[Dịch] Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 32 : Ra oai phủ đầu!

Người đăng: 

.
- Lần này người mới quá nhiều a! Một gã thiếu niên đột nhiên cười nói. - Ngươi đã quên, đây là tổng tuyển chọn xuất sơn môn năm năm một lần! Lại một tên thiếu niên nói. - Không trách được thoáng cái đã tới nhiều phế vật như vậy! Một người thiếu niên đi lên trước một bước, bộ dáng nhiều nhất là mười tám tuổi, nhưng là khí tức đã đạt đến Luyện Thể tầng chín, hơn nữa vô cùng cô đọng! Hai tay hắn đặt sau lưng, giống như Tướng quân đi một vòng vòng quanh chín người Chu Hằng, sau đó lui về phía sau hai bước, dẫm nát luống hoa bên cạnh, nói: - Các phế vật, chui qua dưới đũng quần ta! Cái gì, khinh người quá đáng! Những người mới cũng là tức giận, bọn họ người nào không phải là thiên tài của địa phương, nào đã từng chịu qua ô nhục như vậy, lúc này mọi người phẫn nộ ra mặt. Đây là ra oai phủ đầu! - Không chui ư, vậy thì đánh tới khi các ngươi chịu chui mới thôi! Tên thiếu niên thứ hai cũng tiến lên trước một bước, khí tức Luyện Thể tầng chín cuồn cuộn nhi động. - Đệ tử thu vào từ tổng tuyển cử khai sơn môn, có thể có hàng tốt gì! Người thiếu niên thứ ba thầm nói, đưa ngón tay ngắt ngắt, phát ra thanh âm bùm bùm, thả ra khí tức Luyện Thể tầng chín. Một tên thiếu niên sau cùng vẫn không nhúc nhích, nhưng có thể liệt vào cùng ba người phía trước, hắn há lại sẽ kém? Không hổ là Cửu Linh Tông, tùy tiện đi ra bốn người đã có tu vi Luyện Thể tầng chín, phải biết rằng cái này thả vào trấn nhỏ nào cũng là tuyệt đỉnh thiên tài a! - Vậy thì đánh đi! Thạch Thanh Phong đi ra thứ nhất. - Bản thiếu gia cũng muốn xem một chút, các ngươi là mặt hàng gì! - Can thiệp vào, nhất định chịu tội! Thiếu niên thứ nhất thân hình chợt lóe, tốc độ thật nhanh, trong nháy mắt đã hiện ra trước người của Thạch Thanh Phong, tay phải nắm lại, đấm ra, bành, cả người Thạch Thanh Phong nhất thời bị đánh cong người bay lên. A, Thạch Thanh Phong nặng nề ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng nhợt, hộc ra một ngụm máu tươi, miễn cưỡng bò dậy, rồi lại lập tức té xuống. Thật lợi hại! Rõ ràng song phương đều là Luyện Thể tầng chín, làm sao thực lực sai biệt to lớn như thế! - Nhớ kỹ tên của ta, Khổng Tường! Thiếu niên thứ nhất ngạo nghễ nói, đi tới một cước dẫm ở trên mặt của Thạch Thanh Phong, dùng sức nghiền mấy cái. - Ngoại môn đệ tử đứng hàng thứ mười! Không trách được mạnh như vậy, nguyên lai là tồn tại thứ mười trong xếp hạng ngoại môn đệ tử! Nhưng vừa nghĩ, người thứ mười cũng có thực lực cường đại như vậy, như vậy thứ chín, thứ tám, thứ bảy . . . thứ hai, thứ nhất thì sao? Thạch Thanh Phong vốn là vô cùng ngạo khí, bị giẫm lên mặt trước mặt mọi người, nhất thời tức thì nóng giận công tâm, trực tiếp hôn mê. - Còn có phế vật nào không phục? Tên thiếu niên thứ hai ngoáy ngoáy lỗ tai, nói: - Đã quên giới thiệu, ta gọi là Vệ Toàn Hà, xếp hạng thứ 9 trong ngoại môn đệ tử, còn có vị này, Nhậm An Dật, tên không như người, tuyệt không phải người an nhàn, xếp hạng thứ tám, sau đó là người này, Vi Kim Bình, xếp hạng thứ bảy! Ahhh, Khổng Tường lợi hại như thế, nhưng thực lực lại là kế cuối trong bốn người! - Ngoan ngoãn chui qua! Khổng Tường chỉ chỉ đáy quần, nhìn về phía mấy người Chu Hằng, lúc ánh mắt quét qua Trầm Tâm Kỳ cũng là nóng lên. - Vị sư muội này tên gọi là gì, lớn lên thật đúng là xinh đẹp! Trầm Tâm Kỳ xảo tiếu thiến hề, đi tới thấp giọng nói mấy câu với Khổng Tường, lại thấy Khổng Tường lập tức thu hồi vẻ phách lối, ngược lại lộ ra vẻ lấy lòng, giống như một con chó đực động dục. Ba người Vệ Toàn Hà cũng là vây quanh, giống như chúng tinh phủng nguyệt - sao quanh trăng sáng, xoay quanh Trầm Tâm Kỳ. Chu Hằng biết nàng có quan hệ với Thiên Trụ trưởng lão, hơn nữa còn là tồn tại Tụ Linh tam trọng thiên chí cao, chính là ngoại môn đệ tử đứng đầu nên nào dám đắc tội, tự nhiên chỉ có thể lấy lòng. Chương Tử Quân cũng đi tới, sau khi rỉ tai một phen, không chiến mà qua. Hiển nhiên, hắn cũng có trưởng lão khác phía sau đài. Bất quá, người còn dư lại cũng thật là "Người bình thường". - Hắc, đừng sững sờ nữa, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, ta còn phải đi tu luyện Xích Minh Quyền! Khổng Tường không nhịn được, nói - Khổng lão thập, ngươi cố gắng nữa cũng không được, vĩnh viễn đừng nghĩ biến thành Khổng lão cửu! Vệ Toàn Hà cười ha ha, đưa ngón tay thổi thổi, làm như đang thổi rớt ráy tai, vẻ mặt khinh thường để cho Khổng Tường không khỏi tức giận. Mọi người không khỏi đưa mắt nhìn Trầm Tâm Kỳ cùng Chương Tử Quân, hy vọng bọn họ có thể năn nỉ cho mình một chút, chẳng qua là hai người này cũng là không chút biểu tình, làm như không thấy ánh mắt của bọn họ. Vết xe đổ của Thạch Thanh Phong còn đang trước mắt, các thiếu niên nhìn nhau một chút, cũng là cắn răng lộ ra vẻ bi phẫn, cúi đầu thấp người, bò qua háng Khổng Tường. Quân tử báo thù, mười năm không muộn! Nhẫn! Cũng không phải là tất cả mọi người không có xương, Thường Khang đã nhảy ra muốn xông đi qua, kết quả lại bị Vệ Toàn Hà một cước đá vào bộ ngực, không thể bò dậy nữa. Cuối cùng, chỉ còn lại có một mình Chu Hằng. Trầm Tâm Kỳ cười nhẹ nhàng, nàng rất là tò mò đối với Chu Hằng, vừa lúc mượn cơ hội này xem cái tiểu tử này đến tột cùng có bao nhiêu tiềm lực một chút, nếu là đáng giá đào tạo, không ngại mời gia gia thu hắn làm đệ tử ký danh. - Ngươi . . . Khổng Tường thấy Trầm Tâm Kỳ đột nhiên mỉm cười với Chu Hằng, trong lòng nhất thời dâng lên một cổ cảm giác không thoải mái, hắn âm trầm nhìn Chu Hằng, sãi bước đi qua, lấy tay chộp tới bộ ngực Chu Hằng. Chu Hằng triển khai Phi Vân Bộ, tránh thoát một trảo này. Hắn khẽ nhíu mày, nói: - Người không phạm ta, ta không phạm người! - Ha ha ha! Chẳng lẽ tiểu tử ngươi còn muốn đánh với ta? Khổng Tường cười lớn lên, ánh mắt cũng là trở nên càng thêm âm trầm. - Chính là phạm ngươi, thì như thế nào? - Cần ăn đòn! Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, đột nhiên bước về phía trước, ra quyền! - Chính là Luyện Thể tầng bảy, tiểu . . . Bành! Khổng Tường tự nhiên căn bản không để Chu Hằng vào trong mắt, nhưng vừa vặn lấy tay muốn bắt Chu Hằng, lại thấy thân ảnh của đối phương đột nhiên biến mất! Đang lúc này, hắn chỉ cảm thấy phía sau lưng đau xót, đã trúng một quyền. Khổng Tường lảo đảo vọt tới trước ba bốn bước, quay đầu lại vừa nhìn, chỉ thấy Chu Hằng đang đứng ở sau lưng hắn, bộ dáng dù bận vẫn ung dung. Lần này, để cho tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn. Lúc trước, Chu Hằng đã từng một quyền đánh Thạch Thanh Phong nằm sấp, nhưng đây chủ yếu là bởi vì Thạch Thanh Phong quá mức khinh thường, hoàn toàn không nghĩ tới Chu Hằng lại dám xuất thủ! Nhưng lần này, Khổng Tường chính là một chiêu chính diện đánh gục nam nhân Thạch Thanh Phong, làm sao giống như trước cũng tránh không khỏi công kích của Chu Hằng? - Ha ha ha! Khổng lão thập, ngươi càng sống càng thụt lùi, dứt khoát mua đậu hủ về đập đầu đi! Vệ Toàn Hà nhân cơ hội nói lời châm chọc. Top 10 ngoại môn đệ tử là một loại vinh quang to lớn, càng có thể có được lượng lớn tài nguyên tu luyện, hơn nữa, xếp hạng càng đi về trước, vinh quang này tự nhiên càng lớn, tài nguyên lấy được cũng càng nhiều, nội bộ cạnh tranh hết sức kịch liệt! Khổng Tường xếp hạng thứ mười, trong mắt tự nhiên nhìn chằm chằm vị trí thứ 9, vì vậy hai người mặc dù nhìn như một nhóm, trên thực tế ngầm tranh đấu. Nếu không phải lần này cần ra oai phủ đầu cho người mới, bọn họ tuyệt đối không thể liên thủ. - Hừ! Sắc mặt Khổng Tường khó coi, bất kể có phải là khinh thường hay không, hắn bị Chu Hằng đánh trúng một quyền chính là sự thật, đây là một chuyện vô cùng nhục nhã! Thân hình hắn bắn ra, chụp tới Chu Hằng lần nữa. - Hồ đồ ngu xuẩn! Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, thi triển Phi Vân Bộ. Bành! Khổng Tường lãnh một quyền nữa, lần này lực lượng ăn vào lớn hơn nữa, để cho hắn thiếu chút nữa chụp ếch trên mặt đất. Tất cả mọi người lộ ra vẻ kinh sợ, chính là ba người Vệ Toàn Hà cũng không ngoại lệ. Lần đầu tiên có thể nói là Khổng Tường khinh thường, nhưng lần này a? Thân pháp thật là thần kỳ! Đúng rồi, ban đầu Chu Hằng dựa vào bộ thân pháp này cũng xông qua Đồng Nhân Trận của Luyện Thể tầng mười hai, Khổng Tường vô địch cùng giai đi nữa thì như thế nào, có thể so sánh cùng Luyện Thể tầng mười hai sao? Nếu là Khổng Tường bọn họ biết Chu Hằng xông qua cả Đồng Nhân Trận, đoán chừng hiện tại cũng sẽ không làm khó dễ hắn. Khóe miệng những người mới cũng là lộ ra cười lạnh, ước gì Khổng Tường bị đánh tới máu dầm dề, để bọn họ hả giận. - Tiểu tử, cho là có bộ thân pháp cao minh một chút là có thể qua sao? Khổng Tường lạnh lùng nói, rất nhanh liền bình ổn tâm tình nổi giận, hai tay nắm chặt, bày ra một thức mở đầu. Hắn vốn chính là lấy quyền pháp để xưng danh, lúc trước dùng dùng hoàn toàn là coi tu vi Chu Hằng quá yếu, hiện tại sau khi ăn hai quyền, cuối cùng không dám xem thường Chu Hằng, mà là vận dụng quyền pháp mạnh nhất của hắn. Hắn ít nhất phải đánh gãy 10 cái xương của Chu Hằng! Chu Hằng lắc đầu, cười nói: - Thật là chê cười, vẫn là các ngươi là người gây sự, ta bất quá là tự vệ mà thôi, làm sao ngược lại là ta không đúng? - Ít nói nhiều lời đi! Khổng Tường quát một tiếng chói tai, thân hình vũ động, hai đấm loạn đả, giống như điên. Hô hô hô, kình phong gào thét trong không khí, cho thấy lực lượng đáng sợ cùng tốc độ của hắn. - Này . . . Thực sự là lực lượng Luyện Thể tầng chín có thể có sao? - Theo khí tức của tu vi, đúng là Luyện Thể tầng chín, chẳng qua là chân nguyên vô cùng tinh thuần, vì vậy tốc độ vận chuyển nhanh hơn, lực lượng cùng tốc độ có thể bộc phát ra càng thêm cường đại! - Đây chính là môn nhân Cửu Linh Tông bồi dưỡng ra được sao? Những người mới trong lòng cũng là cuồng loạn, mấy người mấy người cố nhiên cho bọn hắn thiên đại nhục nhã cùng áp lực, nhưng đồng dạng cũng làm cho bọn họ thấy được hy vọng, một ngày nào đó bọn họ cũng có thể trở thành cường giả như vậy, thậm chí mạnh hơn! Bành, bành, bành! Song, biểu hiện của Chu Hằng cũng là làm cho mọi người chấn kinh! Không ngờ hắn đánh áp đảo Khổng Tường! Không, nói đánh áp đảo có chút sai lầm, bởi vì Chu Hằng chẳng qua là ỷ vào thân pháp quỷ dị, không ngừng cho Khổng Tường một quyền bất thình lình, lại một quyền, một quyền nữa! Cho dù là giữa ban ngày, nhưng khi nhìn đến thân pháp của Chu Hằng, mọi người vẫn là có một loại ớn lạnh khi ban ngày thấy ma. Thế gian tại sao có thể có thân pháp đáng sợ như vậy! Khổng Tường là người trong cuộc, cảm giác này càng thêm mãnh liệt, rõ ràng Chu Hằng đang ở trước mặt, nhưng vừa vặn đánh ra quả đấm, thân hình đối phương sẽ lập tức biến đổi vòng qua nơi khác, để cho hắn hoàn toàn chính là mất không lực lượng! Loại cảm giác có lực không chỗ dùng này để cho hắn sắp phát điên! Hắn chưa từng có đụng phải chiến đấu như vậy, đánh năm sáu phút nhưng căn bản không chính diện giao phong cùng đối thủ một lần! - Có can đảm thì chính diện giao chiến cùng ta, luôn trốn đi trốn tới coi là năng lực gì? Hắn lớn tiếng quát. Tất cả mọi người đầy mặt bỉ di, một mình ngươi là Luyện Thể tầng chín lại muốn chính diện giao chiến với Luyện Thể tầng bảy, có xấu hổ hay không? Ngươi sao không đi chính diện giao phong cùng cao thủ Luyện Huyết Cảnh đi? - Vậy thì ăn một quyền của ta! Chu Hằng dừng lại, đứng ở trước mặt Khổng Tường, chính là oanh thẳng ra một quyền. - Ha ha, đây là ngươi muốn chết! Khổng Tường cũng không nghĩ tới Chu Hằng không ngờ sẽ trúng phép khích tướng ngây thơ như vậy, nhất thời mừng rỡ, đánh ra một quyền! Hắn muốn phế một cái tay của Chu Hằng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang