Từ Huyền, ngươi báo danh xong hẳn phải ở trong học phủ chứ, sao lại ra ngoài nhanh như vậy?
Khóe miệng Từ Nguyên hiện lên một tia tươi cười xán lạn.
Từ Huyền thấy dáng vẻ tươi cười của hắn, trong lòng chợt có chút tư vị: lẽ nào việc này có liên quan với hắn?
Thế nhưng Từ Huyền không muốn dây dưa nhiều, lúc này tính toán đã không có ý nghĩa, hắn hừ lạnh một tiếng.
- Hừ, Từ Huyền! Dám đắc tội ta, cho dù ngươi có tài hoa tới mức nào, cả đời ở Bình Hoa trấn cũng khó đi nửa bước.
Phía sau truyền đến thanh âm băng lãnh của Từ Nguyên.
- Quả nhiên có liên quan tới hắn…
Từ Huyền trong lòng trầm xuống, càng nghĩ càng thấy không thích hợp.
Theo lý thuyết, lấy thế lực Đại Từ gia, ở trong Dương Mẫu thôn cũng là một gia tộc lớn thế nhưng ở trong Trấn Học phủ lại bé nhỏ không đáng kể.
Đại Từ gia dựa vào lực lượng gì lại có thể quyết định thay Trấn Học phủ?
Theo hắn biết, chưởng khống giả phía sau Trấn Học phủ chính là Đông Phương gia tộc của Hoàng Long thành. So với Đông Phương gia tộc tọa trấn một thành trì của Tu giới, Đại Từ gia còn không bằng con kiến hôi.
Tại vô số nghi vấn trong lòng, Từ Huyền chạy về hướng thôn.
Đi được nửa đường, phía sau truyền đến tiếng xe ngựa chạy.
- Từ Huyền, chờ một chút!
Trong xe ngựa truyền đến âm thanh của nha hoàn tiểu Hồng.
Từ Huyền nghi hoặc quay đầu nhìn lại, thấy Dương Tiểu Thiến rụt rè đi từ trong xe ngựa ra.
- Dương tiểu thư có gì chỉ giáo?
Từ Huyền lộ vẻ ngạc nhiên, hắn và vị Dương tiểu thư này căn bản cực kỳ xa cách.
- Từ Huyền, lấy thực lực của ngươi, ở trong Trấn Học phủ cũng là người nổi bật nhất.
Dương Tiểu Thiến điềm nhiên nói, trên đôi mắt sáng ngời có chút bất bình.
- Cảm ơn đã khích lệ, nhưng Từ mỗ bị khai trừ rồi.
Từ Huyền không mặn không nhạt nói, thật ra hắn rất ngoài ý muốn với vị thiếu nữ đã từng luyến mộ này:
- Thế nào? Dương tiểu thư qua đây là vì an ủi ta sao?
- An tủi? Ngươi đang nói chuyện gì thế?
Dương Tiểu Thiến cười tươi như hoa, phảng phất tự nhạo Từ Huyền tự mình đa tình:
- Bản tiểu thư qua đây chỉ là muốn nói cho ngươi một tin tức, tuy rằng ngươi và Trấn Học phủ không có duyên nhưng còn có một kỳ ngộ lớn hơn.
- Kỳ ngộ lớn hơn nào?
Từ Huyền ý bảo nàng nói cho xong, cũng không thèm để ý tới câu châm chọc của Dương Tiểu Thiến, đây là nàng làm ra vẻ lạnh lùng cao quý của thân phận tiểu thư.
- Năm này sau, trong Bình Hoa trấn sẽ có Phong Vũ tiên môn tuyển đệ tử mười năm một lần.
Khóe miệng Dương Tiểu Thiến hơi nhếch lên.
- Tiên môn.. tuyển nhận đệ tử?
Từ Huyền rốt cục động dung.
Tiên môn đối với nhiều luyện thể phàm sĩ mà nói chính là tồn tại cực hạn trong truyền thuyết.
Nếu so với Trấn Học phủ thì quả thật như ánh mặt trời với đom đóm, căn bản không thể đánh đồng.
Cho dù là thiếu niên trong trí nhớ kiếp trước, lúc ban đầu cũng tu luyện từ tiên môn.
Nói chung, tiên môn mới là Tu giới chính thức, là thánh địa thích hợp để tu luyện nhất.
- Đa tạ Dương tiểu thư nhắc nhở, chỉ là… lấy thiên phú cùng tư chất của ngươi, hoàn toàn có cơ hội tiến nhập tiên môn mới đúng.
Từ Huyền biểu đạt lòng cảm kích xong lại nghi hoặc không giải thích được.
- Tiên môn tuyển nhận đệ tử vô cùng nghiêm ngặt hà khắc, Trấn Học phủ sao có thể so sánh cùng? Cho dù là ta cũng không nắm chắc có thể tiến vào tiên môn. Lúc này mới tham gia khảo hạch học phủ trước, nếu không vào được tiên môn thì còn có Trấn Học phủ làm đường lui.
Dương Tiểu Thiến lạnh lùng nói, xong việc liền quay người trở lại xe, không chút biểu tình nào.
- Nếu như Từ Huyền ta ngày sau có cơ hội tiến nhập tiên môn, vậy sẽ nợ Dương tiểu thư ngươi một cái nhân tình.
Từ Huyền hơi ôm quyền, tin tức như vậy đối với hắn mà nói giống như đưa than sưởi vào ngày giá rét, ở trong tiếc nuối thấy được ánh rạng đông.
- Nhân tình?
Xe ngựa từ từ đi qua Từ Huyền, Dương Tiểu Thiến từ chối cho ý kiến, cũng không để ở trong lòng.
So sánh theo lẽ thường, nàng làm thiên kim tiểu thư của Đại Dương gia, vô luận tu vi, địa vị, thiên phú đều để cho lứa bạn cùng tuổi đuổi theo không kịp, sao có thể có nhân tình với tiểu tử kia ở chỗ này?
- Có chút ý tứ.
Từ Huyền híp hai mắt lại, nhìn theo xe ngựa rời đi.
Trong lòng có chút suy nghĩ, nữ tử Dương Tiểu Thiến này vô luận là dung mạo, khí chất hay thiên phú đều viễn siêu nữ tử bình thường.
Chỉ là sau khi dung nhập ký ức kiếp trước, Từ Huyền sớm đã mất đi yêu thích sự ngây thơ của nàng.
Kiếp trước yêu Lỵ sư muội trong tiên môn, thanh nhã như tiên, vô luận dung mạo hay khí chất đều hơn xa Dương Tiểu Thiến, hơn nữa tính cách lại ôn nhu động nhân…
Nghĩ tới đây, Từ Huyền sửng sốt, bỗng nhiên dùng sức lắc đầu, dùng hợp ký ức hai đời, chính mình thiếu chút nữa lẫn lộn nhân sinh hai thế giới.
Bài trừ tạp niệm xong, Từ Huyền nhanh chóng phản hồi lại thôn.
Mẫu thân vui vẻ và tự hào nghênh tiếp hắn, cười nói:
- Báo danh xong rồi sao?
Từ phụ và Huệ Lan cũng mang theo ý cười nhìn về phía hắn.
Từ Huyền thoáng trầm mặc, thản nhiên nói mọi chuyện qua một lần.
Việc này, hắn cũng không định giấu diếm.
- Tại sao có thể như vậy? Lấy thực lực của ca ca sao lại bị khai trừ mơ hồ như thế?
Từ Huệ Lan bất bình tức giận nói.
Từ phụ nghe vậy nhất thời thất hồn lạc phách, sau đó rơi vào trầm tư, sắc mặt âm tình bất định.
- Chỉ là tuy rằng ta bị học phủ khai trừ, thế nhưng còn có…
Từ Huyền lại mỉm cười kể lại chuyện tiên môn nhận đệ tử.
- Tiên môn… thật tốt quá! Huyền nhi, ngươi nhất định phải dốc hết toàn lực tiến nhập tiên môn, tiên môn so với tiến nhập Trấn Học phủ còn vinh quang gấp bội
Từ phụ run giọng, từ trạng thái thất hồn phách lạc khôi phục lại, vẻ mặt hưng phấn.
Từ Huyền cảm thấy kỳ quái, biểu hiện của phụ thân rất khác thường.
Chỉ là tin tức tiên môn nhận đệ tử cũng khiến hắn kinh hỉ vô cùng.
- Ta chỉ có một mình, dù sao cũng lực lượng đơn bạc, nếu có thể gia nhập tiên môn sẽ được hưởng hoàn cảnh tu luyện tốt đẹp. Từ lúc đó dù là Bình Hoa trấn hay Đại Từ gia, ai còn dám tính toán lên nhà ta?
Từ Huyền sở hữu ký ức kiếp trước, biết được chỗ tốt khi tiến nhập tiên môn, trong lòng tràn đầy cảm xúc.
Chỗ tiên môn đóng quân nhất định cũng có linh mạch, độ dày linh khi gấp các địa phương bình thường khác vài lần, hơn nữa các loại tài nguyên trong môn phái đều có lợi cho hoàn cảnh tu luyện nhất.
Còn nữa, chung quy Từ Huyền chỉ là phàm sĩ, nếu một mình chống lại với Đại Từ gia cùng với Đông Phương thế gia sẽ không khôn ngoan.
- Chỉ là lý do gì khiến ta bị khai trừ khỏi Trấn Học phủ?
Từ Huyền nhướng mày, đột nhiên chú ý tới thần sắc mất tự nhiên của phụ thân.
Bình luận truyện