[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa

Chương 73 : Mui xe, võ đài của Long Hạo Thần

Người đăng: 

.
Thương đoàn Nguyệt Dạ hộ vệ chân chính chỉ có năm trăm người, nhưng năm trăm người đều là cường giả tu vi tứ giai, toàn thân trang bị ma pháp. Trong đó có một bộ phận tu vi ngũ giai. Tuy đa số là nhân loại nhưng cũng có một ít ma tộc, ví dụ trong đội hộ vệ có mười Bích Lục Song Đao Ma. Đại quân ma tộc ào ạt tấn công, nhưng bị năm trăm hộ vệ dẫn theo tùy tùng thương đội, đánh xe, những nhân viên không chiến đấu này cứng rắn chống cự. Mấy trăm chiếc xe ngự tuy phạm vi không nhỏ, nhưng cự ly trực tuyến không xa. Khi ma tộc xông tới, Long Hạo Thần dẫn theo chúng bạn tiếp cận xe ngựa của Nguyệt Dạ và Lãnh Tiêu trong phạm vi năm mươi mét. Lúc này bọn họ không thể không dừng lại. Kẻ địch từ bốn phương tám hướng không cách nào đánh thẳng vào bên trong xe trận, nhưng còn có kẻ địch từ trên trời giáng xuống. Màn hào quang đỏ hồng lóe lên, Lâm Hâm phóng ra hỏa nguyên tố lá chắn bảo hộ y và Trần Anh Nhi. Trên bầu trời hỏa cầu, thuộc tính hắc ám ma đạn không ngừng từ trong miệng Song Đầu Ma Thứu bắn ra. Cùng lúc đó, Cầm Ma chờ lâu ngày cũng lao xuống. Sau lưng Long Hạo Thần, thân hình Thải Nhi đột nhiên từ trong hắc ám lóe ra, mũi chân giẫm đất, làm thế kim kê độc lập đứng trên đầu vai Long Hạo Thần. Đôi mắt đen xinh đẹp lóe nhè nhẹ hàn ý, trong tay phải gậy trúc bị cất lâu ngày nay lần nữa xuất hiện. Gậy trúc trên không trung huy vũ hóa thành từng vòng xanh. Mỗi viên đạn ma pháp rơi xuống mặc kệ là hỏa hệ hay ám hệ, dưới gậy trúc dài của Thải Nhi đều biến mất hết. Đích thị là bí kỹ của thích khách, Quỷ Thứ. Dựa vào một cây gậy trúc, phạm vi Thải Nhi bao phủ vừa lúc bảo hộ bảy thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu. Song Đầu Ma Thứu phun ra đạn ma pháp không có một viên nào rơi trong phạm vi này. Bên kia Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ cũng không kém. Sáu người mau chóng tập trung một chỗ, ba chức nghiệp pháp hệ ở bên trong, ba chức nghiệp cận chiến bên ngoài. Một tầng quang mang bạc ở trên đỉnh đầu họ hội tụ thành một vòng quang hoàn không lớn. Trên không trung ma pháp đạn tiến vào phạm quang hoàn đều bị bắn ra, không bạo tạc. Đích thị là không gian ma pháp sư Dịch Quân phát uy. Hai Liệp ma Đoàn không có ngừng lại, vừa chống đỡ ma pháp công kích từ không trung rơi xuống, vừa tới gần xe của Nguyệt Dạ. Trong giờ phút này, mặc kệ là Lục Hi, Điển Yên lúc trước có âm mưu gì thì hiện tại đều giấu đi. Mấy vạn đại quân ma tộc vây khốn, bọn họ đã lâm vào tuyệt cảnh. Mọi người là người thông minh, nếu bây giờ không chung sức đồng lòng, có lẽ vĩnh viễn ở lại đây. Khi Long Hạo Thần cải biến kế hoạch, Lục Hi hơi suy nghĩ liền hiểu rõ. Trên đỉnh xe Nguyệt Dạ nếu quả thật là thi triển cấm chú, lực sát thương có thể nghĩ. Chỉ có càng tiếp cận nàng thì mới gia tăng an toàn. Khi kết thúc cấm chú, là thời cơ tốt để họ đột phá vòng vây. Lục Hi không thể không khâm phục Long Hạo Thần quyết đoán. Có thể trong thời gian ngắn làm ra lựa chọn chính xác, không uổng thân phận đoàn trưởng. Muốn đi qua không phải chuyện dễ, sau đạn ma pháp thì Cầm Ma tới rồi. Số lượng Cầm Ma tuy không nhiều bằng Cuồng Ma, nhưng tổng số Cầm Ma từ trên trời giáng xuống cũng cao hơn hai ngàn, gần như tổng nhân số thương đoàn Nguyệt Dạ. Mười con Cầm Ma lao xuống vị trí nhóm Long Hạo Thần đứng. Ma tộc cũng biết phối hợp. Mắt thấy Cầm Ma tiến nhập cận chiến, Song Đầu Ma Thứu trên không trung lập tức chuyển công kích từ phòng ngự bên ngoài xe trận sang hộ vệ. “Sát!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, trong hai tay Thánh Linh kiếm lấp lánh quang mang vàng. *Đinh!* một tiếng ngăn chặn đòn tấn công của một Cầm Ma. Tay kia Lam Vũ, Quang Phù Dung nở rộ vô số chùm sáng, đích thị là Thiểm Điện Thứ. Thánh Linh kiếm, Thần Ngự Thuẫn, cùng với Quang Báo Thù xen lẫn giữa Thiểm Điện Thứ. Chỉ là nháy mắt chuyển hoán này các Trừng Giới kỵ sĩ đồng cấp khác rất khó làm được. Cầm Ma từ trên trời giáng xuống dốc hết sức, bị Thần Ngự Thuẫn của Long Hạo Thần ngăn chặn, thế xung kích tạo thành lực phản xung bỗng chốc làm thân thể nó dừng lại. Lam Vũ, Quang Phù Dung thi triển ra Thiểm Điện Thứ làm sao nó có thể cản? Mười dòng máu từ sau lưng Cầm Ma bắn ra, thân thế dưới lực xung kích bắn ra ngoài. Hiện tại Long Hạo Thần đã có thực lực ngũ giai bậc sáu, trong toàn đội, nếu không nói đến Luân Hồi kiếm cấp thần khí của Thải Nhi, hắn rất mạnh. Lấy ngũ giai đối tứ giai, lại thêm vũ khí và kỹ năng cường đại, một Cầm Ma sao có thể là đối thủ của hắn. Cùng là kỵ sĩ, bên kia Lý Hinh cũng lộ ra thực lực cường đại. Một đôi hỏa diễm trọng kiếm đột nhiên cắm vào mặt đất. Bỗng chốc bạo phát Thăng Thiên Trận, cưỡng bức chặn lại một Cầm Ma. Ngay sau đó là Thiểm Điện Thứ phối hợp Thập Tự Trảm, chém chết một Cầm Ma. Trong lúc cận chiến bạo phát, sức chiến đấu của hai Liệp ma Đoàn hoàn toàn hiện ra. Bên Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ, Thuẫn chiến sĩ Điển Yên phục trách thủ hộ Lục Hi, Dịch Quân, Bạch Hiểu Mạc, xung quanh mọc ra dây mây bụi gai cũng có tác dụng bảo hộ. Gai nhọn sắc bén không ngừng hướng không trung phun ra, ngăn chặn kẻ địch. Thích khách Hàn Đạo thì chạy vòng ngoại, thân hình trong đêm đen như ẩn như hiện. Công kích của gã rất xảo diệu, chuyên môn kiếm Cầm Ma bị thương mà xuống tay. Thường thường đâm trúng chỗ hiểm, một kích mất mạng. Lý Hinh ở ngoài vừa bảo hộ vừa xung phong, hoàn toàn bộc phát sức chiến đấu của Trừng Giới kỵ sĩ. Nhưng nàng không hề triệu hoán ra Mai Khôi Độc Giác Thú của mình. Trong xe trận sẽ hạn chế sức chiến đấu của Mai Khôi Độc Giác Thú, đồng thời để nó giữ sức, chờ khi phá vòng vây thì có tác dụng lớn, tựa như Long Hạo Thần không triệu hoán ra Hạo Nguyệt. Bên Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ lực sát thương lớn nhất vẫn là Bạch Hiểu Mạc và Dịch Quân, hai chức nghiệp ma pháp sư. Bạch Hiểu Mạc triệu hoán thực vật lực sát thương không những lớn, còn có thể hạn chế kẻ địch. Trong sương mù vàng có thực vật đặc thù không ngừng bắn lên không trung, khiến Cầm Ma dù là lực công kích hay tốc độ đều giảm mạnh. Khiến ngay cả bên Long Hạo Thần cũng được đến chỗ tốt. Dịch Quân là ma pháp sư không gian, công kích khá là độc đáo. Trên bầu trời thường xuất hiện quang mang bạc quái dị, khoảnh khắc chợt lóe, Cầm Ma bay qua sẽ bị quấy nhiễu quỹ tích bay, dường như bị lực kéo. Nếu thân thể tiếp xúc quang mang bạc, trong nháy mắt sẽ sinh ra hiệu quả lực kéo cực mạnh. Ngẫu nhiên khi Dịch Quân bộc phát mảng lớn quang mang bạc, có thể nhìn thấy Cầm Ma lọt vào phạm vi máu me tung tóe, xương cốt không còn. Thế công trong đất trống vĩnh viễn là hữu hiệu ở chiến tranh. Thánh Quang Linh Trận bị phá, thương đoàn Nguyệt Dạ xe trận hầu như trong nháy mắt rơi vào tình cảnh bị động. Bên ngoài có thể ngăn cản Cuồng Ma trùng kích. Nhưng trên trời giáng xuống Cầm Ma, lại có Song Đầu Ma Thứu yểm hộ thì không dễ đối phó. Nhóm Long Hạo Thần ứng đối coi như thảnh thơi, người trong thương đội thì không được như vây. Phía xa đại bộ phận tạp vụ chỉ là thường dân cầm vũ khí mà thôi. Đối mặt ma tộc tứ giai như Cầm Ma, hoàn toàn là bị đồ sát. Nếu không có mấy chục ma pháp sư ở khu vực trung tâm liên tục bộc phát sức chiến đấu, chỉ sợ trong giây lát bên trong xe trận đã biến thành sông máu núi xác. “Xông lên!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, đầu tàu gương mẫu, trực tiếp xông thẳng tới trước. Thải Nhi đứng vững trên đầu vai hắn. Mặc kệ trên trời giáng xuống là công kích của Song Đầu Ma Thứu hay Cầm Ma, không một cái có thể uy hiếp đến Long Hạo Thần. Xe trận dưới sự tấn công của Cầm Ma, rõ ràng khó thể chống cự. Cố gắng tập trung phòng ngự khu vực nhỏ chính giữa, để có thể kéo dài lâu hơn. Từng vòng quang mang vàng từ người Hàn Vũ khuếch tán. Vị trí của y vừa lúc ở giữa hai Liệp ma Đoàn. Ma pháp quang hệ này không chỉ lo đến Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, cũng đồng thời hỗ trợ các thành viên Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ. Dù sao bên số bốn cấp sĩ không có Thủ Hộ kỵ sĩ. Hai Liệp ma Đoàn là lần đầu tiên hợp tác trên chiến trường. Bạch Hiểu Mạc hạn chế kẻ địch xung quanh, thêm Hàn Vũ kỹ năng quang hoàn, khiến quan hệ giữa hai đoàn thể biến càng chặt chẽ. Lục Hi làm mục sư, ma pháp trị liệu của gã đã chuẩn bị xong, chỉ cần bên nào ra vấn đề thì lập tức chữa trị ngay. Nhưng từ khi chiến đấu mới bắt đầu, đám bạn trong trạng thái đỉnh cao, lúc này đương nhiên gã nhẹ nhàng nhất, có thời gian quan sát thế cục chiến trường. Ánh mắt Lục Hi hầu như theo sát Long Hạo Thần. Nhìn biểu hiện của Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, trong lòng gã thầm khen ngợi. Quả nhiên nổi tiếng không phải thùng rỗng kêu to! Đám Long Hạo Thần ở phía trước bộc phát ra sức chiến đấu tuyệt đối là Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ bọn họ không thể bằng được. Lúc này, Thải Nhi đã đi xuống, núp sau lưng Long Hạo Thần. Long Hạo Thần xung phong phía trước, Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên một trái một phải, Cự Linh Thần Thuẫn và pháp trượng thô to giúp Long Hạo Thần hoàn mỹ bảo vệ hai bên. Khiến Long Hạo Thần trong trạng thái Trừng Giới kỵ sĩ có thể dốc hết sức công kích. Dùng thị lực của Lục Hi cũng chỉ trông thấy song kiếm trong tay Long Hạo Thần không ngừng đâm ra quang mang, đằng trước Cầm Ma thì máu thịt tung tóe, nhưng không con nào có thể ngăn cản bước chân đi tới của hắn. Tốc độ đi hướng chiếc xe không hề thay đổi. Phòng ngự không trung rơi vào người Lâm Hâm, từng tầng hỏa nguyên tố lá chắn hỗn hợp với Phòng Ngự Hỏa Hoàn không ngừng bắn hướng trên trời. Cầm Ma phóng xuống con nào cũng bị bắn ra. Sau lưng Hàn Vũ thì thong thả phóng ra và duy trì kỹ năng quang hoàn. Toàn đội tựa như thanh kiếm sắc bén, công phòng nhất thể mau chóng xông lên. Tuy bọn họ phối hợp còn chưa tính ăn ý lắm, nhưng ít ra không xuất hiện sai lầm. Trong đó duy nhất không hành động, chính là Trần Anh Nhi trong ngực có thêm heo con đáng yêu. Bên Long Hạo Thần tình hình chiến đấu kịch liệt, nhưng tình trạng thảm khốc nhất là ở mui xe của Nguyệt Dạ. Quan chỉ huy đại quân ma tộc không ngốc. Nguyệt Dạ làm ra động tĩnh lớn như vậy, ai đều có thể thấy nàng phải thi triển ma pháp cường đại. Bởi vậy, mặc kệ là công kích của Song Đầu Ma Thứu hay Cầm Ma đều tập trung bên này. Lãnh Tiêu đứng ở đó, pháp trượng trong tay giơ cao đỉnh đầu, từng luồng sáng đỏ như máu không ngừng từ bảo thạch trên đỉnh trượng bắn ra. Mỗi một luồng huyết quang khi đụng vào Cầm Ma, thì Cầm Ma lập tức biến thành đoàn quang mang đỏ, khoảnh khắc biến mất. Khuôn mặt Lãnh Tiêu xuất hiện chút sắc hồng. Bây giờ các ma pháp sư thương đội đều tập trung quanh xe ngựa, họ lợi dụng ma pháp dốc sức hỗ trợ Lãnh Tiêu, ít nhất trong thời gian ngắn còn có thể chống đỡ. Đúng lúc này, trên không trung vang lên mười tiếng kêu thê lương. Ngay sau đó, mười luồng sáng xanh tựa như sao băng từ trên trời giáng xuống. Lãnh Tiêu trên xe ngựa sắc mặt biến đổi, pháp trượng trong tay liên tục gõ, mười quang cầu đỏ như máu nghênh đón. Nhưng những bóng dáng xanh đột nhiên giáng xuống này không dễ đối phó như bình thường Cầm Ma. Chúng ở trên không trung tránh né, thỉnh thoảng bộc phát quang mang xanh chói mắt, lại hóa giải từng đòn công kích của Lãnh Tiêu. Vừa lúc đám Long Hạo Thần đã cách xe ngựa mười mét, thấy rõ ràng bóng dáng từ trên trời rơi xuống. Đó cũng là Cầm Ma, nhưng là Cầm Ma thân hình đặc biệt lớn, mỗi con cao hơn hai mét năm, dáng người hùng tráng, cơ bắp cuồn cuộn. Cả người lấp lánh một tầng sóng gợn xanh như điện quang. Trong tay trường thương so với Cầm Ma bình thường thì thô hơn nhiều. Mục tiêu chính là Lãnh Tiêu và Nguyệt Dạ. Loại Cầm Ma này so với Cầm Ma bình thường, trên danh hiệu chỉ thêm chữ ‘đại’, bị gọi là Đại Cầm Ma, nhưng sức chiến đấu đã là lục giai. Trong Khổ Ly tộc, địa vị chúng nó giống như Bích Lục Song Đao Ma ở Trạch Lâm tộc Song Đao Ma bình thường, là tinh nhuệ chân chính trong tộc. Hơn nữa Đại Cầm Ma số lượng thưa thớt, có năng lực khống chế tia chớp. Mười hai con Đại Cầm Ma tu vi lục giai đồng thời công kích mui xe, khó trách Lãnh Tiêu biến sắc mặt. Nên biết, tu vi chân chính của nàng chỉ là đỉnh ngũ giai mà thôi, còn chưa tới lục giai. Nếu không nàng không thể nào thông qua kiểm tra phía liên minh thánh điện. “Các ngươi có can đảm dám động thủ với ta?” Lãnh Tiêu gầm lên một tiếng. Đột nhiên, một đôi cánh đen từ sau lưng nàng vươn ra, khí thế mạnh mẽ nháy mắt bùng nổ, khiến bầu trời trên đầu nàng biến thành một mảnh đỏ máu. Hai mắt màu phấn hồng dường như máu đọng lại, cầm pháp trượng trong tay, ngang nhiên bay lên nghênh hướng mười hai Đại Cầm Ma. Một chuỗi thanh âm ngâm xướng phun ra từ miệng cô. Pháp trượng trong tay huyễn hóa ra sáu huyết sắc quang văn. Sáu phù văn đỏ như máu to lớn khuếch tán, nồng đậm huyết quang bùng phát. *Ầm rầm!!!* “Cấm-Không!” Trên bầu trời, vang tiếng bạo chấn kịch liệt. Một vòng quang mang đỏ máu lấy Lãnh Tiêu làm trung tâm nháy mắt khuếch tán ra ngoài. Huyết quang đi ra, vô luận là Đại Cầm Ma hay Cầm Ma bình thường, cái cánh mất đi tác dụng. Các sinh vật bay trải qua huyết quang thì cánh đều mất tác dụng, tựa như mưa rơi xuống mặt đất. Thoạt nhìn Lãnh Tiêu cũng không thoát khỏi Cấm Không hạn chế, cũng rơi xuống mui xe. Cầm Ma bình thường trực tiếp đập xuống đất, không chết cũng bị thương. Nhưng đối với Đại Cầm Ma lục giai, vốn chúng nó cách mặt đất không quá xa, ở trên không trung lăn một vòng, đồng thời quang mang sấm sét lấp lóe, không ngừng biến đổi phương hướng thân thể hóa giải lực xung kích, rồi mới rơi xuống. Nhưng kế hoạch định vây công từ không trung đã thất bại. Đám Đại Cầm Ma ánh mắt nhìn Lãnh Tiêu có vài phần kinh sợ. Nhưng khi chúng rơi xuống đất, trong nháy mắt lại bắn người lên, dựa vào sức bật kinh người nhào tới mui xe. Lúc này, đám Long Hạo Thần rốt cuộc xông tới bên cạnh xe. Long Hạo Thần nhìn người bên cạnh, nói. “Thải Nhi cùng ta đi lên, những người khác tự bảo vệ mình.” Nói xong hắn nhún mũi chân, dùng sức bật lên bay hướng mui xe. Tuy chiếc xe ngựa này rất lớn, nhưng bên trên đã có Lãnh Tiêu và Nguyệt Dạ, không thể hoàn toàn chứa cả đội Long Hạo Thần đứng trên đó chiến đấu. Cho dù có đứng hết thì không có không gian thi triển năng lực. Lãnh Tiêu vừa mới rớt xuống mui xe, đúng lúc thấy một thanh niên từ phía dưới nhảy lên. Nàng hầu như không hề do dự huy pháp trượng, một đoàn huyết quang bắn hướng Long Hạo Thần. “Ta tới giúp cô!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, đồng thời quang mang vàng trên thân Thánh Linh sáng ngời, nồng đậm hơi thở thần thánh bỗng nhiên nở rộ, tựa như ánh mặt trời trên không trung vụt quá, cứng rắn hỏa giải quang cầu đỏ. Đích thị là Diệu Nhật Trảm. Long Hạo Thần đều quan sát thấy công kích lúc trước của Lãnh Tiêu, tuy hắn không biết loại quang cầu đỏ này là cái gì, nhưng không dám khinh thường. Hướng Lãnh Tiêu nói xong câu đó, Long Hạo Thần lấy mũi chân trái làm trung tâm, xoay tròn mé ngoài, song kiếm vung ra chém Quang Trảm Kiếm hướng hai Đại Cầm Ma. Hắn đang dùng hành động hướng Lãnh Tiêu chứng minh quan hệ địch ta. Khoảnh khắc Diệu Nhật Trảm lấp lánh, Lãnh Tiêu bất giác nhíu mày. Nàng rất ghét loại hơi thở thuộc tính quang minh, nhưng cũng mau chóng nhận thân phận Long Hạo Thần. Quang thuộc tính đối với ma tộc là cấm kỵ, không ma tộc nào có được quang thuộc tính. Nhân loại trẻ tuổi này có lẽ đúng là tới giúp mình. Thật đẹp trai. Giây phút Long Hạo Thần xoay người sang chỗ khác, đáy mắt Lãnh Tiêu xẹt qua tia kỳ dị. Một bóng đen hư ảo ngay lúc đó xuất hiện sau lưng Long Hạo Thần. Ánh mắt nàng vừa lúc chạm vào Lãnh Tiêu. Lãnh Tiêu cường đại và trong dòng máu tôn quỷ, cùng ánh mắt băng lãnh đối diện cũng nhịn không được rùng mình. Hai Đại Cầm Ma bị Long Hạo Thần nhắm trúng, hai tay huy vũ trường thương, hai đạo tia chớp nháy mắt nổ nát Quang Trảm Kiếm của Long Hạo Thần. Thế nhào tới không thay đổi, như cũ xông hướng Long Hạo Thần. Tác dụng Cấm Không dường như đã biến mất. Hai cánh sau lưng chúng lại mở ra, lần nữa phát huy ưu thế bản thân. Khi tiếng nổ vang lên, Long Hạo Thần đứng trên mui xe không chút lùi lại, cứ như vậy chắn thế công của Đại Cầm Ma, còn làm chúng bắn ngược ra. Cùng lúc đó, quang mang chói mắt của Quang Báo Thù cũng lấp lánh quanh thân Long Hạo Thần. Một đoàn quang mang vàng từ ngực Long Hạo Thần bắn ra, bốn cánh giang rộng làm động tác lộn mèo ra sau. Nó bay bềnh bồng sau lưng Long Hạo Thần, bốn đôi cánh nhẹ vỗ, giữ thân thể trên không trung, thanh âm ngâm xướng như đậu bắn mau chóng vang lên. Quang tinh linh, Nhã Đình. Nhã Đình bay ở bên hông phía sau Long Hạo Thần, hai mắt thần thánh mà cao quý, trầm tĩnh. Quang mang vàng nhu hòa khiến trên người Long Hạo Thần nhiễm một tầng màu vàng. Nên biết, Nhã Đình không giống nguyên tố tinh linh chưa tiến hóa của Hoàng Nghị. Trong quá trình cùng Long Hạo Thần dung hợp, nguyên tố tinh linh này đã có hai lần tiến hóa. Nguyên tố tinh linh mỗi lần biến hóa đều cho chủ nhân ích lợi lớn. Không chỉ bình thường hỗ trợ tu luyện, trong chiến đấu năng lực phụ trợ cũng mạnh vô cùng. Từ góc độ linh lô đến xem, nó chính là thuần túy linh lô phụ trợ. Bởi vậy, khoảnh khắc Nhã Đình bay sau lưng Long Hạo Thần. Hắn lập tức cảm giác linh lực hồi phục ít nhất gấp đôi. Kỹ năng mình sử dụng thì quang nguyên tố tự sản sinh ra trình độ ngưng tụ nhất định. Thân thể hắn mơ hồ dâng lên một tầng Quang Minh Hỏa. Mặc kệ lực công hay phòng đều tăng cường. Thời gian để thực hiện kỹ năng cũng giảm bớt một phần ba. Đây là lần đầu tiên trong chiến đấu Long Hạo Thần và Nhã Đình phối hợp, nhiều ít có chút mới lạ. Hắn không nghĩ tới Nhã Đình cho trợ giúp lớn đến vậy. Nhưng hắn chính là quang minh chi tử, bản thân tinh thần lực khác với người thường, dễ dàng thích ứng thân thể biến đổi. Hai Đại Cầm Ma bị Long Hạo Thần dùng Thần Ngự Thuẫn thêm vào Trì Tục Thần Ngự thuẫn liên tiếp đẩy lùi. Ngay sau đó Long Hạo Thần phát ra Thập Tự Trảm, dựa vào Quang Báo Thù và Quang nguyên tố tinh linh bỗng chốc tăng phúc, uy lực một kích kia lớn kinh người, lại đem hai Đại Cầm Ma trên không trung đẩy lùi hơn mười mét. Hiện tại Long Hạo Thần không cần lo bảo hộ đồng bạn, hắn có thể hoàn toàn phát huy sức chiến đấu của mình. Hai luồng sáng trắng từ ngực hắn bắn ra, cưỡng bức đem hai Đại Cầm Ma phóng hướng Nguyệt Dạ kéo lại đây, đó là uy lực của Thánh Dẫn Linh Lô. Cùng lúc đó, Thánh Linh kiếm bên tay phải Long Hạo Thần bỗng biến thành luồng sáng trắng đậm đặc, Thuấn Phát Thánh Kiếm. Dù có Nhã Đình trợ giúp, hắn không thể thuấn phát loại kỹ năng công kích cường đại ngũ giai của thánh kiếm. Nhưng đừng quên Long Hạo Thần còn có bí kỹ của Thích Khách Thánh Điện: Di Hoa Tiếp Mộc. Thánh kiếm chém ngang, Quang Trảm Kiếm. Trong lúc Long Hạo Thần hoàn thành Quang Trảm Kiếm, sau lưng Nhã Đình đã hoàn thành chú ngữ thứ nhất. Thánh kiếm chém ra Quang Trảm Kiếm vốn là màu trắng cực kỳ thánh khiết, một luồng sáng vàng đột nhiên theo sát. Bỗng chốc Quang Trảm Kiếm cũng nhiễm một tầng hỏa diễm đỏ vàng, chính là Thái Dương Hỏa. Nếu là trước đây, Long Hạo Thần cũng có thể thi triển năng lực đó. Nhưng cần hắn tiêu hao linh lực khá lớn hơn nữa phải nắm giữ hoàn mỹ thời gian, cơ hội. Hiện tại thực lực hắn chẳng những tăng cao, lại có Nhã Đình hỗ trợ, cứ thế tùy ý vung tay đã công kích ra một chiêu như vậy. *Oành, oành!!!* Hai Đại Cầm Ma trước mặt quang mang thần thánh dày đặc, mặc dù chúng nó có tu vi cường đại, như cũ không tránh khỏi bị bắn bay đi. Hơn nữa so với đồng bạn thì hai con này thê thảm hơn. Thân thể bị bắn ra hơn hai mươi mét, mà còn dính phải chút Thái Dương Hỏa. Chúng thê lương gào liều mạng muốn dập tắt lửa, tạm thời không thể uy hiếp mui xe. Long Hạo Thần hiểu rất rõ vị trí của mình. Hiện tại việc hắn cần làm không phải giết địch, mà là không để kẻ địch giết chết Nguyệt Dạ, cho Nguyệt Dạ tranh thủ thời gian hoàn thành ma pháp. Sau khi đánh lui hai Đại Cầm Ma, hắn không hề tạm dừng thế công. Thánh Dẫn Linh Lô nháy mắt chuyển hướng, lại hấp dẫn tiếp hai Đại Cầm Ma nhào hướng Lãnh Tiêu. Mọi chuyện nói thì chậm nhưng xảy ra chỉ vài lần hít thở. Tuy Long Hạo Thần chỉ có ngũ giai, nhưng dựa vào lực bản thân, cứng rắn kiềm chế sáu con Đại Cầm Ma. Nên biết, đây là sáu ma tộc lục giai. Mặc dù bởi vì thuộc tính tương khắc suy yếu Đại Cầm Ma khá nhiều, chúng cũng không có trang bị của nhân loại, nhưng, đây là sáu Đại Cầm Ma ! Long Hạo Thần một kỵ sĩ ngũ giai lại có thể làm được điều này, đủ khiến mọi người rớt mắt nhìn. Cũng bởi vì biểu hiện mạnh mẽ của Long Hạo Thần, Lãnh Tiêu chịu đựng áp lực bỗng giảm mất. Từng đoàn huyết sắc quang cầu to lớn chắn còn lại mấy con Đại Cầm Ma, miễn cưỡng xem như ngăn cản thế công của chúng. Bọn họ bên này tuy tạm thời ổn định, nhưng toàn bộ thương đội sắp tan rã. Từ trên trời giáng xuống đại quân Cầm Ma, dưới sự trợ giúp của Song Đầu Ma Thứu, đã thành công chiếm lĩnh nội bộ xe trận, đang cùng Cuồng Ma bên ngoài giáp công. Lần này, hộ vệ thương đội khó lòng chống cự. Tiếng kêu thê lương liên tục vang lên, thương đội kháng cự ngày càng yếu ớt. Ma tộc tàn nhẫn, ham giết chóc, ngay khoảnh khắc này biểu thị rõ ràng. Không có một khối thi thể nhân loại giữ hoàn chỉnh. Khiến người muốn nứt hốc mắt là, Cuồng Ma, Cầm Ma sau khi chết chết họ còn không bỏ qua, lại cắn xác họ. Ngay cả trên không trung Song Đầu Ma Thứu cũng vội giáng xuống tham dự, đem thi thể nhân loại làm thực vật. Liệp ma giả của hai Liệp ma Đoàn sắc mặt biến tái nhợt. Tuy họ từng tham dự chiến đấu, nhưng lần đầu tiên chứng kiến tình cảnh này. Đây đã không thể dùng chữ tàn nhẫn hình dung. Tuy mặt họ tái nhợt, trong mắt dần nổi lên màu đỏ. Nguyên bản thực lực áp chế bảo tồn có chút khó kiềm chế, lực công kích tăng vọt. Trên mui xe, Long Hạo Thần chống đỡ ngày càng khó khăn. Mười hai Đại Cầm Ma dù sao cũng là mười hai cường giả lục giai. Sau khi liên tục bị ngăn cản thế công, mười hai con Đại Cầm Ma đồng thời treo lơ lửng không trung, phát động công kích quần thể. Quang mang xanh tím đậm đặc trải rộng toàn thân, xà điện di động trên da thịt, chiếu sáng răng nanh dữ tợn. Mười hai Đại Cầm Ma đồng thời chĩa trường mâu hướng mui xe, cùng phát động tấn công. Tiếng kêu chói tai đem mui xe hoàn toàn nhiễm thành màu tím đen, sấm sét nổ đì đùng phối hợp với mùi tanh trên người Cầm Ma, điên cuồng vọt tới. Nhưng ngay lúc này, Long Hạo Thần không chút hoảng sợ, ngược lại trầm tĩnh, chân hơi lui ra sau mấy bước, đồng thời quát với Lãnh Tiêu đứng không xa. “Giao cho ta!” Quang mang tím trên trán chớp lóe, chín luồng sáng lấp lánh, một thân hình to lớn xuất hiện trên mui xe. Vốn mui xe coi như rộng rãi, thêm nó vào liền biến chật chội. Nhưng hiển nhiên Long Hạo Thần đã tính tốt vị trí nó xuất hiện, không ảnh hưởng đến Lãnh Tiêu và Nguyệt Dạ như cũ đang ngâm xướng. Bốn luồng sáng tím kỳ dị hầu như trong nháy mắt bay ra, chia nhau rơi trên mui xe Long Hạo Thần, Thải Nhi, Lãnh Tiêu và Nguyệt Dạ. Long Hạo Thần và Thải Nhi không có phản ứng gì, nhưng thân thể Lãnh Tiêu và Nguyệt Dạ đều khẽ run, chú ngữ của Nguyệt Dạ suýt bị cắt đứt. Cũng trong khoảnh khắc đó, một màn thần kỳ xuất hiện. *Viu---* Một tiếng gió rít quái dị vang trong phạm vi mui xe. Ngay sau đó, ba quang mang đỏ, vàng, xanh hỗn hợp quang trụ khổng lồ phóng lên cao. Tam Sắc Quang Trụ dâng lên thực xảo diệu, vừa lúc trong khoảnh khắc mười hai Đại Cầm Ma xông hướng mui xe. Long Hạo Thần thân hình chợt lóe, đã chắn trước mặt Nguyệt Dạ. Song kiếm giao nhau, Thần Ngự Thuẫn, một chiêu chặn công kích của ba Đại Cầm Ma. Trong miệng Nhã Đình Quang nguyên tố tinh linh chưa từng ngừng ma pháp tăng phúc. Quanh thân Long Hạo Thần ít nhất có bảy tầng sáng vàng. Bởi vậy, cho dù là ba Đại Cầm Ma, đối diện Long Hạo Thần trong trạng thái này, đừng nghĩ rằng có thể phá vỡ Thần Ngự Thuẫn. Tiếng kêu thảm bỗng bùng phát, hơn nữa đồng thời phát ra từ miệng mười hai Đại Cầm Ma. Không cần nói, thân hình to lớn bỗng xuất hiện trên mui xe chính là Hạo Nguyệt. Tam Sắc Quang Trụ là chiêu nó từng sử dụng, hỗn loạn nguyên tố bác ly. Đại Cầm Ma cũng có thuộc tính ma pháp, hơn nữa chúng nó chỉ là lục giai, không có năng lực như Thị Huyết Bối Tháp. Lúc ấy coi như là Thị Huyết Bối Tháp đều bị một kích kia làm trọng thương, huống chi Đại Cầm Ma cấp bậc không bằng kẻ phát ra hỗn loạn nguyên tố bác ly. Hầu như trong chớp mắt, làn da mười hai Đại Cầm Ma đều xuất hiện vết nứt. Quang mang tím xanh điện chớp quanh người đều tán loạn, điên cuồng xé rách thân thể chúng, kịch liệt co giật. Nhưng dù gì Đại Cầm Ma là cường giả lục giai, dưới tình huống tính mệnh bị uy hiếp, liều mạng muốn chạy trốn phạm vi quang trụ. Nên biết, lúc đó Hạo Nguyệt ở bên ngoài Khu Ma quan sử dụng kỹ năng này, phạm vi bao phủ có đường kính năm mươi mét. Hiện giờ chỉ vây quanh mui xe, uy lực kỹ năng gia tăng hơn gấp đôi. Lực phòng ngự của Đại Cầm Ma còn không bằng Bích Lục Song Đao Ma ngũ giai, bản thân lại xuất hiện ma pháp phản phệ, coi như muốn trốn cũng không cách nào bay lên. Thải Nhi luôn núp sau lưng Long Hạo Thần lúc này rốt cuộc động. Bóng dáng hư ảo trên không trung hóa thành tia chớp đen. Đại Cầm Ma là hình người, chỗ yếu hại không khác gì nhân loại. Bóng đen chợt lóe, ba Đại Cầm Ma giữa trán xuất hiện lỗ máu. Cơ hội tốt như vậy, dĩ nhiên Long Hạo Thần và Lãnh Tiêu sẽ không bỏ qua. Chỉ trong chớp mắt, dưới sự giúp sức của Nhã Đình, trong tay hắn Thánh Linh kiếm và Lam Vũ, Quang Phù Dung nở rộ ra quang mang thánh kiếm. Thân thể như sấm chớp phóng ra, thanh rồng ngâm vang lên. Thăng Long Kích nháy mắt cuốn đi hai Đại Cầm Ma, song kiếm đâm vào cổ họng chúng. Trong chớp mắt, phát động kỹ năng Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô, đem hai Đại Cầm Ma muốn chạy trốn kéo lại. Thăng Long Kích trên không trung trực tiếp chuyển hoán thành Đấu Suất Toàn Viêm Kiếm, khiến không trung máu thịt tứ tung. Lãnh Tiêu luôn sử dụng ma pháp công kích, hiện tại cũng lộ ra mặt khác. Cánh đen sau lưng vỗ đập, thân thể trên không trung huyễn hóa ra bóng dáng đỏ. Nàng không dùng pháp trượng công kích mà dùng chính thân thể mình. Một quyền một cước đánh ra, trên không trung mang theo âm thanh ầm ầm. Trước sau ba Đại Cầm Ma trực tiếp bị nàng đánh chết. Thải Nhi xử lý xong ba Đại Cầm Ma, thân hình chợt lóe, hóa thành bóng dáng vụt qua sau lưng một Đại Cầm Ma. Đại Cầm Ma đầu bỗng rớt ra, huyết xanh đậm từ cổ họng bắn ra ngoài. Đằng sau một con Đại Cầm Ma sắp trốn thoát phạm vi của hỗn loạn nguyên tố bác ly. Nhưng quang trụ phóng lên cao trong ba thanh tiết tấu cao, trung, thấp tiếng gầm, bỗng nhiên thu nhỏ, chuyển biến phương hướng mạnh đụng lưng nó. Bỗng chốc thân thể nó hoàn toàn bị xuyên qua, thậm chí tiện thể xử lý phía xa mười Cầm Ma, tất cả biến mất. So sánh với lần trước thi triển hỗn loạn nguyên tố bác ly, lần này tình huống của Hạo Nguyệt tốt hơn nhiều. Ba đầu sáu con mắt tuy rắng tia sáng như cũ hơi ảm đạm, nhưng nguyên tố dao động quanh thân thể không giảm nhiều ít. Hiển nhiên trong khoảng thời gian này là vì tiến hóa đem đến chỗ tốt. Lãnh Tiêu hơi chấn kinh liếc Hạo Nguyệt, lại nhìn Long Hạo Thần. Nàng không ngờ bọn họ có thể trong tình huống như thế giết chết sáu Đại Cầm Ma. Đúng lúc này, phía dưới từng đoàn quang mang hỏa hồng bay ra, đem thi thể Đại Cầm Ma một cái không giữ lại kéo qua, lát sau biến mất. Ra tay dĩ nhiên là Lâm Hâm. Dù là các đội viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu cũng không biết trữ vật không gian của y rốt cuộc lớn cỡ nào. Bị y thu vào không chỉ là Đại Cầm Ma, coi như là thi thể Cuồng Ma bình thường y cũng thu vào không ít. Trần Anh Nhi cười khẽ nói. “Có dược ca, ca thật là tiền tài mê tâm!” Lâm Hâm giận dỗi hừ một tiếng, nói. “Không đi chợ không biết củi gạo đắt, đây đều là tài liệu tốt. Chỉ cho phép ma tộc ăn nhân loại chúng ta, không cho chúng ta lợi dụng phế vật à?” Chiến đấu trên mui xe rốt cuộc tạm ngừng. Nhã Đình tận trung chức trách phóng ra Tụ Linh quang hoàn, trợ giúp Long Hạo Thần mau chóng hồi phục linh lực. Nó sử dụng Tụ Linh quang hoàn thậm chí vượt qua bản thân Long Hạo Thần. Tụ Linh quang hoàn trực tiếp đem quang nguyên tố từ rất nhiều nguyên tố ma pháp trong hỗn loạn bác ly nhập vào thân thể Long Hạo Thần. Khiến Long Hạo Thần có thể cảm nhận được Dịch Thái Linh Lực không ngừng từ Thánh Dẫn Linh Lô trào ra ngoài, bổ sung tiêu hao không tính quá lớn. Đáng tiếc, Hạo Nguyệt không hưởng được hiệu quả quang hoàn. Quang nguyên tố tinh linh là cao ngạo, ma pháp tăng phúc của nó chỉ có tác dụng trên người Long Hạo Thần. “Ma pháp của nàng ấy còn cần bao lâu mới xong?” Mặc dù tạm thời giải trừ nguy cơ trên mui xe, nhưng Long Hạo Thần đứng quan sát xung quanh, hít một ngụm khí lạnh. Đại quân ma tộc gần như không có cuối điên cuồng tràn vào trung tâm chỗ họ đứng. Lãnh Tiêu bị Long Hạo Thần hỏi ngẩn ra, nhưng không chút do dự nói. “Còn cần năm phút đồng đồ.” “Lo mui xe!” Long Hạo Thần khẽ quát một tiếng, cùng Thải Nhi phóng xuống mặt đất, để lại Hạo Nguyệt trên mui xe. Không biết hắn nói câu này là đối với Lãnh Tiêu hay Hạo Nguyệt. “Tiết kiệm linh lực!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, quang mang vàng chợt lóe, chính hắn cũng phóng ra Tụ Linh quang hoàn, đem hai Liệp ma Đoàn mười ba ngươi bao phủ bên trong.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang