[Dịch]Thùy Chủ Trầm Phù - Sưu tầm
Chương 1 : Chương 1
.
CHƯƠNG 0
Năm nay gần hai mươi tám tuổi, ta không tin quỷ thần.
Ta, Lôi Hải Thành, cô nhi. Mười tám tuổi đã đạt thành tích ưu việt được tuyển vào tổ hình cảnh đặc chủng, bốn năm tiếp nhận qua đủ loại ngặt nghèo thậm chí đến tàn khốc của huấn luyện đặc chủng, trở thành người đứng đầu trong tổ trọng án tuyệt mật quốc tế. Đầu độc, ám sát… trở thành toàn bộ cuộc sống của ta.
Mỗi lần kết thúc một sinh mạng, thì một tấm huân chương chính phủ lạnh như băng lại được gắn lên ngực ta.
Lúc hai mươi lăm tuổi , ta chán ghét việc tiếp tục làm một cỗ máy giết người.
Xuất ngũ, chuyển hành.
Sau một năm thì chuyển sang làm luật sư , từ nay về sau mặc âu phục đi giày da, dấn thân vào thành phần tri thức.
Sống một cuộc sống an nhàn, có phần buồn chán, mãi cho đến khi ta gặp được Đình – một người con gái xinh đẹp
Một cô gái tốt, ôn nhu hướng nội lương thiện thông minh, rất đáng để ta dùng cả đời che chở.
Năm hai mươi tám tuổi, ta quyết định cùng nàng kết hôn.
Nhu cầu cấp bách bây giờ của ta là tiền. Mua một căn nhà tốt nhất trong nội thành, đổi lấy một chiếc xe tân tiến nhất hiện giờ. Nàng cũng không hỏi quá khứ của ta, cũng không yêu cầu ta điều gì, nhưng ta quyết tâm muốn đem những thứ tốt nhất trên đời này dành cho nàng
Thế rồi ta một mình đơn độc giải quyết một án tử.
Vụ án kỳ thật cũng không phức tạp. Liên tiếp hại người, cũng có hai nhân chứng kể ra, chứng cớ cũng đầy đủ. Không đơn giản chính là hoàn cảnh của nghi phạm.
Ta đứng trong tòa án, bị nghìn người nhìn như thể một con gián khi sắp sửa biện hộ vô tội cho phạm nhân. Hỗn đản này, cho dù bị hoạn mấy chục lần cũng xứng đáng, nhưng đã nhận tấm séc ủy thác nhiều đến kinh ngạc của ngươi, ta giờ không có lập trường bảo vệ chính nghĩa.
Ta muốn tiền. Chính nghĩa cùng đạo đức, không thể làm cơm ăn.
Pháp quan tuyên đọc vô tội rồi phóng thích phạm nhân, phía trên pháp đình như muốn nổ tung rồi. Ta tháo kính mắt xuống, kẹp bao công văn rồi bước đi. Đằng sau có một cô gái không để ý thân nhân lôi kéo, khàn cả giọng mà truy theo ta mắng
“Họ Lôi kia, lương tâm của ngươi bị con chó ăn rồi, ngươi không phải người! Ngươi nhất định sẽ bị báo ứng, ngươi không chết tử tế được đâu── ”
Ta biết nàng cũng là một trong những người bị thụ hại, hơn nữa, vị hôn phu của nàng, bởi vì thấy bạo hành chạy tới cứu nàng, cũng bị đánh trí tử.
Thần kinh của ta sớm đã được huấn luyện đặc chủng rèn luyện, cứng cỏi như sắt thép, căn bản là không thèm nhìn nàng.
Nguyền rủa được ích gì? Từ đâm chém giết người ta còn không sợ, ta cũng không tin quỷ thần, chỉ tin tưởng vào chính bản thân mình.
Hơn nữa, rảnh rỗi gì mà nguyền rủa ta, không bằng đi nguyền rủa cái tên tội phạm kia đi.
Đêm đó, ta mua nhẫn kim cương lái xe trở về căn phòng chung cư thuê cùng người đẹp, chính thức cầu hôn nàng.
Nhìn vẻ mặt hạnh phúc khi đeo chiếc nhẫn vào tay, lao vào lòng ta nũng nịu, ta cảm giác được vì nàng làm cái gì cũng đáng giá.
Sáng sớm hôm sau, ta rời giường chỉnh trang hết thảy mọi thứ, rồi quay lại hôn lên trán nàng từ biệt, mở cửa đi làm.
Hôm nay khí trời dường như có chút âm u. Ta đem chìa khóa xe cắm vào khởi động, đột nhiên có cảm giác nguy hiểm dâng lên, cả cơ thể đều căng thẳng.
Nhìn có nhân ảnh chớp động trong kính chiếu hậu, vốn là cô gái ở pháp đình. Nàng âm trầm từ xa xa nhìn ta, vẻ mặt điên cuồng ý cười.
Nguy hiểm! Khi tế bào não của ta ý thức được điểm ấy, một luồng sóng nhiệt mạnh mẽ tràn vào trong chiếc xe hơi nhỏ hẹp khiến nó nổ tung. Mảnh toái phiến cắm thẳng vào hai tròng mắt , ta thấy thân thể của chính mình cũng bị bùng nổ phá thành từng mảnh nhỏ… Đăng bởi: admin
Bình luận truyện