-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Những người muốn tham gia tranh đấu tụ tập về hướng lão giả râu tóc bạc phơ đứng trên đài mà tiến lại.
Chẳng cần nói nhiều cũng đoán ra đây chính là người giám sát tranh đấu Đế Tuyệt.Chỉ có tên "người mới" như hắn thì mới có vẻ lạ lẫm nhưng Long Na cùng Lan Hoa cũng giải thích chi tiết cho hắn.
"Hmmm..."
Uy thế cấp bậc Tôn cấp tỏa ra chấn nhiếp toàn trường, chẳng một ai giám thở mạnh, không một tiếng ồn ào thì lão mới gật đầu.
-Long tộc ta từ lúc khai sơn lập nghiệp, nhân tài không thiếu, bọn họ đều ra sức vì tổ tông mà rạng rỡ, cố gắng hết mình, trở thành cường giả, uy phong lẫm liệt vạn người ngưỡng mộ.Nhưng bất kể kẻ nào cũng phải trải qua sinh tử đại kiếp mới trở nên lớn mạnh, bọn họ cũng phải trải qua học tập, được đạo sư hướng dẫn.Giống như các ngươi ở đây ngày hôm nay.Chỉ cần chưa vượt qua 24 tuổi, tu vi tối thiểu chiến sĩ đều có thể tham gia.
Lão giả điềm đạm nói nhưng tất cả mọi người đều rõ.
-Lão sư!!!
Một tên gia nhân chạy tới bên cạnh, thì thầm to nhỏ gì đó với lão giả kia một lúc rồi lui ra.
-Còn nữa, chỉ cần các ngươi đạt danh hiệu đệ nhất thiên tài sẽ trở thành đệ tử thân truyền của Vũ Nguyệt công chúa, ưu đãi hết sức, nói là, đối xử như con cũng có thể!!!
"Đối xử như con cũng có thể!!!"
Toàn trường im lặng như nổi sóng, khắp nơi ai cũng biết Vũ Nguyệt công chúa 24 tuổi Chiến Tôn cấp bậc cường giả 27 tuổi liền chạm tới Thánh cấp, tiền đồ vô lượng!!!Bây giờ tự nhiên trở thành người đệ tử thân truyền là cỡ nào đãi ngộ, chưa biết chừng còn có thể hơn.
-Các ngươi tùy tiện chọn đối thủ.Tùy tiện thủ đoạn, chỉ cần người không chết là được.Một người bị khiêu chiến lần thứ hai trở đi có thể không chấp nhận, chuyển qua ngày sau.Còn những người bại trận, có thể rời đi, cũng có thể mở mang tầm mắt tùy ngươi.Miễn là, "NGHIÊM CẤM GÂY SỰ!!!"
Thanh âm trầm ổn đầy khí thế chấn nhiếp thêm một lần nữa.
-Được rồi, tên nào lên trước???
Đế Tuyệt đứng sang một bên nhường lại sân đấu cho đám người.
Một tên nhảy vào trong sân, bày ra chiến sư khí thế, thách thức nhìn đám người.
-Kẻ nào dám cùng ta chiến???
Hắn phất vạt áo một cách đầy khí phách oai nghiêm mà nói.
-Sao chưa gì Long Trình đã khiêu chiến rồi, xem ra cũng không nhịn được rồi nha...
-Nghe nói hắn vừa đạt tới Chiến Sư, đả bại một đầu yêu thú cấp 4 mà không hề hấn!!!
-Thằng xàm lìn, hắn cũng là bị đánh gần chết, nhưng công nhận, hắn có thể tay đôi cùng yêu thú, cũng được coi là cường giả đó chứ!!!
-Các ngươi im lặng mà xem đi!!!
Một tên khác quát 2 tên xàm lìn kia.
Long Trình lướt một lượt, dường như đại đa số những kẻ kia đều lảng tránh ánh mắt khiêu khích của hắn trừ những kẻ mà tên này.....chẳng dám động vào.
Hắn bất ngờ dừng lại trên thân Yasuo.
-Tên kia, ngươi có dám cùng ta chiến một trận!!!
Long Trình chỉ tay về phía Yasuo hắn hất hàm khiêu khích.
Im lặng....
Yasuo cũng vừa tỉnh mộng, song thủ siết chặt nhảy xuống sân đấu.
-Ta tưởng....
-Bớt sủa, bắt đầu đi...
Thanh âm the thé khó nghe phát ra từ sau lớp áo choàng che kín từ đầu đến chân.
Long Trình tức giận, hắn lại bị so sánh so với cẩu.
-Được, để ta giáo huấn ngươi một trận...
Long Trình đạp một cước liền bay tới.
"Long Toái!!!"
Thiết thủ nhắm thẳng ngực Yasuo đánh tới.Uy lực không tồi...
Bụp....
Trước con mắt đầy kinh ngạc của chính Long Trình cùng bao kẻ khác, Yasuo lại bắt được quyền kia.
Yasuo lui lại một bước, nhưng cũng chính vừa lúc bước lại một bước kia, lực từ tay hắn đẩy ngược lại khiến Long Trình bay văng ra lùi lại 5 bước chân mới ổn định.
Cứ nhẹ nhàng như thế mà hóa giải một đòn khiến mọi người bắt đầu cảm thấy hứng thú rồi.
-Giỏi cho tiểu tử ngươi!!!
Long Trình lại lao lên như một con mãnh sư, một trảo đập xuống, lần này hắn dùng uy lực mười phần,không hề úy kị....
Chỉ là quyền ra.....nhưng không có trúng.
Yasuo nhẹ nhàng tránh đi, không một chút khó khăn, cứ như một con lươn, không tài nào đánh trúng được.( Ae cứ thử bắt con lươn bằng tay ko liền biết)
-Long Thần bái vĩ....
Tiếp tục là một cước quét ngang.Nhưng lần này, Yasuo hắn không để tên kia nhẹ nhàng được nữa.Vừa lúc đá quét hụt qua đầu, Yasuo liền một pha nhào lộn đánh ngay một cước nơi hạ thân tên kia!!!
"Bốp"
Nam nhân gần như bất giác khép chặt hai chân, nữ nhân thì quay đi.
Cũng may là Yasuo chỉ dùng có 3 phần lực trong đòn này, tuy không hỏng như coi như trong vòng 3 tháng cũng không sài được bảo bối nữa a.
Long Trình hai mắt thẫn thờ, trái tim rỉ máu, nước mắt nước mũi trào ra rồi khuỵu xuống ôm lấy hạ thân không ngừng rên la thảm thiết.
Yasuo hướng Đế Tuyệt nhìn, lão giả cũng nhìn qua Long Trình đang dẫy dụa trên nền mà gật đầu.
Yasuo cũng rời xuống sân đấu, nhường lại sân cho những người khác.
Cũng chẳng ai dám có ý kiến gì khi Đế Tuyệt vẫn còn tại đây, bọn họ vẫn còn phải tranh đấu này.Mà Yasuo hắn thì đấu xong một trận liền rời đi.
Vì hắn lại cảm nhận được.....mẹ hắn cũng đang ở gần đây.
Dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy đi,đúng là chạy đi.
Hắn cảm thấy, tốt nhất là bây giờ không nên gặp, nếu không không biết hắn có thể làm ra chuyện gì nữa.
Mẹ rời đi mà không nói một lời, thân phận công chúa Long tộc quyền quý, và bây giờ....tìm kiếm đệ tử thân truyền....lại còn được đãi ngộ như con....
Càng suy nghĩ, cái tôi, sự tự ti trong hắn lại càng dâng cao...
Thế nên, tốt hơn hết là cứ im lặng trước đi.
Nhưng chạy chẳng được bao xa...Vũ Nguyệt đã xuất hiện trước mặt, chặn đường của hắn.
-Gì đây???Hắn cố bình tĩnh nhất có thể,kìm nén cảm xúc của mình mà gắng gượng nói ra.Âm thanh the thé, nhưng chú ý hơn vẫn có phần run rẩy.
Vũ Nguyệt từ từ bước lại gần mà Yasuo liên tục rẫy rụa, hắn bị định thân lại một chỗ không tài nào chạy được nữa.Chiếc áo choàng bị lật tung để lộ ra người mặc một bộ giáp không rõ nam nữ kia.Vươn tay chạm lấy khuôn mặt hắn...
-Shenna....
Vũ Nguyệt thì thào.
-Shenna, Shenna nào....hm.....Shenna....đã chết rồi!!!
Hắn giải trừ đi bộ giáp, để lộ ra khuôn hình thanh niên tuấn tú kia khiến Vũ Nguyệt bất ngờ.Nhưng cảm giác của bà khi ở gần Shenna vẫn vậy, không hề thay đổi...Nhưng khi nghe hắn nói vậy...
"Bốp"!!!
Âm thanh thanh thúy vang lên ( bị vả sml),hắn liền ăn trọn một bạt tai.
-Hmm...công chúa à...người đây.....
Chưa nói hết thì hắn bị Vũ Nguyệt ôm lấy.
-Ta tuyệt đối không nhầm, con chính là con ta, cảm giác kia không thể nào sai được....
-Xin lỗi....nhưng ta....là Yasuo!!!
Nhìn mẹ lệ thủy tuôn trào mà chính hắn cũng không kiềm nổi lòng mình nữa....
Hắn đã tự hứa với mình sẽ thật chân quý tình cảm cha mẹ, nhưng bây giờ, người mẹ lại chính vì hắn mà khóc, hắn cảm thấy hối hận, dường như cái tự ti của mình cũng gạt bỏ qua một bên...
Song thủ cũng ôm lấy tấm lưng của mẹ, cả người cũng như chìm vào lòng mẹ, hàng lệ tuôn rơi.Yasuo cả người ánh sáng lóe lên rồi biến mất, để lại là một đứa bé gái độ 7-8 tuổi....
Sau một hồi gặp mặt ướt át thì hai người mới chịu dừng lại.Vũ Nguyệt cũng đồng ý sẽ giải đáp khúc mắc cho hắn.
Vũ Nguyệt vốn là công chúa Long tộc bên phía tộc,chỉ là chính sự phân hóa của tộc cũng dẫn đến sự chia li gia đình của hắn như vậy.Cha hắn, chính là người Hắc Long, 2 người đến vào nhau cũng đúng lúc đỉnh cao của mâu thuẫn một sống một còn giữa hai bên.Cha mẹ hắn chạy trốn khắp nơi, tránh sự truy đuổi của đồng tộc.Cho đến một ngày, bọn họ lại bị tìm đến, cha hắn cũng vì thế mà biến mất.Vũ Nguyệt sau đó cũng bị đồng tộc tìm đến lúc đó mang thai Shenna.
Với địa vị cùng tài năng của nàng vẫn là giữ được Shenna, chỉ là sẽ chỉ có 5 năm bên cạnh đứa con, sau kì hạn đó liền phải quay về, vì Long tộc mà phát triển, lấy công chuộc tội.
Còn về chuyện đệ tử, vẫn là do người cha tự quyết định mà ra...
-Ngốc tử, làm sao mẹ bỏ con được!!!
Vũ Nguyệt che miệng khẽ cười, cũng may,lần này Vũ Nguyệt quyết đoán hành động, nếu không, mọi chuyện chưa chắc đã êm đẹp như vậy.Ôm lấy Shenna trong lòng, chỉ thêm chút nữa nàng đã có thể thực sự đánh mất Shenna rồi.
Đeo lại cho Shenna chiếc dây chuyền, Vũ Nguyệt khẽ hỏi.
-Tiểu quỷ, muốn đi dạo không???
Vũ Nguyệt cũng nhẹ nàng nhấc Shenna lên ôm vao lòng trìu mến hỏi.
Shenna gật đầu.
Liền lúc đó, Robest cũng vô ảnh vô tung mà thoát khỏi những sợi xích kia không hề gây ra một tiếng động, dù là nhỏ nhất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Ngựa xe như nước, áo quần như nêm.
Dù là đêm hay ngày thì nơi này cũng thật náo nhiệt.Người người tấp nập đi trên con đường, có những cặp đôi dừng lại bên những tiệm trang sức, hàng quán...
Shenna sớm cũng chuyển lại thành dạng Yasuo.Hắn cảm thấy như vậy dễ hành sự hơn ah.
Nom hai người chuyển từ mẹ con thành một đôi cũng có thể đó chứ.Nhưng đối với Vũ Nguyệt, kẻ khác suy nghĩ gì không quan trọng, chỉ cần có đứa con này bên cạnh, như vậy đủ rồi.
Tất nhiên, đều là Vũ Nguyệt mua, chỉ là nếu là Yasuo, thì không thể tặng trang sức bình thường được rồi.
Vẫn là thiết "thực" nhất....đồ ăn...
Vũ Nguyệt mua một chút nguyên liệu rồi cả hai cùng trở về.Đích thân Vũ Nguyệt sẽ nấu một bữa thật ngon dành tặng đứa con của mình!!!
(Không gì ngon hơn cơm mẹ nấu)
-Yasuo, con vẫn muốn tham gia tranh đấu???
Vũ Nguyệt có hơi bất ngờ khi nó làm ra quyết định như vậy.
-Mẹ yên tâm, con cũng chỉ muốn thử sức một chút thôi mà!!!
Đến lúc này rồi Vũ Nguyệt mới gật đầu
-Thử sức chung qui vẫn là thử sức, không được quá ham thắng mà rước lấy nguy hiểm.
Vũ Nguyệt nhắc nhở, giành chiến thắng, đối với kẻ khác có được hư vinh, nhưng Vũ Nguyệt chỉ cần ở đứa con này biết nhìn nhận, suy nghĩ thấu đáo,cho dù thất bại thì làm sao chứ, bại một lần không hẳn là sẽ thất bại mãi mãi.
Ngày hôm sau, đích thân công chúa cũng tới dự khiến bao kẻ càng thêm cuồng nhiệt.
-Ta thấy công chúa cũng để mắt tới mấy tên đệ tử như chúng ta!!!
-Ở đó mà mơ mộng hão huyền, nếu công chúa đích thân tới, đám quái vật kia ắt cũng sẽ xuất hiện, lúc đó xem làm sao ngươi thể hiện.
-Ta mặc kệ,mình ta cân hết!!!
...
Yasuo thấy Vũ Nguyệt trên đài cũng khẽ mỉm cười.Vẫn là vì hắn mà đến ah...
-Công chúa sẽ quan sát biểu hiện của các ngươi từ bây giờ đến khi kết thúc tranh đấu tại đây, chỉ cần biểu hiện không tệ đều có cơ hội!!!
Đế Tuyệt như khẳng định thêm chắc chắn suy nghĩ trong bọn họ.
Tất nhiên, còn coi thực lực ngươi đến đâu đã.
-Tại hạ Long Tiếu,mời các vị huynh đệ tỷ muội chỉ giáo!!!
Một tên áo bào trắng, tay phe phẩy một chiếc quạt lông vũ tung người bay lên sân đấu.
-Không ngờ có thể gặp mặt Long Tiếu huynh đệ, ta đây tự phụ không bằng, xong cũng muốn lãnh giáo một chút.
Một người khác đạo mạo thanh tuấn, vai đeo trường kiếm cũng tung người bay lên.
-Ồ,hóa ra là Bá Nhật huynh đệ, nghe nói ngươi cũng chạm tới Vương cấp rồi đó nhỉ!!!
-Tiếu huynh đệ cứ đùa, ta làm sao so sánh được với một Vương cấp thực thụ như huynh đây.
Cuộc nói chuyện của 2 người khiến bao kẻ bên dưới trầm trồ...
-Không ngờ bọn họ đã đạt tới Vương cấp, xem ra rất có hi vọng ah...
-Ước gì.....được như anh ấy!!!
...
Trận đấu bắt đầu.
Cả hai đồng thời xông lên, quyền đối quyền, kình khí vì vậy mà bắn ra tứ phía.
Sự gắt gao hiển hiện rõ khi mà khí thế cả hai đều tăng tới mức Vương cấp.
Bọn họ dùng một quyền vừa rồi chỉ để thăm dò thực lực đối phương, thuần về lực lượng, Long Tiếu nhỉnh hơn đôi chút.
Cũng chẳng chần chừ thêm nữa, thanh kiếm tung khỏi vỏ, Bá Nhật lại chủ động tiến công.
-Ưu tú vũ khí!!!Đúng là phẩm chất ưu tú, cũng không tệ...
Đế Tuyệt nhìn nhìn một chút thanh kiếm trong tay Bá Nhật cũng gật gù.
Vừa tránh thoát một đòn, Long Tiếu cười cợt.
-Xem ra ta cũng phải đánh hết mình ah...
Dùng một quyền khí khiến Bá Nhật né đi tạm lui thì trong tay Long Tiếu cũng xuất hiện một cây trường thương mang một chút gì đó mơ hồ lam sắc.
-Chẳng phải phẩm chất Hiếm có vũ khí hay sao!!!
Lần này không phải chỉ riêng Đế Tuyệt, ngay cả một tên thí sinh cũng đã nhận ra...
Bọn họ như sáng mắt nhìn hai cây vũ khí trên sân đấu.Đúng là thiên tài sẽ được đối đãi hơn người rất nhiều.
-Như vậy cục diện cũng quá rõ ràng đi chứ!!!
Một tên thầm than, thực lực chênh lệch thì có khí bảo, vũ khí bù, nhưng ngay cả vũ khí đều chênh lệch nữa thì phần thắng cũng rõ ràng rồi.
Đúng như tên kia nói, với lợi thế kia, Long Tiếu dần dần áp đảo lại Bá Nhật, khiến tên kia chỉ biết cắn răng chống đỡ mà ăn thiệt thòi.
Cây thương đập xuống một đòn, Bá Nhật chẳng kịp tránh, đành phải ngạnh kháng.
Hự....
Uy lực không nhỏ đánh lên người làm cho Bá Nhật khuỵu xuống một chân.
Long Tiếu cũng vì thế liền tung một cước thẳng ngực khiến hắn không kịp phòng bị liền văng xuống khỏi sân đấu.
-Người chiến thắng, Long Tiếu!!!
Đế Tuyệt lập tức hô lên.
Bá Nhật có phần cay cú, tức giận, hắn chưa có tung hết thực lực nhưng là bị đánh rơi khỏi sàn đấu ah....
Hậm hực chung qui hậm hực, kết quả đã được phán định rồi.
-Người tiếp theo!!!
Đế Tuyệt hô lên.
Lần này, chủ động lên sân đấu là một nữ nhân, với một chiếc mạng che mặt.
-Ta Ỷ Lan, muốn thách đấu một người!!!
-Ai???
Đó dường như là câu hỏi của tất cả mọi người.
Nàng chỉ tay vào Yasuo hắn.
-Hắn???
Lại thêm một lần đồng loạt đặt ra nghi vấn.
-Tên kia hình như đã đánh bại tên Long....
-Bớt xàm, hắn lên rồi kìa!!!
Yasuo cũng không có từ chối.
Đối mặt với một nữ tử, tuy chưa rõ ràng khuôn mặt nhưng chỉ nhìn vóc dáng có phần cuốn hút mê người của nàng làm đám đông "chắc chắn" khẳng định là một mĩ nhân.
Còn Yasuo hắn lại được nhìn như một kẻ kì quái, áo choàng đen kín che hết người, dù là khuôn mặt cũng chẳng để lộ ra.Phía sau còn đeo thứ gì được quấn trong tấm vải dệt bằng Kim tằm tơ.
Nói chung, càng nhìn nữ tử kia thuận mắt bao nhiêu thì đám đông nhìn hắn...."mất hình tượng" bấy nhiêu.
- Bắt đầu. Yasuo nói.
Hắn vừa dứt lời thì thân ảnh của Ỷ Lan đã mờ đi, trên tay nàng bất chợt xuất hiện một thanh chuỳ thủ sắc bén đâm về phía Yasuo. Tốc độ cùng sự bộc phát của nàng cũng làm cho hắn phải đối đãi với nàng một cách cẩn thận.
Yasuo lúc này cước bộ nhanh nhẹn né người qua một bên, một tay của hắn nắm lấy cổ tay mềm mại của nàng, tay còn lại biến hoá thành chưởng pháp đang hướng về phía mặt của nàng mà đánh tới. Ỷ Lan cũng cực kỳ nhanh nhẹn, nàng dẻo dai gập ngửa người ra đằng sau, tay cầm chuỳ thủ của nàng bỗng thả thanh chuỳ thủ ra, hòng chuyển thanh chuỳ thủ sang bên tay trái để phản kích. Thế nhưng ngay lúc này, bàn tay cứng rắn của hắn thay vì giữ cổ tay của nàng thì hắn lại nới lỏng cổ tay của nàng ra.
Lúc này, Ỷ Lan nương theo lực quán tính mà ngả về đằng sau, hay tay nàng chống xuống mặt đất vừa lộn ra đằng sau, vừa nhanh nhẹn đá hai chân của mình về phía Yasuo. Nói thì dài nhưng mọi chuyện chỉ xảy ra trong vòng hai nhịp hô hấp. Hai người lúc này đều lùi về phía sau, bảo trì khoảng cách như ban đầu. Chỉ có một điều khác biệt duy nhất đó chính là thanh chuỳ thủ của Ỷ Lan đã nằm ngay ngắn dưới chân của Yasuo.
Hắn cũng chẳng thèm bận tâm liền đá lại thanh chùy thủ sắc bén đó cho nàng.
Ỷ Lan cũng đón đỡ lấy nó.Nhưng chính lúc này, Yasuo xuất hiện ngay trước mặt Ỷ Lan, "cây gậy" cũng hướng thẳng bụng nàng đụng tới.
"Hự..."
Ỷ Lan chắc chắn đã ăn thiệt thòi không nhỏ.Đám bên dưới nhìn mĩ nhân chịu trận hận không thể băm vằm Yasuo hắn.
Tuy trúng chiêu nhưng Ỷ Lan cũng kịp thời lui lại, giữ khoảng cách với hắn.
-Long Đạn Toái Sơn
Nàng vừa dứt lời thì phía sau lưng nàng, một hư ảnh của một con viêm long hiện lên, con viêm long này há mồm nhổ ra 5 viên hoả cầu với một lực lượng thiêu đốt cực kỳ khủng bố, năm viên hoả cầu lúc này đang không ngừng xoay xung quanh cơ thể của Ỷ Lan.
Tưởng chừng như Yasuo ăn chọn chiêu thức này, đâu ngờ rằng....
Hắn không hề một chút trầy xước...
Những cơn gió cũng xua tan đi bụi mù xung quanh hắn.
Rõ ràng, vừa rồi Yasuo không hề né tránh, mọi người nhỉ thấy một làn gió xoáy bao bọc xung quanh Yasuo rồi biến mất, còn ngỡ hắn bị ngu....nhưng kết quả thật bất ngờ.Những con gió cũng giật bay chiếc mạng che mặt của Ỷ Lan.
Hai mắt của nàng lúc này là một bùng bùng rực lửa, khoé mắt của nàng còn có những đốm lửa toé ra. Lúc này nàng cũng đã huỷ bỏ nguỵ trang của bản thân mà trở về nhan sắc xinh đẹp vốn có của mình. Mái tóc của nàng theo khí thế mà tung bay khiến cho nàng có một vẻ anh khí cực kỳ xinh đẹp.
Sắc đẹp khiến bao người ngỡ ngàng.Nhưng đối với hắn, cũng chẳng có gì là quá kinh diễm cả.
- Tiểu thư, xin người hạ thủ lưu tình!!!
Không biết chui từ đâu ra thêm một lão giả, hớt ha hớt hải chạy lại.
Thế nhưng nàng dường như lại chẳng nghe thấy lời kêu gọi của lão ta, chiêu thức của nàng cũng đã không còn có thể thu hồi lại được nữa, lúc này, năm viên viêm hoả cầu đã hoà lại làm một, biến thành một viên hoả ngọc cự đại, bắn thẳng về phía Yasuo. Tất cả những người có mặt ở đây cũng đều cảm nhận được sức mạnh kinh khủng đến từ viên hoả ngọc kia.
-Kiếm kĩ-Vô ảnh kiếm...Hồi Thiên.
Âm thanh the thé phát ra.
OÀNH.........
Một luồng khói bụi mịt mù, Vũ Nguyệt cũng có phần lo lắng đứng ngồi không yên.Tuy thấy Yasuo bình tĩnh nhưng không thể ngừng suy nghĩ lại được.
Bụp....
Ỷ Lan bất tỉnh gục xuống...
Lão giả kia mau chóng chạy lại, đỡ lấy nàng.
Còn Yasuo....
Hắn ngoại trừ một phần vạt áo bị cháy xém, để lộ ra phần giáp bên trong thì không hề hấn gì cả.
-Hảo tiểu tử, ngươi thắng.
Đế Tuyệt công bố.Hắn cũng chỉ gật đầu một cái rồi bước xuống.
Đế Tuyệt nhìn phần sân tanh bành kia thì cũng cười cười.
-Được rồi, tạm thời chúng ta đổi sân đấu trước.
Lão cũng vừa được mở mang tầm mắt, tuy có hơi khó quan sát vì kiếm tốc thực sự rất nhanh, nó cắt quả cầu kia ra thành từng mảnh nhỏ đến chính lão cũng phải khâm phục sát đất.Chỉ trong vòng một phần mười vạn giây thôi,tốc độ đó thực sự quá kinh khủng, lại nói thanh kiếm lạ kia, vậy mà phẩm chất Sử Thi cấp bậc, tuy được giấu rất kĩ, nhưng lão vẫn nhìn ra được.
-Sóng sau đè sóng trước, nhân tài nối nhân tài, xem ra Long tộc ta vẫn còn hi vọng quật khởi!!!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
-Con không sao thật chứ???
Vũ Nguyệt quan tâm hỏi.Rà soát trên người hắn thật kĩ càng một lượt.
-Không sao mà mẹ.
Hắn cười hì hì như đứa trẻ con lên ba.
Vũ Nguyệt cũng chỉ biết gật đầu.
-Không sao là tốt rồi.
Sau đó Vũ Nguyệt cho người mang tới đồ ăn do nàng tự tay làm.Cũng chính vì tự tay làm mà khiến bao hạ nhân, kẻ hầu sửng sốt.Dù sao với 1 thân phận công chúa đích thân tự tay làm đồ ăn thì không biết kẻ kia được mực nào coi trọng.
Và tất nhiên, kẻ đó ở đây là Yasuo hắn rồi.
Hai người tiếp tục câu chuyện, hắn cũng có nhắc tới Emilya.Dù sao vẫn phải "báo cáo " với mẹ một tiếng.
-Công chúa, có ba người Nam Cung gia muốn gặp người, tỳ nữ đã bảo bọn họ chờ tại Trích Tinh Lâu.
-Được rồi, ngươi lui đi.
Vũ Nguyệt phất tay.
-Yasuo, đi với mẹ chứ???
-Được ạ.
Yasuo lại khoác lên mình chiếc áo choàng trùm kín người.
Vũ Nguyệt cũng chỉ mỉm cười, nếu nó muốn bí ẩn thì cứ để nó bí ẩn đi.
Ngoài 2 người thì cũng có thêm hai thị nữ khác đi cùng.
Điều ngạc nhiên nhất đối với bọn họ cũng chính là hắn, có lẽ chỉ có hai người mới biết, đồ ăn công chúa làm, là dành cho hắn, chỉ là, nhân dạng hắn như nào thì hai người chưa biết được.
Chỉ có hai từ nể phục để diễn tả suy nghĩ của hai người, còn suy nghĩ khác, bọn họ không dám ah.
Đi lên tầng 7, cũng là tầng cao nhất, nơi dành cho "những người có quyền".
-Tham kiến công chúa.
Vũ Nguyệt gật đầu nhìn qua ba người.
-Hẳn đây là gia chủ Nam Cung gia???
( Vốn đều là người Long tộc mang họ Long nhưng dần dần hình thành các chi nhánh gia phả khác nhau nên cũng chia thành gia tộc khác nhau)
Vũ Nguyệt quay về phía một người cũng râu tóc bạc phơ nhưng cả người tỏa ra một loại khí chất nhàn nhã hiền hòa.
-Công chúa quá lời, bây giờ cũng chỉ là một lão già hết thời...hà hà...
Lão già cười nhạt.
Mà làm ba người chấn kinh, hắn ngồi xuống bên cạnh Vũ Nguyệt mà không hề bị cản trở của hai thị nữ, cũng như Vũ Nguyệt sắc mặt tươi cười không đổi.
Lão già thử phóng ra một chút khí lực như muốn thăm dò hắn, nó liền biến mất vô ảnh vô tung.
"Tu vi người kia nhìn không thấu!!!" Đó chính là suy nghĩ của lão.
Vũ Nguyệt cũng nhận ra lão muốn thử Yasuo nhưng chưa có vội vàng ngăn cản.
Chỉ thấy lão giả gật gù.
-Hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy, không biết người đây có thể cho chúng ta xem nhân diện???
Hắn thấy Vũ Nguyệt gật đầu xác nhận cũng gật đầu.
Rũ xuống chiếc áo choàng để hiển hiện ra một thanh niên tuấn mĩ....
-Ồ,....còn trẻ như vậy.Tiền đồ rộng mở.
Lão già cũng tấm tắc khen ngợi.
-Đa tạ ngài đã khen, bất quá,ta cũng chỉ là một chiến sư nho nhỏ.
Hắn cũng đáp lại.
Lão già giật mình, nhưng rồi cũng ngờ ngợ ra điều gì, che giấu tu vi, đúng là có rất nhiều cách, dễ hiểu thôi.Nhưng trẻ như vậy đã biết liệu sự, vẫn là rất có triển vọng.
-Là ngươi!!!
Bất chợt Ỷ Lan ở phía sau mới cất tiếng lên.
-Gia gia, chính hắn là người cùng với Na tỷ....
Càng về sau, thì âm lượng càng nhỏ, một phần do nàng nhận thấy sự thất thố của mình, một phần vì chuyện sau có chút mờ ám.
-Ngươi nhận biết hắn???
Lão già hỏi.
-Không, chỉ là một lần tình cờ.....ta đi tìm Na tỷ mà thấy hắn cùng Na tỷ....
Ỷ Lan cũng không biết nói sao cho phải, dù sao đêm khuya thanh vắng, cũng không biết hai người phát sinh quan hệ gì...
-Đúng là ta có được một người, nàng là Long Na thì phải, giúp ta chữa thương.Còn chuyện bậy bạ gì ngươi nghĩ thì chắc chắn không.!!!
Yasuo cũng thừa nhận, nhân tiện châm chọc Ỷ Lan đôi chút.
-Ngươi.....ngươi.....
-Ngươi....ngươi cái gì....Làm sao, nếu ngươi không tin,có thể đi tìm Long Na nói chuyện, à, còn có một tỷ nữ tên Lan Hoa thì phải, nàng cũng có thể làm chứng cho ta mà, phải không???
Ỷ Lan thẹn quá không biết nói gì, lập tức quay người rời đi....
-Được rồi, lão nhân gia đây có thể dễ dàng nói chuyện rồi chứ???
Yasuo quay ra hỏi lão già.
Lão cũng gật đầu hướng Vũ Nguyệt thập phần thành kính nói
-Công chúa, xin người giúp ta một chuyện....
-Nam lão, có chuyện gì, nếu giúp được ta sẽ giúp ngài hết sức.
-Haizzz, chỉ cần công chúa nhận Ỷ Lan làm đệ tử....dù không phải chân truyền cũng được...
-Có thể, nhưng có chuyện gì sao Nam lão???
-Hazzz, đa tạ công chúa rồi.Chỉ là, Nam Cung gia chúng ta sắp không thoát khỏi kiếp nạn này, mong người có thể giúp lão già này, để đứa bé kia thành người là ta đã mãn nguyện lắm rồi.
-Kiếp nạn???
Vũ Nguyệt như muốn hỏi thêm điều gì đó thì lão già cũng lắc đầu.
-Vậy còn Long Na.???
Hắn bất chợt hỏi.
-Nàng vốn không phải người Nam Cung gia, có người đến đón nàng trở về an toàn rồi.
Lão già nhìn hắn rồi cũng trả lời, còn đưa cho hắn nửa miếng ngọc bội lục bích.
Lão già cũng trao lại cho Vũ Nguyệt một chiếc nhẫn được khắc họa tinh xảo, tỉ mỉ.
-Hi vọng công chúa hoàn thành giúp ta tâm nguyện cuối cùng này, đến khi nào Ỷ Lan đủ trưởng thành thì mới đưa nàng chiếc giới chỉ này.Mọi chuyện phiền người rồi.
Lão giả cúi đầu một cách chân thành.
Hai người cũng rời đi Trích Tinh Lâu.
-Ah,.....mẹ!!!
Vũ Nguyệt bất ngờ nhéo tai hắn.
-Khai mau, rốt cuộc con đã làm gì con nhaf người ta....
-Con không có mà.......
-Thật không?
-Thật!!!
Yasuo với bộ mặt thật thà hết sức chắc như đinh đóng cột khiến Vũ Ngyệt bật cười.
-Mẹ, vậy còn người vừa rồi???
-Từng là đạo sư của mẹ.
Yasuo cũng không hỏi thêm.
Sau đó.
Hai người..
Một phòng...
Không quần áo....
Chỉ là tắm chung thôi mà!!!
-Tiểu quỷ, làm sao, ở với con gái nhà người ta hơn bên cạnh mẹ hả!!!
-Không ạ, chỉ là...
Đúng là Yasuo cùng với Vũ Nguyệt, thực sự mẹ hắn rất đẹp, chỉ là hắn không có lỡ...
Nhưng bực này chiều chuộng thì cũng kích thích quá a.
Vũ Nguyệt thân thể trần trụi ôm lấy thân thể tráng kiện của hắn, bộ ngực mềm mại cũng ép vào sau lưng.
"Cưỡng chế thanh tĩnh"
Yasuo cảm thấy đầu óc như thanh tĩnh hơn, ít ra thì hắn nhìn Vũ Nguyệt cũng bớt đi phần nào dục niệm.
-Mẹ, con muốn ngủ.....
-Ừ...
Vũ Nguyệt cũng nhẹ nhàng trả lời.
Yasuo dựa đầu vào bộ ngực mềm mại của mẹ nó, thân thể nhẹ nhàng tựa vào mẹ, 2 mắt cũng nhắm lại.
Hắn hi vọng, tốt nhất là đừng có làm gì sai trái với mẹ.
Nhưng hắn thực sự nhầm, có lẽ, hắn không biết, vốn người Long tộc thể chất hơn người thường rất nhiều, mà ham muốn chuyện đó cũng vậy.Vũ Nguyệt đã bao năm chịu đựng, chỉ là, nhìn Yasuo khiến sự ép bức kia bị phá vỡ, cùng với từ Yasuo có một khí chất cuốn hút, rất muốn thân cận, yêu thương, cho dù là bất cứ việc gì.
Chính nó cũng đẩy mối quan hệ của mẹ con....ngày càng thắm thiết.
Chỉ là, lần này hắn được chiều chuộng.....một cách đầy bất ngờ.
Yasuo tỉnh lại, thấy Vũ Nguyệt trần trụi nằm bên cạnh,vẫn còn dấu vết của cuộc đại chiến cũng như mùi hương đặc trưng của cuộc ái ân thì hắn cũng đại khái biết chuyện gì đã xảy ra.
"Vẫn là tránh không được, mà thôi..."
Hắn chỉnh lại đầu tóc cho Vũ Nguyệt, đắp một tấm mền che đi xuân quang rồi ra ngoài.
Nhìn Yasuo mỉm cười ngồi cạnh giường làm Vũ Nguyệt cũng có phần hổ thẹn.
-Mẹ...
Vũ Nguyệt như muốn nói gì thì hắn cũng chỉ mỉm cười rồi lắc đầu.
-Không sao đâu mẹ, chỉ cần mẹ....đừng bỏ con là được....
Yasuo chầm chậm nói ra, hắn lo nhất chính là Vũ Nguyệt sẽ ròi đi.
Vũ Nguyệt ôm lấy hắn.
-Ngốc tử, mẹ hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi con rồi mà...
Nghe hắn nói vậy làm Vũ Nguyệt cảm thấy an tâm hơn phần nào, cũng như muốn cho hắn thấy mình sẽ luôn ở bên,sẽ không bao giờ bỏ rơi đứa con này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Còn lại 10 người thì Vũ Nguyệt thay đổi quyết định, sẽ để đến lúc về đế đô rồi sẽ chọn ra người chính thức.
Thực ra thì Vũ Nguyệt cũng chẳng mong muốn có đệ tử làm gì, đó chỉ là ý định của người kia.
Với nàng, có đứa con này là tốt rồi, vậy nên dành thời gian nhiều nhất cho hắn là điều tất nhiên.
-Yasuo, sắp tới có một phiên đấu giá, muốn đi chứ???
-Đấu giá??? Được ah...
Yasuo làm bộ suy nghĩ gì đó, rồi bày lên bàn không biết bao nhiêu thập phẩm thành đan.
-Mẹ, người cầm lấy chỗ này trước đã...
Và hắn lại diễn lại một màn, tiếp tục lôi ra một số...."đan lỗi" cửu phẩm.
--Còn chỗ này mẹ có thể giúp con đấu gia được chứ???
Vũ Nguyệt có hơi bị choáng váng, Yasuo làm sao có nhiều thập phẩm thành đan như vậy, lại còn coi như cỏ rác không kém như vậy...
Đại đa số đều là đan trị thương, giải độc, phần ít là dùng để đề thăng tinh thần lực.
Bất ngờ thì bất ngờ,Vũ Nguyệt cũng không hỏi nhiều mà gật đầu đồng ý.
Lấy thân phận của nàng, đem bán cửu phẩm đan dược "miễn cưỡng" không gây lên gì sóng thần gió bão...
Từng đường kiếm mượt mà, đơn giản, những chiêu kiếm không có chút hoa mĩ gì, nhưng khi kết hợp chúng lại với nhau tạo thành một chuỗi kiếm chiêu vô cùng đẹp mắt. ( Vốn Yasuo cũng thế, chỉ có q chọc và e lướt đánh thường..., do ae trình độ kĩ thuật đánh nên tự dưng sẽ thấy đẹp, hay thôi)
Vũ nguyệt cũng yên lặng nhìn Yasuo múa kiếm.
Đợi đến lúc kết thúc, Vũ Nguyệt mang một chiếc khăn, lau đi những giọt mồ hôi còn đọng trên khuôn mặt hắn.
-Được rồi, tiểu quỷ, đan dược của ngươi đúng là gây không ít sóng gió cho phiên đấu gia lần này rồi.
Hắn chỉ cười xòa, hệ thống coi những thứ này là rác không khác cho lắm ah, đều là hàng "free" mà hệ thống đem thải cho hắn.
Cảm thấy sức đả kích quá lớn ah.
-Bọn họ đang ra sức thông báo trong toàn thành cũng như phạm vi lân cận, còn đây...
Vũ Nguyệt đưa cho hắn một tấm thẻ bài vàng kim rực rỡ, khắc 3 chữ nổi bật Như Ý Lâu.
-Như Ý Lâu???
- Nó là đấu giá hội lớn nhất của Long tộc,cũng đã mở rộng ra bên ngoài ở một số nơi.Như Ý Lâu địa chính nằm ở đế đô, đến khi trở về mẹ sẽ dẫn đi...
Hắn cũng gật gù.
"Hệ thống, tìm kiếm thông tin Như Ý Lâu"
"Ting, Như Ý Lâu, đấu giá buôn bán thương hội lớn nhất của Long tộc do Đông Phương gia gia chủ làm Lâu chủ và người kế vị Đông Phương gia chủ là Long Na, hay còn gọi Đông Phương Thanh Diệp.
Như Ý Lâu còn có buôn bán nhiều loại nguyên liệu đan dược, luyện khí cấp A, cung cấp phần lớn đan dược cho Long tộc.
Ngoài ra, Như Ý Lâu cũng là cầu nối đưa những vật tư, tài nguyên, khí bảo từ bên ngoài về Long tộc.
Như Ý Lâu đặt tại Thăng Long Thành, đế đô của Long tộc, các cơ sở của nó trải dài khắc địa bàn Long tộc, không nơi nào không có.
..."
Hệ thống cung cấp thêm cho hắn một số thông tin cần biết về Như Ý Lâu.
Hắn trầm ngâm lại một chút, không nói gì thêm.
-Yasuo,....
Vũ Nguyệt khẽ gọi liền kéo hắn từ trong suy nghĩ ra.
-Dạ...
-Cái này cho con.
-Hử...
Hắn nhìn Vũ Nguyệt cầm một thứ gì đó, có vẻ quen quen....
-Kiếm!!!
Bỏ lớp Kim tằm tơ bọc bên ngoài ra, một thanh Katana đen tuyền hiện hữu trước mắt.
Hắn cầm thanh kiếm lên, cảm giác rất vừa tay...
"Kích hoạt thuộc tính Song Kiếm-Ma kiếm ác mộng
Tăng tốc độ cộng thêm 50%
Tăng sát thương vũ khí kiếm 100%
Tấn Ảnh Kiếm Quyết (bị động)
Phá giáp cộng dồn, 1% mỗi đòn đánh trúng
Phệ Linh-Hút 0,001% HP/MP mỗi đòn đánh thường.
Tấn Ảnh Kiếm 1 (chủ động, có thể tấn cấp, tối đa là cấp 10)
-Gây sát thương lên một mục tiêu bằng 150% sát thương
-Gây sát thương diện rộng bằng 90% sát thương"
Lập tức, thông tin kĩ năng truyền vào đầu hắn lập tức ghi nhớ.
Yasuo nghệt mặt ra như bị ngáo....
Khóe miệng hắn dần kéo lên nụ cười, cười, cười muốn rách mồm....
Hắn ôm lấy Vũ Nguyệt rồi vui mừng như một đứa trẻ con không hơn không kém.
-Cảm ơn mẹ!!!
Vũ Nguyệt còn ngỡ hắn không thích thì thấy Yasuo ôm trầm lấy mình nên cũng mặc kệ, cứ để nó vậy, khẽ xoa đầu hắn.
-Con thích là được rồi....
Đứng trước mặt hồ rộng lớn, Yasuo tay cầm song kiếm...
-Tấn Ảnh Kiếm!!!
2 Thanh Katana cùng sáng lên, 1 thanh là một màu lục ngọc, 1 thanh là một màu đen tuyền.
Hắn tiếp tục chiêu thức, 2 chân đứng tấn, 2 thanh kiếm gác chữ thập lên nhau phía sau lưng.
Dường như có thêm một nguồn lực vô hình sắp bùng nổ trong đòn kế tiếp vậy, áp lực như đè nặng hai vai.
Phần đất nơi hắn đứng cũng lún xuống quá đầu gối.
-Xoẹt.....
Hai lưỡi kiếm khí xanh đen bắn ra va chạm với nhau.
Mà điều đặc biệt hơn, dường như trong khoảnh khắc đó, thời gian chậm, chậm đi rất nhiều, hắn như có thể nhìn rõ ràng từng chút một như thước phim quay vô cùng chậm vậy.
Bùm......
Vẫn chưa hết, một kiếm ảnh nửa xanh nửa đen từ bầu trời liền cắm xuống mặt hồ, tạo lên một cơn sóng thần cao tới hơn 100m rồi mới rơi xuống.
Mùi máu thoang thoảng trong không khí.
Nước hồ bắn văng tung tóe ra xung quanh, đổ ập xuống người hắn....
Yasuo thở dốc.
-Hay ah, lại còn dương đông kích tây, chỉ là hơi tốn sức ah...xem ra với thực lực bây giờ, chắc miễn cưỡng dùng được 2 lần.
Hắn lại nhìn hai thanh kiếm đã trở lại nguyên trạng.
-Cái gì đây???
Một xác con "cá trê" vắt vẻo trên một thân cây gần đó.
Con cá trê này to, thực sự rất to luôn a, dài chắc cỡ 10m lận, trên đầu nó còn đính một viên đá nhỏ cỡ nắm tay.
"Trê tinh-Yêu thú cấp 7
Tai bay vạ gió bất ngờ trúng đòn mà chết"
Hắn liền không thương tiếc lấy xuống...
Còn dóc thịt lột ra, trừ lại bộ xương trắng thì hắn bỏ lại rồi mới rời đi.
Những con yêu thú nhỏ hơn thì tranh giành những gì còn sót lại...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Về phần thịt con cá trê, tất nhiên liền biến thành món ăn cao cấp luôn rồi, đâu phải ai cũng có khả năng ăn thịt yêu thú cấp 7 đâu.
Phải nói, cái này hay không bằng hên.
Ngoài kia không biết bao kẻ cố gắng săn yêu thú lấy thịt mà đa phần đều bị hỏng do trong quá trình giao chiến, mà Yasuo hắn, chỉ là thử cái kĩ năng mới thôi mà.
Còn viên đá kia có tác dụng với người kĩ năng ma pháp cao, cần tới tinh thần lực.
Vẫn là đưa cho Vũ Nguyệt đi.
Còn đối với hắn, có lẽ hơi phế khi mà tinh thần của hắn được hệ thống bảo hộ, dù thân thể bị đánh bầm dập trọng thương gần chết đi nữa, nếu không phải do hệ thống thì tinh thần của hắn sẽ không hề mảy may chút thương tổn hay áp lực gì cả.
Hôm nay là ngày diễn ra phiên đấu ra rất đáng được mong chờ kia.
Đường đi tới Như Ý Lâu cơ sở kia hôm nay tấp nập hơn ngày thường rất nhiều.
Thiên Lí Mã yêu thú kéo xe chạy đều là dừng lại ở Như Ý Lâu trước cửa, bọn họ đều là dùng tốc độ tốt nhất để tới tận nơi này.
Kể cả là những gia thế nơi đế đô nghe ngóng được tin tức này cũng đổ xô về đây.
Nếu là người ngoài lầm tưởng nơi này là đế đô mới giống cũng không chừng.
2 tên hộ vệ to con đứng canh cửa, tu vi sơ sơ cũng đạt chiến sư sơ đẳng.
Đúng là ăn lên làm ra có khác.
Thiếu gia quý tử, phú ông,phú bà nhà giàu quý tộc các kiểu đều bước xuống xe liền có kẻ đón tiếp, nhìn rất nồng nhiệt.
Người nào cũng mang một chiếc lệnh bài bằng bạc, cho thấy địa vị cũng không nhỏ, những tì nữ đón tiếp cũng kính cẩn mời bọn họ vào trong.
2 người áo choàng trùm kín đi bộ đi tới cửa liền bị một tên to con ngăn lại, nhường đường cho đám nhà giàu quý tử kia vào trước.
-Xuất lệnh bài của ngươi!!!
Một tên hắng giọng, coi thường.
Hắn chìa chiếc lệnh bài vàng kim ra... làm tên kia giật mình, sửng sốt.
Còn Yasuo, vốn nếu hắn đi một mình thì không nói, nhưng bây giờ bên cạnh là mẹ hắn, ngươi có thể coi thường ta, nhưng người thân của ta thì không.
Tên kia định cầm lấy, xem chiếc lệnh bài thì hắn thả tay, để mặc chiếc lệnh bài vàng kim rơi xuống đất, không hề có ý định nhặt lên.
Một tì nữ nhìn thấy tình hình không ổn cũng chạy đi gọi trưởng phòng.
-Ngươi đây là ý gì???
Tên to con hỏi.
-Ý gì, chỉ là lỡ tay thôi, ngươi nhặt lên dùm ta???
-Ngươi đùa ta chắc
Nói xong tên to con vận sức,muốn 1 cước dẫm nát chiếc lệnh bài vàng kim.
Yasuo liền vỗ tay, tên to con chưa kịp đạp lên, liền bị một chưởng chấn bay tít tắp, hộc máu trợn mắt chết tại chỗ.
-Đại nhân, mong ngài bỏ qua cho, tiểu nhân có mắt không tròng, đáng chết....
Người trưởng phòng đi tới trước mặt hai người, nhặt lại tấm lệnh bài, làm sạch nó cẩn thận rồi trả lại cho hắn.
Yasuo cũng nhận lấy chiếc lệnh bài, dù gì hắn cũng không có ý định gây khó dễ thêm.
-Mời....
Người trưởng phòng khom lưng cung kính mời hai người.
Đám tì nữ nhìn thấy cảnh này cũng hồn bay phách lạc, không ngờ chính trưởng phòng lại phải cung kính như vậy.
Hai người cũng gật đầu đi vào trong.
-Dọn đi.
Trưởng phòng lạnh lùng chỉ về cái xác chết.
Chỉ có hắn cùng một lão sư khác biết thân phận của hai người kia.Dù chỉ lấy thân phận của người kia cũng đủ để bọn họ cung kính tiếp đãi rồi, chưa kể, người kia còn mang tới là cửu phẩm thành đan đấu giá nơi bọn chúng a.
Lần này thành công, đảm bảo hắn sẽ có công lao không nhỏ.Mà sai lầm nhất lại từ tên hộ vệ không biết trời đất kia, nếu không phải dễ dàng như vậy bỏ qua thì chắc chắn hắn liền mất việc, chết cũng chưa biết chừng.
Trưởng phòng dẫn 2 người lên một căn phòng đặc biệt vip, có thể quan sát toàn bộ phiên đấu giá,căn phòng cũng được bảo đảm an toàn, bố trí thị nữ luôn sẵn sàng phục vụ, cho dù nhu cầu về chuyện đó cũng có thể.
-2 ngươi ra ngoài được rồi.
Vũ Nguyệt lệnh cho hai thị nữ ra ngoài khiến cả hai như thoát khỏi cửa tử vậy, lỡ làm gì sai không biết có chết như tên vừa rồi không nữa.
Lúc này thì cả hai mới rũ chiếc áo choàng xuống.
Hắn ngồi xuống bên cạnh Vũ Nguyệt quan sát xung quanh.
Một nữ nhân, quần áo khiêu gợi hết sức, ngực nở mông cong, kích thích ham muốn nam nhân bước lên đài.
-Xin chào quý vị đã đến với Như Ý Lâu chúng ta ngày hôm nay!!!Ta là Vũ Mị, cũng là người điều hành buổi đấu giá ngày hôm nay.
Âm thanh nhẹ nhàng nhưng ai nấy đều nghe rõ, trong đó còn có sức dụ hoặc khiến bao vị phu nhân liếc mắt nhìn phu quân của mình.
-Luật rất đơn giản, kẻ ra giá cao hơn thì thắng.
Trong phạm vi Như Ý Lâu tuyệt đối không có sinh sự, nếu không đừng mong bước vào đây thêm một lần nào nữa.
Vẫn nhẹ nhàng, nhưng lần này đem đến cho người ta cảm giác rừng rợn, lạnh sống lưng.
Nhưng vẫn là không thể không dán mắt vào cơ thể nóng bỏng câu dẫn nam nhân kia được, đa số bọn công tử ca đều là nuốt nước bọt ừng ực.
-Cũng không làm mất thời gian của quý vị.Phiên đấu giá chính thức bắt đầu.
Vũ Mĩ đứng sang một bên.
-Đầu tiên sẽ là một ưu tú linh dược, có tác dụng trợ thai.Mẹ khỏe trẻ thông minh, có cơ may tăng lên thiên tư của con.Giá khởi điểm 100 kim cương.Mỗi lần tăng không thấp hơn 5 kim cương.
( 1 kim cương = 100000 vàng = 1000000 bạc = 10000000 đồng)
Bên dưới là một màn nghị luận sôi trào, tuy là ưu tú linh dược nhưng có vẻ không có tác dụng trực tiếp, còn nữa, cái bọn họ mong chờ còn ở phía sau.
Thế nên, những người "nghèo" hơn thường biết tự lượng sức, tranh thủ cơ hội này mà mua một số đồ tốt lúc này.
-120 kim cương
-140
-160
-200
Một tên trung niên hô lớn.
-200 kim cương lần thứ nhất
-200 kim cương lần thứ hai
-200 kim cương lần thứ ba
-Thành giao!!!
Thị nữ mang chiếc khay đựng linh dược tới chỗ người mua, giao dịch nhanh gọn tay giao tiền, tay giao hàng.
-Vật phẩm tiếp theo, Hiếm có binh khí -Tiêu Dao Kiếm!!!
Một thị nữ ăn mặc hở hang, mang một chiếc khay đặt thanh kiếm bên trên.
Vừa nhìn thấy nó, mọi người đã mơ hồ cảm nhận được luồng sát khí tỏa ra từ nó.
-Tiêu Dao Kiếm- Phẩm chất hiếm có, sắc bén kinh người chém sắt như chém bùn, người mang nó như tăng thêm một thành chiến lực.
Là một thanh lợi kiếm mạnh mẽ, giá khởi điểm- 500 kim cương, mỗi lần tăng không thấp hơn 50 kim cương.
-600
-700
-900
-900 kim cương lần thứ nhất
-900 kim cương lần thứ hai
-1500 kim cương.
Âm thanh có chút khàn đặc của một lão gia phát gia từ trong một căn phòng.
Mọi người đều hướng mắt nhìn về phía đó rồi lại ra vẻ thất vọng.Bọn họ không bì được so với người giàu.
-2000 kim cương!!!
Hít hà một ngụm khí lạnh, tuy hiếm có vũ khí kia thật sự rất tốt, nhưng bọn họ không muốn tốn thêm tiền vào nó nữa.
-2000 kim cương lần thứ nhất
-2000 kim cương lần thứ hai
-2000 kim cương lần thứ ba
-Thành giao!!!
-Vật phẩm kế tiếp, đảm bảo nam nhân các vị hẳn sẽ ưa thích!!!
Vũ Mị thốt lên khiến bao kẻ cũng háo hức, có thể khiến nam nhân yêu thích chính là ba thứ tiền quyền và mĩ nhân.
Mà trong trường hợp này, tất nhiên sẽ là cái thứ ba.
4 tên cao to lực lưỡng mang ra một cái lồng, bao trùm lên là một chiếc khăn đỏ che đi bên trong.
-Chủ của nàng ta vì thiếu thốn mà đem bán lại Như Ý Lâu ta, nay xin mời các vị giám định...
Còn công dụng, chắc hẳn các vị đều biết.
Vũ Mị cũng không nói gì thêm.
-Giá khởi điểm 2000 kim cương, mỗi lần tăng không thấp hơn 200 kim cương.
Chiếc khăn đỏ bị kéo xuống, để lộ ra một thân thể trắng noãn, trừ phần ngực cùng hạ thân được che đi bằng một tấm vải.
Khuôn mặt tinh xảo, nhưng trên nó là nỗi sợ hãi bao trùm.
-Hà..... có lẽ tầm tuổi 12, nếu như là 21 thì....đáng giá, đáng giá...
-Vừa có thê thiếp, lại có một song tu, hà hà....
Bao kẻ cười dâm tà như sói đói nhìn cừu non vậy, ánh mắt chằm chằm nhìn vào thân thể nàng.
-2500
-3000
-3700
-4000
...
Giá cả nhanh chóng đẩy lên nhưng dường như không kìm lại cơn kích tình này được.
-Mẹ....
-Con muốn nàng ta???
Yasuo gật đầu.
Vũ Nguyệt cũng nhìn Yasuo, trong ánh mắt nó kiên định, cũng chẳng có chút dục niệm nào.Vũ Nguyệt lại nhớ đến Kami, đứa nhỏ mà Shenna dẫn về...Chỉ là, Kami cũng rời xa nàng khi được mang đi rèn luyện ở một nơi xa...
-Ừm...Nếu con muốn thì cứ tùy ý đi.
Vũ Nguyệt gật đầu.
-7000
...
-10000
Yasuo dứt khoát hô lên.
Phòng đấu giá im lặng, không một ai nói câu gì.
Cũng vì thế mà dẹp gọn những tên có ý định tranh giành tiếp sang một bên.
Ánh mắt như đổ dồn về phía căn phòng của hai người.
-10000 kim cương lần thứ nhất!!!
-10000 kim cương lần thứ hai.
-10000 kim cương lần thứ ba
Không một ai có ý định tranh giành.
-Thành giao!!!
Cô gái bị đem đi thì cả phòng dường như mới ồn ào trở lại.
2 tì nữ dẫn cô gái tới phòng của hai người.
Vũ Nguyệt đưa cho bọn họ một túi kim cương rồi cả hai lui đi, tiện tay lấy luôn một bộ quần áo, đưa cho cô gái kia.
-Ngươi mặc vào...
Cô gái tuy có chút sợ hãi nhưng cũng nghe lệnh mặc vào.
-Được rồi, ngươi có thể đi!!!
Yasuo mặt không cảm xúc phất tay...
Nhưng cô gái nhỏ vẫn thẫn thờ, môi nhỏ hấp háy nhưng nói không lên lời.
-Ta nói ngươi được tự do, hiểu rồi chứ???
Đôi chân nhỏ khụy xuống, khuôn mặt đau khổ.
-Mẹ à, con phải làm sao đây...
Nhưng Vũ Nguyệt thì không biểu tình nhìn hắn, ý nói tùy hắn thôi.
Yasuo cười khổ.
Hắn khẽ đỡ cô bé lên.
-Ta nói thẳng, ta có thể không xấu, nhưng cũng chẳng phải người tốt, có thể một ngày nào đó, đem ngươi ra hấp diêm, giết ngươi,...ngươi vẫn còn dám theo chứ!!!
Tuy không hiểu hấp diêm là gì nhưng cô gái nhỏ vẫn gật đầu chắc nịch.
-D...a.á.....m......
Giọng nhỏ run run bật thốt lên lời.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện