-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Bạch Cốt cùng liên thủ một mạch liều chết vừa đánh vừa chạy tới một đình nghỉ mát nằm trên hồ nhân tạo trong trường.
Đình nghỉ mát chỉ có một con đường đủ cho một người đi qua, bốn phía bị nước bao quanh, đối với tang thi địa điểm như vậy chính là thành lũy dễ thủ khó công.
Chạy tới trên đình nghỉ mát, một mình Bạch Cốt đứng ngay giữa đường đi lên đình, mà những tang thi bị hấp dẫn tới đều bị từng búa của Bạch Cốt trực tiếp chém bay đầu.
Ở trong địa phương hẹp hòi đấu một mình, tang thi tuyệt đối không phải là đối thủ của Bạch Cốt.
Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, dùng thanh âm từ tính hỏi thăm hắn:
- Chào anh! Tôi là Kỷ Thanh Vũ! Bạn học, xin hỏi anh tên là gì?
Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ, khẽ mỉm cười đáp:
- Kỷ học tả, tôi gọi là Nhạc Trọng. Tôi nghĩ bên trong học hiệu người không biết cô hẳn là rất ít!
Nữ sinh có mái tóc dài đen nhánh, khuôn mặt tinh xào đầy oai hùng anh vũ, dáng người cao gầy đầy đặn, hai mắt hắc bạch phân minh, da thịt tuyết trắng như ngọc, chính là được công nhận hoa hậu giảng đường xinh đẹp nhất trường đại học Vân Hoa, Kỷ Thanh Vũ.
Một năm trước trong dạ hội Nguyên Đán, Kỷ Thanh Vũ đã biểu diễn một bài kiếm vũ làm cả trường đại học Vân Hoa đều bị cô gái xinh đẹp lại oai hùng anh khí này hoàn toàn mê hoặc. Nàng đã trở thành tình nhân trong mộng của đại bộ phận nam sinh trong trường. Nghe nói ngay cả ở bên ngoài cũng có rất nhiều công tử ca lái xe đắt tiền tìm đến nàng.
Tuy rằng Nhạc Trọng cũng không quá chú ý trong phương diện này, nhưng bởi vì bài kiễm vũ kinh diễm trong buổi dạ hội Nguyên Đán khiến cho hắn vẫn ghi nhớ vị học tả xinh đẹp động lòng người kia. Nhưng Nhạc Trọng lại không ngờ Kỷ Thanh Vũ có được đảm lượng cận chiến cùng tang thi, còn lợi hại như thế.
Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn qua Bạch Cốt, thật trực tiếp hỏi:
- Đó là năng lực mà anh đạt được sao?
Nhạc Trọng gật đầu đáp:
- Đúng vậy!
Kỷ Thanh Vũ dùng đôi mắt to sáng ngời nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, thành khẩn nói:
- Tôi cần anh trợ giúp, mời anh đi cùng tôi đến ký túc xá nữ sinh một chuyến. Bạn của tôi bị nhốt trong ký túc xá, anh có thể cùng tôi đi cứu nàng!
Ở trong ký túc xá nữ sinh có thật nhiều tang thi bồi hồi, tuy rằng Kỷ Thanh Vũ lợi hại nhưng không cách nào một mình xử lý được nhiều tang thi để cứu ra bạn của nàng.
Nhạc Trọng gật đầu, đưa ra một yêu cầu:
- Không có vấn đề! Nhưng mà Kỷ học tả, tôi cũng có một người bạn cần phải cứu, chờ bên này có chút ổn định tôi hi vọng cô có thể giúp tôi cùng đi cứu hắn!
Không biết Kỷ Thanh Vũ đã lấy được năng lực thế nào, nhưng bằng vào một thân kiếm thuật có thể dùng vào thực tế của nàng chính là đồng bạn tốt nhất. Ở trong thế giới dị biến hiện tại, Kỷ Thanh Vũ cũng là một đồng bạn thích hợp nhất.
- Được!
Kỷ Thanh Vũ gật đầu đáp ứng.
- Anh nghỉ ngơi tốt chưa? Nếu như không có vấn đề, thì đi theo tôi!
Mười phút sau Kỷ Thanh Vũ dò hỏi Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng đứng lên nói:
- Tốt lắm! Chúng ta đi!
Lúc này thể lực của Nhạc Trọng đã khôi phục tới 10 điểm, đã có thể tiếp tục chiến đấu thời gian không ngắn.
Kỷ Thanh Vũ cầm mộc bổng tân thủ trong tay, đi nhanh ra bên ngoài.
Ngay trên lối đi, nơi nơi đều là những thi thể tang thi bị chém bay đầu, hơn mười con tang thi bị Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ hấp dẫn tới cũng đã bị Bạch Cốt chém giết.
Bạch Cốt đã tăng lên tới sáu cấp nhanh hơn Nhạc Trọng một bước, các hạng thuộc tính đã lấy được một lần cường hóa.
Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn Bạch Cốt, lại nhìn Nhạc Trọng mỉm cười nói:
- Năng lực này của anh đúng là dùng tốt!
Bạch Cốt là bất tử sinh vật, có được năng lực chiến đấu siêu cường, năng lực liên tục chiến đấu cũng vượt xa Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ.
- Cũng khá!
Nhạc Trọng cười, đi tới bên trong thi đàn bắt đầu thu thập sinh tồn tệ cùng xem xét có lấy được bảo vật gì hay không.
- Đây là kỹ năng thư!
Đột nhiên hai mắt hắn tỏa sáng, ngay một bên thi đàn lẳng lặng nằm một quyển sách, hắn lập tức tiến lên vài bước nhặt lên quyển kỹ năng thư kia.
- Nhất cấp kỹ năng thư – tiểu hỏa cầu. Có thể phóng xuất ra tiểu hỏa cầu công kích địch nhân. Là kỹ năng mà chức nghiệp giả phi pháp sư tu luyện, trước khi kỹ năng thăng lên nhị cấp thì cứ ba ngày mới có thể phóng thích một lần kỹ năng, giá bán 100 điểm sinh tồn tệ!
- Kỹ năng này không thích hợp với mình!
Nhạc Trọng nhặt lên quyển kỹ năng thư, trong lòng chợt dâng lên một ý nghĩ.
Kỷ Thanh Vũ đi tới nhìn xem, hỏi Nhạc Trọng:
- Đây là kỹ năng thư gì vậy?
Nhạc Trọng giơ lên quyển kỹ năng thư hỏi Kỷ Thanh Vũ:
- Là kỹ năng thư nhất cấp pháp thuật hệ, tiểu hỏa cầu. Cô cần sao?
Kỷ Thanh Vũ nhìn quyển sách trong tay hắn, lắc lắc đầu nói:
- Không cần, đi thôi!
Nhạc Trọng nhét quyển sách vào trong ba lô, sửa sang lại hành trang đi theo Kỷ Thanh Vũ ra bên ngoài.
Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Bạch Cốt vừa rời khỏi đình nghỉ mát không bao lâu, từng đàn tang thi đang du đãng gần đó lảo đảo hướng ba người đi tới.
- Tiến lên!
Kỷ Thanh Vũ kêu khẽ một tiếng, lại giống như một trận gió xoáy hướng tang thi trước mặt nàng vọt tới.
Nếu không đột phá qua sự ngăn trở của mười hai con tang thi trước mặt, bọn họ không thể nào đến được ký túc xá nữ sinh.
Tốc độ của Kỷ Thanh Vũ cực nhanh, bước một bước dài đã giật lại khoảng cách với Nhạc Trọng, hiển nhiên độ nhanh nhẹn của nàng không thấp.
- Bạch Cốt! Lên!
Nhạc Trọng ra lệnh cho Bạch Cốt.
Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, linh hồn ma hỏa trong hai mắt Bạch Cốt chớp động, lập tức giống như một pho tượng chiến thần phát sau mà đến trước lướt qua Kỷ Thanh Vũ xông vào trong thi đàn, búa lớn vung lên, một đoàn gió xoáy hướng đầu một con tang thi chém xuống, đầu lâu tang thi cao cao bay lên, máu đen văng khắp nơi.
- Khô lâu này thật lợi hại!
Kỷ Thanh Vũ nhìn thấy Bạch Cốt còn lướt qua trước nàng nhảy vào trong thi đàn, trong mắt hiện lên nét kinh dị, nàng theo sát bên người Bạch Cốt, mộc bổng tân thủ trong tay giống như linh xà chớp mắt oanh sát lên đầu con tang thi trước mặt.
Nhạc Trọng rất nhanh đã tới, huy động mộc bổng tân thủ trong tay đem đầu một con tang thi oanh nghiêng.
Ba người Nhạc Trọng liên thủ, mười hai con tang thi chặn đường rất nhanh đã bị họ giết chết xuyên qua.
- Đi nhanh lên!
Kỷ Thanh Vũ nhìn thi thể tám con tang thi liếc qua, lại tiếp tục vọt về phía trước.
Thi đàn đang hướng nơi này vây quanh, một khi bị thi đàn vây kín ba người đều phải chết tại nơi này.
- Hoạt lực quả táo? Thứ tốt!
Nhạc Trọng đang định rời đi, hắn đột nhiên nhìn thấy một quả táo hoạt lực rơi xuống bên cạnh thi đàn, hắn lập tức khom người nhặt lên sau đó nhanh chóng truy về phía trước.
Ba người Nhạc Trọng đột phá một đợt thi đàn, trên đường đi thủ tiêu sáu con tang thi đang du đãng, lúc này mới vọt tới phía trước ký túc xá nữ sinh.
Ở trước ký túc xá nữ sinh, mười con tang thi quay đầu lại, lảo đảo hướng ba người đi tới.
- Thật đáng tiếc!
Nhạc Trọng nhìn thoáng qua hơn mười con tang thi nữ sinh kia, gương mặt nguyên lai hoạt bát thanh xuân của các nàng lúc này đã bị cắn rách tung tóe, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm. Những cô gái vốn phải được hưởng thụ thanh xuân mỹ hảo, nhưng hiện giờ đã biến thành tang thi chỉ biết ăn thịt người.
Bạch Cốt không có được lòng cảm khái như Nhạc Trọng, hắn bước lên một bước huy động bạch cốt phủ chém lên đầu một tang thi nữ sinh, trực tiếp chém vỡ đầu con tang thi kia.
Kỷ Thanh Vũ giống như một trận gió xoáy xông vào bên trong thi đàn, mộc bổng tân thủ giống như linh xà đem từng đầu tang thi oanh vỡ.
Nhạc Trọng cũng đột nhập vào bên trong, thập phần gọn gàng oanh giết đàn tang thi kia.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Ba người Nhạc Trọng liên thủ, rất nhanh đã đem tang thi vây quanh bên dưới cửa ký túc xá nữ sinh oanh giết.
Nhạc Trọng nhanh chóng nhảy vào trong phòng bảo vệ lấy ra một chuỗi chìa khóa cùng ổ khóa, sau đó chạy tới trước cổng khóa lại cổng vào trong ký túc xá.
Ở bên ngoài ký túc xá nữ sinh có ước chừng gần trăm con tang thi đang lảo đảo đi qua. Những con tang thi kia đều nghe động tĩnh bên này mà bị hấp dẫn đến.
Bất đồng với ký túc xá nam sinh, ký túc xá nữ sinh trong đại học Vân Hoa được thi công kiên cố lại đẹp hơn bên ký túc xá nam sinh. Cửa phòng bên nam sinh là loại cửa gỗ mỏng rách nát, mà cửa phòng nữ sinh lại được dùng loại nhôm hợp kim, vì vậy lực phòng ngự mạnh hơn bên nam sinh rất nhiều.
Đó là bởi vì trong đại học Vân Hoa từng xảy ra một vụ án cưỡng hiếp vô cùng ác liệt, vì bảo hộ an toàn của nữ sinh nên sau khi vụ án kia xảy ra, cửa phòng ký túc xá nữ mới được đổi lại thành nhôm hợp kim.
Trong ký túc xá nữ sinh, mấy con tang thi nghe được tiếng vang bên ngoài lảo đảo từ trong phòng đi ra, không ít tang thi bị kẹt bên trong không ngừng va chạm vào cửa phòng. Khi biến dị phát sinh mọi người đang nghỉ trưa, vì vậy trong ký túc xá nữ cũng có một ít cửa phòng bị khóa lại.
Nhưng cho dù là như thế vẫn có hơn hai mươi con tang thi lảo đảo đi ra khỏi các phòng.
Ở bên ngoài ký túc xá, gần trăm con tang thi đang vây tới bên này, tình thế cực kỳ nguy cấp. Nếu bị tang thi vây kín, ba người Nhạc Trọng cũng phải chết trong miệng thi đàn.
- Đi theo tôi!
Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn đàn tang thi đang vây tới, nhanh chóng xông lên thang lầu.
Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt cũng đi theo sát sau lưng Kỷ Thanh Vũ chạy lên trên.
Ngay trên thang lầu cũng có vài con tang thi đang bồi hồi, ba người một đường phóng tới, chỉ chớp mắt mấy con tang thi liền bị oanh giết.
Kỷ Thanh Vũ vừa mới vọt tới lầu ba ký túc xá nữ, đột nhiên có bốn con tang thi chợt hiện thân ngay trên thang lầu, hướng Kỷ Thanh Vũ đánh tới.
Bốn con tang thi hoàn toàn phong tỏa đường đi lên, Kỷ Thanh Vũ hoàn toàn không thể tránh né.
Kỷ Thanh vũ hung hăng vung mộc bổng oanh lên đầu một con tang thi, đem đầu của nó oanh lệch sang bên.
Còn sót lại ba con tang thi khác vẫn xông thẳng về phía Kỷ Thanh Vũ, nàng không thể nào tránh khỏi.
Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ sắp bị ba con tang thi bắt trúng, Bạch Cốt vung búa, một đoàn gió xoáy hướng một con tang thi chém tới, đem đầu của nó oanh thành thịt vụn.
Nhạc Trọng cũng đã xông lên một bước dài, hung hăng một gậy oanh lên đầu một con tang thi, oanh lệch đầu nó, đồng thời đánh lên trên người Kỷ Thanh Vũ đem nàng đụng ngã trên mặt đất.
Con tang thi còn sót lại hung hăng trảo vào trên cánh tay trái của Nhạc Trọng, quần áo hắn rách toang, cánh tay trái thiếu chút nữa bị lực lượng con tang thi làm gãy xương.
Con nữ tang thi cách Nhạc Trọng thật gần, thậm chí hắn có thể ngửi được mùi hôi thối từ trên người nó phát ra, nữ tang thi bị cắn nát cả mặt khiến Nhạc Trọng muốn nôn mửa, hắn thật sự không muốn bị biến thành bộ dáng như thế kia.
Nhạc Trọng hung hăng đá mạnh một cước vào bụng con nữ tang thi, lực lượng cường đại sau khi được cường hóa bộc phát, đem con tang thi đá bay xa hai thước, Bạch Cốt tiến lên vung búa bổ lên đầu đem nó oanh sát.
Ngay khi đầu nữ tang thi bị chém vỡ, một bảo rương màu trắng xuất hiện ngay bên cạnh thi thể nó.
Kỷ Thanh Vũ rất nhanh đã đứng lên, sắc mặt tái nhợt đi tới bên cạnh Diệp Khai, lo lắng nhìn cánh tay trái bị thương của hắn hỏi:
- Nhạc Trọng, anh không sao chứ?
Cùng tang thi chiến đấu sợ nhất chính là chỉ cần chịu một chút tổn thương sẽ bị lây nhiễm thành tang thi, không có thuốc nào cứu được.
- Không có việc gì, trên người tôi có mặc phòng hộ y, có thể ngăn cản ba lượt công kích của tang thi.
Sắc mặt Nhạc Trọng tái nhợt, chậm rãi nói. Đây là một khắc hung hiểm nhất mà hắn trải qua, nếu không phải có phòng hộ y, lúc này hắn đã bị lây nhiễm.
Kỷ Thanh Vũ dùng ánh mắt trong suốt nhìn thẳng Nhạc Trọng, trịnh trọng tạ ơn:
- Cảm ơn anh đã cứu tôi một mạng. Nhạc Trọng! Ân tình này ngày sau tôi sẽ nghĩ biện pháp báo đáp anh!
- Mau tới tìm bạn của cô đi, chúng ta không có thời gian!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn xung quanh, nhanh chóng nhặt bảo rương bỏ vào ba lô. Ở phía sau bọn họ từng con tang thi đang lảo đảo đi tới bên này, trong một dãy phòng lầu ba cũng có tang thi đang lung la lung lay đi ra.
Kỷ Thanh Vũ cũng không dây dưa, bước nhanh tới trước phòng 304 gọi lên:
- Trần Dao! Tôi là Kỷ Thanh Vũ, tôi tới cứu cô, mở cửa nhanh!
- Thanh Vũ, là cô sao? Cô quả nhiên đã đến! Mau dời đồ qua đi!
Bên trong phòng nhất thời truyền ra thanh âm vui mừng cùng di chuyển đồ vật không ngừng.
Lúc này tang thi trên tầng ba cũng đã đi ra càng ngày càng nhiều.
- Tôi đi thanh lý một chút, cô xem chừng dùm đi!
Nhạc Trọng nhìn thấy tang thi ngày càng nhiều, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng, hướng Kỷ Thanh Vũ nói.
Tang thi càng nhiều, nếu không thừa dịp hiện tại giết bớt một ít, đến lúc đó sẽ khó rửa sạch.
Trong mắt Kỷ Thanh Vũ chợt lóe sáng, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng cười nói:
- Tôi đi với anh!
- Được!
Nhạc Trọng gật đầu, theo Bạch Cốt bước nhanh tới, hướng đàn tang thi phóng qua.
Kỷ Thanh Vũ đi theo sau hai người, ba người một đường oanh giết từng con tang thi đi tới trên tầng ba.
- Thật là lợi hại!
Một nữ sinh mặt tròn nhìn ra cửa sổ, thấy Kỷ Thanh Vũ, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đang không ngừng giết chết tang thi, trong mắt hiện lên tia hâm mộ.
Số tang thi trên tầng ba ký túc xá hơn trăm con, ba người Nhạc Trọng xung phong một trận cảm thấy thể lực không ngừng tiêu hao, thân thể càng ngày càng nặng nề.
Nhạc Trọng đã trải qua vài lần cường hóa, miễn cưỡng chịu được. Nhưng Kỷ Thanh Vũ đã mồ hôi nhỏ giọt, thở hổn hển liên tục, đã không còn cường hãn như trước, tốc độ biến chậm hơn rất nhiều, vài lần thiếu chút nữa đã bị tang thi nắm trúng.
- Thanh Vũ, mau tới đây!
Trong thời điểm nguy cấp, cửa phòng của Trần Dao mở ra, Trần Dao vươn đầu hướng Kỷ Thanh Vũ lớn tiếng kêu lên.
Rất nhanh ba người Nhạc Trọng xông vào trong phòng, cửa phòng đóng lại cực nhanh.
Cửa phòng vừa đóng, bốn nữ sinh liền đẩy bàn máy tính cùng những bàn nhỏ khác, chất cả thùng ngăn lên cửa phòng.
Vừa tiến vào phòng, Kỷ Thanh Vũ ngồi lên một chiếc giường thở hổn hển, mồ hôi tuôn như mưa. Cuộc chiến đấu vừa rồi quá kịch liệt, đã làm thể lực của nàng tiêu hao hết sạch sẽ. Nếu không có Nhạc Trọng trợ giúp, một mình nàng tuyệt đối không thể chạy lên được tới nơi này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Nhạc Trọng đặt mông ngồi lên giường một nữ sinh, nhắm mắt lại, mồ hôi trên người rơi xuống như mưa, tuy so với Kỷ Thanh Vũ còn tốt hơn, nhưng mà kịch chiến cùng tang thi thì thể lực của hắn tiêu hao thật lớn, lúc này chỉ còn lại bốn điểm thể lực.
Lúc này trong ký túc xá nữ sinh trừ Kỷ Thanh Vũ ra chỉ còn lại bốn nữ sinh. Bốn nữ sinh này hết sức tò mò đánh giá Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đứng bên người của Nhạc Trọng. Vừa rồi Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt hai người đột nhập vào trong bầy tang thi như chỗ không người thâm nhập vào óc của các nàng.
Đúng lúc này một làn gió thơm thổi tới, một cô gái mặc quần jean, áo sơ mi T-shirt màu trắng, mái tóc dài và thân hình tràn ngập sức sống đi tới, đi về phía Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:
- Xin chào, em tên là Trần Dao. Đồng học, xin hỏi anh tên gì?
Nhạc Trọng ngẩng đầu nhìn Trần Dao, chậm rãi nói ra:
- Anh tên là Nhạc Trọng.
Trần Dao cũng là danh nhân trong đại học Vân Hoa. Bản thân nàng lớn lên xinh đẹp, lại giỏi ca múa, là một trong những hoa hậu giảng đường của đại học Vân Hoa, là nhân vật phong vân trong đại học Vân Hoa. Nàng tươi cười ngọt ngào làm mê đảo không ít nam sinh trong đại học Vân Hoa này.
Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:
- Cảm ơn anh và Thanh Vũ cùng tới nơi này cứu chúng em!
Nhạc Trọng nhàn nhạt nói ra:
- Không cần khách khí.
- Nhạc Trọng! Chào anh, em là Trương Tuyền.
Một nữ sinh da thịt tuyết trắng và gương mặt em bé đi tới tự giới thiệu mình với Nhạc Trọng.
- Xin chào, em là Thái Hiểu!
Một nữ xinh tóc ngắn, lộ ra dáng người vô cùng mảnh mai đi lên giới thiệu với Nhạc Trọng.
Một nữ sinh dáng người cao gầy, trang điểm dày đặc, ăn mặc thập phần thời thượng đi tới trước mặt Nhạc Trọng mỉm cười ngọt ngào, nói:
- Chào anh, em là Vương Phương. Anh đúng là quá lợi hại, cũng dám vật lộn với tang thi!
Nhạc Trọng cười khổ một tiếng nói:
- Nào có lợi hại như vậy chứ, đều là bị bắt buộc.
Nếu có thể Nhạc Trọng cũng không muốn vật lộn với tang thi làm cái gì. Cận chiến với tang thi là hung hiểm nhất, chỉ cần bị trầy xướt da thịt một chút là bị lây nhiễm rồi.
Nói xong Nhạc Trọng mở ba lô sau lưng ra, bên trong là một đống chocolate, kẹo, đồ uống. Hắn trực tiếp cầm lấy một chai nước suối ra uống từng ngụm. Kịch chiến lâu như vậy ra nhiều mồ hôi, cũng cần bổ sung nước.
Thời điểm nguy cấp nhất thì Nhạc Trọng cũng không có vứt bỏ túi ba lô chứa vật tư này.
Mà đồ trong ba lô có thể giúp hắn sống sót qua ba ngày đấy, Nhạc Trọng có thể bảo trì sức chiến đấu tốt nhất.
Nhìn qua trong ba lô của Nhạc Trọng có chocolate, kẹo, đồ uống, con mắt bốn nữ sinh trong phòng sáng lên, lúc này đã gần chạng vạng tối. Tại trong gian phòng đó bốn nữ sinh lo lắng hãi hùng, lại không ngừng chuyển vật nặng, thể lực tiêu hao rất lớn, bụng đã bắt đầu đói meo rồi. Chỉ có điều bốn nữ sinh này đều là thiên chi kiêu nữ, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không có mở miệng yêu cầu đồ của Nhạc Trọng.
- Nước, chocolate!
Kỷ Thanh Vũ không chút khách khí nhìn Nhạc Trọng nói ra.
Nhạc Trọng không nói hai lời ném qua một *** Cocacola cùng bốn túi chocolate cho Kỷ Thanh Vũ. Kỷ Thanh Vũ có chiến lực trọng yếu, trên thế giới này nhiều ra một phần sức chiến đầu là quá tốt.
Trần Dao tính tình hướng ngoại, trực tiếp mở miệng nhìn Nhạc Trọng nói ra:
- Nhạc Trọng, chúng ta cũng khát, anh có thể cho bọn em chút đồ uống không?
Nhạc Trọng do dự một chút, móc trong ba lô một *** Cocacola và bốn túi chocolate đưa cho Trần Dao, nói:
- Bốn người cùng uống đi, vật tư của anh ở đây không có nhiều.
- Cảm ơn anh.
Trần Dao thập phần lễ phép nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ, sau đó cầm lấy *** Cocacola cùng bốn túi chocolate đưa cho ba nữ sinh còn lại.
- Trong lòng anh ta quả nhiên Thanh Vũ trọng yếu hơn nhiều.
Vừa ăn chocolate, trong nội tâm Trần Dao vừa đánh giá Nhạc Trọng, lúc này lẳng lặng suy nghĩ.
Nhìn thấy Nhạc Trọng phân phối vật tư, tâm tư linh mẫn như Trần Dao chợt đoán được Nhạc Trọng coi trọng mọi người nơi đây như thế nào.
Như chocolate là đồ ăn tính nóng và khát nên Trần Dao các nàng cũng ăn rất ít, nhưng mà các nàng hiện tại và trước kia quá khác nhau, có ăn có uống là tốt rồi.
Đúng lúc này ngoài cửa ký túc xá có âm thanh tang thi đập cửa, cả ký túc xá nữ sinh không ngừng vang lên âm thanh ầm ầm. Mất đi Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ áp chế, trang thi ba tầng lầu ký túc xá nữ sinh cùng hội tụ lại, bắt đầu công kích túc xá này, ý đồ phá cửa mà vào.
Bốn nữ sinh Trần Dao lúc này tụ tập lại sau lưng Nhạc Trọng và Bạch Cốt. Trong gian phòng ký túc xá nữ sinh này cửa làm bằng thép, tuy nhiên không biết lúc nào bị đám tang thi này phá vỡ.
Tuy Kỷ Thanh Vũ cũng rất mạnh, nhưng mà nàng không có cường đại như Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, cho nên cảm giác an toàn giảm xuống. Dù sao nàng là nữ sinh hơn nữa chỉ có một người, thể lực rõ ràng còn không bằng Nhạc Trọng trải qua cường hóa nhiều lần.
- Chị Thanh Vũ, làm sao bây giờ?
Trương Tuyền mặt em bé nhìn qua Kỷ Thanh Vũ, nhút nhát e lệ hỏi.
Kỷ Thanh Vũ khẽ chau mày, đi nhanh tới cửa ra vào của ký túc xá nữ sinh, nhìn ra cửa sổ xa xa.
Chỉ thấy bên ngoài cửa có ba mươi tang thi đang đập cửa, số lượng không ít, hoàn toàn chặn đường ra vào này, không có không gian nào vượt qua được. Hoàn cảnh này mà chiến đấu với tang thi không khác gì tìm chết cả.
- Nhạc Trọng, anh có biện pháp gì tốt hay không?
Kỷ Thanh Vũ quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.
Nhạc Trọng cũng đi tới trước cửa, sau khi nhìn qua cửa sổ thì nhìn qua thi đàn thì nhíu mày một cái.
Trong hoàn cảnh chen chúc này thì đám tang thi có ưu thế số lượng phát huy tới cực hạn, cho dù Bạch Cốt mạnh mẽ đi ra ngoài cũng bị đám tang thi này tháo từng khối xương xuống.
Nhạc Trọng nhanh chóng quay người nhìn qua cửa sổ phía sau lưng mình.
Phía sau ký túc xá nữ sinh này chỉ có rải rác vài đầu tang thi đang bồi hồi.
Quan sát địa hình hoàn tất, Nhạc Trọng đi tới đó và nói với mấy nữ sinh.
- Từ nơi này chạy đi không khó, nhưng khó mà chạy ra khỏi trường học, hơn nữa cũng khó sống sót ra ngoài. Hiện tại chỉ sợ toàn bộ thế giới đều là tang thi thế này, nếu như không có điểm dừng chân an toàn, còn không bằng sống ở chỗ này đi.
- Ở bên ngoài còn có điểm dừng chân sao? Tỷ như biệt thự, trong đó có các loại phòng lánh nạn. Khu biệt thự nằm ở trung tâm của khu chợ, bằng không thì chúng ta căn bản xông không qua.
Nhạc Trọng nhìn qua vài nữ hài và tiếp tục hỏi.
Trần Dao nhìn Nhạc Trọng nói ra:
- Hoa viên tiểu khu gần nhà của em có phòng ở, em cũng có chìa khóa nhỏ, có thể đi không?
- Có thể!
Nhạc Trọng gật gật đầu. Cư xá này nằm gần đại học Vân Hoa. Nơi này tụ tập nhiều trường đại học, cũng có chợ tiện lợi cho nhiều sinh viên, những người khác tương đối ít, đây là chỗ lánh nạn lý tưởng.
Nhạc Trọng nhìn qua bốn nữ sinh trong phòng, trầm giọng hỏi:
- Trong bọn em ai biết lái xe?
- Em biết lái xe!
Trần Dao đứng lên, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.
- Em cũng biết lái xe.
Vương Phương cũng thoáng đứng ra, nhìn qua Nhạc Trọng bày ra thể lực của mình. Nàng thập phần tinh tường, ngay vào lúc này phải biểu hiện mị lực và năng lực của mình mới có thể đạt được nhiều cơ hội sinh tồn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
- Chạy xe ra khỏi trường học không có vấn đề gì chứ?
Nhạc Trọng tiếp tục hỏi, hắn cần người hỗ trợ lái xe.
Trần Dao tự tin nói ra:
- Không có vấn đề!
- Chìa khóa xe trong trường học các cô biết nằm ở nơi nào không?
Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn. Không có chìa khóa thì cho dù tìm được xe cũng không dùng được.
Trần Dao nhanh chóng nói ra:
- Phòng của lái xe Trương Tiếu nằm ở giữa phòng giáo vụ và phòng hành chính tổng hợp. Nếu như không có bất ngờ xảy ra thì có thể tìm được nó ở ngay nơi đó.
Trần Dao là hội trưởng hội học sinh cho nên thường xuyên liên hệ với lãnh đạo trường học, cũng thường xuyên theo xe nhà trường đi tới các nơi khác nhau, cho nên nàng biết rõ phòng của lái xe Trương Tiếu nằm ở nơi nào.
Nhạc Trọng mở hộp báu màu trắng trong ba lô quần áo của mình ra, một đạo quang mang chớp động, một thanh Đường đao sắc bén hiện ra trước mặt của hắn.
- Phảng Chế Đường Đao cấp 1. Công kích 5-8. Đây là thanh bảo đao vô cùng sắc bén, có thể dễ dàng chém đứt xương đầu người, là lợi khí vô cùng mạnh mẽ.
- Hảo đao, có chuôi bảo đao này thì chém giết tang thi cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhạc Trọng vuốt ve chuôi Đường đao sắc bén này, một cỗ khí lạnh của kim loại từ trên thân đao truyền lên tay của hắn.
Nhạc Trọng dùng cây gậy gỗ tân thủ đánh bay tang thi, làm như vậy lực phản chấn lớn cũng truyền lại. Nếu như có thanh Phảng Chế Đường Đao sắc bén này trong tay, Nhạc Trọng có thể dễ dàng chém giết tang thi.
Nhạc Trọng đem sách kỹ năng về Tiểu Hỏa Cầu Thuật đưa cho Trần Dao trịnh trọng nói ra:
- Bọn em có lẽ đã nghe qua âm thanh kia rồi. Tôi nói cho bọn em nghe một chút tình báo, chỉ cần săn giết tang thi đạt tới số lượng nhất định thì các cô sẽ thăng cấp, hơn nữa còn được cường hóa. Mà Bạch Cốt khô lâu này chính là kỹ năng của anh, đây là sách kỹ năng cấp 1, Tiểu Hỏa Cầu Thuật, phía trên có ghi tác dụng của kỹ năng. Trần Dao, tôi giao sách kỹ năng này cho em, nhưng mà anh hy vọng em đáp ứng với anh, sau khi an toàn phải giúp anh chém giết tang thi.
Có bản Tiểu Hỏa Cầu Thuật này đối với Nhạc Trọng mà nói là một gân gà, nếu như có thể dùng nó tăng thực lực một người bên cạnh mình, Nhạc Trọng căn bản sẽ không keo kiệt làm gì. Lúc này Nhạc Trọng chỉ có một tâm nguyện duy nhất là đào thoát khỏi nơi này, sau đó tìm được bạn bè của hắn.
Tuy Trần Dao nhìn thì thập phần nhu nhược, sức chiến đấu cũng không được, nhưng mà nàng thập phần giỏi giang, biết rõ cũng nhiều. Trong lòng Nhạc Trọng cũng hy vọng đám bạn của mình cũng có khả năng sống sót.
Trần Dao thập phần quyết đoán, trong ánh mắt ghen ghét và hâm mộ của ba nữ sinh khác cầm lấy sách kỹ năng:
- Tốt! Em đáp ứng anh, sau khi an toàn thì sẽ giúp anh tìm kiếm bạn của anh.
Một đạo quang mang chớp động, bản sách kỹ năng liền hóa thành một đạo quang mang chui vào người của Trần Dao.
- Thật thần kỳ!
Vẻ mặt của Trương Tuyền bên kia hâm mộ nhìn qua Trần Dao, nàng lần đầu tiên thấy có người nhận được truyền thừa từ sách kỹ năng.
- Thật sự là! Vì cái gì vật tốt đều được cô ta nhận được. Ông trời cũng quá chiếu cố cô ta rồi!
Vương Phương nhìn qua Trần Dao hấp thu sách kỹ năng thì trong mắt tràn ngập ghen ghét và ghen ghét mà thôi.
Trần Dao chẳng những vóc người thập phần xinh đẹp, hơn nữa gia thế cũng rất không tồi, trong trường đại học có rất nhiều nam sinh theo đuổi nàng. Tuy Vương Phương cũng là một nữ hài có phần xinh đẹp, nhưng mà khi so sánh với Trần Dao thì nàng còn kém thật xa. Nàng vẫn không ngừng hâm mộ đố kỵ Trần Dao quá may mắn. Hiện tại thế giới đã bắt đầu sụp đổ thì Trần Dao thực sự thoáng cái đã được Nhạc Trọng tặng sách kỹ năng, tỷ lệ sinh tồn đề cao thật lớn làm nàng càng ghen ghét hơn trước.
- Như thế nào đây? Trần Dao! Phóng một ma pháp cho bọn mình nhìn xem nào!
Trương Tuyền ở bên cạnh hiếu kỳ quấn quít lấy Trần Dao nói ra.
Trần Dao cũng có bộ dáng vô cùng kích động, nàng vừa mới đạt được năng lực như thế, cũng biết được kỹ năng của mình mạnh như thế nào.
Nhạc Trọng tiến lên ngăn cản lại, nói:
- Không được! Dùng trạng thái trước mắt của em thì một ngày chỉ có thể phóng ra một quả Hỏa Cầu Thuật. Nhất định phải dùng vào thời điểm mấu chốt, không được tùy tiện sử dụng như vậy.
Một quả Hỏa Cầu Thuật có lẽ có thể cứu được tính mạng của mọi người vào thời điểm mấu chốt, Nhạc Trọng tuyệt đối không cho phép Trần Dao tùy tiện sử dụng.
Trần Dao rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, gật đầu nói:
- Em biết rõ.
Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói:
- Thanh Vũ, thể lực của cô khôi phục như thế nào rồi?
Kỷ Thanh Vũ không có chút giấu diếm, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- 6 điểm, hạn mức thể lực của tôi cao nhất hiện giờ là 12. Hiện tại rất khó khôi phục, xem ra thân thể của tôi đã rất mệt mỏi rồi.
- Bọn em ở nơi này trông coi học tỷ. Anh nghỉ ngơi một chút, lập tức đi ra ngoài tìm kiếm chìa khóa. Kỷ Thanh Vũ, năm phút đồng hồ sau gọi cho tôi.
Nhạc Trọng nói xong lập tức lấy ra một quả táo sức sống rồi ngồi lên giường, hai mắt nhắm lại. Làm như vậy hắn có thể khôi phục thật tốt.
Nhìn qua Nhạc Trọng nằm ở trên giường, nữ sinh gương mặt em bé Trương Tuyền nhìn qua và gò má hơi ửng đỏ một chút, nhỏ giọng thầm nói:
- Đó là giường của mình!
Nhạc Trọng thật sự quá mức mệt mỏi, đầu của hắn dính vào gối thì lập tức ngủ say sưa.
Bên ngoài đám tang thi không ngừng đụng chạm vào cánh cửa ký túc xá nữ sinh này, trừ Kỷ Thanh Vũ ra thì các nữ sinh khác đứng bên người của Nhạc Trọng, lo lắng hãi hùng, không biết lúc nào ký túc xá bị công phá.
Năm phút đồng hồ sau, Kỷ Thanh Vũ đẩy đẩy Nhạc Trọng nói:
- Đứng lên đi! Năm phút đồng hồ.
- Năm phút đồng hồ sao? Đúng là quá nhanh.
Nhạc Trọng mở to mắt nhìn Kỷ Thanh Vũ một cái, khẽ cười khổ nói ra. Hắn tiến hành chiến đấu cường độ cao từ trưa tới bây giờ, mặc dù có quả táo sức sống tẩm bổ, thể lực của hắn đã khôi phục tới 11 điểm.
Nhạc Trọng nhanh chóng từ trên giường đứng lên, hắn cột một sợi dây thừng thật chắc vào một gốc cột, sau đó buông xuống dưới đất.
- Nếu như bọn em thật sự không chịu được có thể từ chỗ này chạy đi.
Nhạc Trọng nhìn qua nữ sinh nói một câu, nhanh chóng dọc theo dây thừng bò xuống phía dưới.
Bạch Cốt cũng thập phần nhanh nhẹn đi theo Nhạc Trọng từ trên dây thừng bò xuống phía dưới.
Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, thi đàn chung quanh lập tức lao tới gần chỗ của hắn.
Nhạc Trọng cầm Đường đao trong tay nhanh chóng lao về phía trước, một đao chém bay đầu của một tang thi, đầu của tang thi này nhanh chóng bị Nhạc Trọng trảm bay, máu đen văng khắp nơi.
- Hảo đao!
Một đao chém giết một đầu tang thi, Nhạc Trọng lúc này khen ngọi trong lòng.
Phảng Chế Đường Đao này cực kỳ sắc bén Nhạc Trọng sử dụng chuôi Phảng Chế Đường Đao này sử dụng lực lượng cần thiết giảm đi 50% so với trước kia, chuyện này có ý nghĩa hắn sẽ hao phí ít thể lực hơn khi chiến đấu với tang thi.
Nhạc Trọng cầm lấy Phảng Chế Đường Đao cùng Bạch Cốt phối hợp nhanh chóng chém giết sạch bốn đầu tang thi ở nơi này, lập tức chạy vội vã về phía phòng giáo vụ và phòng hành chính tổng hợp.
Nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện thì đám tang thi chung quanh cũng lập tức đi qua, lao thẳng truy đuổi theo sau lưng Nhạc Trọng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Nương theo công kích của Nhạc Trọng thì càng ngày càng nhiều tang thi tụ tập lại nơi này.
Rậm rạp chằng chịt thoạt nhìn cực kỳ dọa người, Nhạc Trọng căn bản không dám dừng lại ở nơi này thêm một chút nào nữa, hắn và Bạch Cốt không ngừng lao nhanh về phía trước, nhanh chóng chém giết tang thi ngăn cản đường đi của mình, ngay cả sinh tồn tệ của tang thi tuôn ra ngoài cũng không có thời gian đi nhặt lên.
- Ngài đã thăng cấp lên cấp 6, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.
Khi Nhạc Trọng một đao chém giết một đầu tang thì trong đầu của Nhạc Trọng lập tức xuất hiện âm thanh thanh thúy.
- Lập tức cường hóa hai điểm thể lực!
Nhạc Trọng không chút do dự, tâm niệm vừa động nói ra. Lúc này tốc độ của Nhạc Trọng đã hơn xa những con tang thi kia, hắn thiếu sót nhất chính là thể lực và sức chiến đấu lâu dài.
Một đạo dòng nước như chạy khắp người của Nhạc Trọng một vòng, hắn lần nữa đạt được cường hóa thân thể.
Sau khi đạt được cường hóa thì Nhạc Trọng thoáng thở ra một cái, tiếp tục phóng về hướng ký túc xá.
Trên đường đi Bạch Cốt xung trận ngựa lên trước, điên cuồng xung phong liều chết mở đường cho Nhạc Trọng, đem tang thi rải rác chặn đường chém giết. Một người, một khô lâu ngạnh sanh chém giết ra một con đường đi tới ký túc xá.
Thành viên chủ lực trong trường đại học chủ yếu là sinh vương, càng đi tới gần ký túc xá thì số lượng tang thi cũng nhiều hơn trước.
Nhạc Trọng vừa mới bước vào trong ký túc xá thì một đầu tang thi liền lung la lung lay đi về phía hắn.
Nhạc Trọng huy động trường đao trong tay, hóa thành một đạo ám mang chém lên đầu của tang thi này.
Bạch Cốt nhanh như mũi tên lao thẳng về phía trước, một búa một dễ dàng chém bay đầu của tang thi này.
Sau khi đầu tang thi cuối cùng cũng ngã trên mặt đất, một đôi giầy trắng tuôn ra ngoài, rơi xuống bên cạnh thân thể của tang thi.
Nhạc Trọng nhanh chóng tiến lên nhặt lấy tờ giấy trắng kia xem xét.
- Giầy cường hóa cấp 1, nhanh nhẹn +3. Mang theo giầy cường hóa này thì thân thể trở nên nhanh nhẹ. Bền 20/20.
Nhạc Trọng cảm ứng được tin tức từ đôi giầy này truyền ra, nhanh chóng mang đôi giầy cường hóa này vào chân của mình.
Lúc Nhạc Trọng mặc giầy cường hóa màu trắng này vào chân của mình, chỉ cảm thấy thân thể giống như nhẹ đi vài phần. Lúc này nhanh nhẹn của Nhạc Trọng cũng đạt tới 14 điểm, so với người thường thì nhanh hơn 40%.
Nhạc Trọng mang giầy cường hóa và một đường mang theo Bạch Cốt tiến lên.
- Cứu mạng! Cứu chúng tôi với!
Thời điểm Nhạc Trọng chạy ngang qua phòng tài vụ thì trong phòng tài vụ truyền ra vài âm thanh kêu cứu.
Nhạc Trọng nhanh chóng chạy về phòng tài vụ nhìn một cái, chỉ thấy trong phòng có bốn nam một nữ, tổng cộng năm người.
- Tin tưởng thì mọi người đi theo sau lưng của tôi.
Nhạc Trọng nhìn qua người trong phòng tài vụ nói ra một câu, tiếp tục chạy về hướng phòng hành chính tổng hợp. Tầng này tang thi chỉ còn lại có nhân viên công tác của trường học mà thôi, đi theo phía sau hắn cơ bản không có nguy hiểm gì cả.
- Như thế nào đây? Triệu Chân!
Một gã nam sinh nhìn qua tên thanh niên anh tuấn ở bên cạnh mình nói ra, trên người mặc toàn hàng hiệu, lộ ra bộ dáng suất khí tiêu sái, tay cầm một cây gậy gỗ.
Triệu Chân nhìn qua hướng Nhạc Trọng đang đi, ánh mắt chớp động vài cái sau đó làm ra quyết định kịp thời:
- Đuổi kịp hắn! Chúng ta sống ở chỗ này, không có người cứu viện thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Triệu Chân cũng là người thập phần quyết đoán, sau khi làm ra quyết định thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng tài vụ, đạp cửa phòng nhìn ra ngoài.
- Thật là lợi hại!
Vừa ra cửa thì Triệu Chân nhìn thấy Nhạc Trọng huy động Đường đao trong mấy hô hấp chém giết hai đầu tang thi.
Mọi người còn lại đi theo sau Triệu Chân cùng lao ra khỏi phòng tài vụ, nhanh chóng theo sát sau lưng Nhạc Trọng.
- Quá lợi hại! Trường học của chúng ta lúc nào ẩn giấu người mạnh như thế?
Triệu Chân nhìn qua Nhạc Trọng chém giết tang thi thập phần trôi chảy, trong nội tâm tràn ngập kinh hãi.
Triệu thật là hội trưởng hội học sinh của trường đại học Vân Hoa, đại bộ phận nhân vật phong vân trong đại học Vân Hoa hắn đều có tiếp xúc, nhưng mà hắn chưa bao giờ gặp qua người nào như Nhạc Trọng cả.
- Thật là lợi hại!
Những người lao ra khỏi phòng tài vụ nhìn qua Nhạc Trọng thập phần nhẹ nhõm chém giết những tang thi kia, trong nội tâm đều vui vẻ, chỉ cần đi theo người mạnh như vậy thì tỷ lệ sống sót cũng tăng lên rất nhiều.
Nhạc Trọng vọt tới phòng hành chính tổng hợp, lại cho Bạch Cốt tiếp tục săn giết những tang thi trước mặt, thân thân của hắn thì lao vào trong phòng hành chính tổng hợp.
Vừa tiến vào trong phòng hành chính tổng hợp thì một gã dáng người hơi mập, thân thể có nhiều chỗ bị tang thi cắn nát đi tới gần Nhạc Trọng.
- Tìm được!
Trong nội tâm Nhạc Trọng vui vẻ, hắn nhận ra người mập mạp này chính là lái xe trường học, tên là Trương Tiếu. Hắn tiến lên phía trước một bước, một đao mang theo ánh đao băng hàn lập tức chém bay đầu của Trương Tiếu.
Sau khi một đao tiêu diệt Trương Tiếu thì Nhạc Trọng mang một đôi bao tay vào và lục lọi trên thân thể đầy chất nhầy của Trương Tiêu, cuối cùng cũng tìm ra được một xuyến chìa khóa.
Chìa khóa vừa tới tay thì Nhạc Trọng nhanh chóng lao ra khỏi phòng tài vụ, lập tức quay trở về.
Lúc này Bạch Cốt đang huy động cốt chùy chém giết tang thi ở chỗ này không còn, sau đó quay về phía hắn.
Bọn người Triệu Chân lúc này đang đứng chờ Nhạc Trọng đi ra ngoài.
Nhạc Trọng nhìn Triệu Chân một cái, trầm giọng nói ra:
- Tôi muốn đi ký túc xá nữ sinh, các bạn có tính toán gì không?
Ký túc xá nữ sinh cách nơi này lộ trình mấy trăm mét, thế nhưng mà trên đường đi có rất nhiều tang thi đang chờ đấy.
Một mình Nhạc Trọng còn khá tốt, nếu như mang theo nhiều người thì căn bản không cách nào quay về ký túc xá nữ sinh được.
Triệu Chân thập phần nhiệt tình nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Vị bạn học này, tôi tên là Triệu Chân, là hội trưởng hội học sinh đại học Vân Hoa. Xin hỏi anh tên là gì?
Nhạc Trọng nói:
- Tôi tên là Nhạc Trọng!
Triệu Chân phỏng đoán nói:
- Tại sao anh phải đi tới ký túc xá nữ sinh? Chỗ đó có bạn của anh hay sao?
Nhạc Trọng nhìn Triệu Chân một cái, chậm rãi nói:
- Đúng vậy! Trên đường đi thông tới ký túc xá nữ sinh có nhiều trang thi đang chờ, một mình tôi không cách nào cam đoan các bạn đều an toàn.
Triệu Chân có tới năm người đấy, trên cơ bản không có sức chiến đấu gì, nếu như chạy nước rút về hướng ký túc xá nữ sinh thì chỉ sợ có một nửa sẽ chết trong miệng tang thi.
Triệu Chân nhanh chóng nói ra:
- Tôi biết rõ, chúng tôi cố thủ ở chỗ này là chờ viện binh tới. Nhạc Trọng, tôi muốn theo anh rời khỏi trường học này. Trước khi anh rời khỏi trường học này, tôi hy vọng anh có thể mang chúng tôi cùng rời đi. Chỉ cần anh có thể giúp tôi thì ngày sau sẽ có báy đáp trọng hậu.
Nhạc Trọng gật gật đầu:
- Nếu như tôi có thừa lực sẽ quay về.
- Cuối cùng nói cho các người biết một tin, tiêu diệt tang thi đạt tới trình độ nhất định là có thể thăng cấp tiến hóa. Sau khi thăng cấp có thể cường hóa bản thân. Nếu như các bạn có dũng khí chiến đấu với tang là có thể trở nên mạnh mẽ, tiến hóa. Tôi đi trước.
Nhạc Trọng nói xong câu này lập tức lao ra ngoài.
- Triệu Chân, anh tin tưởng lời này của hắn ta sao?
Nhạc Trọng rời đi thì tên mang kính cận nhìn qua Triệu Chân hỏi.
Triệu Chân nhìn chằm chằm vào cây gậy gỗ tân thủ nói ra:
- Có lẽ có thể tin. Nếu không thì anh ta cũng không có mạnh như vậy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Đỗ Hải Bá Tánh Bình Dân
Truyện hay
May 26, 2024 10:48 pm 0 trả lời 0
thanhpx Bá Tánh Bình Dân
Truyện này đọc buồn nôn quá
Jul 02, 2023 08:11 pm 0 trả lời 0
ngoduythu Bá Tánh Bình Dân
Nghe giới thiệu thì thấy đúng thể loại mình thích nhưng đọc cmt thấy tư tưởng đại háng mất dạy quá nên thôi
May 21, 2023 09:53 am 0 trả lời 0
Anh Phi Bá Tánh Bình Dân
711.thiểm điện lên cấp 3 rồi mà sao vẫn miên tả tốc độ là cấp 2?
Apr 30, 2023 08:49 am 0 trả lời 1
Huỳnh Minh Tuyến Bá Tánh Bình Dân
chuyện này lúc đầu còn hay về sau càng sàm. thời tận thế loạn lạc mà có tư tưởng như thằng tác giả và tính cách dành ăn của người Trung Quốc thì chết sớm. dân Trung Quốc sợ Nhật Bản lắm hay sao mà chuyện nào cũng đưa mấy người Nhật
Aug 06, 2022 12:23 pm 0 trả lời 0