[Dịch]Cửu Thiên Liên Sinh - Sưu tầm

Chương 2 : Khúc nhạc dạo [2]

Người đăng: 

.
Đại lục nơi Hoàng Phủ Đế Quốc sở tại được gọi là Xích Thổ Đại Địa, Xích Thổ Đại Địa bị mấy quốc gia lớn lớn nhỏ nhỏ phân chia nhau thống trị, những quốc gia lớn mạnh muốn thôn tính quốc gia nhỏ yếu, quốc gia nhỏ yếu lại khát khao hùng mạnh, chiến cục hỗn loạn này đã giằng co mấy ngàn năm nay, truyền thuyết kể rằng những người vì chiến tranh mà chết, máu của bọn họ đã đem mảng đại địa mênh mông này nhuộm thành màu đỏ tiên diễm. Truyền thuyết… hết thảy đều chỉ là truyền thuyết… Hoàng Phủ Đế Quốc an vị trên mảnh đất miền Nam ngả về Tây của Xích Thổ Đại Địa, là quốc gia lớn mạnh nhất phía Tây Nam, nghe nói khai quốc hoàng đế của Hoàng Phủ Đế Quốc là Hoàng Phủ Vân Thiên, hắn cầm thần kiếm trong tay, cưỡi gió mà đến, thiên lôi vì hắn sở dụng, thiên hoả mặc hắn thao túng, sau khi lập nên Hoàng Phủ Đế Quốc, Hoàng Phủ Vân Thiên đạp vạn trượng quang hà mà đi, thăng nhập tiên giới. Hoàng Phủ thịnh thế giằng co chín trăm chín mươi chín năm, đến năm nay, là vừa tròn một ngàn năm, mà hiện giờ hoàng đế thứ hai mươi chín của Hoàng Phủ Đế Quốc Hoàng Phủ Thiên Nguyên vừa lúc vượt qua ngày đáng giá kỷ niệm này. Hoàng Phủ thiên niên, cả nước đón mừng. Theo sách sử ghi lại, vào năm này hoàng đế thứ hai mươi chín Hoàng Phủ Thiên Nguyên thành vị thiên niên hoàng đế đệ nhất đế quốc, đồng thời đế quốc cũng ra đời một vị thiên niên hoàng tử, vào ngày quốc khánh, một vị phi tử của Hoàng Phủ Thiên Nguyên hạ sinh một vị hoàng tử, đế quốc quốc sư tuyên bố đây là thiên hàng*(trời giáng) thần tử, là thiên thần ban ân cho hoàng đế cùng đế quốc. Cũng vào năm này, Lâm Cửu vừa tròn một tuổi. Lâm Cửu, gọi là Cửu (久: jiǔ), đọc gần giống với cửu (九: jiǔ: số chín ), bởi vì lúc Lâm Cửu sinh ra vừa vặn là lúc đế quốc được chín trăm chín mươi chín năm, Lâm Phong đại tướng quân vung tuyệt bút lên, tên của Lâm Cửu liền định ra như vậy, tuy rằng đơn giản nhưng cũng phù hợp với tính cách quyết đoán lưu loát của đại tướng quân. Lâm gia mấy đời đều làm quan, phụ thân của Lâm Phong là tướng quân, phụ thân của phụ thân Lâm Phong là tướng quân, phụ thân của phụ thân của phụ thân Lâm Phong cũng là tướng quân… tóm lại cả nhà Lâm Phong đều là võ quan. Hoàng Phủ Đế Quốc tuy rằng an vị ở phía Tây Nam, sau lưng có ngọn núi lớn làm bức thành thiên nhiên che chở, tuy vậy hàng năm vẫn có quốc gia khác đến quấy rầy mấy bận, niên đại như vậy, nhất định là võ quan hưng thịnh phát triển, giống như năm mà Lâm Cửu sinh ra kia, cha y Lâm Phong đại tướng quân chính là vừa từ phương Bắc đánh trận trở về. Tiểu Lâm Cửu ra đời thực khiến già trẻ gái trai trong Lâm gia cực kỳ vui mừng, dù sao thì hai người con trước của Lâm đại tướng quân đều là nữ nhi, thật không phải đại tướng quân bất công, chính là Lâm Phong thân tại võ quan thế gia đương nhiên cho rằng thế hệ tiếp theo của hắn cũng nhất định là phải giống hắn, giống phụ thân hắn, giống phụ thân của phụ thân hắn, làm tướng quân! Đại tướng quân đã nói như vậy, ai dám đứng ra phản đối? Mọi người vừa nghĩ, nói có lý! Đại tướng quân thật uy vũ nha! Sự thật hình như cũng như thế, trong vài năm đầu, Tiểu Lâm Cửu thể hiện ra phi thường có “Thiên phú”. Ba tuổi, một bộ dáng thiếu niên ác bá dẫn theo đám gia đinh dắt chó đi dạo, cáo mượn oai hùm, đùa giỡn thiếu nữ nhà lành. Bốn tuổi, Hoàng Thành nổi danh – Hỗn thế tiểu ma vương, kèm theo đó là danh hào vang đội – Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Hoàng Phủ Thiên Niên năm nay vừa tròn năm tuổi, lớn lên môi hồng răng trắng rất xinh đẹp, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, hiện giờ đã có thể tự mình đọc sách, trong mắt lại ẩn ẩn vẻ trầm ổn, rất được hoàng đế yêu thích. Vào một ngày, Thiên Niên hoàng tử cùng thái phó ở trong hoa viên nói chuyện phiếm, lại thấy trong cung đột nhiên trở nên náo nhiệt, cung nữ thái giám tới tới lui lui không biết là đang hưng phấn kích động cái gì, sau khi nghe ngóng mới biết được thì ra phu nhân của Lâm tướng quân vào cung. Tỷ tỷ của Lâm phu nhân là một vị phi tử trong cung, bởi vậy Lâm phu nhân cũng thường hay vào cung cùng vài vị phi tử nói chuyện phiếm giải buồn, nhưng vì sao hôm nay người người ai cũng có bộ dáng kích động như vậy, hơn nữa nghe nói mấy vị hoàng huynh hoàng tỷ tốt của mình cũng chạy đi. “Điện hạ có lẽ không biết, Lâm phu nhân không tới một mình”, thấy thái tử vẻ mặt không hiểu, thái phó mỉm cười giải thích: “Tiểu thiếu gia nhà Lâm tướng quân cũng đến đây.” Lâm Cửu rất nổi danh, nổi danh đến mức nào? Trong Hoàng Thành từ hoàng đế cho đến tên khất cái đều biết nhà Lâm tướng quân có một nhi tử tên Lâm Cửu, phàm là gặp qua Lâm gia thiếu gia không ai không khoa đến mức trên trời có, dưới đất không, tuổi còn nhỏ đã đẹp như vậy, tuy rằng là con trai, nhưng đến lúc trưởng thành nhất định sẽ khuynh quốc khuynh thành. Có điều ấn tượng của Hoàng Phủ Thiên Niên đối với Lâm Cửu cũng không tốt cho lắm, ác bá hỗn thế tiểu ma vương, văn không biết võ chẳng xong, cả ngày chỉ biết lông bông mang theo một đám hộ vệ chơi ưng dắt chó, tuổi còn nhỏ đã gây chuyện khắp nơi, đúng bộ tiêu chuẩn ăn chơi trác táng. Bộ dạng dù có đẹp thì sao chứ? Chẳng qua cũng chỉ là đồ phế vật mà thôi. Nhưng mà Lâm Cửu rốt cuộc là cái dạng gì a? Hoàng Phủ Thiên Niên cũng có chút tò mò. … … Trong ngự hoa viên. “Ngươi ngươi… ngươi… ngươi… thật… thật…” Tam hoàng tử mười tuổi đột nhiên biến thành nói lắp, khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, bên cạnh Tứ hoàng tử thì chỉ lo chảy nước miếng, Nhị hoàng tử và Đại hoàng tử hơi lớn hơn một chút, tuy rằng không biến thành nói lắp, cũng không chảy nước miếng, nhưng cũng trợn to hai mắt nhìn. Một đám ngu – ngốc! Lâm Cửu ngồi trong lòng Hoàng Phi, ngay cả nhìn cũng lười nhìn mấy người được gọi là hoàng tử kia. “Ngũ hoàng tử đến ——” Hoàng Phủ Thiên Niên muốn nhìn xem người tên Lâm Cửu có thật là đẹp như vậy không, từ xa đã nhìn thấy mấy vị huynh đệ tỷ muội của mình đang đứng vây quanh Hoàng Phi và một vị phu nhân xinh đẹp, chắc hẳn vị phu nhân kia chính là Lâm phu nhân. Lại tới thêm một tên tiểu tử ngu ngốc nữa? Lâm Cửu mặt không chút thay đổi nhìn một tiểu tử cách đó không xa đang đi tới, không ngoài ý muốn, tiểu tử kia lại chăm chú nhìn y, nhìn nhìn nhìn, nhìn cái gì mà nhìn?! Chưa thấy qua người đẹp bao giờ sao? Lâm Cửu khó chịu, vô cùng khó chịu! Y không hiểu đàn tiểu tử này sao cứ phải vây quanh y xem, cứ như y là một người quái dị vậy, nếu không phải mẫu thân trước đó dặn đi dặn lại là không được phép ăn nói lung tung, không được mắng người, thì y đã sớm đem đám tiểu phá oa oa này mắng chết rồi. “Tiểu Cửu, ngươi thật là đẹp, về sau ta sẽ thú ngươi làm lão bà!” Tứ hoàng tử sáu tuổi vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Cửu chảy nước miếng, đột nhiên lên tiếng. Lâm Cửu mắt hơi híp lại, bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn nắm thành quyền duỗi ra, cái mũi nhỏ của Tứ hoàng tử lập tức máu chảy ròng ròng. … … Nhiều năm sau đó, Lâm Cửu mười sáu tuổi nhảy sông tự sát thân vong.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang