[Dịch]Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi - Sưu tầm

Chương 535 : Pn37, hạnh phúc lớn (chương cuối )

Người đăng: 

.
Nói tới Lý Dực tổng cộng xông qua ba cửa lớn bảy cửa nhỏ, cuối cùng cũng đi tới được trước mặt Yên Nhiên, nhìn tân nương một thân mũ phượng khăn quàng vai trước mắt, hồi tưởng lần đầu đầu tiên mình nhìn thấy Yên Nhiên, hồi đó, nàng vẫn là một em bé mới sinh ra không lâu, bản thân không khỏi thích ngay nàng, đoạn đường này đi tới, may mà có nàng theo ở bên cạnh mình, mới để cho trái tim của hắn, cũng trở nên ấm áp lên. "Muội phu, ngươi bế muội tử của ta ra đi, ta cũng nhớ được, lúc nhỏ, ngươi ngày nào cũng muốn bế nàng, hôm nay là ngày đặc biệt, bế đi đi." Vĩnh Huyên dẫn đầu hô. "Đúng, bế đến phòng chính hành lễ, sau đó lại bế lên kiệu hoa." Vĩnh Lăng cũng xen vào náo nhiệt. "Không được, muội muội của ta, ta chờ một ngày này, chờ bao nhiêu năm, quyền lợi này, ta mới không cho hắn đâu!" Thư Duệ tiến vào, cướp lời nói. Lý Dực mới chẳng quản Thư Duệ đâu, vội một bước tiến lên, ôm lấy Yên Nhiên đi luôn, trực tiếp đưa đến phòng chính của Tử Tình, Thư Duệ chỉ đành phải giương mắt nhìn ở phía sau. Hành lễ xong, đám người Vĩnh Tùng Vĩnh Liên… đều theo cùng Lý Dực ra cửa, muốn đi theo đi Thành Vương Phủ đưa hôn, bọn họ cũng đều chưa từng tiến vào Thành Vương Phủ đâu. Cổng chính Thành Vương Phủ hôm nay mở rộng ra, không riêng cổng chính, ngay cả cửa nách cũng đều mở rộng ra, một đường trải thảm đỏ, khắp nơi là khí đỏ vui mừng, ngay cả cái cây ven đường cũng cho quấn vải đỏ lên, dọc theo thảm đỏ, tiến vào phòng chính, phòng chính có Lý Hãn cùng Hoàng hậu đang ngồi. Chuyện này, là mọi người Tăng gia nhất thời không nghĩ tới, mấy đứa Thư Duệ biết, vội dẫn đầu quỳ xuống, tung hô vạn tuế. "Chúng ái khanh đều bình thân, hôm nay, trẫm chỉ là một phụ thân nhìn con mình thành thân, muốn vui mừng cùng với mọi người, mọi người chớ nên câu nệ." Lý Hãn nói Nhưng là, hoàng đế ngồi ngay ngắn ở nơi này, ai dám làm loạn? Chỉ đành phải nhìn Lý Dực cùng Yên Nhiên bái thiên địa, nhìn Yên Nhiên đưa vào động phòng. Trong tân phòng, có rất nhiều đệ đệ muội muội của Lý Dực còn có một khách nhân đặc biệt, chính là Lý Linh, Yên Nhiên không nghĩ tới Lý Linh có thể tự mình trở lại tham gia hôn lễ của nàng, Lý Dực là muốn cho nàng một niềm vui bất ngờ. Thật đúng là niềm vui bất ngờ, Yên Nhiên thiếu chút nữa đã tự mình vén khăn trùm đầu lên muốn nhìn Lý Linh, còn may, Lý Dực nhanh tay, vội nắm bàn tay nhỏ bé của Yên Nhiên. "Muội muội, việc vén khăn trùm đầu này, là việc vi phu mong chờ nhiều năm, cũng không thể để cho muội muội làm thay rồi." Khuôn mặt nhỏ nhắn ở trong khăn trùm đầu của Yên Nhiên đỏ bừng, thấp giọng nói một câu: "Ca ca, còn có người bên cạnh đấy!" "Không được, các ngươi đều đã bái thiên địa rồi, còn nói cái gì mà ca ca muội muội, đổi lại một cái, nói trước, chúng ta cũng không thích nghe Vương gia Vương Phi." Cũng không biết là người nào đùa bỡn. "Thế theo ngươi, nên gọi là gì?" Lý Dực cười hỏi. "Ừm, Nhị ca nếu theo như quy củ đón dâu của dân gian, Nhị tẩu theo như dân gian gọi thế nào, chúng ta muốn nghe hai vị gọi một tiếng." "Được rồi, nương tử, vi phu muốn vén khăn trùm đầu của ngươi rồi." Lý Dực cầm một cây xứng lên. Khăn trùm đầu chầm chậm mở ra, cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Yên Nhiên, cái mũi nhỏ tinh xảo của Yên Nhiên, hai tròng mắt trong suốt đôi mày lá liễu thanh tú nhất nhất hiện ra ở trước mắt Lý Dực. "Được rồi, các ngươi cũng đã xem tân nương rồi, đi ra ngoài trước, để cho tân nương thay quần áo." Lý Linh dẫn tất cả đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người Lý Dực cùng Yên Nhiên. Lý Dực vừa nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Yên Nhiên lên, Lý Hãn đã phái người đến gọi Lý Dực, tông thất tộc nhân, đại thần trong triều… đều đang chờ Lý Dực đi qua mời rượu, Lý Dực chỉ đành phải khẽ hôn một cái ở trên mặt Yên Nhiên, nói: "Chờ ta trở lại" Sau khi Lý Dực đi, bốn thiếp thân nha hoàn của Yên Nhiên đi vào, hầu hạ Yên Nhiên tắm rửa thay quần áo, quy củ Hoàng gia, là không cần Yên Nhiên đi ra ngoài mời rượu tiếp khách. Yên Nhiên nhìn thoáng qua tân phòng của mình, nhìn ba gian phòng lớn thông suốt, hẳn là trong bảy gian phòng chính Yên Nhiên ở ba gian phía đông, gian thứ nhất, là một cái kháng lớn, trên kháng để mấy cái đệm song song, kháng bàn, dưới kháng một dãy hai hàng ghế cao, hình như là chỗ tiếp khách, gian phòng Yên Nhiên ngồi này, là một cái giường Bạt Bộ, chiếm cứ nửa gian phòng, gian phòng trong cùng, cũng là một cái kháng lớn, cái này, hẳn là chỗ ở mùa đông của hai người, phòng tắm ở trong nhĩ phòng, có cửa nhỏ nối thẳng. Yên Nhiên nhìn lướt qua đại khái, đám ma ma đưa thức ăn tới đây, vội ngồi ngay ngắn ở trên giường Bạt Bộ. Cuối cùng cũng nhịn đến trời tối, Lý Dực tiễn bước khách nhân, liền vội vội vàng vàng mà chạy tới hậu viện, thấy Yên Nhiên đã rửa mặt xong, một đầu tóc mượt thả xuống xuống, trên người nhẹ nhàng mà khoan khoái, tất cả đồ trang sức hoàn toàn không có, vội ôm lấy Yên Nhiên "Ngươi theo ta đi tắm, có được hay không?" "Không được." Yên Nhiên cúi đầu Lý Dực trực tiếp ôm lấy Yên Nhiên, dùng sức chôn đầu ở trong cổ Yên Nhiên, "Thật dễ ngửi!" "Khi còn bé, ta còn từng tắm rửa cho muội muội, sao bây giờ muội muội ngược lại không chịu hầu hạ ca ca rồi?" Lý Dực không bỏ được ngẩng đầu, một mực cọ lại cọ ở trong cổ Yên Nhiên. "Được, ngươi đi trước, lát nữa, ta lau đầu cho ngươi." Yên Nhiên chỉ đành phải đáp ứng. Chờ hai người một lần nữa ngồi ở trên giường, buông màn rắc hoa đỏ thẫm xuống, hai người @@, chỉ nghe Yên Nhiên nhỏ giọng nói: "Ca ca, sai rồi, đau!" "Rất đau? Sai rồi? Ta rõ ràng đã xem sách làm sao lại không đúng chứ?" "Đau thật, nhất định sai rồi!" Tử Tình nghĩ tới Yên Nhiên đã học chút y học, cộng thêm Lý Dực lớn như vậy rồi, thật đúng là đã quên nói chuyện động phòng này cho Yên Nhiên, cũng không có đưa sách nhỏ cho Yên Nhiên. Yên Nhiên đâu có biết, lần đầu tiên của nữ nhân, phải đau như vậy, còn thật sự tưởng là Lý Dực tìm nhầm chỗ. Lý Dực cũng là lần đầu, thấy Yên Nhiên thật sự đau, cũng bất chấp mình khó chịu, vội lục từ dưới gối đầu ra một quyển sách nhỏ, nhìn hồi lâu, không sai lệch. Thử lại một lần, Yên Nhiên vẫn là kêu đau, Lý Dực lại không dám động. Hoa ma ma ngoài cửa phòng thật sự không nhịn được, mở miệng nói: "Chủ tử, lần đầu tiên này, thông thường là sẽ đau." "Sao ma ma lại ở bên ngoài?" Yên Nhiên vùi mặt vào trong chăn, mặt này, ném đi được rồi. "Biết rồi, ngươi đi xuống đi, sau này, bên ngoài không cho ở lại người, chuẩn bị xong nước nóng, tự chúng ta dùng" Lý Dực lúc này mới moi Yên Nhiên trong ổ chăn ra ngoài, "Đã đi cả rồi, các nàng là ở bên ngoài chờ đưa nước nóng , đây là quy củ, sau này ta nói cho các nàng không cần nữa." Không nói Lý Dực cùng Yên Nhiên tiếp tục công trình lớn vừa đau đồng thời vừa ngọt ngào là hoàn thành thế nào, Tử Tình cùng Lâm Khang Bình ở trên kháng, cũng là lăn lộn khó ngủ "Tiểu tử kia lúc này không chừng đang bắt nạt bảo bối của ta lắm đây?" Lâm Khang Bình cắn răng nói. "Aiz, gả nữ nhi cùng cưới nàng dâu thật sự là quá không giống nhau, nóng ruột nóng gan này, vẫn chưa tới một ngày đâu." Tử Tình cũng thở dài nói. "Được rồi, yên tâm, ta sẽ ở bên người, nữ nhi cũng gả rồi, học đường cho nữ tử này cũng khai giảng, y quán cũng có sư phụ và sư nương của Yên nhi ngó chừng, đại học này, cũng không phải là ngày một ngày hai có thể làm xong, các tiên sinh phải chờ tới cuối năm mới đến, không bằng, ta dẫn ngươi đi ra ngoài một chút?" "Được, lúc này, chúng ta đi thảo nguyên thật." Tử Tình đặt tay vào trong lòng bàn tay to của Lâm Khang Bình. Sau ngày thứ ba lại mặt của Yên Nhiên, Lâm Khang Bình thật sự mang theo Tử Tình lại ra ngoài, Thư Ngọc không dám bỏ Lý Bình lại một mình, đành phải bỏ qua kế hoạch đi phủ Tùng Giang, vừa lúc trong tay có bạc, liền ở ngoài thành, mua một mảnh đất ở phụ cận xưởng thủy tinh của Tử Hỉ, ở kinh thành cũng xây dựng nhà máy hóa chất, sản xuất a xít, kiềm, muối cần cho luyện kim, vừa lúc giải khẩn cấp cho Lý Hãn. Báo của Thư Ngạn gần đây đăng một bài nhiều kỳ,《câu chuyện thời gian》, kể về một nữ tử bình dân, theo trượng phu hai bàn tay trắng cùng chung gây dựng sự nghiệp, chẳng những thiết lập một phần gia nghiệp còn đào tạo được mấy đứa con rất có tiền đồ, câu truyện này nhen nhóm vô số người trẻ tuổi ôm ấp mơ ước lấy làm giải trí, vì vậy, báo của Thư Ngạn, nhất thời văn chương cao quý khó ai bì kịp, Thư Ngạn dứt khoát sửa sang lại thành sách xuất bản, tất nhiên là một bản tái bản, dĩ nhiên, đây là nói sau. Hai tháng sau, Yên Nhiên đã kiểm tra ra mang thai, công việc của học đường dành cho nữ tử, chỉ có thể giao cho mấy người Sở Sở giúp đỡ nàng quản lý, học đường cho nữ tử lúc này, đã có bốn lớp, trừ hộ lý, thêu, dệt một lớp khác là quản lý tài sản kinh doanh, bởi vì, Yên Nhiên muốn đào tạo một nhóm nhân tài loại hình quản lý, như vậy, nàng mới có thể đem học đường cùng y quán cho nữ tử này, mở khắp cả Đại Phong triều, để cho phái nữ cùng khổ ở Đại Phong triều, có thể tìm được công việc, có thể được tôn trọng có thể nuôi được con cái, đây là một tâm nguyện của Yên Nhiên, về phần ngày nào có thể thực hiện, nàng không dám suy nghĩ, chỉ có thể từng bước từng bước làm xuống. Năm năm sau, Yên Nhiên đã là mẫu thân của hai nhi tử, lúc này, học đường cùng y quán cho nữ tử, không nói mọc lên như nấm, ít nhất đã là có quy chế đơn giản, quan trọng nhất là, danh khí đã bắt đầu lên rồi, thu nhập của y quán có thể miễn cưỡng tự duy trì vận hành, lợi nhuận của dệt và thêu bên kia đủ để duy trì chi trả cho học đường, ngân lượng thừa, Yên Nhiên dùng ở từ thiện, nàng đã xây không ít trang viên, chứa chấp người già và trẻ em không nhà để về. Tử Tình lấy danh nghĩa của bọn họ xây dựng đại học Lập Đức, đã đào tạo nhóm sinh viên đại học đầu tiên cho Đại Phong triều, phương thức giáo dục không giống nhau, làm bọn họ học có sở thành, rất nhanh, bọn họ tìm được định vị nhân sinh của chính mình, học có ứng dụng thực tế, Đại Phong triều xuất hiện một nhóm theo trào lưu gây dựng sự nghiệp, phồn vinh kinh tế phụ cận kinh thành. Đại học Lập Đức này, đã rất có danh khí rồi, Lý Hãn đang suy nghĩ, có nên lấy danh nghĩa triều đình, mở thêm mấy đại học như vậy hay không? Nói một chút về mấy huynh đệ Lâm gia, Thư Duệ, vẫn dốc sức nghiên cứu và cải tạo các công trình thuỷ lợi, kè đê chặn sông, vây sông tạo ruộng, khai khẩn ra không ít đất canh tác có thể sử dụng cho Đại Phong triều, vì vậy, hôm nay cũng là chức quan ngũ phẩm rồi. Thư Ngạn, thành lập nhà xuất bản sách, đã có phân bộ ở nhiều thành thị, danh lợi song thu. Thư Ngọc, Thư Ngọc là người giàu nhất Lâm gia, nhà máy hóa chất của hắn, đã phân chia ra các mảng rất nhỏ, trừ a xít, kiềm, muối, còn có sản xuất ni-trát hoá sợi, bởi vì, cục chế tạo của Thư Vĩ đã tạo ra được đại pháo của mình, đạn của đại pháo này, chỉ có thể giao cho Thư Ngọc đi nghiên cứu phát triển. Thư Vĩ, sau khi về nước, cùng bạn học của mình thành lập nhà máy chế tạo, nghiên cứu chế tạo cách dùng các loại máy chạy bằng hơi nước, chẳng qua, sản phẩm nghiên cứu chế tạo ra đầu tiên là đại pháo, bán độc quyền cho Lý Hãn, bây giờ, đã là phụ thân của hai nhi tử rồi. Lý Hãn thấy thành tựu của một nhà Tử Tình, Yên Nhiên cũng đã sinh hai nhi tử, đứa nhỏ người thứ ba, cũng sắp lâm bồn, liền chiếu cáo thiên hạ, phong Lý Dực làm thái tử, một nhà Lý Dực lại một lần nữa chuyển vào trong cung, về phần Hoàng hậu, cũng chỉ là một vật trang trí mà thôi. Tử Phúc lo Lý Hãn cố kỵ thế lực của Tăng gia cùng Lâm gia quá lớn, tự mình từ quan, mang theo Tăng Thụy Tường cùng Thầm thị trở về quê nhà An châu xây dựng Tuệ Sơn thư viện, tất nhiên, hai nhà Tử Lộc Tử Tình cũng đi về theo, Tử Thọ cùng Tử Hỉ bởi vì còn có đứa nhỏ chưa thành thân, liền ở lại kinh thành, Lý Hãn cũng tặng một tấm biển cho Tuệ Sơn thư viện của Tăng gia, gọi "Huệ cập hậu nhân". (ban ơn cho đời sau) Bao nhiêu năm sau, trong Tình viên phủ An châu, ngày hôm đó, Tử Tình đang xem thư của Yên Nhiên, nàng đã sinh năm nhi tử, oán trách với Tử Tình nỗi khổ não không sinh ra nữ nhi, kết thư, nhắc tới một câu, Hoàng thượng đi ra ngoài rồi, giao hết công việc trong cung cho Lý Dực xử lý. Lúc này, Lâm Khang Bình đi vào nói, trong nhà tới ba khách nhân đặc biệt, nói là muốn sống cuộc sống điền viên ở Tình Viên một đoạn thời gian, hưởng thụ sự yên lặng khó có được ở thôn quê. ps: đến đây, Ngoại truyện kết thúc, cám ơn mọi người một đường làm bạn và ủng hộ, sau đó, tôi sẽ đăng một bài kết thúc cảm nghĩ, đa tạ sự ủng hộ của mọi người, Nhất Đồng cảm tạ. Mỗ: Sr mọi người, hôm qua mỗ bị ốm nên ko đăng bài đc, còn ba ngoại truyện của ngoại truyện nữa cơ. híc
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang