[Dịch]Nga Mỵ- Sưu tầm
Chương 24 : Từng bước cấp bách
.
Roi ở Hình phòng đặc biệt thiết kế dành cho tu sĩ, mười roi đánh xuống đủ khiến tu sĩ Luyện Khí kỳ nằm ở trên giường nửa tháng. Ngoại môn đệ tử ba tháng một lần mới có thể lĩnh một lọ Dẫn Linh Dịch, một viên Địch Trần đan, cái này liên quan đến tiến độ tu luyện của bọn họ, khấu trừ mất cái này còn đau hơn cắt thịt.
Nếu như không bảo hộ được mấy đệ tử này, sau này còn ai chịu nghe mệnh lệnh của Ngẫu Nguyên Phong? Đặng Lộc biết rõ thiệt hơn trong đó, phụ hoạ theo đuôi yêu cầu tra rõ chuyện này.
Bùi Cốc cười lạnh nói: “Tra? Có cái gì hay mà tra! Nhiều người động thủ vây đánh một người còn bị đánh cho thành như vậy, cũng không ngại mất thể diện. Thua thì tới cầu sư môn chủ trì công đạo, thắng thì như thế nào? Doãn Tử Chương là người mới không hiểu quy củ, bọn họ cũng không hiểu? “
Đặng Lộc cùng Hà Kiến Nhân luận tư cách luận thực lực cũng không bằng Bùi Cốc, thấy hắn thái độ cứng rắn, hai người trong lòng bất mãn cũng không dám trở mặt, chỉ đành phải tiếp tục cầu tình.
Bùi Cốc cũng không đếm xỉa đến, nói với Doãn Tử Chương: “Ngươi mới vào Thánh Trí phái mấy ngày đã liên tiếp gây chuyện, mặc dù lỗi không phải ngươi, nhưng cũng nên kiềm chế lại tính tình, từ ngày mai bắt đầu đến vách đá Nhân Mẫn tư quá, tròn một tháng mới thôi. “
Doãn Tử Chương chần chờ một chút, mặt không chút thay đổi khom mình hành lễ nhận phạt.
Người sáng suốt đều biết, cái này cũng coi là phạt sao? Rõ ràng là bảo vệ trá hình, người ở dưới con mắt của cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ Bảo Pháp Hổ, ai muốn hạ thủ với hắn sẽ không hay ho!
Thật ra thì dựa theo ý nghĩ của Doãn Tử Chương, những người này ngày ngày tìm đến bới móc, vừa lúc để hắn luyện tay, chẳng qua nghĩ đến ngọc giản sư phụ giao cho hắn, vốn là muốn đến vách đá Nhân Mẫn thỉnh giáo, hiện tại càng thuận tiện rồi.
Đặng Lộc cùng Hà Kiến Nhân thuyết phục không có hiệu quả, tức giận xoay người rời đi, vừa phái người báo tin cho bên Ngẫu Nguyên Phong. Kim Vạn Lượng cùng Bùi Cốc cũng tự rời đi.
Doãn Tử Chương tiện tay lau đi máu đen trên mép, lôi kéo Chu Chu đi đến gian phòng của mình, Kinh Cát Nhân hít hít mũi, cũng mặt dày theo tới đây.
Doãn Tử Chương mặc dù tính tình rất lạnh lùng, thật ra cũng không phải là người không phân thiện ác, Kinh Cát Nhân mới vừa rồi lên tiếng giúp đỡ, hắn vẫn ghi ở trong lòng, cho nên thấy hắn ta tự động tự phát ngồi vào bên cạnh bàn cơm ý đồ hết ăn lại uống, nhíu mày cũng không nói gì.
Chu Chu dương dương đắc ý khoe khoang món ăn mới, Doãn Tử Chương cũng có chút hối hận, thức ăn trên bàn vốn là của hắn, hiện tại phải chia sẻ cùng Kinh Cát Nhân, nhưng nghĩ đến Chu Chu luôn bên cạnh hắn, một bữa này tạm thời không so đo.
Hai nam nhân lúc đầu còn có thể duy trì chút lễ nghi căn bản, càng về sau trên căn bản gần giống như cướp đoạt, Chu Chu mới ăn ba miếng cơm, trên bàn đã chỉ còn lại có đĩa không, nàng âm thầm may mắn trước khi mình đến chỗ Bùi Cốc đã ăn đủ no.
Doãn Tử Chương liếc Kinh Cát Nhân một cái, hừ một tiếng ném đũa xuống.
Kinh Cát Nhân sờ sờ cái bụng tròn vo, rất thức thời chủ động cáo từ, được chứng kiến dáng vẻ hung hãn khi đánh người hôm nay của Doãn Tử Chương, hắn tuyệt đối sẽ không lấy mạng nhỏ của mình ra mạo hiểm.
Chu Chu rốt cuộc tìm được cơ hội cùng Doãn Tử Chương nói những việc hôm nay mình đã trải qua, Doãn Tử Chương nghe xong không nói gì, chỉ vuốt vuốt đầu của nàng nói: “Sau khi ta đến vách đá Nhân Mẫn, ngươi không có chuyện gì đừng chạy loạn khắp nơi, cứ đến chỗ Bùi sư huynh, tránh cho bọn họ hạ thủ với ngươi. “
Thực lực của hắn vẫn không đủ, nếu tu vi của hắn có thể giống như sư phụ Vưu Thiên Nhận, làm sao còn cần lo lắng những kẻ xấu này? Bất kể chuyện hôm nay có do Tô Kinh bày mưu đặt kế hay không, một tháng sau bọn họ rời khỏi Nguyên Thủy cốc, sẽ phải đối mặt với khiêu chiến của tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng chín bên Ngẫu Nguyên Phong, hắn phải thắng, nếu không hắn cùng với Chu Chu muốn đặt chân ở Thánh Trí phái sợ rằng rất khó khăn, thậm chí sẽ phải lo lắng vấn đề tính mạng.
Hôm nay người đến đây gây hấn xuất thủ tàn nhẫn, cũng không phải đơn giản muốn dạy dỗ hắn, rõ ràng là muốn phế hắn. Ý nghĩ của Tô Kinh không khó hiểu, tư chất của hắn quá tốt thiên phú quá cao, ngày sau nếu như trưởng thành, đối với Tô Kinh đúng là một uy hiếp lớn, nếu không cách nào thu về mâu thuẫn bản thân gây ra, Tô Kinh kia tất nhiên sẽ nghĩ hết biện pháp thừa dịp hắn còn chưa đạt tới thành tựu lớn trước một bước nhổ cỏ tận gốc.
Sáng sớm ngày kế, Doãn Tử Chương thu thập đồ đạc liền đi tới vách đá Nhân Mẫn. Lúc đầu thái độ của Bảo Pháp Hổ rất bình thản, ở trong động phủ của mình tìm ra một vùng để cho hắn tu luyện, bất quá vài ngày sau, hắn lại không bình tĩnh được nữa, Doãn Tử Chương gần như không ngủ không nghỉ điên cuồng tu luyện, khiến hắn hoàn toàn chịu phục.
Bảo Pháp Hổ năm đó cũng là kỳ tài Thủy Hệ đơn linh căn, nhưng hồi tưởng những năm mình tu luyện, thật đúng là cũng chưa từng khắc khổ dụng công như Doãn Tử Chương, khó trách tiểu tử này ở dưới tình huống không có sư phụ chỉ điểm, cũng có thể ở tuổi mười chín tiến vào cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng bảy.
Bảo Pháp Hổ nổi lên lòng ái mộ người tài, chỉ điểm cho Doãn Tử Chương cũng càng thêm hết sức để tâm, hơn nữa ngày ngày ăn thức ăn ngon Chu Chu tỉ mỉ nấu nướng, không tận tâm thì hắn cũng ngượng ngùng.
Một vài lý luận nấu linh thảo linh thú tẩm bổ thân thể của Bùi Cốc quả thật hữu hiệu, Doãn Tử Chương, Bảo Pháp Hổ đều rõ ràng cảm thấy linh khí trong cơ thể trong lúc vô tình càng ngưng tụ lại mà mức độ mạnh mẽ của kinh mạch càng hơn hẳn trước kia.
Chỉ có Chu Chu cũng ăn những thứ giống bọn họ, nhưng trước sau không có chút tác dụng nào.
Thời gian một tháng qua trong chớp mắt, ba ngày nữa, chính là ngày các Phong đến Nguyên Thủy cốc đón người.
Nỗ lực của Doãn Tử Chương rõ như ban ngày, có Bảo Pháp Hổ chỉ điểm làm hắn không cần đi đường vòng, nghi vấn trước kia không quá hiểu cũng được giải đáp, thời gian chỉ có một tháng, tu vi vậy mà đã đến gần Luyện Khí kỳ tầng tám.
Mỗi một giai đoạn tu luyện càng về sau muốn nâng cao lên lại càng khó, Luyện Khí kỳ tầng bảy đến tầng tám, tu sĩ bình thường ít nhất phải luyện trên một hai năm mới có thể đột phá, mà Doãn Tử Chương chỉ dùng thời gian ngắn như vậy đã có dấu hiệu đột phá, tốc độ thật sự là nhanh kinh người.
Nhưng như vậy cũng không thể khiến hắn thỏa mãn, nên biết rằng ba ngày sau, hắn phải đối mặt với địch nhân, đúng là cao thủ Luyện Khí kỳ tầng chín, nếu như hắn không thể đột phá tầng thứ tám, tỷ lệ thắng lợi gần như bằng không.
Doãn Tử Chương không ngừng suy nghĩ, quyết định mạo hiểm dùng một viên Trúc Cơ Đan, chuyện hắn mang Trúc Cơ Đan trên người không tiết lộ ra bên ngoài, dù là hai người Bảo Pháp Hổ, Bùi Cốc, hắn cũng không muốn tiết lộ.
Trúc Cơ Đan là một loại đan dược Luyện Khí kỳ chuyên dùng để tiến vào Trúc Cơ kỳ, có thể cung cấp linh khí khổng lồ, trợ giúp tu sĩ đem linh khí chứa đựng trong đan điền ngưng kết thành dịch thể, phát triển kinh mạch hoàn thành Trúc Cơ, Doãn Tử Chương chỉ mới ở đỉnh điểm của Luyện Khí kỳ tầng bảy, tùy tiện dùng loại thuốc này tăng công lực lên, chẳng những dùng dao mổ trâu giết gà, hơn nữa rất có thể khéo quá hóa vụng tổn thương thân thể, bất quá nguy cơ đang ở trước mắt, cũng không quản được nhiều như vậy.
“Ta muốn bế quan tiến vào Luyện Khí kỳ tầng tám, ba ngày sau nếu như ngươi không thấy ta đi ra ngoài, phải đi tìm Bảo sư huynh cùng Bùi sư huynh mở đại môn mật thất ra. “Doãn Tử Chương không phải đang dọa Chu Chu, nếu như ba ngày sau hắn không ra, khả năng lớn nhất là vượt ải thất bại mà người bị thương nặng, gọi Bảo Pháp Hổ cùng Bùi Cốc tới chính là muốn cầu bọn họ thi pháp cứu người.
Chu Chu không biết tu luyện hung hiểm, nhưng nhạy cảm nhận thấy được lần này Doãn Tử Chương bế quan cũng không đơn giản.
Tính tình hắn vừa kiêu ngạo vừa bướng bỉnh, chưa bao giờ từng mở miệng muốn nàng tìm ai tới hỗ trợ, hơn nữa mở cửa cũng phải do người khác ra tay, đó chính là nói Doãn Tử Chương ở trong thạch thất khẳng định xảy ra chuyện ngay cả năng lực mở cửa cũng mất đi!
Nàng chẳng qua nhìn qua ngốc một chút, có khi có vài ý nghĩ kỳ quái, nhưng rất nhiều chuyện trong lòng rất rõ.
Bình luận truyện