[Dịch]Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh - Sưu tầm
Chương 33 : chương 33
                                            .
                                    
             Khiến nữ chính ăn  thiệt thòi một lần, cả đoạn đường, tâm trạng của Dụ Ninh vẫn luôn vui  sướng hết sức, đến tận khi xe dừng lại, cảm xúc của cô mới lắng xuống  dưới.
Vừa vào lớp, Dụ Ninh lập tức nhận thấy có không ít ánh mắt xem  thường bay về phía mình khiến cô không tài nào hiểu nổi, Dụ Ninh nghĩ  một chút mới nhớ đến một sự kiện. Vài ngày trước, Lam Lan mượn danh  nghĩa nguyên chủ để gửi thư tình cho một vị alpha - người tình trong  mộng n (en nờ) học sinh của trường. Vốn dĩ việc này cũng chẳng có gì là  to tát cả, vị alpha kia, một ngày áng chừng nhận được mấy trăm phong thư  như vậy, thế nhưng không biết tại sao lại chỉ có  thư của cô tuồn ra  ngoài, hơn nữa, cũng không biết từ đâu lại truyền ra thông tin là vị  alpha kia cũng có chút tình cảm với cô, từ lẽ đó, An Ninh bỗng trở thành  kẻ thù trong mắt rất nhiều omega khác. ( Cái này hung phạm là ai không  dùng não cũng biết)
Trong số những tâm nguyện của nguyên chủ không có việc tạo lập  quan hệ tốt với bạn học, vì vậy, Dụ Ninh không để ý những ánh mắt kia,  bày tỏ thái độ thờ ơ.
Thế nhưng, có vẻ như bọn họ cũng không định chỉ dùng ánh mắt  công kích cô, Dụ Ninh mới vừa ngồi xuống, trước mặt lập tức xuất hiện  một bóng người diễm lệ.
“Hừ, cũng không biết giả bộ làm cái gì, mồm thì nói ghét alpha,  cả đời cũng không muốn cùng alpha kết hôn lại đi quyến rũ Lane điện hạ,  thư tình còn bày tỏ mình yêu anh ấy bao nhiêu, cảm nhận được  hơi thở  của điện hạ là hưng phấn, tôi còn chưa bao giờ gặp qua omega nào không  biết xấu hổ như vậy.”
“Sao cậu có thể nói thế! Mỗi người đều có quyền được theo đuổi  hạnh phúc của mình.” Lam Lan lập tức trợn tròn mắt, nhảy ra giải thích  cho Dụ Ninh, chỉ là thanh âm cô ta nhu nhu nhược nhược giống như tiếng  mèo kêu, lực công kích bằng số âm.
Mấy ngày nay, chuyện thư tình này, nguyên chủ vẫn một mực phủ  nhận, thế nhưng bây giờ Lam Lan dùng kỹ xảo ngôn ngữ ngầm nói cho mọi  người rằng, An Ninh thực sự chính là người gửi bức thư kia, hơn nữa, như  thể không hiểu được vấn đề, cô ta còn đưa người nghe hiểu lầm thành  “theo đuổi hạnh phúc” rồi.
Quả nhiên sau khi Lam Lan phản bác, ánh mắt vị nữ sinh kia càng thêm khinh miệt :” Đã làm kĩ nữ còn muốn lập đền thờ.”
“Tiểu Ninh không phải người như vậy! Cậu ấy luôn thật lòng  trong truyện tình cảm, cậu không được ăn nói lung tung, không thì mình  sẽ đi tố cáo chuyện này cho thầy cô.”
“Ha ha, các bạn có nghe thấy gì không, bây giờ bao nhiêu  tuổi rồi còn đòi đi cáo trạng, An Ninh, bạn tốt của cô cũng thật xứng  đôi với cô đấy, hai người đúng là tính cách, nhân phẩm, rồi kể cả đầu óc  đều có vấn đề như nhau.”
Nguyên chủ luôn cảm thấy mình mạnh hơn rất nhiều so với những  omega khác , vậy nên cô ấy vẫn hay nhẫn nhịn các omega trong lớp , tuy  nhiên, mọi người nói cô ấy thì được chứ nếu dám động vào Lam Lan, An  Ninh nhất định sẽ tức giận. Lam Lan thấy người kia nói như vậy thì đã  chuẩn bị tâm lý cho việc An Ninh xông lên đánh người, thế nhưng cô ta  đợi một phút cũng chẳng thấy động tĩnh gì bèn quay đầu lại, vẻ mặt không  hiểu nhìn về phía Dụ Ninh.
Thấy Lam Lan quay đầu, Dụ Ninh miễn cưỡng nặn ra một nụ cười  :” Tiểu Lan, mình biết cậu đối tốt với mình, nhưng mình đã nói bức thư  ấy không phải mình viết rồi mà? Chúng ta không phải bạn tốt sao? Người  khác mình mặc kệ, nhưng sao cậu có thể hiểu lầm mình chứ.”
Nói xong, Dụ Ninh cúi đầu, cảm xúc trầm xuống. (Ảnh hậu là đây.)
Nét mặt cứng đờ, Lam Lan không ngờ cái đầu An Ninh lại đột  nhiên thông minh lên như vậy, bởi vì bình thường dù cô nói cái gì thì An    
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện