[Dịch] Thần Đạo Đan Tôn

Chương 25 : Phản chế Trình gia

Người đăng: 

.
Lăng Đông Hành đã hoàn toàn mất cảm giác. Hắn biết con trai của mình hiện tại là một thiên tài, nhưng có thể làm cho một tên Đan Sư phải khúm núm, hết sức lấy lòng, cái này vẫn như cũ để hắn cực kỳ khiếp sợ! Trước đó, thái độ của Chu Đại Quân là ngạo mạn cỡ nào, cao cao tại thượng, không coi ai ra gì. Hắn ba xin năm mời, đối phương mới đáp ứng đến dự tiệc, vừa tới là trêu chọc, bắt bí, biểu hiện sự ngạo mạn của Đan Sư vô cùng nhuần nhuyễn. Nhưng hiện tại... hắn thực sự là không thể tin được, đối phương dĩ nhiên sẽ nịnh nọt như vậy. Đến tột cùng, những ngày hắn rời đi phát sinh cái gì, có thể làm cho con trai thoát thai hoán cốt như vậy? - Lăng gia chủ, ta thật là đáng chết, ngươi yên tâm, quay đầu lại ta liền sai người đưa dược tới. Chu Đại Quân cẩn thận từng li từng tí nói, nghĩ đến thái độ trước kia đối với Lăng Đông Hành, trong lòng không khỏi bồn chồn, sợ đến gần chết. Lăng Hàn đưa ngón tay gõ lên bàn nói: - Là Trình gia bảo ngươi làm như thế? - Khà khà, Hàn thiếu, ta thật không biết Lăng Gia chủ là cha của ngài, mới sẽ bị Trình gia che đậy, ngài nhất định phải tin tưởng ta! Chu Đại Quân vội vã giải thích. Lăng Hàn cười cợt nói: - Ta tin tưởng ngươi. Chu Đại Quân nhất thời đại hỉ, lại nghe Lăng Hàn nói tiếp: - Lấy tính cách làm người của ngươi, dưới tình huống không đủ lợi ích, ngươi sao có khả năng thay Trình gia làm việc? Nói đi, thu lấy chỗ tốt gì của Trình gia? - Cái này… Chu Đại Quân ấp a ấp úng, nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Lăng Hàn, trong lòng nhất thời căng thẳng, vội vàng nói. - Ba vạn lượng bạc. - Trình gia cũng thật mạnh tay a! Lăng Đông Hành hừ một tiếng, hắn là chủ nhân một gia tộc, càng rõ ràng ý nghĩa của 3 vạn lượng bạc. Trình gia và Lăng gia tương đương, thu vào kinh người, nhưng chi tiêu cũng rất lớn, 3 vạn lượng bạc cần hai ba năm mới có thể tồn trữ. Trình gia chịu lấy ra một khoản tiền lớn như vậy, kín đáo đưa cho Chu Đại Quân, kia thực sự là rất quyết tâm, tuyệt đối là muốn bóp chết một mạch máu của Lăng Gia. Chính như Lăng Hàn từng nói, Chu Đại Quân rất tham, muốn để hắn lần nữa khôi phục cung dược cho Lăng Gia, vậy chỗ tốt tự nhiên phải vượt qua 3 vạn lượng bạc mới được. Vấn đề là, Lăng Gia trải qua áp chế, vốn lưu động cơ bản đã dùng hết, từ nơi nào bỏ ra được 3 vạn lượng bạc? Động tác này đối với Trình gia mà nói chỉ là ra chút huyết, nhưng đối với Lăng gia mà nói, tuyệt đối là thương gân động cốt. Cũng may hắn sinh ra một đứa con trai tốt! Lăng Đông Hành không khỏi lộ ra một nụ cười, Trình gia tuyệt đối không ngờ đi, bọn họ lấy ra 3 vạn lượng bạc, nhưng chỉ là công giả tràng. - 3 vạn lượng, thật nhiều. Lăng Hàn tựa như cười mà không phải cười nhìn Chu Đại Quân. - Đan Sư cũng thật là đáng giá, cần nhiều tiền như vậy mới có thể mua được ngươi. - Hàn thiếu nói giỡn. Trên trán Chu Đại Quân chảy ra mồ hôi lạnh, hắn không ngu ngốc, tự nhiên nghe được Lăng Hàn là đang nói mát. - Bởi vì ngươi, mấy ngày nay Lăng gia chúng ta tổn thất nghiêm trọng. Lăng Hàn từ tốn nói. Chu Đại Quân nhất thời run rẩy, nhưng trong đầu đột nhiên thông suốt, vội vàng nói: - Tuy kẻ cầm đầu là Trình gia, nhưng ta cũng có trách nhiệm không thể trốn tránh, bởi vậy, ta quyết định đem 3 vạn lượng bạc kia, quyên tặng cho Lăng Gia, để bù đắp Lăng gia tổn thất. Lăng Đông Hành kinh ngạc, người tham lam như Chu Đại Quân, lại có thể sẵn sàng phun chỗ tốt đã ăn vào ra? Hắn đây là e ngại con trai mình bao nhiêu a! Lăng Hàn gật đầu nói: - Không làm ngươi khó xử chứ? - Làm sao có thể? Dù trong lòng đau nhỏ máu, nhưng trên mặt Chu Đại Quân lại che kín nụ cười, ngượng ngùng nói. - Đây là ta nên làm, là một điểm tâm ý của ta. - Vậy thì tốt! Lăng Hàn gật đầu. - Ta cần ngươi làm cho ta một chuyện. - Hàn thiếu cứ nói. Chu Đại Quân tràn ngập nịnh hót nói. - Bắt đầu từ ngày mai, đem bộ phận đan dược phân phát cho Trình gia chuyển cho Lăng gia chúng ta tiến hành tiêu thụ. Lăng Hàn nói. Lăng Đông Hành vừa nghe, trong lòng nhất thời mừng như điên, đan dược là trụ cột của Lăng gia, hiện tại có thể tăng lên gấp đôi, lợi nhuận kia tự nhiên cũng có thể vượt lên gấp đôi. Mà đối ứng, Trình gia thu vào phải giảm một nửa. Chỉ cần kéo dài mấy năm, thực lực tổng hợp của Trình gia sẽ xa xa lạc hậu Lăng gia, mà Lăng gia, lại có thể triệt để phá tan Trình gia, trở thành Thương Vân Trấn đệ nhất gia tộc, cũng là Hào Môn duy nhất. - Vâng, không thành vấn đề. Chu Đại Quân liền vội vàng nói, ngược lại chỉ cần hắn điều phối mà thôi, bản thân lại không có tổn thất gì. - Không cần cho ngươi phí làm việc chứ? Lăng Hàn cười nói. - Ha ha, Hàn thiếu thật biết nói đùa. Chu Đại Quân cười khan nói. - Được rồi, không còn việc của ngươi, đi làm việc đi. Lăng Hàn gật gù, phái Chu Đại Quân rời đi. - Vẫn là ăn cơm xong lại đi. Lăng Đông Hành khách khí nói, dù sao cũng là cầu người làm việc. Chu Đại Quân nào dám, liền vội vàng xua tay, nói: - Không cần, không cần, ta đi làm chính sự trước. Hắn hướng về Lăng Hàn chắp chắp tay, lại hướng về Lăng Đông Hành chắp chắp tay, một đường lùi về phía sau. - Hàn Nhi, đối với hắn như vậy, có thể hoàn toàn ngược lại hay không? Lăng Đông Hành nói, dù sao Chu Đại Quân chính là một Đan Sư, không cho hắn chỗ tốt thì thôi, nhưng trong lời nói cũng không thể thất lễ như thế. - Phụ thân yên tâm, gia hỏa này chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, cho hắn mấy phần màu sắc, hắn ngược lại sẽ ra vẻ. Lăng Hàn cười nói. Lăng Đông Hành cũng không có hỏi Lăng Hàn tại sao Chu Đại Quân lại sợ sệt cùng cung kính như thế, con trai đã lớn, đương nhiên là có bí mật của mình, hắn làm lão tử, chỉ cần giúp đỡ là được. Hơn nữa, hắn cũng phải chuẩn bị bố cục kế tiếp, nên phản thủ làm công. ... - Chu Đan sư! Thấy Chu Đại Quân đi ra, ông cháu Lăng Trọng Khoan từ trong bóng tối xuất hiện, hướng về hắn vẫy vẫy tay. Hai ông cháu này ra ngoài, cũng không hề rời đi, mà ở đó chờ đợi. Chu Đại Quân ở trước mặt Lăng Hàn như chó giữ nhà, nhưng ở trước mặt những người khác, hắn lập tức khôi phục dáng dấp ngạo mạn, hừ một tiếng nói: - Các ngươi có chuyện gì không? - Chu Đan sư, ngươi xem, Mộ Vân và Lăng Hàn chính là huynh đệ cùng tộc, ngươi có nên dàn xếp một hồi, để Mộ Vân tiếp tục theo ngươi học tập thuật luyện đan không? Lăng Trọng Khoan cười nói. Nhưng Chu Đại Quân nở nụ cười: - Lăng chấp sự, đối với việc này, ta không làm chủ được, ngươi muốn tôn tử của ngươi sau này trở thành Đan Sư, trước tiên cần phải để Hàn thiếu đồng ý! Bằng không, coi như ngươi tìm Đan Sư khác cũng vô dụng, không người nào dám thu tôn tử của ngươi làm học đồ đâu! Cái gì! Ông cháu Lăng Trọng Khoan đều lộ ra vẻ mặt không thể tin tưởng, một phế vật mà thôi, làm sao lại nắm giữ năng lượng như vậy? - Các ngươi có thể không tin, nhưng chuyện này không quan hệ gì tới ta, cũng không nên kéo ta liên luỵ vào. Chu Đại Quân khoát tay áo một cái. - Có điều, ta vẫn là cho các ngươi một lời khuyên, tuyệt đối không nên đối phó Hàn thiếu, hơn nữa, các ngươi không biết mình may mắn dường nào đâu! Bọn họ đều là người Lăng gia, người một nhà không có thù cách đêm, chỉ cần bọn họ thành tâm nhận sai với phụ tử Lăng Đông Hành, sau này sẽ thiếu chỗ tốt của bọn họ sao? Nam nhân kia là ngay cả Chư Hòa Tâm Chư Đại Sư cũng phải cung kính đối mặt a!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang