[Dịch]Khoảng Trống - Sưu tầm
Chương 28 : PHONG ẤN
.
Tôi có một giấc mơ kì lạ...... Một cô nàng xinh ẹp đang đặt tay lên trán tôi, lau mồ hôi và quạt cho tôi trong một gian phòng cổ kiểu nhật. Tôi đưa bán tay mình lên trên khẽ chạm vào ảo ảnh ...... * Bụp * Tôi bật dậy ôm má đau đớn. Gì thế ??! Không phải là mơ hả !
-Anh ... Anh chạm vào đâu thế !
Ara lấy hai tay che ngực mình tôi sực tỉnh chợt hiểu ra.
-Tôi xin lỗi ! Tôi không cố tình ! Tôi tưởng là đang mơ !
-Cái ... Cái ... gì chứ ?!
Ara cúi gằm mặt ngượng ngùng trong khi tôi cố gắng hết khả năng của mình để cố giải thích cho cô ấy hiểu, việc tôi làm hoàn toàn là do vô thức....
-Master, bậy bạ thật à nha !
-Đúng là master thích to hơn mà !
Sui vội vã lao bổ tới ôm lấy tôi như thể muốn bảo vệ tôi trước khi thứ gì đó kéo tôi đi. Chúng tôi được Ara dẫn đi trên hành lang qua nhiều căn phòng khác nhau rồi đến lối rẽ cuối đường phòng đầu tiên. Eva xuất hiện cô ấy đang nhâm nhi rượu vang trên tay, cô ấy đang thảo luận một điều gì đó với tộc trưởng Haan
-Ông con dẫn câu ấy đến rồi đây !
Tộc trưởng Haan là một lão già, tuy già nhưng không hề lom khọm. Ông ấy to lớn có lẽ rơi vào tầm 1m9, thân hình của một thanh niên trai tráng nếu không có bộ râu cùng tóc bạc thì có lẽ không ai nhận ra lão đã hơn 100 tuổi. Xét về tuổi đời thì Eva còn lớn hơn cả lão ta, thật là trế trêu thay ! Lão ta liếc nhìn tôi bằng cặp mắt xanh biển đó từ đầu đến chân rồi lại từ chân lên đầu, xong xuôi lão quay ra cười nói với tôi :
-Được ! Duyệt ! Con có thể lấy hắn đó Ara !
-Không ... Không được .... Sao có thể ... Mặc dù hắn ta đã chạm vào ... của con nhưng không thể bắt hắn ta chịu trách nhiệm !
-Cái gì ngươi làm gì cháu gái của ta !
Lão ta hùng hổ bật dậy, nạt lớn
-Bình tĩnh nào ông già ! Tập trung vào chuyên môn đi ! Tôi chưa có làm gì cháu gái ông hết !
Lão ta ngồi xuống, châm đầu tẩu thuốc kéo một hơi sâu rồi thở mạnh vào không trung. Sui và Sou khó chịu khi đám khói bay thẳng vào mặt còn Rin thì ho sặc sụa. Lão ta nghiêm túc đi vào vấn đề
-Thật ra cái thứ ở trong người ngươi thì cháu gái ta cũng có đấy !
Tôi giật mình quay ra nhìn cô ấy, rõ ràng là một cô gái bình thường không có gì toát ra từ người cô ấy giống như tà khí cả. Sao có thế như thế được, cơ thể tôi thậm chí còn đang không ngừng tỏa ra chướng khí, sao cô ấy có thể giữ được. Lớp phong ấn quá chắc chắn ư ? Như đọc được suy nghĩ tôi lão ta chậm rãi kéo tẩu thuốc rồi nói tiếp
-Không hề có phong ấn gì hết ! Ara đã sống với con quỷ đó như 1 phần của nó mấy chục năm nay rồi ! Thậm chí con quỷ đó với nó giờ như một không hề có một sự mất kiểm soát nào cả !
-Sao có thể thế ! Theo lý thuyết thì còn phải có phong ấn cực mạnh mà ?
Sou lên tiếng
-Đấy là lý thuyết ! Thực hành khác xa cô nhóc à ! Chúng ta cần một bản thỏa hiệp với con quỷ đó !
-Bản thỏa hiệp ???!
Chúng tôi nói cùng một lúc với nhau. Tôi chưa từng nghĩ đến trường hợp này xảy ra, đây là cấm thuật đứng thứ 5 của thế giới mà ! Sao một gia tộc nổi tiếng lại có thể sử dụng một cấm thuật mà hễ bị lỗ ra sẽ dẫn đến hình phạt nặng nhất : " Chu di cửu tộc "
-Ta nghe nói ngươi đã không còn theo cục ma thuật nữa ! Xem ra cuối cùng cũng có người nhận ra sự thối nát của nó nhỉ !
-??!
-Gia tộc của ta cùng người dân trong vùng đang bí mật tạo ra một phiến quân hòng đập nát, lật đổ cái hệ thống nhơ bẩn này ! Cháu trai của ta nó đang làm nhiệm vụ do thám và nó là một trong những chiến binh mạnh mẽ đầy tự hào của gia tộc ! Còn giờ người hãy chuẩn bị tinh thần đi không ăn uống gì hết ! Ngay tối nay chúng ta sẽ bắt đầu với bản thỏa hiệp ! Ngươi nên nhớ điều này có thể lấy đi mạng ngươi chỉ cần ngươi có 1 chút lưỡng lự !
-Không sao hết !
Chúng tôi thậm chí còn không được bọn họ mời ăn tối, ngay lập tức khi tôi bước chân ra khỏi căn phòng đó, đám hầu của gia tộc Haan đã chờ tôi ở ngoài. Họ dẫn tôi đi xuống một tầng hầm rất sau và tối, tân cùng của đường hầm những cây nến phát ra lửa xanh đang cháy phớt phơ, chúng xếp quanh một vòng tròn ma thuật với những kí tự vô cùng khó hiểu và phức tạp. Họ nhanh chóng kéo tôi vào chiếc quan tài đặt giữa vòng tròn, sau đó Ara tiến đến chuẩn bị những sợi xích bạc cùng những mắt khóa được khảm nạm tinh xảo, cô ấy quấn chúng xung quanh người tôi
-Liệu các người có chôn sống tôi không thế ! Fufufu !
-Sao phải làm thế chứ ?
-Vì tôi đã chạm vào ngực cô !
-Đồ ... Đồ dê cụ !
Không có gì lạ khi tôi ăn ngay một cái tát ngay sau đó. Ara đậy nắp hòm lại và mọi người đứng xung quanh không quên chúc tôi may mắn, bọn họ đều rất lo lắng tôi biết rõ điều đó. Từ đầu đến giờ Rin không nói lời nào, cũng như Mei im lặng không còn đùa cợt nữa chỉ vì họ lo lắng đây sẽ là lần cuối cùng được gặp tôi. Những yên tâm đi tôi khá mạnh mẽ mà .....
Tôi dần dần nhìn thấy được cảnh vật xung quanh, nơi nào đây u ám ghê, 1 cơn gió nhỏ cũng không có, xung quanh chỉ toàn là xác người và sự đổ nát. Tôi bất giác nhận ra điều gì đó quen thuộc, cái cảm giác lạnh lẽo cùng với luồng sát khí vô cùng lơn này. Không thể sai được là tên mặc mắc trùm đen kì dị đó
-Chào mừng ngươi trở với với nơi thuộc về người !
-Ồ cảm ơn !
Tôi rút một điếu thuốc ra hút rồi ngồi xuống đất. Thở dài bình tình hỏi hắn
-Ngươi có thể lập một bản gaio ước với ta chứ ?
-Hmm ??! Người học được cái gì bên ngoài vậy, xem ra cũng thông minh hơn đó, những nếu muốn lập giao ước chắc ngươi cũng phải có điều kiện gì chứ nhỉ ?
-Ngươi muốn gì ?
-Hãy đấu với ta một trận đi ! Nếu ngươi thắng thì ta sẽ cho ngươi chiếm lấy ta !
-Còn nếu ta thua ? Chắc là ngươi sẽ chiếm lấy cơ thể này nhỉ !
-Thông minh đó vậy sẵn sàng chứ, chàng trai của ta !
Tôi vứt điếu thuốc xuống đất dùng chân dũi mạnh rồi bước lên phía trước
-Dĩ nhiên rồi !
Bình luận truyện