[Dịch]Khoảng Trống - Sưu tầm
Chương 1 : Khởi đầu
.
2h sáng
Tạch..... Tạch
Làn khói thuốc quyện với sương đêm lờ mờ bốc lên nghi ngút trong những ánh sáng hiu hắt khi trời lờ mờ sáng. Dựa vào gốc cây đã trút hết lá, bên cạnh tôi là cánh cửa kết nối với một không gian khác. Vâng! Tôi, kẻ được mệnh danh là " bóng tối hoàng kim " một kẻ với đôi bàn tay đã nhuốm đầy những thứ dơ bẩn của cuộc sống. Tôi không còn những cảm xúc của một con người bình thường, tôi một kẻ đã mất đi mục tiêu để tồn tại hay ít nhất tôi đã nghĩ thế cho đến khi bước qua cánh cổng đó.
Với địa vị như một con tốt của cục sáng tạo ma thuật, tôi ngày ngày phải bước qua những cánh cổng kết nối không gian và thời gian nhằm tiếp cận các đối tượng bị cho là nguy hiểm với loài người của trung tâm ma thuật. Và nhiệm vụ của tôi là quan sát, tìm hiểu và ...... giết họ ngay khi có thể. Thật nhàm chán đúng không ? Cuộc sống bị sắp đặt sẵn với những đối tượng xuyên thời gian thì phải giết gọn lẹ không để lại dấu vết để tránh biến đổi lịch sử, mọi thứ thật vô vị tôi như nằm trong lòng bàn tay của bọn khốn đó .......
Bốp..... Bốp !
- Masterrrrrr, master lại hút thuốc rồi, còn cố tỏ ra ngầu nữa hả !
- Em đã nói rất nhiều lần rồi, master thuốc rất có hại cho sức khỏe !
Giọng nói lanh lảnh của Sui, một trong những trợ lý của tôi vang lên cùng những cú đập giáng vào đầu tôi ~.~
- Chị hai, đừng đánh master chứ ! Sao chị lại có thể hành động bất kính như vậy ! Em thành thực xin lỗi thưa master, ngài có đau không ?
Giọng nói trầm trầm pha với vẻ chín chắn, lễ phép vang lên ngay sau đó. Suiseiseki và Souseiseki hai trong số những búp bê ma thuật nổi tiếng được tôi tìm thấy khi dạo quanh các phế tích cổ. Để tránh sự truy lùng của các nhà khảo cổ, cũng là lần đầu tiên tôi phá luật tôi đã mang theo họ với tư cách là trợ lý. Sui và sou mang vẻ ngoài khá dễ thương cao chừng 15cm. Sui mặc chiếc váy xanh lá cây kiểu Hà Lan với những đường ren trắng ở cổ tay và cỗ áo, mái tóc nâu hạt dẻ uốn lọn dài chạm gót chân. Sou thì ngược lại, thân hình cao ráo mặc áo liền, ống quần xắn cao cùng đôi tất trắng của những nam quý tộc thời xa xưa, tóc cắt ngắn cùng chiếc mũ ảo thuật tuy nhiên không hề mất đi vẻ nữ tính vốn có của Sou.
- Đi thôi nào master đến giờ rồi !
Sui và Sou đồng thanh, tôi mỉm cười xoa đầu 2 đứa khiến chúng ửng hồng nơi gò má rồi khẽ trả lời
-Ừm !
Cạch..... Cạch..... Cạch
Cánh cửa dần mở ra dẫn đến đối tượng của tôi, liệu thú vui sẽ đến chứ? một người kéo tôi khỏi cuộc sống nhàm chán? Tôi bước vào cùng những suy nghĩ vu vơ của một kẻ sầu đời ....
Bình luận truyện