[Dịch] Đại Đế Tinh Hà
Chương 10 : Phát hiện côn đồ
.
Tinh Hà Đại Đế
Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Chương 10: Phát hiện côn đồ
Nhóm dịch: VLPL
Nguồn: metruyen.com
Giang Ly ngồi xuống, lật hồ sơ vụ án ra xem để hiểu khái quát về cả vụ án.
Đó là tư liệu đơn giản.
Cậu ta là học sinh, chỉ làm chân phụ giúp cảnh sát nên không hiểu nội tình chính xác của vụ án.
Ghi chép trên tư liệu là một tên côn đồ, có khả năng thôi miên, lén lút gây án, đến từ một thành phố khác. Hơn nữa hắn còn vô cùng hung tàn, gian xảo. Hiện giờ cảnh sát các vùng đều tiến hành treo thưởng để truy bắt hắn, nhưng tiếc thay thật khó để nắm bắt được tung tích của hắn.
Trong ba tháng liền, hắn đều ẩn nấp ở thành phố này, lại còn thường xuyên gây án.
Sau khi nhân loại thống nhất, mỗi một thành phố đều rất lớn. Thành phố mà Giang Ly đang ở gọi là "Thành Tinh Hoa", dân số đã sớm vượt quá trăm triệu dân. Không chỉ có trên Trái Đất, mà kể cả trên rất nhiều hành tinh trong dải ngân hà như mặt trăng, sao hỏa, đều có các thành phố căn cứ khổng lồ của loài người, con người muốn đến những nơi như thế, trước tiên phải xin giấy giới thiệu vượt không gian, sau khi được sự cho phép của chính phủ là có thể mua một vé tàu vượt không gian.
Có điều vé tàu rất đắt, chỉ có người giàu mới mua nổi. Đi du lịch ở các hành tinh có loài người sinh sống cũng là một thú vui xa xỉ, hơn nữa những người bình thường rất khó xin phép, vì vậy đa số các cư dân trên Trái Đất cả đời cũng không có cơ hội đến các hành tinh khác, giống như hơn hai trăm năm trước có rất nhiều người suốt đời cũng không được ra nước ngoài vậy.
- Tên này sức chiến đấu mạnh mẽ vô cùng, ước tính sinh mệnh lực vượt qua cả 1. Tuy nhiên không hoàn hảo, không mang theo súng. Nhìn Giang Ly chỉ hiểu vụ án một cách phiến diện, viên cảnh sát trung niên mở màn hình lên, lập tức xuất hiện một hình chiếu nổi sống động vô cùng. Đó là một người thanh niên, chưa đến 30 tuổi, vẻ mặt ác nghiệt, ánh mắt gian ác lạnh lùng nhìn mọi người.
- Các cháu đều là học sinh, chiến đấu trực diện là không cần thiết, mà điều cần thiết là phụ trách tìm tòi một chỗ, nếu phát hiện ra tên này thì lập tức thông báo cho chúng tôi, đồng thời đứng từ xa theo dõi hắn, không được để hắn phát hiện, nếu không thì sẽ gặp nguy hiểm.
- Rõ! Giang Ly đứng lên
- Cháu phục tùng mệnh lệnh.
- Chúng cháu cũng phục tùng mệnh lệnh! Mấy cô cậu học sinh cùng đồng thanh.
Viên cảnh sát trung niên gật gật đầu: - Lần này là một cuộc khảo hạch đối với cậu, chúng tôi sẽ dựa vào biểu hiện của cậu mà cho điểm, nếu biều hiện tốt thì sẽ ghi lại trong hồ sơ vụ án, nếu sau khi tốt nghiệp mà có hứng thú thi vào đại học cảnh sát sẽ có cơ hội cộng điểm rất lớn. Thù lao lần này, trong trường hợp không phát hiện được gì có thể nhận được 10 Tinh Nguyên, còn trường hợp các cậu phát hiện được tên côn đồ và thông báo cho chúng tôi thì bất luận có bắt được hay không đều được thưởng 300 Tinh Nguyên! Nếu như tên côn đồ là do cậu phát hiện ra và chúng tôi tóm được hắn, cậu sẽ lĩnh được 500 Tinh Nguyên tiền thưởng. Nếu như...
Viên cảnh sát trung niên ngừng một lát: - Nếu có xảy ra chuyện gì, phòng cảnh sát nhiều lắm chỉ có thể bồi thường một chút tiền chăm sóc mà thôi. Vì vậy các anh chị phải tận lực bảo vệ an toàn của mình, biết chưa? Nếu đồng ý thì ngay bây giờ hãy ký kết một bản hợp đồng điện tử tạm thời đã.
- Vâng. Mọi người lại đồng thanh đáp.
- Tốt lắm, bắt đầu từ bây giờ, các anh chị chính là cảnh sát dự bị. Tôi phân công nhiệm vụ như này nhé, ở đây có 6 người Viên cảnh sát liếc qua đám người trước mặt, - Giang Ly và Lâm Tiên Nguyệt cùng một tổ, đóng giả làm đôi tình nhân chuyên trách tìm kiếm ở khu vực dành riêng cho người đi bộ. Cần chú ý, đây là khu vực tên côn đồ có khả năng xuất hiện nhất, những người khác lần lượt phân ra tìm ở khu buôn bán, khu dân cư và nhà ga...
- Để cháu và một học sinh cấp 3 đóng giả tình nhân sao? Cô gái tên Lâm Tiên Nguyệt kia là một nữ sinh đại học, miệng anh đào, diện mạo xinh đẹp, vẻ mặt lúc ấy tỏ ra sửng sốt.
- Sao hả? Cháu có ý kiến gì sao? Viên cảnh sát trung niên liếc nhìn, ánh mắt sắc bén.
- Cháu xin phục tùng mệnh lệnh! Lâm Tiên Nguyệt vội vàng nói. Nếu như không phục tùng, rất có thể sẽ mất đi công việc tạm thời này, hơn nữa sẽ bị ghi lại trong hồ sơ vụ án, sau khi tốt nghiệp thi làm cảnh sát sẽ rất khó khăn.
- Vậy thì tốt, bây giờ bắt đầu hành động thôi, nhớ rằng khi phát hiện ra điểm đáng ngờ phải lập tức báo cáo.
- Rõ!
Tất cả học sinh đều hăng hái vô cùng, tố chất rất cao.
Đợi sau khi đám học sinh phân công nhiệm vụ tìm kiếm rồi đi ra ngoài, viên cảnh sát trung niên trong tổ trọng án trầm trồ: - Tố chất của học sinh bây giờ ngày càng cao, lúc chúng tôi đi học, cả trường đâu có ai tu luyện Vô Cốt Nhục Thuật.
- Đúng thế, sinh mệnh lực của mấy cô cậu sinh viên cũng rất mạnh, có thể làm nòng cốt trong đội chúng ta.
- Có điều vụ án mà chúng ta phụ trách lần này, tên côn đồ là thành viên trong tổ chức phục quốc, để cho những học sinh này tham gia, nhỡ may có chuyện gì ... ...
Viên cảnh sát canh giữ nêu lên ý kiến.
- Mấy cô cậu này đều là nhân tài ưu tú của trường, theo quy định của chính phủ có thể tiến hành rèn luyện. Ánh mắt viên cảnh sát liếc qua một vòng: - Chớ có xem thường mấy cô cậu học sinh này, giống như mấy em học sinh thiên tài có sinh mệnh lực đạt đến 1 trong trường cấp 3 Tinh Hoa, trong số cảnh sát chúng ta hầu như không ai là đối thủ cả, chỉ có sỹ quan huấn luyện quân đội mới có thể chống đỡ được. Chúng ta muốn mời bọn chúng đến trợ giúp phá án, bọn họ cũng không buồn đến kìa. Vụ án lần này thiếu người điều tra, các cô cậu học sinh chỉ đến trợ giúp tìm kiếm, còn chính thức bắt giữ lại không dựa vào họ nên độ nguy hiểm không đáng lo ngại.
- Con trai tôi học trường Trung học Tinh Hoa, đáng tiếc là thành tích sinh mệnh lực mãi không tăng, từ đầu đến cuối vẫn chỉ có 0.7. Một viên cảnh sát than thở.
- Anh Hoàng à, con trai anh mới học lớp 10, vậy thì vẫn còn sớm. Không biết chừng đến năm lớp 11 đạt 0.8, lớp 12 lại 0.9 ý chứ, sau khi tốt nghiệp mà thi vào trường cảnh sát thì có khi còn là cấp trên của anh đấy.
- Hy vọng là thế.
- À phải rồi, hình như một vụ trọng án khác trong năm ngoái cũng tuyển vài học sinh hỗ trợ phá án, không ngờ lại bắt được sỹ quan quân đội phản bội chạy trốn. Cậu học sinh đó tên gì ý nhỉ... ..
- Tên Giang Đào. Viên cảnh sát trung niên lật lại cuốn tư liệu: - Giang Đào học lớp 11 ở trường trung học Tinh Hoa, luôn đứng đầu trong trường, sinh mệnh lực khảo hạch hiện giờ là 0.98, quyền lực là 0.9 tấn, chạy về đích cự li 100 mét 5.5 giây. Phải rồi, cậu Giang Ly ban nãy là anh trai của cậu ấy đấy.
- Mới học lớp 11 mà quyền lực đã 0.9 tấn? Vậy thì không phải là tổ trọng án của chúng ta không ai là đối thủ của cậu ta sao? Một viên cảnh sát kinh ngạc thốt lên: - Sinh mệnh lực 0.98, chẳng mấy mà đột phá lên 1, vậy thì là hạt giống của trường đại học Tinh không rồi.
- Chậc chậc, thi đỗ đại học Tinh không, quả là một bước lên trời. Bộ trưởng tổng bộ cảnh sát thành phố Tinh Hoa như chúng ta hầu như đều tốt nghiệp từ trương đại học Tinh Không, hơn nữa còn là tốt nghiệp với kết quả thấp, thiếu chút nữa là không tốt nghiệp được mà cũng có được địa vị cao như vậy nữa là. Một viên cảnh sát khác trầm trồ ngưỡng mộ: - Con trai tôi mà thi đỗ được thì đúng là làm rạng rỡ tổ tông.
- Vì thế, tiền đồ của Giang Đào vô cùng sáng lạng, không biết anh trai cậu ta như thế nào đây? Viên cảnh sát trung niên lần lượt lật xem từng trang tư liệu: - Ngoài ra, thông báo lại trong các trường học về công việc làm thêm tạm thời, thu hút các học sinh ưu tú tham gia, lực lượng của chúng ta không đủ, cần một lượng lớn nhân sự tìm kiếm ở các địa phương, tốt nhất là các nữ sinh. Tên côn đồ kia chuyên ra tay với các nữ sinh.
- Rõ!
Ban đêm, ở khu buôn bán ở trung tâm thành phố đèn đuốc sáng trưng khiến người ta mê đắm. Có những tòa nhà cao chọc trời được tu sửa thành những công trình kiến trúc huyền thoại có thể xoay tròn cuốn hút con người. Đó là nơi mà chỉ có người giàu mới đủ tiền để đến mua sắm, đồ đạc đắt đỏ, người bình thường chỉ có thể đến tham quan mà thôi.
- Này cậu em, chúng ta đã tìm kiếm cả ba buổi tối rồi đấy, nhưng chẳng thấy gì cả. Lâm Tiên Nguyệt ngồi xuống: - Nghỉ ngơi một lát rồi tìm tiếp.
- Tôi không cần nghỉ.
Giang Ly bình tĩnh nói: - Sinh mệnh lực của chị không thể kém như vậy chứ, xem chừng sinh mệnh lực của chị phải là 0.8 mới đúng chứ.
- Hừm! Lâm Tiên Nguyệt nguýt mắt một cái: - Ý của tôi là nếu chúng ta cứ tiếp tục tìm kiếm như vậy chỉ lãng phí công sức mà thôi. Năm nghìn Tinh Nguyên thật hấp dẫn, song phải phát hiện ra được tên côn đồ rồi cảnh sát bắt được hắn thì mới được lĩnh, xem ra hy vọng của chúng ta thật mong manh.
- Đến cửa hàng phía trước xem sao. Giang Ly chỉ vào một cửa hàng độc quyền lớn nói: - Ở đó toàn là các sản phẩm xa xỉ đắt tiền, rất nhiều con gái nhà giàu thường mua sắm trong đó, nếu tên côn đồ muốn ra tay nhất định sẽ chọn nơi này.
- Òa, là đồ da Cổ Long, hàng hiệu thế giới. Lâm Tiên Nguyệt dường như đã hồi phục lại sức sống nhảy dựng lên, - Mau đi thôi, xem xem đồ da bên trong có style gì.
Trong lúc nói chuyện liền kéo Giang Ly lên lầu đi vào trong cửa hàng vĩ đại. Bên trong cửa hàng được trang hoàng hết sức viễn tưởng, bức tường xanh thẳm lốm đa lốm đốm giống như bay vào giữa không trung các loại ánh sáng đan xen với nhau đem đến cho người ta cảm giác đang được đắm mình trong Thủy Tinh cung vậy.
Quần áo, đồ trang điểm và cả đồ da ở nơi này nữa, thứ nào cũng rất xa xỉ, rẻ nhất cũng hơn nghìn Tinh Nguyên, có thứ còn đến hơn mười nghìn Tinh Nguyên. Rõ ràng không phải là những thứ mà tầng lớp làm công ăn lương có thể mua nổi.
Tầng lớp làm công ăn lương bình thường, lương mỗi tháng cũng chỉ có vài chục đến một trăm Tinh Nguyên.
Rất nhiều nữ sinh cũng đến đây ngắm nghía, họ không mua gì cả, cũng có thể thỏa mãn cơn nghiện mua sắm rồi.
- Òa, đồ da ở đây, tôi đều thích cả, tiếc là không mua nổi. Lâm Tiên Nguyệt ngắm nghía xung quanh rồi nhìn chằm chằm vào một vài thứ xa xỉ: - Cậu xem cái túi kia kìa, nếu như chàng trai nào mua nó cho tôi, tôi nhất định sẽ làm bạn gái của người đó.
- Chiếc túi đó những năm mươi nghìn Tinh Nguyên, đến khuynh gia bại sản cũng không mua nổi.
Giang Ly biết rằng, cô gái Lâm Tiên Nguyệt này sinh ra trong một gia đình bình thường, nếu không đã chẳng chịu làm công việc này.
- Phục vụ, chiếc túi da rắn tôi đặt đã về chưa vậy? Một âm thanh truyền tới tai của Giang Ly, đó là một cô gái đeo kính đen, theo sau là hai người đàn ông mặc quần áo đen, có vẻ như là vệ sĩ, sinh mệnh lực vô cùng dồi dào.
Cô gái này chắc chắn là một đại gia đây, túi được làm từ da rắn khổng lồ tinh không, lại nhất định phải là đặt làm theo yêu cầu vô cùng xa hoa quý báu, giá mỗi chiếc cũng phải trăm nghìn Tinh Nguyên trở lên.
Kể cả người giàu cũng không mua nổi, chỉ có đại gia mới dám mua thôi.
- Về rồi, thưa tiểu thư. Mấy cô phục vụ xinh đẹp lấy chiếc túi xách tay xinh xắn ra, lóng lánh rực rỡ, quý phái trang nhã, phong cách khác thường, trên mặt còn được khảm châu báu. Đây quả thực là một tác phẩm nghệ thuật mà rất nhiều người ao ước có được.
Những hạt châu báu đó thực ra không phải là được gắn lên mà là các viên bi giống như bảo ngọc ở trên da của rắn Cổ Long khổng lồ Tinh Không.
- Ôi trời ơi... Nhìn thấy chiếc túi đó, Lâm Tiên Nguyệt tưởng chừng như phát điên lên vậy: - Chú em, chú em.... cả trong mơ tôi cũng muốn có chiếc túi đó, đó quả là một kiệt tác, ai tặng cho tôi thì ngay cả cầu hôn tôi cũng đồng ý.
- Chú ý quan sát xung quanh đi...
Giang Ly nhắc nhở Lâm Tiên Nguyệt, có điều trông Lâm Tiên Nguyệt có vẻ rất mê mẩn, song có lúc vẫn rất cảnh giác không quyên nhiệm vụ của mình. Điều đó đủ cho thấy cô ta cũng đâu có ngốc.
- Tiểu thư, chiếc túi da rắn tinh không này là kiệt tác mộng ảo, tôi cũng muốn mua một chiếc, không biết có thể nhường tôi xem thử một chút được không? Một nam thanh niên hào hoa phong độ tiến về phía cô tiểu thư đại gia đeo kính đen, hắn ăn mặc rất lịch lãm, nhất là trên chiếc áo sơ-mi lộ ra một đường thêu chữ "s" nho nhỏ ở nơi mà người ta không để ý đến. Đây là kí hiệu của nhãn hàng nổi tiếng trên thế giới, những người thường xuyên đến các cửa hàng xa xí phẩm đều biết. Nó được làm từ một loại tơ do "Tuyết liệt tằm" trên một hành tinh khác nhả ra, vô cùng quý giá, giá trị cũng phải mấy chục nghìn Tinh Nguyên.
Cậu thanh niên này, cao khoảng 1m9 , mặt mày khôi ngô, tươi cười tự nhiên, trong lúc cử động đều toát ra vẻ phong độ, hai tên vệ sĩ biết ngay là một nhân vật lẫy lừng, song lại không cản lại.
Đột nhiên trong lòng Giang Ly trào lên cảm giác lo sợ.
Đây là giác quan thứ 6 của tâm linh nhờ Thai Tức bồi dưỡng trong một thời gian dài mà có được.
Bình luận truyện