[Dịch] Phi Thăng Chi Hậu: Thần Ma Chi Chiến - Tàng Thư Viện
Chương 7 : Chết (phần 8)
Người đăng: Kyon
.
Sự tồn tại của thời không nguyên địa luôn là một bí ẩn. Cho dù là cường giả có tốc độ nhanh nhất trong vũ trụ cũng không thể bỗng nhiên đặt chân đến đó. Trong truyền thuyết của Vu tộc, thời không nguyên địa là một nơi được chư thần bí mật bảo vệ. Sau khi vũ trụ mới được thành lập, chư thần đã dùng vận dụng thần lực đóng chặt địa phương đặc biệt này. Thứ duy nhất nối liền nơi bí ẩn của chư thần này và hiện thực chính là cảm giác.
Thời không nguyên địa do ký ức cấu tạo dù sao cùng không giống như thời không nguyên địa thật sự.
Cặp mắt màu vàng nhạt hờ hững nhìn chăm chú vào thế giới quy tắc với những kén tơ đan xen. Bổn Tôn nhìn quanh một vòng thế giới đen và trắng, sau đó ung dung đi vào sâu trong thế giới này. Nơi hắn đi qua, tất cả kén tơ quy tắc đều không hề ảnh hưởng đến. Thân thể hắn giống như trong suốt, không hề trở ngại xuyên qua kén tơ quy tắc dày đặc đi về hướng đầu cuối.
Cũng không biết trải qua bao lâu, trước mặt Bổn Tôn bỗng xuất hiện một khu vực hình cầu u ám. Ở nơi này, kén tơ quy tắc màu trắng đã trở nên rất thưa thớt. Bổn Tôn dừng bước, trong đầu hắn một thời không nguyên địa khác không ngừng phân giải, cuối cùng chỉ còn lại một khu vực hình cầu u ám thu nhỏ.
Ánh sáng nhàn nhạt màu vàng tối từ trong hai mắt Bổn Tôn tràn ra, thế giới trước mắt đột nhiên biến đổi, tất cả màu trắng và ánh sáng bên ngoài đều rút đi khỏi mắt.
Trong mắt của Bổn Tôn, khu vực hình cầu u ám bỗng hiện lên những sợi tơ màu vàng tối. Đây chính là pháp tắc.
Bước chân khẽ nhúc nhích, thân hình Bổn Tôn liền từ từ tan rã trong ánh sáng u ám phía trước.
oOo
Tại vương triều Ma Đế Hoàng thuộc Ma Giới.
- Giết!
- Giết!
Ác ma vũ trụ dưới trướng của Hoàng và đại quân của vương triều Ma Đế Hoàng chém giết thảm liệt với nhau. Hai bên đều đã giết đỏ cả mắt, ngoại trừ đối phương thì không còn nhìn thấy thứ gì khác. Ác ma đầy trời kêu lên thảm thiết, mang theo lông vụn từ không trung rơi xuống. Ngay khi bọn chúng ngã xuống, thông thường đều có những cây trường kích màu đen dài một trượng bắn theo, xuyên qua khe hở của đám người cắm vào trái tim những ác ma này, nhằm để bảo đảm mỗi đối tượng ngã xuống đều không thể đứng lên chiến đấu nữa.
Khi bóng dáng Ám Cát Cổ Đức xuất hiện trong không gian mênh mông này, cảnh tượng hiện ra trong mắt hắn là ác ma như vẫn thạch từ trên trời rơi xuống đất, vô số ác ma che lấp cả bầu trời phía trước.
Thần thức cường đại nhanh chóng phát ra, quét một vòng qua không gian vương triều rộng lớn này. Khi mở mắt ra lần nữa, trong lòng Ám Cát Cổ Đức đã trầm xuống. Khí tức của đám người Hoàng và Ma Đế Hoàng đều không có trong không gian này.
Dựa vào công pháp tà ác có liên quan đến Cửu U Ma Thần truyền thuyết dưới lòng đất Ma Giới, nhị hoàng tử An Đức Liệt đã biết được chín gã Hắc Ám Quân Chủ liên thủ thi triển không gian khép kín, kéo Hoàng vào trong đó. Hơn nữa nhờ vào năng lực của linh hồn tà ác trong đầu, hắn đã vào được bên trong không gian khép kín này. Còn Ám Cát Cổ Đức thì lại không có khả năng đó.
Hình ảnh ác ma chém giết đầy trời nhanh chóng rút khỏi mắt, thế giới trong mắt Ám Cát Cổ Đức nhanh chóng trở nên trống rỗng. Một sự thất vọng to lớn dâng lên trong lòng, khiến cho khuôn mặt của hắn hiện lên màu tái nhợt. Tại khoảnh khắc này, Ám Cát Cổ Đức cuối cùng đã hiểu được sự cường đại của của nhị hoàng tử An Đức Liệt, cũng đã hiểu sự chênh lệch giữa hai người.
“Thịch!”
Trái tim trong lồng ngực kịch liệt co lại một chút, sau đó tất cả trong mắt mọi thứ Ám Cát Cổ Đức đều bắt đầu xoay tròn.
“Thảo nào hắn lại cho ta cơ hội này, hóa ra… ta vốn chẳng có bất cứ cơ hội nào!” – Đôi môi Ám Cát Cổ Đức mấp máy lẩm bẩm. Mỗi khi thốt ra một chữ, làn da trên mặt hắn lại tái nhợt thêm một phần.
- Giết chết hắn!
Vài tên ác ma lưu lạc trong vũ trụ từ không trung lướt qua bên cạnh, ánh mắt vừa nhìn thấy bóng dáng Ám Cát Cổ Đức, đột nhiên cười dữ tợn một tiếng, năm móng vuốt đen nhánh vung ra chụp vào vai hắn, muốn xé rách hắn ra.
Sự công kích của ma khí khác thường cuối cùng khiến cho Ám Cát Cổ Đức khôi phục tinh thần lại một chút. Tâm thần còn chưa rõ ràng, ma nguyên trong cơ thể hắn đã tự động phản kích.
“Ầm!”
Hai vai hắn khẽ rung lên, hai tên ác ma lưu lạc trong vũ trụ bên cạnh lập tức nổ thành một đoàn thịt vụn, mang theo lông vụn màu đen bắn lên trời.
“Ta là Ám Cát Cổ Đức, đệ nhất thiên tài của Ma Giới, ta không thể nào thất bại như vậy…” - Một cảm giác cực kỳ bất cam dâng lên, phá tan sự mất mát trong lòng thành mảnh vụn. Cặp mắt rời rạc cuối cùng ngưng tụ lại, Ám Cát Cổ Đức đã hoàn toàn khôi phục tinh thần: “Nhất định còn có biện pháp… Ta nhất định còn cơ hội tham gia vào cuộc tranh đoạt này. Đây là cơ hội cuối cùng của ta!”
Trên đời này có hai loại người. Một loại là người có thiên phú rất tốt, tất cả đều dựa vào khả năng lĩnh ngộ và sự chăm chỉ của mình. Còn một loại người khác là chỉ dựa vào vận may, bọn họ không có thiên phú hơn người, cũng không có ý chí kiên nhẫn, nhưng bọn họ có vận may mà phần lớn người đều khó tưởng tượng được, thần may mắn luôn đứng ở phía sau bọn họ.
Hai loại người này rất giống nhau, nhưng đồng thời lại e dè và đố kỵ lẫn nhau.
Ám Cát Cổ Đức và hoàng tử An Đức Liệt chính là hai người như vậy.
Ám Cát Cổ Đức lủi thủi đi tới, vượt qua khe hở giữa đám ác ma và yêu ma đang quấn vào nhau, nhìn quanh một vòng, sau đó dừng lại ở nơi Hoàng biến mất, khoanh chân ngồi xuống bất động. Chung quanh không có một ác ma nào dám trêu chọc đến hắn.
Mặc dù không thể tìm được vị trí của đám cường giả biến mất này, cũng không đảm bảo có thể xuyên qua không gian do các Hắc Ám Quân Chủ thi triển, nhưng Ám Cát Cổ Đức vẫn hiểu được một đạo lý đơn giản nhất: bọn họ biến mất ở nơi nào, khi xuất hiện lần nữa nhất định cũng sẽ ở nơi đó.
Đây chính là hi vọng cuối cùng của Ám Cát Cổ Đức.
Vương triều đại đế, nắm giữ mười ba không gian nối liền với Ma Giới, cùng thống trị Ma Giới thứ nhất, chính là nhân vật trong trời đất gần với Chủ Thần nhất sau Hắc Ám Quân Chủ.
Mỗi vương triều đại đế đều có kỹ năng bí mật cường đại mà người khác không biết. Cho dù là cường giả như Tâm Ma, Kiếp Ma Đạo đạt đến tầng thứ tám, đối mặt với Ni Cổ Lạp Tư đại đế cũng không dám cho hắn đủ thời gian sử dụng kỹ năng bí mật.
Mặc dù đã từng giao thủ với vương triều đại đế, nhưng đến lúc này Tâm Ma mới phát hiện mình vẫn gần như chẳng biết gì về đối phương.
Trong không gian đen kịt, mười tên vương triều đại đế đã hoàn toàn bỏ đi thân thể nhân loại của mình, bản thể che giấu vô số năm cuối cùng lộ ra trong không gian này.
Bóng tối trong không gian vô trật tự do Khang Tư Thản Đinh tạo nên đã trở thành thứ che giấu tốt nhất. Mười tên vương triều đại đế hóa thành bóng ma cao từ trăm trượng đến ngàn trượng, đứng sừng sững trong tầng tầng mây đen.
Mười cặp mắt to lớn lạnh lẽo như ngôi sao treo cao trong bầu trời đêm, nhìn chăm chú vào Hoàng giữa không gian.
“Rào rào!”
Ở giữa không gian, mấy chục sợi xích tín ngưỡng màu vàng tối đan xen xuyên qua thân thể Hoàng, cố định thân thể hắn. Đầu cuối của những sợi xích tín ngưỡng dày đặc như mạng nhện lại phân biệt nối liền với những tòa kim tự tháp cỡ nhỏ trôi nổi giữa không trung. Từ trên cao nhìn xuống, những sợi xích tín ngưỡng đan xen kia phát ra ánh sáng nhàn nhạt, hình thành một quả cầu dây xích lấp lánh trong không gian đen kịt. Ven rìa quả cầu dây xích lấp lánh kia là chín gã Hắc Ám Quân Chủ đang vươn hai tay, áo bào đen rộng thùng thình mở ra, giống như chín con dơi lớn lơ lửng trong màn đêm, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Hoàng ở trung ương.
Trong hư không sau người chín gã Hắc Ám Quân Chủ là chín cặp mắt hoàng kim lạnh giá hờ hững, nhìn chằm chằm vào phía dưới. Trong những cặp mắt hoàng kim kia không tồn tại bất kỳ tình cảm nào.
Mỗi cặp mắt hoàng kim đều tương ứng với một tên Hắc Ám Quân Chủ, giống như hai cánh ve màu hoàng kim mọc ra từ hai bên vai của chúng, in sâu vào trong đêm tối.
Mặt ngoài áo bào đen rộng thùng thình có những phù văn màu vàng tối như có như không, nhấp nhô lưu chuyển. Trong bóng tối vang lên tiếng ngâm xướng mờ ảo. Theo sau lời cầu nguyện bóng tối, từng luồng hắc ám thần lực hùng hậu liền từ dưới vực sâu bóng tối tràn ra, xuyên qua tầng tầng không gian truyền vào trong cơ thể Hắc Ám Quân Chủ, lại hóa thành những dòng thần lực thuần túy rót vào trong những sợi xích tín ngưỡng đang trói buộc thân thể Hoàng.
- Chúa tể ở dưới vực sâu, Tắc Thản Thác Lợi Á đại nhân vĩ đại, xin hãy lắng nghe lời cầu nguyện của ta, ban cho ta thần lực để trừng phạt kẻ xúc phạm thần linh…
- Chúa tể ở dưới vực sâu, người nắm giữ linh hồn, xin hãy lắng nghe lời kêu gọi từ tôi tớ của ngài, ban cho ta lực lượng và quyền trừng phạt kẻ địch của ngài…
- Hỗn Loạn Chi Chủ vĩ đại, xin hãy lắng nghe lời khẩn cầu và kêu gọi đến từ hư không, nguyện uy nghiêm của ngài bao phủ, nguyện ánh mắt của ngài hàng lâm…
Lực lượng mạnh nhất của chín gã Hắc Ám Quân Chủ không nghi ngờ là kêu gọi Chủ Thần phân thân. Nhưng Quang Ám thần cách mà Hoàng sở hữu lại có tác dụng chi phối đối với Chủ Thần phân thân không có thần trí. Mất đi lực lượng kêu gọi Chủ Thần phân thân, chín gã Hắc Ám Quân Chủ cũng chỉ có thể ở bên cạnh kiềm chế Hoàng.
Gần như ngay khi Ma Đế Hoàng ra tay, chín gã Hắc Ám Quân Chủ cũng hoàn thành việc kiềm chế và trói buộc đối với hoàng.
Ở giữa không gian khép kín, thân thể của Hoàng gần như vỡ nát đứng trong hư không, cặp mắt hờ hững xuyên qua dây xích màu vàng tối đan xen trước người nhìn vào hư không phía trước.
Bóng tối có thể che phủ mọi thứ cũng không ngăn được ánh mắt của Hoàng. Sợi xích tín ngưỡng do các Hắc Ám Quân Chủ phát ra cắm sâu vào trong thân thể Hoàng, mà lực lượng của không gian hỗn loạn do Tát Cách Lôi Tư thi triển lại không ngừng phân giải bắp thịt và cơ quan đang liên tục mọc ra trên bộ xương màu vàng tối của Hoàng.
Phân giải, sinh trưởng, rồi lại phân giải… cứ như vậy tuần hoàn. Trên thân thể của Hoàng, thứ duy nhất còn hoàn chỉnh chỉ có bộ xương màu vàng tối cứng rắn nhất trong vũ trụ kia.
Lĩnh vực không giới hạn do đám vương triều đại đế thi triển chồng chất lên nhau, các loại lực lượng ẩn chứa bóng tối và hủy diệt không ngừng xé nát thân thể của Hoàng, nhưng lại không phá hủy được bộ xương còn lại và chiếc mặt nạ màu trắng bạc kia.
Trong hư không, chín bóng người mặc áo bào đen và mười bóng ma to lớn vây quanh một bộ xương mang mặt nạ ở giữa bị vô số dây xích màu vàng tối xuyên qua, máu hoàng kim không ngừng từ trong xương cốt rỉ ra. Cảnh tượng có vẻ vô cùng quái dị.
- Gào!
Hoàng đột nhiên ngẩng đầu lên, dưới mặt nạ trắng bạc phát ra một tiếng rít cao vút. Thần lực cuồn cuộn liền từ trong bộ xương màu vàng tối điên cuồng tràn ra.
“Xì xì!”
Trên bộ xương trơ trọi, cơ thịt liền mọc ra bên ngoài với tốc độ kinh người, trong nháy mắt đã kết thành một tầng bắp thịt thật mỏng. Từng sợi gân mạch màu đỏ bắn ra, dựa theo một lao5i quy luật không ngừng xuyên qua khe hở giữa những bắp thịt.
“Rào rào!”
Hư không rung chuyển, từng vòng sóng chấn động dọc theo dây xích màu vàng tối từ trung ương lan về hướng đầu cuối. Toàn bộ hư không đều vang lên tiếng xích sắt rung động.
Trong bóng tối, những cặp mắt lạnh lùng nghiêm nghị đột nhiên co lại.
“Ầm ầm!”
Một luồng thần lực hùng hậu đủ khiến trời đất biến hóa từ sau người Hoàng tràn đến, đánh về phía Hoàng, va chạm cùng với hắc ám thần lực bên ngoài cơ thể Hoàng, phát ra một tiếng vang lớn đinh tai nhức óc. Một mảng lớn khí lưu bị thần lực dẫn động cuốn ngược về bốn phía.
Bình luận truyện