[Dịch]Khoảng Trống ​ - Sưu tầm

Chương 40 : VŨ ĐIỆU DƯỚI ÁNH TRĂNG ​

Người đăng: 

.
KiraKishou không còn chút sức lực, tuy nhiên dù cơ thể đang vỡ vụn ra thành từng mảnh các vết nứt lỗ chô trên cơ thể tàn tạ, Kira vẫn dùng bàn tay nhỏ bé bám mạnh vào nền đất lết đến túm vào chân Ara. Cô ta vẫn tiếp tục sử dụng phép thuật của mình gọi ra những sợi gai hồng một cách yếu ớt, cùng nụ cười điên dại như không bao giờ tắt -Yêu là đau phải không chị gái ! Lúc này em đang đau quá mọi người đang rất yêu em phải không ! -Xin lỗi cô bé ! Những suy nghĩ của cô sai lầm rồi, tôi cần cô trả lại Sou cho bọn tôi ! Dứt lời Eun không chút nhân nhượng đâm thẳng mũi thương vào cơ thể nhỏ bé đó, sau một tiếng hét lớn cơ thể đó dần vỡ vụn ra và 2 Rosa Mystica bay ra khỏi cơ thể đó, dùng linh lực của mình Eun tóm gọn Rosa Mystica của Souseiseki đặt vào cơ thể Sui rồi vung móng vuốt định phá hủy Mystica của Kira, nhưng lúc này Rozen bắt đầu tiến tới dùng sợi dây điều khiển rồi đẩy ngược tay cô lại. -Chà chà thật không công bằng chút nào khi đã nhiều người hơn còn định tiêu diệt đứa con bé nhỏ của ta ! Nhưng tin ta đi các người không thể làm Sou sống dậy đâu ! -Tên khốn ngạo mạn ! Một mũi tên băng của Mei bay thẳng về phía hắn, hắn ta ném đống dây vào người Eun rồi kéo cô ấy về phía mình khiến Eun phải vội vã đỡ mũi thương lại. Sau đó bằng sự tức giận Eun cúi người bật lại phía sau lấy đà rồi húc thẳng vào bụng Rozen khiến hắn bay bật lại phía sau, tận dụng cơ hội của mình Mei nhắm thật kĩ rồi bắn thẳng lên không trung một còn rồng màu đen xuất hiện, cô ấy tập trung năng lượng bên tay trái rồi điều khiển mũi tên vòng xuống theo từng cử chỉ của cánh tay tấn công về phía Rozen liên hồi Sau khi đợt tấn công dừng lại, Rozen buông lỏng hai tay xuống rồi ngẩng mặt lên trời cười lớn -Các ngươi quá coi thương ta rồi đấy ! Hắn xé tan lớp áo bên ngoài, thì a trước khiến đấm dây ập tới phía Eun và Mei cùng với đó là những con búp bê lẫn trong đám dây chằng chịt, Rozen tiếp tục uốn hai tay vào nhaura hắn đã cuộn tất cả những sợi dây điều khiến rồi xung quanh cơ thể tạo thành một lớp áo giáp bảo vệ mình. Hắn vung mạnh hai tay lên phí dơ thẳng lên đầu như đang nhảy một điệu tango dưới ánh trăng huyền ảo. Những sợi dây cuộn trõn hút thẳng lên trời như những cơn lốc xung quanh Mei và Eun, những con búp bê thỉnh thoảng lại thò ra khỏi vòng lốc đưa bàn tay cào xé cơ thể họ. Máu lách tách từ cơ thể họ rơi xuống mặt sàn vỡ nát, Eun gồng mình những chiếc đuôi sáng rực hơn bao giờ hết cô ấy đưa một luồng tà khí mạnh vào cây thương rồi choãi chân trái sang ngang đưa cây thương vòng lại sau lưng -Trăng Rằm ! Cây thương quét ngang qua cơn lốc búp bê khiến nó nổ lớn rồi từng sợi dây cùng những con búp bê nát vụn bay ra không gian xung quanh, tên Rozen không hề nao núng hắn nhếch mép mỉm cười rồi đan hai tay vào nhau, nhưng sợi dây đan lại tạo thành những mắt lưới sắc nhọn, rồi ngang lập tức hắn hạ hai tay xuống khiến nó úp xuống đầu Eun. Eun cúi thấp người chống mạnh thương thẳng xuống đất để cản tấm lưới lại nhưng những sợi chỉ đó vừa chạm vào da thôi đã tạo ra nhưng vết cắt sắc bén, cô phải nheo mắt lại chịu đựng cơn đau -Cơ ngốc y như Ara, Eun à ! Mei bình tĩnh nhắm mắt mặc kệ nhưng con búp bê với tay ra cào cô, sao một hồi dùng lại Mei tiếp tục nói chậm dãi -Mấu chốt nhưng sợi dây của hắn là phải có hai thanh gỗ điều khiển, nếu cô cứ vô thức tấn công vào sợi chỉ vớ vẩn đó thì cô đã đi theo ý nguyện của hắn rồi đó ! Và điểm mấu chốt đó ở ngay kia ! Mei mở to đôi mắt đăng nhấm, cô nhắm thẳng lên trời nơi cơn lốc bị hút lên cô phóng thẳng một mũi tên băng bám theo đường của một sợi chỉ lớn, băng phong tiếp tục lan rộng đến mảnh gỗ giữ dây điều khiến rồi, các sợi dây cùng vòng quay đứt ập xuống rồi dừng lại, Rozen mở to mắt ngạc nhiện rồi hắn ta vội vã lùi lại phía sau -Nào giờ là thời gian của cô đấy Eun ! Bằng ánh mắt nổi giân bị kìm nén từ nãy Eun lao thẳng tới Rozen khiến hắn ta luống cuống từng bước ngã về phía sau -Không dừng lại đã ! Tôi sẽ hồi sinh lại Souseiseki cho các người ! -Im đi bọn ta sẽ tự có cách thôi ! Eun gi cao tay lên vời một luồng khí lớn định xé nát người hắn cùng những tiếng van xin tha của hắn, nhưng khi tay cô vụt xuống thì lại va chạm với nền đất con hắn ta đã biến mất, Eun vội vã nhìn lên trên thì ra là ............ Erika Green tên đã từng là chiến hữu số một của tôi đã cứu hắn khỏi cái chết trong chớp mắt, hắn ta giữ Rozen trên vai nói vọng xuống -Mọi chuyện kết thúc như thế thì còn gì là thú vị nữa phải không ! -Tên khốn mau xuống đây ! Eun nhe nanh sói của mình ra hằm hè với hắn ta, nhưng hắn ta vẫn tỉnh bơ vẫy tay chào rồi nham nhở cười -tôi không rảnh đến nỗi chơi với nhưng con thú nguy hiểm đâu ! Với lại cô nên lo cho hắn ta thì hơn Hắn ta liếc mắt nhìn về phái tôi, Eun cũng liếc nhìn theo rồi dừng lại, hắn ta giơ tay chào rồi biến mất trong không trung -Thế nhé tạm biệt! Luồng khí nóng từ Ara dần dần nguội xuống Eun đã trả lại thân xác cho Ara, ngay lập tức Ara lao tới phái tôi, hỏi lia lịa về những điều xảy ra vơpis ánh mắt hốt hoảng, Mei cũng từ từ đi tới ngồi xuống cạnh tôi rồi đặt đầu tôi lên đùi cô ấy ...... Trong khi đó cách Sea Swam không xa, Erika Green ném Rozen xuống một khu rừng tăm tối chỉ có tiếng quạ kêu, Erika rút thanh kiếm ở cạnh sườn ra rồi nhìn Rozen với ánh mắt khinh bỉ -Thật thảm hại đây mà là số hai sao ? Erika vung kiếm lên cao toan chém chết Rozen nhưng hắn ta vòng tay trái ra sau bắn một sợi dây điều kiến rối xuyên qua vai Erika Green khiến hắn ta gục xuống ôm lấy cánh tay, Rozen chạy vụt đi cùng nụ cười điên loạn, hắn kêu gào trong màn đêm lạnh lẽo -Thằng khốn ! lũ khốn ao sẽ còn tìm đến chúng mày ! Chúng mày không thể yên lành chừng nào tao còn sống đaua ! guhahaha ! Tôi đưa cánh tay run run của mình lên đặt lên đầu Sou, tôi vuốt nhẹ mái tóc em như tôi vẫn hay làm. Nhất định tôi sẽ tìm cách đưa em trở lại bằng Rosa Mystica đang đặt trong cơ thể Sui, tôi liếc nhìn qua Sui với cánh tay đã lìa khỏi cơ thể. tất cả là tại tôi, tôi đã không bảo vệ được họ. tôi ngồi bật dậy đưa tay ôm chặt Sui và Sou và lòng cúi gằm mặt xuống. Mei đặt tay lên vai rồi dựa đầu vào lưng tôi -chòng à ! Không cần cố tỏ ra mạnh mẽ đâu ! Eva lết trên nền đất rồi dựa lưng vào chân tôi, Rin và Ara cũng vòng rộng cánh tay ôm chặt lấy bọn tôi. Cơ thể tôi rung lên tôi ngẩng mặt lên trời gào to trong màn đêm rồi bật khóc như một đứa trẻ, nỗi đau này là quá lớn, tôi sẽ mất họ ư .....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang