[Dịch]Nga Mỵ- Sưu tầm
Chương 515 : Phiên Ngoại 02: Lưỡng Tiểu Vô Hiềm Đoán?
.
Edit: Rệp
Beta: Sakura
Bởi vì ngay khi còn trong bụng mẹ đã cưỡng ép thi triển pháp thuật cứu cha ruột là Trịnh Quyền, ngay từ khi Tự Hi ra đời nhìn qua vô cùng yếu ớt, hơn nữa trước đó vì tiêu hao pháp lực quá độ kết quả liền khiến cho nàng đặc biệt chậm phát triển. Mặc dù đã mười tuổi nhưng bộ dáng giống như hai, ba tuổi.
Nhưng Đề Thiện Thượng cũng không ngại, hắn còn mong tiểu sư muội trước khi “trưởng thành” vẫn cứ nhỏ như vậy, thế thì chắc chắn không có bất cứ ai đến tranh giành sư muội với hắn.
Cho dù có cũng sẽ bị Trịnh Quyền yêu con hơn mạng đánh bay ra ngoài. Nữ nhi chỉ mới là một bé gái chưa trưởng thành, dám có tâm niệm bất chính với nàng thì ngoại trừ biến thái ra còn có thể là cái gì ?
Dĩ nhiên, Đề Thiện Thượng là ngoại lệ. Với tư cách là một người chưa trưởng thành nên không có điều kiện “Gây án” thâm niên với sư muội, nhưng rất có thể cả đời sẽ bị con gái nhà mình canh chừng thì Trịnh Quyền và Đan Nghê có thể nói là vô cùng khoan dung với hắn, cho dù cả ngày hắn cứ xoay quanh nữ nhi bảo bối của bọn họ thì bọn họ cũng xem như không thấy.
Chẳng qua là âm thầm đồng tình với tình huống vui vẻ một cách ngu ngốc mơ mộng của hắn.
Tự Hi nhìn qua thì còn rất nhỏ, hơn nữa không hiểu chuyện về nhân giới, Phượng Hoàng thần tộc chuyển thế, một khắc từ khi sinh ra đã có được ký ức của những đời trước, tu vi tăng lên theo tuổi tác, ký ức cũng từ đó mà ngày càng đầy đủ hơn.
Cho nên Tự Hi biết rõ tình huống của mình, hiện giờ nàng cũng không khác những nữ hài bình thường là bao, thậm chí còn yếu hơn . Chỉ có thể tu luyện từng chút một. Khi thân thể phàm nhân của nàng thành công tấn cấp Kết Đan thì có thể mở ra thiên phú của bản thân. Đến lúc đó tu vi có thể dùng từ tăng tiến cực nhanh để hình dung.
Nhưng trước lúc Kết Đan, quá trình tu luyện của nàng sẽ vô cùng vất vả, chậm chạp. Nguyên nhân là do trong lúc còn trong bụng mẹ nàng đã sử dụng pháp lực quá nhiều cho dù là cha Trịnh Quyền đã tìm về rất nhiều linh dược tốt về luyện đan, không chút đau lòng mà cho nàng ăn thay cơm nhưng tốc độ tu luyện của nàng vẫn chậm đến mức khiến người khác phải câm nín.
Nhiều đan dược như vậy, đổi lại là người khác , cho dù là linh căn bình thường thì cũng có thể đạt tới cảnh giới Trúc Cơ trước năm mươi tuổi, nhưng nàng thì lại không thể vượt qua Luyện Khí Kỳ cấp bảy.
Nếu như không phải nàng biết rõ tình buống của bản thân, tiến độ tu luyện lại chậm như vậy, quả thật không dám ra khỏi cửa nói chuyện với ai. Trình độ phế vật của nàng lúc này so với sư tỷ lúc chưa giải phong ấn năm xưa chỉ có thể nói là vượt xa hơn rất nhiều.
May mà có tiền lệ là Ngũ sư tỷ cộng thêm núi dựa phía sau nàng quá cứng rắn, nên không ai dám giễu cợt nàng.
Mặc dù thành quả nỗ lực của nàng đều rất nhỏ bé khiến người khác chán nản nhưng mà nghĩ đến Trịnh Quyền và Đan Nghê luôn yêu thương cưng chiều nàng, nàng cảm thấy tất cả đều vô cùng đáng giá.
Trong tộc Phượng Hoàng, một tiểu Phượng Hoàng từ một khắc chào đời đều tự mình lớn lên, không hề biết cha mẹ là ai , càng đừng nói đến chuyện có họ hàng bên cạnh bảo vệ.
Cho nên khó khăn lắm mới có một cơ hội chuyển thế, Tự Hi quyết định phải một lần hưởng thụ hạnh phúc gia đình , cha mẹ yêu thương trong truyền thuyết.
Cuộc đời này, nàng có cha mẹ là tu sĩ loài người thực lực rất mạnh, còn có thêm sư huynh sư tỷ vô cùng xuất chúng, chỉ riêng Đề Thiện Thượng lại dễ sai khiến nhất.
Đại khái cha mẹ cũng biết thân phận thật của nàng, nhưng vẫn coi nàng là nữ nhi. Cha nàng trước sau đều dung túng nàng nhưng mẹ lại vô cùng nghiêm khắc. Nếu như nàng làm chuyện gì đó vượt quá giới hạn, mẹ nhất định sẽ nghiêm khắc dạy dỗ nàng.
Cho tới bây giờ cha đối với mẹ luôn là trăm nghe ngàn thuận, nhiều lắm chỉ là ôn tồn thay nàng hướng mẹ cầu tình xin tha thứ. Trong cậy vào cha vì nàng mà chống đối “ chính sách hà khắc” là không thể nào.
Đề Thiện Thượng thì lại không giống, chỉ cần nàng ngọt ngào nhẹ nhàng gọi mấy tiếng sư huynh , cho dù là bắt hắn hái trăng trên trời thì nhất định hắn sẽ ngốc ngốc làm theo.
Tự Hi có cảm giác không cần phải dùng cấm chế đặc thù còn lưu lại trong người Đề Thiện Thượng thì hắn cũng sẽ nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh nghe theo lời nàng nói. Trên thực tế, hiện tại nàng cũng không cách nào vận dụng sức mạnh của cấm chế.
Trước khi nàng có thể trở nên cường đại, thời gian này vẫn nên để cho Đề Thiện Thượng kiêm đại sư huynh kiêm người hầu phát huy công dụng.
Ngốc cũng có chỗ tốt của Ngốc! Nhị sư huynh và Tứ sư huynh sẽ không dễ nói chuyện giống như Đại sư huynh đâu.
Nhị sư huynh hay cười tủm tỉm, nhìn qua ôn hòa thân thiện, nhưng thật ra chính là một lão cáo già. Bị cặp mắt kia nhìn trúng, nàng có cảm giác như lớp nguỵ trang cùng với mọi quỷ kế nho nhỏ của nàng đều bị nhìn thấu.
Một người tâm cơ thâm trầm như vậy lại đi thích Tam sư tỷ có chút ngốc nghếch, chẳng lẽ đây chính là luật bù trừ mà người phàm hay nói ?
Tâm địa Tam sư tỷ rất tốt, đặt biệt rất dễ bị lừa, có Nhị sư huynh ngó chừng cũng không tệ. Nếu không sợ là một ngày nào đó sư tỷ bị lừa đem bán thì sư tỷ còn có thể giúp người ta đếm tiền nha.
Đường đường một tu sĩ Nguyên Anh bị lừa bán, có bao nhiêu mất mặt a! Tới lúc đó không chỉ sư phụ nàng mà còn bọn ta cũng đều không còn mặt mũi.
Vì vậy, Nhị sư huynh nên cẩn thận ngó chừng Tam sư tỷ đi, không có chuyện gì thì không cần chú ý đến tiểu sư muội kém cỏi này, cảm giác bị nhìn thấu thật khó chịu.
Tứ sư huynh lại lãnh đạm, không để ý đến người khác, nhưng mà trong mắt nàng hắn chính là một phàm nhân có tu vi vô cùng cao, cao ngạo một chút cũng không kỳ quái.
Đáng tiếc là Ngũ sư tỷ xinh đẹp vẫn phong ấn bản thân rơi vào hôn mê, nghe nói sư tỷ rất thông minh, lại vô cùng dịu dàng, còn có thể làm nhiều món ăn ngon, thuật luyện đan còn lợi hại hơn của cha của nàng.
Quan trọng là, hoả linh của Ngũ sư tỷ chính là phượng hoàng giống nàng, hơn nữa còn là màu vàng. Các sư huynh sư tỷ đều nói hoả linh phượng hoàng này vốn là một con heo vô cùng dễ thương.
Heo biến thành phượng hoàng, so với phượng hoàng thần tộc chân chính là nàng đương nhiên phải kém hơn, Đại sư huynh ngu ngốc còn nói, Ngũ sư tỷ mạnh hơn cả Tứ sư huynh. Hoả linh là phượng hoàng thì làm sao có thể không lợi hại
Nhưng mà lợi hại cỡ nào nhất định cũng sẽ không bằng nàng! Đợi tu vi của nàng khôi phục, nhân giới không ai có thể là đối thủ của nàng.
Đại sư huynh ngốc ngếch vẫn luôn cường điệu, truyền thống của phái Thánh Trí chính là sư muội phải gả cho sư huynh. Nhị sư huynh và Tam sư tỷ, Tứ sư huynh và Ngũ sư tỷ chính là ví dụ.
Ngụ ý, nàng và hắn tương lai cũng sẽ là một đôi.
Tên ngu ngốc này, hắn cho rằng nàng cũng ngốc như hắn, muốn lừa gạt nàng? Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Ngoại trừ việc bên ngoài có chút ngu ngốc, Đại sư huynh còn có rất nhiều khuyết điểm, tỷ như háo sắc, chỉ cần thấy một nữ tu xinh đẹp nào đó cả người đều bất động, cả ngày thì chỉ biết ảo tưởng tương lai có thể cưới thật nhiều lão bà xinh đẹp.
Tên háo sắc hoa tâm khốn kiếp!
Ban đầu nàng hạ cấm chú lên người hắn thật quá đúng, một tên lớn lên háo sắc như hắn không biết sẽ gây bao nhiêu tại hoạ cho những thiếu nữ và nữ hài tử.
May là hiện tại có nàng quản hắn. Hừ hừ! Cưới nhiều lão bà? Còn muốn cưới tiên nữ? Nằm mơ đi.
Trước lúc Kết Đan, nàng sẽ kiên nhẫn làm một tiểu cô nương khả ái hồn nhiên yếu đuối nhu nhược cần được bảo vệ trong mắt Đại sư huynh, đợi sau khi nàng Kết Đan……hắc hắc hắc! đến lúc đó sẽ biết được sự lợi hại của nàng.
Trong lòng Từ Hi suy nghĩ ra vô số phương pháp cùng với thủ đoạn thu thập Đề Thiện Thượng, chớp chớp ánh mắt to tròn, lộ ra một bộ dáng thật uỷ khuất, vẻ mặt thật thương tâm : “ Đại sư huynh, cha và Vưu sư phụ nói , huynh muốn bọn họ thu nhận thêm nữ đồ đệ, huynh muốn có thêm thật nhiều thật nhiều sư muội…..”
“Khụ khụ, tăng thêm mấy sư tỷ sư muội cùng chơi với muội không phải vui hơn sao?” Đề Thiện Thượng ho khan mấy tiếng, nghĩ một đằng nói một nẻo nói.
“Ta thích chơi cùng sư huynh sư đệ. . . . . . Ta muốn cha thu thêm mấy nam đệ tử, lần trước ta và cha quay về Đan quốc, mấy ca ca Đan tộc cũng muốn nhận cha làm sư phụ a.” Tự Hi ngây thơ nói.
“Không được! Tiểu sư muội, muội nói cho sư huynh biết mấy tên muốn bái sư là ai? ! Lão Tử đi đánh cho bọn họ răng rơi đầy đất!” Đề Thiện Thượng mắt lộ ra hung quang, hung ác nói.
Dám cùng hắn đoạt sư muội? ! Ngại mạng quá dài sao!
“Sư huynh có những sư muội khác, không thể theo muội, có các sư huynh khác theo muội không tốt sao?”
Sắc mặt Đề Thiện Thượng thay đổi mấy lần, trong lòng nhanh chóng so sánh giữa Từ Hi tiểu sư muội điềm đạm đáng yêu cùng một đoàn tiểu sư muội xinh đẹp một lúc, rốt cục nghiến răng nghiến lợi nói : “Ta, ta không bỏ muội được.”
“Thật? Huynh thề? !” Tự Hi hai mắt chớp chớp, tràn đầy vui mừng và mong đợi.
Đối mặt với ánh mắt như vậy, Đề Thiện Thượng hoàn toàn không có sức chống cự, lập tức choáng váng đáp: “Ta thề!”
Ai, tên ngốc này thật dễ lừa, không có nửa điểm khó khăn!
Tự Hi cười đến ngọt ngào, nàng quả nhiên là tràn đầy tinh thần trọng nghĩa, là phẩm chất cao quý của Phượng Hoàng thần tộc, nàng vừa ra tay cứu vớt bao nhiêu thiếu nữ vô tội a!
Tên ngốc này mặc dù rất nhiều khuyết điểm, nhưng mà vì hoà bình của Nhân giới, nàng đành phải cố gắng mà nhận thôi.
Bình luận truyện