[Dịch] Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 70 : Đạt được ban thưởng. (3)
.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp, chính là át chủ bài lớn nhất của Huyền Thiên, một môn lợi hại kiếm kỹ Huyền giai đủ để đối kháng với cường giả Tiên Thiên cảnh.
Ngày thứ hai, thời gian Võ Kỹ Các mở vửa vừa đến, Huyền Thiên liền đi vào liền quan sát một bộ thân pháp Hoàng giai thượng đẳng, Du Long Bộ.
Hiện giờ Huyền Thiên có dư thừa thời gian, vũ kỹ hắn tu luyện, Du Long Bộ là tấn cấp cơ bản của Linh Xà Bộ, trừ đi một ít chỗ huyền ảo thì trụ cột đều giống nhau, rất thích hợp cho Huyền Thiên tu luyện.
Xem hết Du Long Bộ, ghi vào sâu trong đầu, Huyền Thiên đi thẳng tới chỗ đặt bí kíp Tuyệt Ảnh kiếm pháp, quan sát, cận thân có kiếm kỹ Truy Phong Cửu Kiếm, Mãng Ngưu Quyền pháp tương xứng với nội công, sử ra uy lực rất mạnh, không kém gì quyền pháp Hoàng giai thượng đẳng.
Nhớ kỹ Du Long Bộ, Huyền Thiên có thể buông lỏng hết thảy, dung nhập vào trong ý cảnh của Tuyệt Ảnh kiếm pháp để cảm ngộ, nhận thức sự ảo diệu của Tuyệt Ảnh kiếm pháp.
Lúc này Huyền Thiên đã là ngoại môn đệ nhất đệ tử của Thiên Kiếm Tông, nhân vật phong vân nhất, không ai không biết, không ai không hiểu, tin tức Huyền Thiên tu luyện Tiên Thiên Công cũng đã một truyền mười, mười truyền trăm.
Lần này Huyền Thiên quan sát Tuyệt Ảnh kiếm pháp, đệ tử ở phụ cận lại không ai lộ vẻ cười nhạo, có chăng chỉ là sợ hãi thán phục, rung động và kính nể.
Trước đó lần đầu quan sát Tuyệt Ảnh kiếm pháp Huyền Thiên tỉnh tỉnh hiểu hiểu, hoàn toàn không hiểu rõ, ngẫu nhiên tựa hồ cảm ngộ được ý cảnh một kiếm từ Thiên Ngoại mà đến, lại từ Thiên Ngoại mà đi, lại lóe lên tức thì, không nắm bắt lĩnh hội được
Lúc này quan sát tình huống đã khác nhau rất lớn, ý cảnh của Tuyệt Ảnh kiếm pháp Huyền Thiên đã lĩnh hội hơn phân nửa, ngoại trừ thức thứ bảy còn chưa lĩnh hội, thức thứ sáu tùy thời đều có thể thi triển ra, mỗi một thức đều là tất sát tuyệt kỹ.
Cho nên lần này xem xét, cảm giác đã khác nhau rất lớn, bí kíp trước mắt ở trong mắt Huyền Thiên tựa hồ như hóa thành một thế giới, tất cả chung quanh đều biến mất không thấy gì nữa, trước mắt Huyền Thiên chỉ có một nhân ảnh, kiếm quang trong tay chớp động, thi triển một bộ kiếm pháp vô cùng nhanh.
Sáu thức trước Huyền Thiên còn có rất nhiều mặt không hiểu giờ đang dần dần hoàn thiện trong đầu, lĩnh ngộ của hắn đối với Tuyệt Ảnh kiếm pháp lại càng cao hơn một bậc.
Thẳng đến lần này, Huyền Thiên mới phát hiện, nguyên lai bí kíp Tuyệt Ảnh kiếm pháp còn có ý cảnh như thế? Quả nhiên là cần ngộ tính siêu cao mới có thể lĩnh hội được, nếu không tư chất có cao hơn nữa mà nhìn kiếm chiêu bình thường trên bí kíp cũng hoàn toàn học không được tinh túy của Tuyệt Ảnh kiếm pháp.
Thời gian dần trôi qua, Huyền Thiên thể xác và tinh thần đều dung nhập vào trong ý cảnh của Tuyệt Ảnh kiếm pháp, hắn tựa hồ đứng trong một thế giới trắng mịt mờ, bốn phía tất cả đều là không, chỉ có một bóng người phía trước đang thi triển kiếm kỹ rất nhanh, mỗi một kiếm đều như tật quang chớp giật, vô tung vô ảnh, nhất kích tất sát, chiêu chiêu trí mạng.
Đăng đăng đăng đăng đăng đăng... !
Thang lầu đi thông lầu hai bỗng truyền đến một hồi tiếng bước chân hơi có vẻ trầm trọng, vang lên trong Võ Kỹ Các vốn yên tĩnh lộ ra đặc biệt vang dội, đệ tử ngoại môn tầng một ngoại trừ Huyền Thiên ra đều không tự chủ được chuyển mắt qua.
Lầu hai là nơi đặt bí kíp Huyền giai, chỉ có thành viên tông môn thân phận từ đệ tử nội môn trở lên mới có tư cách đi vào.
Đối với đệ tử nội môn mà nói, coi như là đệ tử đệ nhất ngoại môn thì quang mang cũng xa không vinh quang bằng thân phận đệ tử nội môn.
Từng đệ tử nội môn, đều là cao thủ trước hai mươi tuổi bước chân vào Tiên Thiên cảnh, là lực lượng trung kiên của tông môn.
Đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông năm sáu ngàn, mà đệ tử nội môn lại không bằng 1/10, chỉ có ba bốn trăm, nhưng thực lực chỉnh thể thì nội môn lại muốn vượt qua ngoại môn gấp 10 lần.
Cao thủ Tiên Thiên cảnh đối với võ giả Võ Đạo cảnh cơ hồ đều là tồn tại lấy một địch trăm, thậm chí lấy một địch ngàn, thực lực hoàn toàn không cùng một cấp bậc, một tiểu bang phái giang hồ hơn trăm người nếu không có cao thủ Tiên Thiên cảnh tọa trấn, một đệ tử nội môn cũng có thể xóa tên.
Hai người từ lầu hai xuống là một nam một nữ, tuổi đều chừng mười lăm mười sáu.
Nam tuổi chừng 15, lớn lên hơi có vẻ tuấn tú, nhưng ánh mắt lăng lệ ác liệt, một đôi mắt hơi có vẻ âm trầm, khiến người nhìn hoàn toàn không có cảm giác thanh tú, có chăng chỉ là phong mang.
Nữ tuổi chừng 16, thân mặc bạch y, làn da bạch khiết như ngọc, gương mặt khuynh thành, nhất là hai ngọn núi cao ngất trước ngực lại cực lớn, khiến người nhìn qua ánh mắt liền không tự chủ được dán chặt.
Một nam một nữ này, không phải ai khác, nam chính là đệ tử đệ nhất nội mô Sở Phong, nữ là đệ tử kiệt xuất nội môn Bạch Linh, ở sâu trong sơn mạch Âm Phong, Huyền Thiên đã gặp qua hai người, và Lăng Tinh Nguyệt, Đặng Phi một lần.
Sở Phong là đệ tử đệ nhất nội môn, Bạch Linh là một trong nhị đại tuyệt sắc mỹ nữ của Thiên Kiếm Tông, đều là nhân vật hiển hách của Thiên Kiếm Tông, không ít đệ tử tinh anh ngoại môn cơ bản đều biết hai người.
- Sở Phong sư huynh, Bạch Linh sư tỷ... !
- Sở Phong sư huynh, Bạch Linh sư tỷ... !
...
...
Sở Phong cùng Bạch Linh đi xuống, đệ tử ngoại môn ở tầng một tất cả đều lui sang hai bên, mở cho hai người một lối đi, thông đạo một mực lan tràn đến chỗ của Huyền Thiên.
Huyền Thiên quan sát Tuyệt Ảnh kiếm pháp đang đến chỗ tinh diệu, cả người như nhập định, con mắt dán vào bí kíp trước mắt, trên thực tế cả người lại dung nhập vào thế giới tinh thần. tất cả cảnh tượng, thanh âm trước mắt Huyền Thiên đều không cảm giác được.
Trong mắt của hắn chỉ còn lại bóng dáng đang thi triển Tuyệt Ảnh kiếm pháp phía trước, mỗi lần quan sát, lĩnh ngộ của Huyền Thiên đối với Tuyệt Ảnh kiếm pháp càng khắc sâu một phần.
Sở Phong và Bạch Linh lướt qua đám đệ tử ngoại môn, trực tiếp đi tới chỗ Huyền Thiên.
Tất cả đệ tử ngoại môn lui sang hai bên, chỉ có Huyền Thiên không động, thoạt nhìn, tựa hồ Huyền Thiên đang chắn trước thông đạo.
- Hoàng sư huynh, Hoàng sư huynh...
Bên cạnh có vị đệ tử tinh anh nhỏ giọng gọi hai câu.
Huyền Thiên căn bản không nghe được, vẫn còn trừng to mắt, nhìn bí kíp trong tay, tựa hồ cực kỳ nhập thần.
Đệ tử bên cạnh còn muốn gọi thì Sở Phong và Bạch Linh đã chạy tới trước mặt Huyền Thiên .
Sở Phong nhìn Huyền Thiên, trong mắt có lửa giận chớp động, toàn bộ đệ tử ngoại môn trong tầng một đều tất cung tất kính với hắn, chỉ có Huyền Thiên vậy mà như không thấy.
Mà ngay cả Bạch Linh ở một bên đều nhíu mày, ẩn ẩn có chút trách cứ Huyền Thiên không nên như vậy.
Hai người quả thật đã hiểu lầm Huyền Thiên, thật sự là Huyền Thiên quá nhập thần, căn bản không phát hiện hai người đến, nếu không hắn thân là đệ tử ngoại môn, nhìn thấy đệ tử nội môn quyết sẽ không làm như vậy.
- Hoàng sư đệ, ngươi xem thực nhập thần.
Thấy đã đến trước mặt mà Huyền Thiên còn chưa có phản ứng, Bạch Linh mở miệng trước.
Bình luận truyện