[Dịch] Phật Bản Thị Đạo

Chương 21 : Khổ chiến

Người đăng: 

.
“Tiểu thư, chúng tôi là đệ tử Thục Sơn, hiện nay là người của tổ chức an ninh quốc gia, lần này đến Liên minh yêu quái điều tra sự việc, tưởng nhầm mấy người là yêu quái, nên mới… Tiểu thư tên là gì thế?” Tên Hướng Huy có ý trêu ghẹo Chu Nghi. Nghĩ thầm trong bụng: Một đứa bị thương, một đứa hôn mê bất tỉnh, dù sao cũng không bay thoát khỏi lòng bàn tay của ta, khoan hãy ra tay vội, trêu ghẹo con bé này một chút kể cũng là một việc thú vị. Chu Nghi đột nhiên nở một nụ cười quyến rũ như trăm hoa đua nở, bốn bề phảng phất hơi thở mùa xuân, tạo cho người ta một cảm giác uể oải. Bốn người Hướng Huy, Tạ Hiểu Hoành, Lưu Chí Hoa, Lô Hồng Trần rùng mình một cái, gân cốt nhột nhạt, toàn thân mềm nhũn. “Tiểu muội tên là Chu Nghi, xin chào bốn vị đại ca!” Âm thanh lảnh lót như tiếng hót chim sẻ rót vào tai bốn người, cả bốn tên nhìn không chớp mắt, khóe miệng chảy cả nước miếng, tên nào tên nấy chẳng khác nào Trư Bát Giới. Truyện "Phật Đạo " “Mị hoặc thuật quá lợi hại, nếu không phải nguyên thần thứ hai của ta là yêu ma cao đẳng, tin chắc ta cũng bị sập bẫy, đồ đệ của ta không ngờ còn có ưu điểm này.” Chu Thanh vận toàn lực dùng chân hỏa giải trừ Huyết ma sát chú do Thiên Huyền Huyết Ma lưu lại trong nguyên thần, cảm thán suy nghĩ. Huyết ma sát chú như một chất dịch máu đỏ nhầy nhụa bám dính vào nguyên thần, Chu Thanh vận toàn lực Tam Vị Chân Hỏa thế mà chỉ đấu ngang ngửa với nó. “Ta tên là Hướng Huy, còn 3 người này là Tạ Hiểu Hoành, Lưu Chí Hoa, Lô Hồng Trần, chúng tôi đều là thành viên của Long tổ, đến Liên minh liên minh coi có hớt được món hời nào không. Nghi Nghi, cô xinh đẹp thật đấy!” Hướng Huy vừa buông lời trêu ghẹo, đột nhiên giật nảy mình, gào lên: “Hứ! Yêu quái, dám mê hoặc chúng ta.” Vốn dĩ Hướng Huy đang bị mê hoặc chảy nước miếng ròng ròng, nghe Chu Nghi hỏi liền khai hết gốc gác cả bọn ra, nhưng Hướng Huy dù sao cũng là đệ tử danh môn, bao nhiêu năm qua tu luyện đạo pháp, Chu Nghi tuy được Chu Thanh giúp đỡ công lực tiến bộ vượt bậc, nhưng so với bốn người kia vẫn chỉ tương đương. Công lực của Hướng Huy cao hơn một chút, cắn mạnh vào đầu lưỡi, trấn tỉnh đầu óc, quay lại thấy ba người kia ngây ngây dại dại, nước miếng lòng thòng, Hướng Huy nghĩ tới cảnh vừa nãy hắn cũng như vậy, tức giận hét to một tiếng, phi kiếm hóa thành một luồng sáng đỏ dài mấy trượng chém xuống đỉnh đầu Chu Thanh. Hướng Huy tuy tức tối Chu Nghi dùng thuật mê hoặc, nhưng lại không nỡ giết chết cô, bèn trút tất cả nỗi giận lên người Chu Thanh đang trị thương, ba người kia cũng bị tiếng thét của Hướng Huy làm bừng tỉnh, nhận ra bộ dạng khó coi của mình, đều rút phi kiếm ra. Hướng Huy vội hét lên: “Đừng ra tay giết chết, ba người các ngươi cản con nữ yêu quái lại, chẳng phải nó muốn quyến rũ ta sao? Đợi lát nữa ta cho nó quyến rũ tiếp!” Chưa nói hết câu, kiếm quang màu đỏ đã va mạnh với đại ấn của Chu Thanh. Uỳnh! Chỗ va chạm nổ ra một đóm lửa to như chiếc rổ, đóm lửa xoay một vòng tròn, cháy thẳng về phía Chu Thanh. Chu Thanh thất kinh hồn vía, không ngờ đại ấn của mình cũng không chống đỡ nổi thanh phi kiếm lửa đỏ kia, vội ngừng vận chuyển nguyên thần thứ hai, ném một đạo Thủy Linh phù qua đó, linh khí của nước nhanh chóng hội tụ, tạo thành một lớp tường nước óng ả trên không trung. Xoạt! xoạt! xoạt! Ba bức tường nước do Chu Thanh tạo ra bị đóm lửa đánh tan, sức mạnh của đóm lửa mới biến mất hoàn toàn trong không khí. “Hỏa khí của phi kiếm mạnh thiệt, quá lợi hại!” Chu Thanh thầm than thở, lén ném ra 8 miếng Ngọc bài. Ngọc bài vừa ném ra liền hòa hợp cùng không khí, biến mất không lưu lại chút dấu vết. Hướng Huy vô cùng kinh ngạc, thanh phi kiếm của mình được Thục Sơn trưởng lão lấy từ Hỏa khí nóng chảy của dung nham núi lửa, dùng trận pháp bí truyền đưa vào trong phi kiếm, tuy phẩm chất không sánh được với Thái Ất Tinh Kim, nhưng uy lực là độc ác nhất, hỏa khí độc của nó nung chảy ra gang thép, thế mà bây giờ bị người ta dùng một lá bùa tiêu diệt mất. Á! Chu Thanh vừa mới ném Ngọc bài ra, Chu Nghi đã bị 3 luồng kiếm quang vây chặt vào giữa, y phục trên người bị cứa rách nhiều chỗ, để lộ làn da trắng nõn, ba người kia cười dâm dật không ngớt: “Tiểu yêu quái, làn da trắng quá nhỉ!” “Con yêu quái này thân thể đẹp đấy! Hí hí…” Công lực Chu Nghi vốn không thua kém bọn chúng, khổ nỗi không có vũ khí, không có cách gì chống đỡ kiếm trận của ba người, kiếm đạo của Thục Sơn uy lực kinh hồn, ba người cùng lúc ra tay, Chu Nghi đâu chống đỡ nổi, nếu không phải ba người kia có ý đùa giỡn, trận chiến đã sớm kết thúc rồi. Thấy y phục trên người càng lúc càng bị xé nát, đôi mắt Chu Nghi lóe lên tia sáng kiên nghị, trong lòng hạ quyết tâm, dù có dùng Giải thể đại pháp cũng không được để người khác lăng nhục. Truyện "Phật Đạo " Xoẹt! Lại một luồng kiếm quang bắn tới, chiếc áo khoác trên người đã bị xé nát hoàn toàn, ba người lại phát ra tiếng trêu ghẹo. Chu Nghi nhìn sang Chu Thanh, thét lên một tiếng, định sử dụng Giải thể đại pháp. Đột nhiên trên trời xuất hiện một Bát quái đồ khổng lồ, thủy hỏa phong lôi, bốn đạo nguyên khí ngưng tụ thành cột sáng bắn từ Bát quái đồ ra, tấn công vào bốn người kia, bốn người không kịp phòng bị, trong lúc gấp gáp vận chân nguyên toàn thân chống đỡ. Uỳnh! Bốn bóng người bị đánh ngã lăn quay, đầu óc choáng váng, Chu Nghi cũng đứng chết trưng trước biến cố. Chu Thanh kéo lấy tay cô, nói: “Mau dẫn muội muội của con chạy đi, chạy ra ngoài tìm Tiểu Tiến!” “Sư phụ, còn người thì sao?” “Không cần lo cho ta, bốn tên này không làm gì được ta đâu, ta dạy dỗ chúng xong sẽ đi!” Chu Nghi gật đầu nghe theo, ôm lấy Tiểu hồ ly, hóa thành một chiếc bóng phóng ra ngoài. Hướng Huy bị một đạo thủy lôi đánh trúng, may mà công lực của Chu Thanh bị suy giảm, phát huy không hết uy lực của trận pháp, thêm vào đó phi kiếm của hắn lại là thuộc tính hỏa nên không bị thương, chỉ là lấm lem mặt mũi bò dậy, còn ba người kia không may mắn như vậy, cả ba đều bị thương nhẹ, tạm thời không thể động đậy, nhất là Tạ Hiểu Hoành bị hỏa lôi đánh trúng, toàn thân cháy đen, bốc ra mùi thịt nướng cháy khét. Hướng Huy nhìn hằn học vào Chu Thanh, tức giận sôi gan, từ nhỏ đến lớn mình chưa từng chịu nỗi nhục này. Truyện "Phật Đạo " Phụt! Hướng Huy cắn vào đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu lên phi kiếm, ánh đỏ sáng rực, thanh phi kiếm xoay tròn trên không, trong chớp mắt hóa thành mười mấy đạo kiếm quang, luồng kiếm quang nào cũng to hơn thanh phi kiếm gấp bội. Chu Thanh nói: “Tốt! Với tu luyện Dẫn Khí trung kì của ngươi mà có thể vận dụng Vạn kiếm quyết hóa ra 13 đạo kiếm quang, coi như khá lắm rồi đấy!” Hướng Huy nghe Chu Thanh buông lời khinh miệt, vốn đã tức giận sôi gan, bây giờ càng muốn hộc máu, khuôn mặt nhăn nhó thét lớn: “Vậy thì ngươi chịu chết đi!” 13 đạo kiếm quang biến thành 13 cột lửa bao trùm lấy Chu Thanh, sau đó giáng mạnh xuống. Chu Thanh tuy nói có vẻ thảnh thơi nhưng toàn lực phòng bị, thấy cột lửa của phi kiếm giáng xuống, vội lầm bầm niệm chú, Bát quái trận khổng lồ do 8 miếng Ngọc bài tạo thành trên không trung đột nhiên xoay chuyển, một sức mạnh vô hình to lớn ngăn cản cột lửa công phá. Hướng Huy vận toàn bộ sức mạnh chân nguyên, cột lửa tiến thêm được hơn thước rồi bị dội ngược về, hai người cứ thế đấu chân nguyên với nhau. Hướng Huy thị lực lợi hại, thấy khóe miệng Chu Thanh đột nhiên chảy ra một tia máu tươi, cười lớn: “Ta sớm biết ngươi đã bị thương, bây giờ sắp chống đỡ không nổi chứ gì? Ta sẽ đốt cháy ngươi thành tro bụi.” Lại phun ra một ngụm máu tươi bắn ra xa ngoài ba trượng lên cột lửa, được bổ sung máu tươi, cột lửa phình to thêm áp sát gần phạm vi 3 thước xung quanh Chu Thanh. Chu Thanh không lo lắng mà vui mừng, thét lên một tiếng: “Nổ!” Đột nhiên một âm thanh vọng tới từ rất xa: “Ngừng tay, thủ hạ lưu tình!” Nhưng mọi thứ đã trễ, Bát quái đồ do 8 miếng Ngọc bài tạo thành phình to nổ tan tành, sức nổ cực mạnh đẩy 13 cột lửa bay ngược trở lại. Thì ra Chu Thanh đã mượn sức công phá của cột lửa kích nổ Bát quái trận, thấy cột lửa phóng về phía mình, Hướng Huy hồn xiêu phách lạc, dưới quần ẩm ướt, sợ đến nỗi són cả ra ngoài. Vạn Quỷ Phệ Âm đại trận đột nhiên bị rạch một đường, kiếm quang màu vàng xông vào trong chắn trước mặt Hướng Huy, chỉ phất tay một cái, 13 cột lửa liền được xua tan. Chu Thanh thấy có nhân vật lợi hại xuất hiện, đâu dám ở lại, dán ngay một đạo Thần Hành phù vào chân, nhanh chóng chuồn êm. Hướng Huy vào lúc đối mặt với cái chết đột nhiên xuất hiện cứu tinh, vừa thấy kiếm quang màu vàng, vội kêu lên: “Đại sư huynh!” Trong tích tắc một thanh niên nam tử đứng trước mặt hắn, chính là người xuất hiện tại sơn cốc mà Chu Thanh bế quan tu luyện trước kia
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang