[Dịch] Đế Bá - Sưu tầm

Chương 4 : Tẩy Nhan Cổ Phái (hạ)

Người đăng: 

.
Tin tức Lý Thất Dạ trở thành thủ tịch đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ phái nhanh chóng truyền ra khắp nơi. Những người trong lớp cao tầng cũng không oán giận gì nhiều, bởi bọn họ vốn không có lựa chọn nào khác khi đối mặt với Tẩy Nhan Cổ lệnh. Một phế vật như Lý Thất Dạ chẳng qua chỉ là gặp may mắn mà thôi. Nhưng các đệ tử trẻ tuổi đời thứ ba lại không như vậy, vì đơn giản theo quy luật từ xưa đến nay, đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái hầu hết đều xuất thân từ trong đám đệ tử. Hơn nữa, người giữ chức thủ tịch nhất định phải lập được công lao hiển hách và trải qua khảo nghiệm nghiêm khắc của các vị trưởng lão mới được công nhận. Đã thế, thủ tịch đại đệ tử ngoài việc sẽ được chưởng môn tự mình truyền thụ công pháp, còn có cơ hội tiếp xúc với các loại Đế thuật cao cấp. Điểm then chốt cuối cùng chính là từ xưa đến nay thủ tịch đại đệ tử đều có cơ hội rất lớn trở thành chưởng môn đời sau. Mà theo tình hình hiện tại, chưa có ai trong nhóm đệ tử đời thứ hai trúng tuyển vị trí này, điều đó có nghĩa rằng vị trí thủ tịch chắc chắn sẽ được lựa chọn từ hàng ngũ các đệ tử đời thứ ba. Những người phản ứng gay gắt nhất chính là những đệ tử ưu tú có tư chất tốt, thiên phú cao và lập được không ít công lao to lớn cho môn phái, nên bọn họ cực kỳ căm giận, bất bình với việc Lý Thất Dạ đoạt được ngôi vị này. Nhất thời toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái xôn xao náo động. - Một tên phàm phu tục tử với phàm thể, phàm luân, phàm mệnh có tư cách gì làm thủ tịch đại đệ tử chứ? Vài thiên tài hậm hực nói. - Người như vậy chính là sự sỉ nhục đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta. Một vài thiên tài lớn tuổi hơn tuy không cam lòng nhưng cũng chỉ thở dài: - Ai bảo hắn may mắn có được Tẩy Nhan Cổ lệnh, các trưởng lão cũng phải bó tay mà chấp nhận. Cũng có thiên tài tràn đầy tự tin với bản thân, lạnh lùng cười: - Cũng chỉ là đại đệ tử mà thôi, kẻ bất tài như hắn không có thực lực cùng ta tranh giành chức chưởng môn. Ai nói thủ tịch đại đệ tử thì chắc chắn sẽ trở thành chưởng môn chứ! - Nếu hắn không biết điều, ta sẽ không ngại dạy bảo hắn một chút. Nhưng dù nói thế nào đi nữa, cho dù Lý Thất Dạ thật sự không có tư cách tranh giành chức chưởng môn, nhưng cả đám đệ tử vẫn đều cảm thấy khó chịu trong lòng khi phải gọi một tên bất tài ít tuổi như Lý Thất Dạ bằng đại sư huynh. - Miếng Tẩy Nhan Cổ lệnh duy nhất chưa được thu hồi không phải đang nằm trong tay Tam Quỷ Gia ư? Sao lại rơi vào tay tiểu tử kia được? Lại có đệ tử không nén được hiếu kỳ hỏi. Việc Tam Quỷ Gia sở hữu miếng cổ lệnh cuối cùng cũng không phải là bí mật to lớn gì, Tẩy Nhan Cổ phái vẫn muốn thu hồi lại nó, nhưng chỉ là Tam Quỷ Gia khăng khăng không đồng ý mà thôi. Vì thế hầu như ai ai cũng thấy kỳ quái khi Lý Thất Dạ có được nó. - Hắc hắc, nghe nói tiểu tử này còn có chút thủ đoạn, chỉ không biết hắn lừa gạt lão quỷ háo sắc kia như thế nào thôi. Một vị đệ tử khác lạnh lùng cười trả lời: - Nghe người ta nói, lúc trưởng lão phái người đi xác minh chuyện này, Tam Quỷ Gia đang vui chơi khoái hoạt ở Thúy Hồng Lâu, rất có thể tiểu tử này đã mời Tam Quỷ Gia ăn chơi thoải mái để đổi lấy cổ lệnh không chừng. Nói đến đây, vị đệ tử này hậm hực hừ một cái, trong lòng còn cảm thấy buồn nôn. - Thì ra hắn và lão quỷ mê gái kia cùng một giuộc. Nghe kể như vậy, đám đệ tử khác thốt lên đầy khinh thường. Tuy đồn đại rằng Tam Quỷ Gia là con riêng của một đại chưởng môn nào đó, nhưng từ trên xuống dưới của Tẩy Nhan Cổ Phái đều không chào đón lão quỷ hám gái, hám tiền, chỉ thích phung phí ăn chơi như Tam Quỷ Gia, đặc biệt đám đệ tử trẻ tuổi đời thứ ba càng không tôn kính lão ta một chút nào. Nếu không phải được sự ủy thác của chưởng môn đời trước, chỉ sợ Tam Quỷ Gia đã bị đuổi khỏi Tẩy Nhan Cổ phái rồi. Nếu Lý Thất Dạ và Tam Quỷ Gia là cùng một ổ với nhau thì đám đệ tử này càng thêm phản cảm với Lý Thất Dạ. Nhưng ba ngày còn chưa qua hết, Lý Thất Dạ còn chưa kịp bái tổ, Tây Nhan Cổ Phái đã nhận được thư từ Cửu Thánh Yêu Môn. - Cái gì! Cửu Thánh Yêu Môn muốn khảo hạch ư? Vừa nhận được tin này, sáu vị trưởng lão ngẩn người. Một vị trưởng lão cảm thấy rất khó chịu, bực mình nói: - Cửu Thánh Yêu Môn thu được tin tức cũng quá nhanh đi. Lý Thất Dạ vừa thành thủ tịch đại đệ tử, bọn họ đã lập tức muốn khảo hạch. Có trưởng lão khác tiếp lời: - Xem ra Cửu Thánh Yêu Môn muốn thoát khỏi hứa hẹn năm xưa. Một phế vật vừa nhập môn như Lý Thất Dạ không có khả năng thông qua khảo hạch được. Cho nên khi bọn họ nhận được tin này liền nóng nóng thúc ép. - Chúng ta cũng không còn cách nào. Đại trưởng lão trầm mặc trong thoáng chốc, cuối cùng bất đắc dĩ lên tiếng: - Hiện tại Cửu Thánh Yêu Môn đang chấp chưởng cả một cương quốc. Chúng ta đã không thể so sánh với họ thì sao có đủ tư cách đàm phán điều kiện đây. Lời của Đại trưởng lão khiến cho mọi người lâm vào trầm mặc. Ở thời gian đầu thời đại Chư Đế, Tẩy Nhan Cổ Phái của bọn họ uy danh hiển hách, chấp chưởng Cổ quốc, vạn giáo bái phục, từng uy hiếp Cửu Giới, quét ngang Bát Hoang. Không có bất kỳ ai tại Trung Đại Vực bao la rộng lớn có thể uy hiếp, rung chuyển được vị trí của Tẩy Nhan Cổ Phái. Nhưng theo dòng thời gian trôi qua, Tẩy Nhan Cổ Phái dần xuống dốc, uy phong không còn nữa, đừng nói là chấp chưởng Cổ quốc, ngay cả Cương quốc bọn họ cũng không có đủ thực lực cai trị, chứ đừng nói muốn phong người khác làm Hào Hùng hoặc Vương Hầu. - Làm sao bây giờ? Có trưởng lão bất ngờ hỏi. Trong lòng bọn họ đều rõ, một kẻ bất tài mới nhập môn với phàm thể, phàm luân, phàm mệnh như Lý Thất Dạ không có khả năng thông qua khảo hạch của Cửu Thánh Yêu môn. - Chữa ngựa chết thành ngựa sống chứ còn làm sao nữa! Một trưởng lão khác trả lời. - Nếu như hắn thực sự thành công, chúng ta và Cửu Thánh Yêu môn sẽ là thông gia, lúc đó Thiên Thánh Giáo và Bảo Thánh Thượng Quốc cũng không dám xem nhẹ Tẩy Nhan Cổ phái. Đối với mơ ước khó thành sự thực như vậy, sáu vị trưởng lão cũng chỉ cười khổ, nhưng bất kể thế nào họ cũng vẫn phải thử. Lý Thất Dạ ở trên ngọn Cô Phong chờ đợi ngày đại điển bái lạy Tổ sư, bỗng nhiên thấy Nam Hoài Nhân tới thăm. - Sư huynh, trưởng lão gọi ngươi đến tổ điện. Nam Hoài Nhân vội bẩm báo với Lý Thất Dạ. - Chuyện lớn phải không? Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua thần thái của Nam Hoài Nhân, thuận miệng hỏi ngắn gọn. Nam Hoài Nhân tuy cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng không giấu diếm, gật đầu trả lời: - Không dối gạt sư huynh, Cửu Thánh Yêu Môn gửi tin tới. Nói đến đây hắn khẽ liếc Lý Thất Dạ một cái rồi nói tiếp: - Nghe nói, vị hôn thê của sư huynh muốn khảo hạch sư huynh. - Cửu Thánh Yêu Môn! Lý Thất Dạ chợt nhớ lại một ít ký ức xa xưa khi nghe nhắc tới cái tên này. Nam Hoài Nhân lại tưởng Lý Thất Dạ không biết Cửu Thánh Yêu Môn, vội vàng giải thích: - Cửu Thánh Yêu Môn là một môn phái lớn có tiếng tăm lừng lẫy tại Trung Đại Vực, bọn họ chấp chưởng Cổ Ngưu cương quốc, phong hầu phong vương. Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta và Cửu Thánh Yêu Môn có quan hệ mật thiết từ xa xưa. Tổ sư của Cửu Thánh Yêu Môn là Cửu Thánh Đại Hiền từng là đệ nhất chiến tướng dưới trướng của Tổ sư Minh Nhân Tiên đế của chúng ta, vị này đã từng theo Tổ sư quét ngang Cửu Giới. Lúc Tẩy Nhan Cổ Phái đang chấp chưởng Cổ quốc, Cửu Thánh Yêu Môn còn phải đến triều bái chúng ta. - Ta cũng nghe nói qua về Cửu Thánh Yêu môn. Lý Thất Dạ ung dung cười khẽ. Hắn biết rõ về Cửu Thánh Yêu Môn, cũng đã từng gặp Cửu Thánh Đại Hiền. Vào thời gian đầu của thời đại Chư đế, hắn đã chỉ dẫn cho tiểu tử Minh Nhân tu đạo, cũng vì Minh Nhân mà Lý Thất Dạ hao tốn không biết bao nhiêu mưu mô, tâm huyết, cuối cùng mới hàng phục được lão yêu quái Cửu Thánh Đại Hiền này, bắt lão yêu làm người hộ đạo cho tiểu tử Minh Nhân. - Làm sao lại dính dáng tới vị hôn thê nào ở đây? Lý Thất Dạ hỏi Nam Hoài Nhân. Nam Hoài Nhân trả lời: - Theo truyền thuyết, khi Tổ sư của chúng ta gánh chịu thiên mệnh trở thành Tiên đế, Cửu Thánh Đại Hiền cùng Tẩy Nhan Cổ Phái có một ước định, nếu sau này truyền nhân của bọn họ là một nữ đệ tử còn truyền nhân của chúng ta là nam thì hai môn phái sẽ kết thành thông gia. Nói đến đây, hắn khẽ thở dài rồi nói tiếp: - Khi đó có thể nói là bọn họ muốn trèo cao mới phải. - Hình như lão đầu gà năm đó có một nữ đệ tử thì phải? Nghe Nam Hoài Nhân nói xong, Lý Thất Dạ chìm vào ký ức lẩm bẩm. Hắn nhớ mang máng rằng Cửu Thánh Đại Hiền có thu nhận một vị nữ đệ tử, nhưng Lý Thất Dạ bị chìm vào giấc ngủ say nên cũng gạt những chuyện nhỏ nhặt ấy qua một bên. - Sư huynh nói cái gì? Nghe Lý Thất Dạ thì thào, Nam Hoài Nhân không nghe rõ, bèn hỏi. Lý Thất Dạ ổn định lại tinh thần, lắc đầu: - Không có gì. Nói như vậy truyền nhân hiện tại của Cửu Thánh Yêu Môn là một nữ đệ tử ư? Nam Hoài Nhân trả lời: - Nghe nói, đã lâu lắm rồi giữa Tẩy Nhan Cổ Phái và Cửu Thánh Yêu Môn không có quan hệ thông gia. Ở kiếp này, truyền nhân của bọn họ lại đúng là một nữ đệ tử. Hắn ngừng trong giây lát liếc nhìn thái độ của Lý Thất Dạ rồi nói tiếp: - Cũng nghe nói, truyền nhân Lý Sương Nhan của Cửu Thánh Yêu Môn hiện nay chính là Hoàng thể trời sinh. Nghe Nam Hoài Nhân kể chuyện, Lý Thất Dạ đã hiểu rõ ngọn nguồn, Cửu Thánh Yêu Môn tất nhiên không muốn đem một truyền nhân có tiền đồ và tiềm chất như vậy gả cho đệ tử của một Tẩy Nhan Cổ Phái đã đến hồi xuống dốc. - Có chút ý tứ. Lý Thất Dạ thoáng cười. Nam Hoài Nhân kinh ngạc nhìn Lý Thất Dạ vẫn có thể ung dung như vậy, hắn cảm thấy rất kỳ quái khi một tiểu tử tư chất tầm thường mới mười ba tuổi lại bình tĩnh đối mặt với mọi việc tựa như một vị Vương Hầu đã trải qua vô vàn sóng gió. Nếu là một người khác, nghe Nam Hoài Nhân nói xong sẽ cảm thấy bất an, hoảng sợ vô cùng, mà Lý Thất Dạ thì hoàn toàn trái ngược, bộ dáng an nhàn không thèm quan tâm tới. - Hoài Nhân đã nói tình huống cụ thể với ngươi rồi chứ? Khi Lý Thất Dạ tiến vào tổ điện, Đại trưởng lão lạnh lùng hỏi. Thực ra mà nói, sáu vị trưởng lão tuyệt không chào đón một phế vật như Lý Thất Dạ, nhưng vì tình huống hiện tại, bọn họ lại cầu mong hắn không hoàn toàn bất tài như thế, hy vọng hắn có thể may mắn thông qua khảo hạch của Cửu Thánh Yêu Môn. Lúc này đây, Tẩy Nhan Cổ phái rất cần những quái vật khổng lồ như Cửu Thánh Yêu Môn làm thông gia. Tuy biết tỷ lệ thành công cực kỳ bé nhỏ, nhưng bọn họ vẫn cứ muốn thử xem sao. - Bẩm trưởng lão, ta đã hiểu rõ. Lý Thất Dạ khẽ gật đầu trả lời. - Tốt! Chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo hạch của Cửu Thánh Yêu môn, chúng ta sẽ ban thưởng hậu hĩnh. Đại trưởng lão vẫn giữ thái độ lạnh lùng. Lý Thất Dạ cười mỉm, nói từ tốn: - Ta nguyện ý đi khảo hạch, nhưng ta có ba điều kiện. - Làm càn! Một vị trưởng lão đột nhiên quát lên: - Đứng trước mặt các trưởng lão mà ngươi cũng dám đưa ra điều kiện ư!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang