[Dịch]Cửu Thiên Liên Sinh - Sưu tầm
Chương 61 : Hoả liên
.
Ánh mắt cay độc của nữ tử liếc nhìn Lâm Cửu, khẽ quát: “Chắc ngươi chính là chủ nhân của tiểu tạp chủng này ha, hừ, ta sẽ giết luôn cả ngươi!”
“Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này không đã!” Khoé miệng Lâm Cửu nhếch lên một mạt cười khẽ, nhìn như vân đạm phong khinh, kì thực trong lòng bất ổn, y chính là chưa có kinh nghiệm thực chiến a, nếu thật muốn đấu đến ngươi chết ta sống y vẫn thấy hơi lo lắng, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Tiểu thối miêu bị người ta khi dễ được.
“Tiểu thối miêu, tránh sang một bên đi.” Lâm Cửu dùng chân đá đá Tiểu thối miêu, người sau nháy mắt mấy cái, nhìn nhìn nữ nhân lại nhìn nhìn Lâm Cửu, hừ nhẹ một tiếng chạy sang nằm úp sấp một bên.
Hoả Vân Thiên phái mấy người vào tràng vừa thét to được vài tiếng đã nhanh chóng bị Lâm Cửu cùng nữ nhân kia đánh bay, dù sao Hoả Vân Thiên phái người để làm bộ mà thôi, chưa từng nghĩ phải đi khuyên can thật sự.
Lâm Cửu cùng nữ tử nói không hợp ý đã bắt đầu động thủ, để tránh thương tổn đến người vô tội, Hoả Vân Thiên phái người nhanh chóng sơ tán đám người, có điều đa phần mọi người đều không muốn đi, không xem được đấu thú, xem đấu người cũng không tồi, đỡ uổng phí tiền mua vé vào cửa!
Thân pháp bạch y nhân phiêu dật giống như tiên thần, từng chiêu từng thức đều tràn ngập tiên vị, tiêu sái tự nhiên, hành vân như thuỷ, tựa như nhẹ nhàng khiêu vũ, đám người Kim Thiếu biết bạch y nhân là đồng bạn với đại ma đầu cũng tấm tắc lấy làm kì, thầm nghĩ, võ công thân pháp của bạch y nhân này đều cực kì phiêu dật uyển chuyển, bên trong chỗ nào có ma tính chứ?
Nhưng nử tử kia thì lại tương phản, ra tay tàn nhẫn đến cực điểm, từng chiêu từng thức đều là muốn lấy mạng đối phương.
Lâm Cửu cười nói: “Không bằng đến đây chúng ta thu tay lại, hà tất phải muốn đánh đến ngươi chết ta sống nha? Cô nương gia không nên động một tí là lại đánh đánh giết giết cẩn thận về sau không gả đi được a.”
“Hãy bớt sàm ngôn đi! Hôm nay chính là ngày ngươi phải táng thân!” Khoé miệng nữ tử tước một tia ngoan lệ, thân mình giống như mũi tên bật lên khỏi mặt đất nhảy lùi về phía sau, hai tay nhanh chóng tại không trung kết ấn, Lâm Cửu cũng không ngốc mà đứng đó nhìn người ta ra sát chiêu với mình, tiếp tục dây dưa cũng không phải biện pháp hay.
Lâm Cửu thầm thở dài, rõ ràng không muốn động thủ đánh nữ nhân, có điều hiện tại cũng không còn biện pháp, đuổi nữ nhân gây sự vô cớ này ra ngoài sau đó, sau đó mang theo Tiểu thối miêu bỏ đi, sự tình nháo lớn cũng không dễ thu thập, đại ma đầu không ở bên cạnh, trong lòng Lâm Cửu thuỷ chung không dám hành động lỗ mãng.
Trong khi nữ tử hai tay kết ấn, Lâm Cửu cũng hai tay kết ấn, không phải là làm thuật pháp sao? Ngươi cho là chỉ có ngươi biết thôi à, hừ hừ, để ngươi xem thử pháp thuật đại ma đầu dạy ta.
Hai tay như ảo, rực rỡ tựa hoa sen, một đoá liên hoa khắc trên không trung nhanh chóng kết thành, chỉ thấy lúc nam tử hai tay thành ấn, một đoá tiểu hoả liên màu trắng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Cửu, tiểu hoả liên trắng thuần bồng bềnh giữa không trung giống như anh hài mới sinh còn nhỏ mà đã chọc người yêu mến, nhưng mà trong mắt vài người, đoá hoả liên tuy rằng nhìn như nhỏ xinh nhưng lại ẩn giấu một cỗ lực lượng đáng sợ.
“Đây là…” Nhìn tiểu hoả liên trước mặt nam tử, nữ tử khẽ sửng sốt, nháy mắt sắc mặt liền trở nên xanh mét.
Không chờ nữ tử phản ứng gì thêm, tiểu hoả liên bồng bềnh trôi về phía nàng…
Trong nháy mắt —— tiếng nổ mạnh thật lớn vang vọng khắp toàn bộ đấu thú tràng, bụi đất bay lên, bao phủ ánh mắt, nữ tử từ không trung khóc thét một tiếng té nhào xuống đất, tuy miệng phun máu tươi, nhưng Lâm Cửu cũng không có ý giết người, tính mạng của nữ tử cũng không có gì đáng lo lắng.
Bình luận truyện