[Dịch] Đấu La Đại Lục III - Sưu tầm
Chương 40 : Sầm Nhạc
.
Chương 40 : Sầm Nhạc
"PHỤT!" Thiếu nữ còn lại phì cười: "Nhìn xem kìa, đỏ mặt rồi. Tiểu đệ đệ, mắt ngươi đẹp thật nha."
Thiếu nữ đầu tiên khẽ trách: "Nguyên Nguyên đừng làm rộn. Tiểu đệ đệ, ngươi muốn đánh giá đẳng cấp Đoán Tạo Sư?"
Đường Vũ Lân gật đầu, khó chịu: "Đúng vậy!"
Thiếu nữ: "Người nhà ngươi đâu? Hoặc có sư trưởng đi cùng không?"
Đường Vũ Lân lắc đầu, "Lão sư bảo ta tự mình tới, tìm một người gọi là Sầm Nhạc đại sư."
Nghe tới tên Sầm Nhạc, hai thiếu nữ nghiêm chỉnh hẳn, thiếu nữ đầu tiên lên tiếng: "Vậy ngươi chờ một chút, ta đi hỏi giúp ngươi Sầm Nhạc đại sư có thời gian hay không. Ngươi có dùng Hồn Đạo thông tin liên hệ trước với Sầm đại sư chưa?"
Đường Vũ Lân lắc đầu, nó làm gì có Hồn Đạo thông tin! Hồn Đạo thông tin tuy thuận tiện, nhưng phí thông tin và phí thiết bị đều rất đắt. Nó định tí nữa mới đi tìm chỗ có máy truyền tin Hồn Đạo để báo bình an cho phụ thân, mẫu thân.
"Sầm đại sư, có một tiểu bằng hữu tìm ngài, dạ, đúng, mắt rất to, quần áo mộc mạc." thiếu nữ kia bấm số liên lạc.
Liên lạc xong, cô quay sang nói với Đường Vũ Lân: "Tiểu đệ đệ, Sầm đại sư vừa vặn đang rảnh, ngươi đi theo ta a."
Cô dẫn Đường Vũ Lân đi, Nguyên Nguyên thè lưỡi, tự nhủ: "Không nhìn ra a! Thằng nhóc này lại biết Sầm đại sư."
Lúc cánh cửa thang máy Hồn Đạo mở ra, Đường Vũ Lân nhảy dựng, nó chưa từng thấy thứ này.
"Không sao, lên đây đi." Thiếu nữ không cười nhạo nó, mà dịu dàng gọi
Đường Vũ Lân đi theo cô.
Thiếu nữ nói: "Ta là Vân Tiểu Lăng, Sầm đại sư đang làm việc ở tầng mười lăm, ta dẫn ngươi tới gặp ngài ấy trước, ngài ấy sẽ dẫn ngươi đi tiến hành kiểm tra đẳng cấp Đoán Tạo Sư."
"Cảm ơn tỷ tỷ." Đường Vũ Lân rất lễ phép.
Vân Tiểu Lăng nhìn thằng bé, tuy quần áo nó mộc mạc, nhưng dáng vẻ dễ coi, đôi mắt to rất đẹp làm cả con gái cũng phải ghen tị, tính tình chất phác, nhưng cực kỳ lễ phép, dễ gây thiện cảm.
"Đinh!" Thang máy dừng lại, cửa mở.
Vách tường đều là kim loại màu trắng bạc, trần nhà và sàn lót đều là màu trắng, sạch sẽ, rất sạch sẽ.
Hai bên hành lang là một dãy cửa phòng.
Vân Tiểu Lăng dẫn nó tới một phòng, trên cửa treo bảng tên Sầm Nhạc thì dừng lại, nhấn cái nút phía trên.
"Sầm đại sư, ta là Vân Tiểu Lăng, ta đã dẫn cậu bé tới rồi."
"Ừ." cánh cửa mở.
Gian phòng rộng chừng ba mươi mét vuông, có một cái bàn gỗ cực lớn chiếm hết một phần tư diện tích. Sau bàn là một người trung niên chừng hơn bốn mươi tuổi, dáng người không cao, nhưng rất rắn rỏi, bờ vai rộng rãi vững chắc, mặc áo da màu đen.
Hắn đang nhìn một bản vẽ trên bàn.
"Sầm đại sư." Vân Tiểu Lăng khẽ gọi.
"Ừ." Sầm Nhạc ngẩng đầu lên.
Hắn nhìn thẳng vào Đường Vũ Lân, ánh mắt có vẻ hiếu kỳ, "Ngươi chính là đệ tử Mang Thiên?"
"Đúng vậy! Chào ngài, Sầm đại sư, lão sư bảo ta thay người vấn an ngài." Đường Vũ Lân cung kính nói.
Sầm Nhạc nhíu mày, "Cái tên Mang Thiên kia, lúc nào mắt cũng cao hơn đầu, sao lại thu nhận một đệ tử còn nhỏ như ngươi vậy? Đi nào, ta dẫn ngươi đi làm kiểm tra đẳng cấp Đoán Tạo Sư."
Đoán Tạo Sư bình thường đều sống trong thế giới kim loại, không quan tâm gì mấy về thế giới bên ngoài. Tuy không hiểu vì Mang Thiên thu nhận một đứa bé như Đường Vũ Lân làm đệ tử, nhưng kết quả kiểm tra sẽ cho biết tất cả.
Vân Tiểu Lăng nói: "Đại sư, vậy ta đi xuống trước."
"Ừ." Sầm Nhạc gật đầu, Vân Tiểu Lăng quay người rời đi.
Sầm Nhạc dẫn Đường Vũ Lân đi cùng thang máy với Vân Tiểu Lăng, nhưng xuống tầng ba.
Sầm Nhạc hỏi Đường Vũ Lân: "Bé con, Mang Thiên có bảo ngươi là Đoán Tạo Sư cỡ cấp gì không?"
Đường Vũ Lân lắc đầu, "Lão sư chưa nói, người chỉ bảo ta tới đây kiểm tra, rồi nhận ít công tác."
Nhận công tác? Vân Tiểu Lăng đứng đằng sau kinh ngạc, có thể nhận công tác, có nghĩa là ít nhất phải là Đoán Tạo Sư cấp hai, Đoán Tạo Sư cấp một chưa được nhận công tác, mà phải có Đoán Tạo Sư cao cấp hơn nhận, rồi mới phân cho họ.
Sầm Nhạc lại hỏi: "Vậy ngươi có biết chế độ đẳng cấp Đoán Tạo Sư không?"
Đường Vũ Lân lần này gật đầu, "Lão sư có nói, Đoán Tạo Sư tổng cộng chia làm chín cấp, cấp một cấp hai là cấp Sư, cấp ba cấp bốn là cấp Đại Sư, cấp năm cấp sáu là cấp Tông Tượng, cấp bảy cấp tám là cấp Thánh Tượng, cao nhất cấp chín là cấp Thần Tượng."
"Đúng." Sầm Nhạc gật đầu.
Đúng lúc này, thang máy đã tới tầng ba.
"Tỷ tỷ, gặp lại." Đường Vũ Lân chào Vân Tiểu Lăng, đi theo Sầm Nhạc đi ra thang máy.
So với tầng mười lăm yên tĩnh, tầng ba cực kỳ ầm ĩ, âm thanh"Đinh đinh đang đang" quen thuộc liên tiếp vang lên.
Sầm Nhạc dẫn Đường Vũ Lân tới sảnh, nói với nhân viên: "Mở phòng kiểm tra, mời một Đánh Giá Sư tới đây."
"Sầm đại sư, đây là đệ tử ngài? Tuổi còn nhỏ quá! Tới mười hai tuổi chưa?" Nhân viên công tác tò mò nhìn Đường Vũ Lân.
Sầm Nhạc nhận lấy bản kê khai thông tin, đưa cho Đường Vũ Lân, "Ngươi điền vào bảng này trước."
"Vâng."
Đường Vũ Lân nhận bản khai, chăm chú điền.
Sầm Nhạc nhìn nó viết, đọc theo, "Đường Vũ Lân, quê quán Ngạo Lai Thành, chín tuổi, học sinh năm nhất bộ trung cấp Đông Hải Học Viện. Ngươi mới có chín tuổi?"
Cả hắn lẫn nhân viên công tác đều kinh ngạc.
Chín tuổi đã tới tham gia đánh giá Đoán Tạo Sư, điều này đã rất nhiều năm không còn xảy ra ở Hiệp hội Đoán Tạo Sư. Trong lịch sử, người trẻ nhất tới Hiệp hội Đoán Tạo Sư tham gia đánh giá là tám tuổi lẻ sáu một tháng. Mà vị kia, hiện tại đã đang làm việc ở tầng ba mươi cao nhất của Hiệp hội Đoán Tạo Sư, là Đoán Tạo Sư thiên tài có một không hai.
Thằng bé này mới chỉ có chín tuổi, nếu nó thông qua kiểm tra, thì ý nghĩa sẽ thế nào?
Sầm Nhạc nghĩ tới xa hơn, bởi vì Đường Vũ Lân đã nói, Mang Thiên bảo nó tới đây nhận nhiệm vụ, như vậy có nghĩa đứa nhỏ này ít nhất là một Đoán Tạo Sư cấp hai, đây chẳng phải phá kỉ lục thì là gì?
Nhân viên công tác nói: "Sầm đại sư, phòng kiểm tra số ba."
Bình luận truyện