[Dịch] Dã Man Vương Tọa

Chương 67 : Cuộc chiến sử thi

Người đăng: 

.
- Battle vương, cuối cùng ngươi cũng không nhịn được đã ra tay với Thần miếu rồi! Trương Đức Bưu vừa mới bố trí vòng phòng ngự xong, đột nhiên nghe một tiếng thở dài truyền đến, âm thanh rất nặng áp chế tiếng trống trận ầm ầm, khắp nơi trên chiến trường có thể nghe thấy, giống như người nọ đang nói bên tai, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy quân trận Thần miếu ào ào mở ra một con đường, một con Cửu Đầu Giao Long vô cùng to lớn từ trong chậm chạp bò ra, đầu rắn có phần giống rồng dựng thẳng lên cao mấy chục thước, ánh mắt sâu kín nhìn khắp cả chiến trường, tỏa ra một cỗ hơi thở mang áp lực chỉ hoang dã dị chủng mới có. Con Cửu Đầu Giao Long này hiển nhiên còn vị thành niên, chỉ mọc ra năm cái đầu, trên đầu khớp xương lởm chởm, từng cái gai xương sau ót tạo thành hình dáng cây quạt, cái miệng tam giác to lớn mở ra, lộ ra cái miệng với hàm răng sắc bén đâm ngược, đột nhiên năm cái đầu đồng loạt vung lên. - Ô ô ô! Tiếng rống to như rồng ngâm, nhất thời đem không khí xơ xác tiêu điều của chiến trường quét sạch, nhiều hơn một phần hơi thở cuồng dã của thời đại hoang dã! Khác với cự long chính là, đầu lưỡi Cửu Đầu Giao Long chính là lưỡi rắn chữ chi, loại ma thú này là do ma thú Song Đầu Giao Mãng tiến hóa mà thành, bất quá so với Song Đầu Giao Mãng cường đại hơn rất nhiều, quanh thân ma pháp lực dâng trào kinh khủng, trên thảo nguyên mênh mông đột nhiên xuất hiện một quái vật to lớn như vậy, không khỏi làm người ta hoảng hốt nghĩ rằng mình đã đi vào chiến trường Thần Ma thời viễn cổ! Trương Đức Bưu nhìn thấy ở giữa đỉnh đầu Cửu Đầu Giao Long, một vị trưởng giả đầu đội vương miện thân mặc tử bào đang đứng, hai tay chống một thanh đại kiếm, ở giữa thân kiếm một màu hồng thuần túy, cuối chuôi kiếm khảm một cái mắt sói thật lớn. Mắt sói vẫn như vẫn đang chớp mở, rất có hồn, mà chuôi kiếm lại là một cái đầu sói, tượng trưng cho thân phận người nắm giữ. Âm thanh vang vọng đất trời vừa rồi đúng là từ lão giả này phát ra. - Hắn chính là Giáo Hoàng đại nhân Ngân Nguyệt cự lang Thần miếu chúng ta! ManLa Gen tiến đến nói nhỏ bên tai Trương Đức Bưu. Trương Đức Bưu nhẹ nhàng gật đầu, làm cho hắn kinh ngạc thật sự chính là không ngờ Giáo Hoàng thần miếu Lang vương lại là chiến sĩ, mà không phải Shaman! Hắn suy nghĩ một lát, lập tức chợt hiểu ra rằng trên thảo nguyên, Shaman tuy có địa vị cao nhưng lực cao kích lại không có bao nhiêu, chỉ có chiến sĩ có vũ lực vô cùng cường đại mới đủ tư cách đứng đầu Thần miếu thống trị một phương! Giáo Hoàng thở dài một tiếng, âm thanh rõ ràng lần nữa vang lên, chấn triệt toàn trường: - Battle vương, ngươi phản bội lại chính thần của mình, chẳng lẽ lại muốn binh lính của ngươi phản lại tín ngưỡng thần linh? Bây giờ ngươi đầu hàng vẫn còn kịp, sau khi đầu hàng thì ngươi vẫn là vua Bái Chiêm vương đình! - Đầu hàng? Ha ha ha ha! Trương Đức Bưu nghe thấy tiếng cười khí phách hào hùng ấy, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một quái thú to lớn khoác đầy tỏa giáp từ trong Battle vương đi ra, bốn cánh tay kéo theo bốn cây Lang Nha bổng to lớn vô cùng, Lang Nha bổng nhọn hoắt cày mặt đất thành cái rãnh dài hẹp sâu hơn nửa thước! Đây là một con cự thú Behemoth, là quái vật có sức mạnh đơn thuần chỉ thua cự long, gọi nó là quái vật vì Behemoth tuy có hình dáng con người nhưng lại mọc ra bốn cánh tay, thân người đầu sói, miệng to nanh lớn! - Gràooo... – Từ trong miệng cự thú Behemoth bắn ra một dòng khí tanh hôi, ồm ồm gào thét. Trương Đức Bưu phát hiện. Battle vương đang đứng trên vai cự thú Behemoth, giống như một đứa bé, nhưng thật ra vị Battle vương này vóc người cực kỳ cao lớn, gần hai thước, chẳng qua so sánh với cự thú Behemoth thì có vẻ cực kỳ nhỏ bé. - Giáo Hoàng đại nhân, không cần tiếp tục ấu trĩ như thế! Battle vương trong tay mang theo một cây cự chùy tám cánh dài gần hai thước, rõ ràng là một loại vũ khí ma pháp, chớp động lam quang âm u, đầu chùy chậm rãi xoay tròn xung quanh chuôi chùy. Cự chùy của hắn cùng với Lang Vương chi kiếm trong tay Giáo Hoàng đều là vũ khí cấp Truyền Thuyết, chỉ có những nhân vật cao cao tại thượng như thế mới có thể có được loại vũ khí như vậy. Trương Đức Bưu tuy trong tay có Bích Tỳ đao sắc bén như vậy, nhưng so sánh với vũ khí cấp Truyền Thuyết thì vẫn còn thua kém rất nhiều. Battle vương cất tiếng cười to: - Giáo Hoàng đại nhân, nếu như ngươi là vua Bái Chiêm vương đình, còn có thể hy vọng có một Thần miếu bao trùm trên cả đế vương sao? Ta chẳng những phải đánh hạ Thần đàn Thần miếu bộ lạc Bái Chiêm vương đình, mà còn phải đánh hết tất cả Thần miếu trên thảo nguyên! Từ nay về sau, đại thảo nguyên nhất thống, thành lập một lục thượng thần quốc, Thần miếu chỉ có thể ở dưới Vua! Mà ta chính là... Battle vương nhẹ nhàng phun ra một bãi nước bọt, nói: - Thần Vương thống trị chư thần thảo nguyên! “Battle này, thật sự là người có dã tâm!” Trương Đức Bưu sắc mặt khẽ biến, Battle vương Bái Chiêm vương đình tất nhiên đã nhận ra trở ngại lớn nhất khi thống nhất thảo nguyên chính là làm sao bao phủ vương quyền trên thần quyền, chỉ có đánh hạ các thần đàn của Thần miếu, mới có thể thống nhất thảo nguyên! “Nếu như Batlle Vương không thất bại, đây chính là cơ hội thống nhất thảo nguyên! Ta cùng hắn có lối suy nghĩ giống nhau, chẳng lẽ ta cũng như hắn, là ‘kiêu hùng’?” Trương Đức Bưu khẽ lắc đầu, mặc dù hắn cũng nhận thấy muốn thống nhất thảo nguyên, trước hết phải thống nhất tất cả các loại tín ngưỡng bất đồng trên thảo nguyên, nhưng Trương Đức Bưu rất rõ ràng, bản thân cũng không có dã tâm xưng vương xưng bá, nếu không hiện tại hắn đã có thể thống nhất Lạc Nhật sâm lâm trong Nam Cương Man tộc, làm chút vốn tranh bá đại lục. - Zara! [giết] Đột nhiên có tiếng trống trận đạt tới cao điểm, dồn dập đáng sợ, tướng sĩ hai quân đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ, như thủy triều dũng mãnh lao về phía trước, chạy ngay phía trước không ngờ lại là Shaman không có bao nhiêu lực công kích! Trong lòng Trương Đức Bưu thầm lấy làm kỳ lạ, đã thấy Shaman vọt đến vị trí khoảng tầm bắn một mũi tên, chợt cùng lúc ném trụ Totem cầm trong tay về phía trước! Trên không hiện lên một bóng đen như con quạ đè xuống, trụ Totem đáp xuống mặt đất một cách quái gở, từng quầng sáng màu trắng bập bềnh phát ra từ trên trụ Totem, nhanh chóng lan ra chung quanh. Quầng sáng này mất đi, lập tức sinh ra quầng sáng khác, cứ như thế liên tục không dứt. Shaman nhanh chóng lùi lại, Lang Kỵ kiếm sĩ liền xông lên đầu tiên, chỉ thấy bọn họ nhảy vào trong quầng sáng của trụ Totem, sát khí trên người đột ngột tăng lên dữ dội, các loại đấu khí tập trung lại một chỗ, xông thẳng lên trời! Ngân Nguyệt cự lang cùng thú cưỡi dưới sự trợ giúp của quầng sáng Totem trong nháy mắt tốc độ đã tăng lên, gào thét chạy vào giữa chiến trường, va chạm vào nhau ầm ầm, máu thịt lập tức bay tứ tung! Ngay sau đó là quân đoàn ma pháp với các loại ma pháp từ trên không bay qua, từng đạo ma pháp mang theo ánh sáng lòe loẹt rơi vào phía sau trận địa quân địch nổ không dứt! Đây là thời đại chiến tranh ma pháp! Lúc này Trương Đức Bưu không có thời gian để chiêm ngưỡng quang cảnh chói lòa này, hiện tại hắn cũng giống đám người Manla Gen, đều có chung mục đích là phải sống sót giữa cuộc chiến này! Trong bảy người bọn họ, chỉ có thánh nữ Aier vẫn là tâm tình ổn định, đối với thiên binh vạn mã đang xông tới cũng không thèm để ý. Trương Đức Bưu nhìn thấy nàng trấn định như vậy, tâm tình cũng ổn định lại, nhìn đại quân hai bên đang xông tới càng lúc càng gần, lại trêu ghẹo nói: - Thánh nữ đại nhân, ngươi cùng Figure trên đường đi đã nói gì thế? Thế nào mà thấy ta lại đỏ mặt? Ngươi mà không nói, ta chết sẽ không nhắm mắt. Aier cười khanh khách nói: - Figure nói, nếu ta tới thảo nguyên mua giày ‘tiểu mã’ hay giày ‘tinh khiết bạch vân’ cho nữ đấu sĩ, có thể kêu ngươi trả tiền. Trương Đức Bưu không nhịn được cười ha hả, dùng sức rung Bích Tỳ đao lên, lưỡi đao dài hơn ba thước nhất thời âm thanh vang xa, các loại ma pháp trận trên thân đao đồng thời kích động, một đám phù văn quỷ dị phát sáng, cười nói: - Được thôi! Chỉ cần có thể còn sống ra ngoài, ngươi muốn mua bao nhiêu đôi ta liền mua bấy nhiêu!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang