[Dịch]Thứ Nữ Công Lược - Sưu tầm
Chương 6 : Di nương
                                            .
                                    
             Nhị di nương yên lặng tiếp nhận bản nháp, còn thật sự xem một lần,  sau đó chọn ra một bộ đưa cho đại thái thái: “Cái này tốt nhất!”
Đại thái thái nhìn thấy liền ngẩn ra, nói:” Cái kia ở giữa viết chữ ‘thọ’ lớn không tốt hơn sao?”
Nhị di nương thản nhiên nói:” Ngũ tiểu thư dù sao tuổi còn nhỏ, bút  lực không đủ. Viết chữ nhỏ như trâm hoa còn không cảm thấy được, viết  chữ to, không khỏi quá mức vũ mị!”
Ngũ Nương nghe thấy trên mặt một trận hồng một trận trắng.
Lời này, phu tử dạy nàng đọc sách cũng từng nói qua.
Nàng đã không phục, nên lén tìm chữ của người nổi tiếng để luyện chữ to……
Đại thái thái nghe xong liền thở dài, đem bản nháp Nhị di nương chọn ra đáp lời Ngũ Nương: “Dùng cái này đi!”
Thừa dịp cơ hội đưa qua, Thập Nhất Nương liền thấy bức này– là trăm chữ ‘Thọ’ xoay thành hình tròn.
” Lão nhân gia đều thích viên viên mãn mãn…… Liền bức này đi!” Đại  thái thái ngữ khí có mấy phần mỏi mệt,”Ngũ Nương mau viết xong, để Thập  Nhất Nương thêu cho tốt”
Ngũ Nương sao dám có ý khác. Tiếp nhận bức vẽ, khom đầu gối ứng ” Dạ”.
Nhị di nương đột nhiên nhìn phía Thập Nhất Nương :” Vậy trong khoảng thời gian này phải thêu bức họa trăm ‘Thọ’ à?”
Thập Nhất Nương cung kính trả lời “Dạ”.
Nhị di nương gật gật đầu, không hề hỏi nữa. Nhưng lại làm cho đại thái thái tò mò.
” Chúng ta vốn định để Thập Nhất Nương giúp đỡ phân guồng chỉ,” Đại  di nương cười giải thích,”Xem ra Thập Nhất Nương không có thời gian.”
Thập Nhất Nương liền cười liếc mắt nhìn đại thái thái một cái, giống  như đang trưng cầu đại thái thái, thấy đại thái thái đồng ý, lúc này mới  cười nói:” Ngũ tỷ viết chữ còn mất hai ngày thời gian. Ngài muốn phân  cuồn chỉ gì? Nếu nhiều thì chỉ sợ phải làm từ từ!”
Ýtứ trong lời nói là nếu không nhiều lắm thì vẫn có thể hỗ trợ .
” Ta muốn làm cho Hưu ca hai cái áo choàng,” Đại di nương cười nói,”  Định nhờ Thập Nhất Nương giúp đỡ phân hai guồng chỉ năm màu.”
Dùng một cây cuốn chỉ làm ra năm màu, là một tuyệt kỷ của Giản sư phó, sau này đã dạy cho Thập Nhất Nương .
Biên bức, là cùng âm với ” Phúc”, năm biên bức, ngụ ý trường thọ, phú  quý, an khang, tốt đẹp, cộng lại là năm chủng phúc khí, dùng một cây  chỉ năm màu làm ra năm bức biên, là vật cát tường không có cái nào so  được.
Ba tuổi Hưu ca đã là trưởng tử trong nhà, lại là ruột thịt của đại thái thái.
Nên trên mặt Đại thái thái biểu tình trở nên phi thường nhu hòa:”Cũng  không biết dạo này nha hoàn bà tử có chiếu cố tốt hắn không?”
Ba năm trước đây, lão thái gia của La gia tạ thế, ba huynh đệ La thị  từ quan hồi hương chịu tang. Năm nay ngày hai bốn tháng mười là thời  gian mãn tang kỳ ba năm, ba huynh đệ đều cần phải về Lại bộ báo cáo. Gia  quyến của Nhị lão gia cùng tam lão gia đều đã đi theo, đại thái thái  nghĩ đến trong nhà chuyện còn chưa ổn thỏa, nên để cho con trai cùng  cháu dâu mang theo cháu nội cùng Lỗ di nương, theo Đại lão gia đi Yến  Kinh. Để bên người Đại lão gia có thêm người chiếu ứng, thứ hai là muốn  con trai mang theo gia quyến đi thăm tỷ tỷ cùng tỷ phu, dựa vào địa vị  của Vĩnh Bình Hầu mà ở lại Quốc Tử giám trong Yến Kinh đọc sách, vì sang  năm tham gia thi hội– là hai năm trước tân đế đăng cơ mở khoa thi, La  Chấn Hưng có hiếu tang nên không có tham gia.
” Hưu ca bên người có đại nãi nãi,” Ngô Hiếu Toàn Gia cười nói, “Người yên tâm đi!”
Mà Thập Nhất Nương khi biết guồng chỉ này dùng làm gì, tất nhiên phải  lập tức bày tỏ thái độ:”Cái khác thì không dám nói, đánh guồng chỉ thì  vẫn làm được.”
” Vậy thì tốt rồi.” Đại di nương cười nói,”Ta đi qua bên thải tú  phường chuẩn bị tốt nhiều chỉ màu……” Rồi làm bộ dáng cấp bách sợ không  kịp.
“Vậy ngươi hãy đi giúp di nương đánh guồng chỉ đi thôi!” Đại thái  thái cười phân phó Thập Nhất Nương ,” Ta bên này có Ngô Hiếu Toàn Gia  cùng trò chuyện là được.”
Nghe lời hai vị di nương, Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương đều đứng dậy lui đi xuống.
Đại di nương liền kéo tay Thập Nhất Nương:” Đi, đến chỗ ta đi, đợi  lát nữa ta bảo Thải Hà làm Hồng Liên cao ngươi ăn.” Dừng một chút, lại  đối Ngũ Nương cười nói:”Ngũ tiểu thư cũng đến phòng ta ngồi đi!”
Nhìn thấy đại di nương nói một đàng nghĩ một nẻo, Ngũ Nương trong  lòng không vui, hai vị di nương hiện tại đều không có sức mạnh để đấu  chỉ chờ chết, nên ngay cả ứng phó xã giao cũng không cần.
” Không cần.” Nàng biểu tình thản nhiên “Đại thái thái giao việc, thì cho vàng ta cũng không dám chậm trễ.”
Đại di nương còn định nói cái gì đó, thì Nhị di nương đã kéo đại di  nương cùng Thập Nhất Nương hướng chỗ mình đi: “Một khi đã như vậy, chúng  ta đây sẽ không lưu giữ. Ngũ tiểu thư đi nhanh đi!”
Thập Nhất Nương bị Nhị di nương tóm, quay đầu lại hướng tới Ngũ Nương  nói một tiếng “Tỷ tỷ đi thong thả”, rồi chạy theo Nhị di nương vội vàng  mà đi.
Ngũ Nương nhìn bóng dáng ba người liền bĩu môi, trở về Kiều viên.
Đại di nương không khỏi oán giận: “Làm gì phải vậy, nàng cũng là người đáng thương!”
Nhị di nương lạnh lùng ” Hừ” một tiếng, nói: “Ở trong đại viện này ai  lại không phải người đáng thương. Chẳng qua là ngươi đáng thương, còn  có người so với ngươi càng đáng thương hơn. Huống chi chúng ta đều như  vậy, dù sao bất quá là chết, còn sợ cái gì.”
Đại di nương đứng ở một bên có chút thất thố liếc Thập Nhất Nương một  cái, rốt cuộc đã đem lời chưa nói nhịn xuống. Còn cười tiếp đón Thập  Nhất Nương : “Ngươi ngồi đi, ta đi lấy chỉ.”
Hai vị di nương là láng giềng ở gần, nhưng đại di nương trừ bỏ lễ  phật, còn thích tặng cho tiểu hài tử La phủ những đồ thêu thùa may vá.  Thập Nhất Nương sở dĩ cùng hai vị di nương có chút giao tình, là do đại  di nương nghe nha hoàn bà tử trong nhà nói thập nhất tiểu thư am hiểu  thêu thùa may vá, là đệ tử đắc ý của Giản sư phó, lúc này nàng mới mở  rộng lòng nhờ Thập Nhất Nương giúp đỡ thêu bộ phật kinh. Sau này tiếp  xúc nhiều, thì phát hiện Thập Nhất Nương tính tình ôn hòa, tuy trò  chuyện không nhiều lắm, nhưng là người làm việc ổn trọng hào phóng, còn  ôn hòa khoan hậu, cùng nàng hợp duyên. Lúc này mới thường mời nàng đến  chỗ ở của mình ngồi, hoặc chính mình đi đến chỗ của Thập Nhất Nương, đi  đi lại lại, rồi nói chút chuyện phiếm, hoặc làm thêu thùa may vá. Mà Nhị  di nương thì trừ bỏ lễ phật ra, chuyện gì cũng không cảm thấy hứng thú.  Vài lần ngẫu nhiên gặp được, cũng chỉ là cung kính chào hỏi, Nhị di  nương đều làm nghiêm mặt cùng nàng gật gật đầu, cũng không cùng nàng nói  cái gì.
Mà hôm nay tình cảnh đã có chút kỳ quái.
Đại di nương đi lấy chỉ, Nhị di nương không những không có giống như  thường ngày đề phòng chính mình, mà phân phó Thải Hà bên người đại di  nương: “Di nương các ngươi nói, phải làm hồng liên  cao chiêu đãi thập  nhất tiểu thư, ngươi còn không nhanh đi.”
Nghĩ đến Nhị di nương gương mặt nghiêm khắc tồn tại đã lâu, Thải Hà dạ dạ trả lời mà đi.
Nàng lại khiển trách nha hoàn chính mình: “Thừ người ra đó làm cái  gì? Khách nhân đến đây cũng không biết ngâm nước pha trà, ngươi có thể  làm cái gì?”
Nói đến Thải Vân vẻ mặt đỏ bừng, chào Thập Nhất Nương , rồi xoay người đi đổi trà.
Thập Nhất Nương vội mang trà lên uống một ngụm: “Trà này cực ngon. Là Tây hồ long tỉnh thượng đẳng  phải không?”
Nhị di nương trên mặt rất khó mỉm cười:” Không sai, là Tây hồ long  tỉnh thượng đẳng. Bất quá, ta nơi này còn có ngọc khê thiết Quan Âm của  Phúc Kiến đưa tới. Ngươi nếm thử chút!”
Thập Nhất Nương thầm giật mình.
Phụ thân nàng hiện tại, cũng chính là Đại lão gia của La phủ La Hoa  Trung ở Phúc Kiến liên tiếp nhận chức bố chính sử ba kỳ liền mà không có  thể chuyển địa phương, vận cho rằng là hối tiếc nhất trong đời. Cũng  bởi vì vậy, hắn ở Phúc Kiến căn cơ thâm hậu, mặc dù đang ở trong nhà để  tang, cấp dưới trước kia chịu qua ân huệ của hắn vẫn thường tặng cho hắn  đặc sản Phúc Kiến. Mà ngọc khê thiết Quan Âm chính là một trong những  thứ đó.
Đương nhiên, La Hoa Trung được phong đến đại quan, thì mặc kệ là ở  triều đình hay là ở trong mắt hoàng đế, đều là có phân lượng nhất định.  Chỉ cần không  mưu phản, từ từ rồi cũng thăng quan. Huống chi hắn còn  cùng Vĩnh Bình Hầu là thân gia. Những người đó sẽ không qua loa với hắn .
Trong lúc nhất thời, nàng tâm loạn như ma.
Nàng cảm thấy được có cái gì đó chạy qua đầu nàng, muốn bắt,lại bắt không được!
Thập Nhất Nương không khỏi ngẩng đầu nhìn Nhị di nương– sau đó nàng  đột nhiên phát hiện, Nhị di nương thế nhưng lại có một đôi mắt trong như  nước, tỏa sáng xung quanh, hấp dẫn thu hút hồn người.
Một con người rất bình thường đột nhiên ở trước mặt ngươi lộ ra phẩm  chất không giống như thường ngày, Thập Nhất Nương chợt có linh cảm, hôm  nay sẽ phát sinh ra chuyện gì đó.
Đại di nương tuy thích làm thêu thùa may vá cho tiểu hài tử, nhưng  tiểu hài tử này chính là Đại thiếu gia trong la phủ, hắn không phải tiểu  hài tử bình thường. Còn muốn nàng đánh guồng chỉ năm màu, tay nghề này  trừ bỏ Giản sư phó thì chỉ có nàng làm được ……
“Cầm khuyên tai ngọc đung đưa trước mắt, con mắt nhìn chằm chằm  chuyển động của nó, thời gian lâu dài, đôi mắt của ngươi cũng chỉ có  nó.” Nhị di nương đột nhiên hướng nàng cười, trong mắt tươi cười càng  đậm,”Hôm nay ngươi bắt đầu luyện, cũng không tính quá muộn.”
Thập Nhất Nương ra vẻ không biết, lộ ra vẻ mặt mờ mịt.
Nhị di nương đột nhiên cười lên: “Thanh Đồng là người thành thật, thế nhưng sinh ra một cái nữ nhi như vậy. Thật sự là thú vị!”
Thanh đồng, là tên Lữ di nương.
” Nhị di nương nói cái gì, ta quả thật nghe không hiểu.” Thập Nhất Nương bất động thanh sắc nói.
“Nghe hiểu hay không không quan hệ, ngươi chỉ cần không điếc là  được.” thần sắc Nhị di nương thản nhiên, giống như đối với việc Thập  Nhất Nương giả câm vờ điếc không chỉ không có tức giận, còn có thưởng  thức, “Tính theo ngày, Đại lão gia cùng đại thiếu gia hẳn là đã đến Yến  Kinh . Cũng không biết xảy ra chuyện gì, Đại lão gia cùng đại thiếu gia  thế nhưng một trước một sau đều là người đắc lực bên người đại thái thái  đưa thư. Đại thái thái nhận được thư của Đại lão gia, đã kêu người ta  gọi ngươi đến làm bình phong. Nhưng sau khi nhận được thư của đại thiếu  gia, thì bảo Hứa mama đi Từ An tự tặng tiền dầu vừng, còn đem Hổ Phách  xinh đẹp ở bên người nàng nói là thưởng cho ngươi, còn đột nhiên kêu ta  cùng đại di nương đến hỏi việc in một ngàn bản( Pháp hoa kinh) như thế  nào…… Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”
Chỉ là ở cách vách, lấy chỉ, có cần lâu lắc như vậy sao?
Thập Nhất Nương đã có chín phần nắm chắc, hai vị di nương đang đào cái hố làm cho nàng nhảy vào.
Một thê tử cùng sáu thiếp thất, còn có một đống lớn nữ nhi cùng cha  khác mẹ tranh đấu, quỷ cũng sẽ không tin tưởng cái nhà này hòa thuận,  anh em huynh đệ cung kính lẫn nhau như biểu hiện bên ngoài .
Mặc kệ bản chất là gì, Thập Nhất Nương cũng sẽ không nhúng chân trong đó– vừa không nguyện ý, cũng không có này năng lực.
” Đại thái thái vốn tin phật, để Hứa mama đi Từ An tự tặng tiền dầu  vừng, hỏi di nương in ( Pháp hoa kinh) như thế nào, ta thấy cũng bình  thường.” Nàng cười nhìn Nhị di nương,” Về phần thưởng cho ta một cái nha  hoàn, nói thật sự, bên người ta Đông Thanh cùng Tân Cúc cũng giống nhau  đều là cho đại thái thái thưởng, đều là người rất trung thành tận tụy.  Ta thật sự không biết ‘ kỳ quái’ theo như lời di nương nói từ đâu mà  đến!”
” Chính xác không có gì kỳ quái.” Nhị di nương nhìn chăm chú nàng rồi  nở ra một nụ cười sung sướng,”Ta cũng chỉ là nói thôi. Có người nghe  lọt vào tai, có người lại nghe không nghe vào.”
Thập Nhất Nương cười mà không đáp, cúi đầu thổi bọt trà, nhẹ nhàng uống một ngụm.
Trong phòng lâm vào yên tĩnh.
” Thải Hà, đem chỉ để dưới gối của ta, làm cho ta tìm một trận.” Chỉ chốc lát, đại di nương cười đi ra,”Đã bắt ngươi đợi lâu!”
“Không có!” Thập Nhất Nương tươi cười dịu dàng,” Có Nhị di nương ở cùng mà!”
Đại di nương cười gật gật đầu, đem chỉ giao cho Thập Nhất Nương :”Ngươi xem xem, chỉ này được không?”
 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện